Dải lụa màu xanh ẩn chứa ánh sáng chói loá, Tần Ninh cũng cảm giác được tiên lực phun trào.
Người ra tay là một vị Tiên Quân! Tần Ninh không nhiều lời, cả người đột nhiên rút lui trăm trượng.
Ầm... Một tiếng nổ vang lên, ngọn núi sụp đổ.
Chỉ thấy giờ phút này, trên không có một bóng người cầm kiếm mà đứng, trên khuôn mặt toàn là sát khí.
Đó là một cô gái buộc tóc đuôi ngựa, nhìn khoảng hai lăm hai sáu tuổi, mặc một chiếc váy dài màu xanh, bên ngoài khoác một cái áo mỏng.
Trên vai có một chiếc khăn choàng được làm từ tơ lụa màu vàng nhạt rất hợp với chiếc váy, trên váy thêu những đoá hoa bách hợp màu trắng, trong trắng lộ ra điểm đỏ vô cùng xinh đẹp.
Mà cô gái này có khuôn mặt trái xoan, trang điểm nhẹ, xinh đẹp động lòng người, trừng mắt lên nhìn, cho dù là đang tức giận nhưng nhìn cũng có một loại khí chất đáng yêu, đồng thời lại có mấy phần khí tức hiên ngang.
"Lý sư tỷ!"
Hai người Vương Thừa và Lục Mệnh nhìn thấy cô gái kia thì vô cùng vui mừng.
Giờ phút này Lý sư tỷ nhìn về phía hai người, hỏi: "Vương Thừa, Lục Mệnh, các ngươi không sao chứ?"
Hai người vội vàng gật đầu.
Lý sư tỷ kia lại chuyển ánh mắt nhìn về phía Tần Ninh, khẽ nói: "Đồ không biết trời cao đất rộng, dám ra tay với đệ tử Thái Thanh tiên tông ta, muốn chết!"
Lý sư tỷ nhấc tay lên, ở cổ tay có một chuỗi vòng ngọc, một hạt châu đỏ như máu trong đó loé ra ánh sáng, sau đó ngưng tụ ra một luồng ánh sáng đỏ ẩn chứa sát khí kinh khủng.
"Lý sư tỷ, hiểu nhầm, hiểu nhầm thôi!"
Vương Thừa vội vàng đứng lên, nhìn về phía Lý sư tỷ, nói: "Kẻ này tên là Tần Ninh, là đến đây để tìm người".
Tìm người?
Lý sư tỷ dừng tay, khuôn mặt xinh xắn có vài phần không hiểu, nhìn về phía Tần Ninh.
Lúc này, Vương Thừa mới nói lại những lời của Tần Ninh vừa rồi.
"Ngươi thật sự đến từ Thái Thượng tiên vực?"
Tần Ninh mở miệng nói: "Ta ở biển Nam Thiên của Thái Thượng tiên vực, biển Nam Thiên xuất hiện ba dị tộc là U Cổ tộc, Linh Đồng tộc, Huyết Nguyệt tộc, căn cơ của ba dị tộc ở biển Nam Thiên đã bị chúng ta phá huỷ hai nơi, nghe được tin tức của đệ tử, ta liền trực tiếp chạy đến đây!"
Cô gái kia tiếp tục nói: "Thần Tinh Dịch... Ta cũng chưa nghe thấy bao giờ, nhưng mà có một số người đã bị bắt làm tù binh, được các trưởng lão tiên tông dẫn về Thái Thanh tiên tông thẩm vấn rồi, có lẽ hắn ta cũng ở trong đó".
Tần Ninh chắp tay nói: "Nếu đã như vậy, làm phiền vị Lý sư tỷ này, ta có thể đến Thái Thanh tiên tông xem không?"
Cô gái đánh giá Tần Ninh, mới nói: "Vậy ngươi đi cùng ta về tiên tông đi!"
"Tại hạ tên là Tần Ninh, cảm ơn".
"Khách khí, ta tên là Lý Uyển Thanh".
Lý Uyển Thanh cũng không nói quá nhiều với Tần Ninh, chỉ đưa tay ra chỉ về hướng mấy người Cảnh Tranh, Ôn Ngọc Trạch, nói: "Giết bọn họ đi!"
Nghe thấy lời này, sắc mặt mấy người Cảnh Tranh và Ôn Ngọc Trạch lập tức trắng bệch.
"Tần đại nhân, mau cứu ta!"
Ôn Ngọc Trạch đột nhiên quỳ rạp xuống đất bịch một tiếng, ôm chặt lấy đùi Tần Ninh, vội vàng nói: "Tần đại nhân, ta và Thần Tinh Dịch thật sự là huynh đệ tri kỉ như thể tay chân, ngài không thể thấy chết mà không cứu được!"
Khi Ôn Ngọc Trạch vừa dứt lời, chỉ một thoáng, trời đất yên tĩnh giống như chết.
Mấy người Lý Uyển Thanh và Vương Thừa, Lục Mệnh đều trợn mắt há hốc mồm nhìn về phía Tần Ninh.
Thần Tinh Dịch và người của Cảnh Hỏa tộc là huynh đệ tri kỉ?
Tần Ninh lại là sư phụ của Thần Tinh Dịch?
"Bắt bọn họ lại cho ta!"
Lý Uyển Thanh lập tức quát.
Suýt nữa đã bị Tần Ninh lừa rồi.
Tên này chính là đồng bọn với dị tộc! ...Núi Thái Bạch là một dãy núi cổ xưa kéo dài mấy chục vạn dặm.