Nhưng xung quanh Thánh Đế áo đen lại có những luồng bá khí sắc bén, đao khí căn bản không thể tới gần.
Thánh Tôn nhất chuyển so với Thánh Đế, cách biệt bao xa chứ?
Huống hồ Tần Ninh cũng không thể ngưng tụ toàn bộ sức mạnh, nếu không sẽ vì không thể áp chế được Diệt Hồn Kiếm và Phệ Phách Thương mà chết.
Lúc này, Thánh Đế áo đen cũng hiểu rõ điểm ấy nên không hề vội vã, chỉ chậm rãi giày vò Tần Ninh đến chết.
Tuy nói hiện tại Tần Ninh hẳn phải chết trong tay hắn ta.
Nhưng dù sao cũng là tam đế chuyển thế, thủ đoạn vô biên, không cần mạo hiểm vẫn hơn.
“Xem ra tam đế chuyển thế làm ngươi cho rằng bản thân sở hữu nội tình mạnh mẽ, không coi ai ra gì”.
Thánh Đế áo đen quát: “Hôm nay chết trong tay ta, ta nghĩ như vậy cũng khiến thập đại thánh vực phải kinh ngạc rồi!”
Nói xong, hắn ta chém xuống.
Keng...
Lưỡi đao phát ra tiếng leng keng, trong chớp mắt phóng thích ra tràn ngập không gian.
“Cút ngay!”
Lúc này, một tiếng quát khẽ vang lên, Dương Thanh Vân cầm Kim Long Kiếm chém ra, ngăn cản trước mặt Tần Ninh.
“Thánh Tôn ngũ chuyển mà cũng đòi cản ta?”
Thánh Đế áo đen nắm chặt tay, đấm xuống một quyền cách không.
Phốc...
Tiếng va chạm vang lên, kiếm khí trước người Dương Thanh Vân tán loạn, lui về sau, phun ra máu tươi.
Cảnh giới Thánh Đế khủng bố cỡ nào chứ?
Diệp Viên Viên, Vân Sương Nhi và Thạch Cảm Đương cũng muốn ngăn cản tên Thánh Đế áo đen. Bọn họ liên thủ lại tuy không phải là đối thủ của Thánh Đế nhưng họ cũng không chùn bước.
“Là các ngươi muốn chết!”
Thánh Đế áo đen hoàn toàn giận dữ.
Một tiếng quát vang lên, hắn ta bước ra, chém đao xuống.
Rầm...
Tiếng nổ kịch liệt vang lên, mấy bóng người bị đánh bay.
Đây cũng không phải Thánh Đế cấp thấp mà là Thánh Đế cấp cao, bọn họ lại càng không phải Thánh Tôn đỉnh phong.
Đối mặt với đối thủ như vậy, dù là bọn họ rất mạnh ở cảnh giới của mình đi nữa thì cũng khó mà lay chuyển được.
Lúc này, Tần Ninh cầm Thanh Long Trảm Nguyệt Đao, sắc mặt lạnh lùng.
Hắn đương nhiên sẽ không để cho Dương Thanh Vân và những người còn lại phải chết.