Lời này vừa nói ra, thiếu niên vội vàng nói: “Thánh tử đại nhân, người đứng nói bậy”.
“Cửu Nguyên Vực cũng rất rộng lớn, tuy rằng người là cường giả Tiểu Đế Tôn, nhưng muốn điều tra hết Cửu Nguyên Vực cũng phải mất vài tháng”.
“Ta nghe các trưởng lão nói, Trung Tam Thiên lớn lắm, có chín đại Thiên, trong các Thiên lại còn có các đại vực, nếu như người nhất quyết đi hết tất cả, ít nhất cũng phải mất rất nhiều năm!”
Thanh niên thấp giọng nói: “Được rồi, đi làm chuyện của ngươi đi”.
Nhìn thấy tâm trạng của thánh tử không tốt, thiếu niên vội vàng rời khỏi đại điện.
Ở bên trong đại diện to lớn này, trông có vẻ trống vắng.
Thanh niên đứng dậy, con ngươi ánh lên ánh sáng xanh nhìn về núi non ẩn trong mây mù rồi thở ra một hơi.
“Sư tôn…người có khoẻ không?”
Một tiếng nỉ non chậm rãi tiêu tán…
Vùng đất Cửu Châu.
Di Nguyên Châu.
Lấy nhà họ Tề Tề Châu dẫn đầu, Ngạo Thế Đường Tuyên Châu, Thiên Hồng Bang Hồng Châu cùng với nhà họ Cảnh Tĩnh Nguyên Châu, bốn thế lực lớn hoàn toàn liên hợp với nhau, phát động công kích.
Nhà họ Khương Khương Nguyên Châu giao chiến chính diện với nhà họ Tề Tề Châu.
Còn Ngạo Thế Đường Tuyên Châu thì chính thức giao chiến với Đan Đỉnh môn Lãng Châu.
Mà Thiên Hồng Bang Hồng Châu thì một đường hướng thẳng về phía nam, đi xuyên qua nhà họ Cảnh Tĩnh Nguyên Châu, phối hợp cùng với nhà họ Cảnh tấn công Di Nguyên Châu.
Di Nguyên Châu, thành Thu Di.
Nhà họ Cảnh phát động tấn công bắt đầu từ thành Thu Di.
Sau đó, nhà họ Linh tổ chức cho võ giả nhà họ Thu phản kích, đoạt lại thành Thu Di.
Giờ phút này, phía trên tường thành.
Tần Ninh mặc một bộ trang phục màu trắng, trên vai khoác chiếc áo choàng màu xanh nhạt, hắn chắp tay sau lưng đứng trên tường thành, trông rất có phong thái của công tử thế gia độc nhất vô nhị.
Áo choàng này là Hồng Phù Dung cho người làm ra, không phải là dùng chất liệu bình thường, mà là dùng tơ tằm của nguyên thú cấp năm Nguyệt Thiên Tàm dệt thành, không thấm nước, không bén lửa, công dụng vô cùng thần kỳ.
Tần Ninh vừa nhìn đã thấy thích.
Rất phù hợp với khí chất của hắn.
Hai người Lý Huyền Đạo và Diệp Nam Hiên đứng phía sau Tần Ninh, lẳng lặng nhìn sư tôn.
Ừm! Lẳng lặng đứng đó nhìn sư tôn làm màu.
Tần Ninh có vẻ ngoài ước chừng hai mươi tuổi, dáng người cao gầy, thể trạng trông có vẻ hơi gầy yếu nhưng lại vô cùng khéo léo.
Đôi mắt như ẩn chứa ngàn núi vạn sông.