Mục lục
Vô Tận Trùng Sinh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Người đăng: meomeo14311

Mười ngày liên tục, Khương Thần đều có cảm thấy bản thân hư thoát, có cảm giác giống như tinh tẫn nhân vong. May mắn hắn có nhiều đan dược, mỗi lần như vậy đều sẽ phục dụng khiến cho bản thân mau chóng phục hồi, thoát khỏi nghi ngờ của người khác. Bằng không nhìn thấy thần sắc xuống cấp, đi lại khó khăn thì người khác nhất định biết được hắn đã trải qua những gì.

Vài ngày trôi qua, hôm nay Khương Thần rốt cuộc có thời gian rảnh rỗi mà tu luyện. Tự mình soi gương, Khương Thần có thể thấy khuôn mặt xuống sắc một vòng. Quả nhiên sau mỗi lần khoái hoạt đều sẽ có hệ lụy của mình. Nếu như quá độ đều có dẫn đến thần tình suy kiệt, khí tức suy yếu. Đương nhiên nếu như làm chuyện kia một cách hợp tình hợp lý, có sắp xếp rõ ràng, lợi ích nhận được đương nhiên sẽ rất nhiều. Giống như thời điểm Khương Thần giao hoan cùng nữ tử áo đen, hắn nhờ đoạt được nguyên âm của nàng mà đột phá hẳn một đại cảnh giới, đây chính là lợi ích to lớn. Chỉ là với hắn hiện tại thì lợi ích chưa thấy, chỉ thấy đau nhức xương khớp.

Đối với chuyện này, Khương Thần cũng không có bao nhiêu lo lắng. Thể chất hắn rất mạnh, rất nhanh sẽ khôi phục lại thôi. Hơn nữa hắn đang trong quá trình tu luyện Thiên Ma Thể, sau này thân thể càng thêm khỏe mạnh, đối với loại chuyện kia cũng không e sợ bản thân sẽ bị Bạch U Cơ làm cho mệt mỏi.

Nghĩ đến khoảnh khắc hương diễm, đáy lòng hắn không khỏi một trận mật ngọt. Bạch U Cơ quả thật chính là bảo bối tâm can của hắn.

Lặng yên ngồi trong phòng tu luyện, từng tầng Hỗn Nguyên Chi Khí theo lỗ chân lông ào ào tiến vào thân thể hắn bắt đầu rèn rũa xương cốt, khí huyết. Tốc độ hấp thu tương đối nhanh bởi vì Thái Dương Thiên Mộc Quyết của hắn sắp sửa tu luyện thành công yếu quyết thứ nhất.

Đã từng giải thích về Thái Dương Thiên Mộc Quyết lúc trước, môn công pháp này có ba yếu quyết. Yếu quyết thứ nhất là Mộc Hỏa Tương Hỗ. Ngũ hành tương sinh tương khắc trong đó vốn chỉ có mộc sinh hỏa, ngược lại là hỏa có chút xung đột với mộc. Thế nhưng tu luyện thành loại yếu quyết thứ nhất Mộc Hỏa Tương Hỗ, mộc hỏa liền có thể hỗ trợ qua lại lẫn nhau. Song trọng thuộc tính không còn tương khắc.

Yếu quyết thứ hai chính là: Hóa Nguyên Đại Pháp. Hóa Nguyên Đại Pháp tu luyện thành công, nguyên giả có khả năng biến sinh mệnh của thực vật xung quanh mình thành Hỗn Nguyên Chi Khí thúc đẩy quá trình hồi phục cũng như tu luyện của bản thân. Lúc trước tại Lam Hải Tinh hắn đã tu luyện thành công yếu quyết này.

Yếu quyết thứ ba Khương Thần vẫn chưa thể tham ngộ cũng như tu luyện thành, bởi lẽ yêu cầu của nó phải là Nguyên Tôn Cảnh cảnh giới trở lên. Về vấn đề này, Khương Thần cũng không có quá nhiều suy nghĩ.

Lúc này, thân thể Khương Thần chia làm hai nửa, một nửa vờn quanh lục quang Hỗn Nguyên Chi Khí, thuộc về mộc hệ. Nửa còn lại bốc lên nhiệt hỏa khủng bố, từng ngọn lửa vờn quanh nửa thân thể này, thuộc về hỏa hệ.

Mộc hỏa song hành, tại khu vực tiếp xúc của đôi bên có thể thấy từng luồng lục quang hòa trộn cùng xích quang tạo thành một loại màu sắc hỗn hợp tỏa ra ánh kim đẹp mắt.

Mộc Hỏa Tương Hỗ nếu như có thể luyện thành, mỗi lần đánh ra nguyên thuật, Khương Thần hắn có thể khiến cho mộc hỏa Hỗn Nguyên Chi Khí dung hợp, tạo thành uy lực cực kỳ lớn.



Đây là một đình viện nhỏ phong cảnh mỹ lệ đẹp mắt. Đình viện này bao quanh bởi một hồ nước lớn trồng rất nhiều hoa sen đang tỏa hương thơm ngào ngạt. Tại đình viện có đặt một bàn đá nhỏ, nơi đó lúc này đang ngồi lấy mấy đạo nhân ảnh. Đều là một nhà Bạch gia.

Bạch Trình nhâm nhi chén trà nhỏ trong tay, ánh mắt hiện ra vẻ cưng chiều sủng nịch khi nhìn về ba nữ tử xinh đẹp giống nhau như đúc trước mặt. Cạnh hắn là thê tử Vương Nguyên Cơ, mà đối diện chính là ba tỷ muội Bạch U Cơ.

Nếu như đặt ở hoàn cảnh bình thường, trong số ba tỷ muội, Bạch Diễm Cơ chắc chắn là người nổi bật nhất. Không chỉ vì dáng vẻ xinh đẹp thành thục quyến rũ mà còn có một đôi mắt luôn ánh lên sự tự tin của mình. Bất quá, thời điểm này trong số ba tỷ muội, Bạch U Cơ đặc biệt lộ ra thành thục ổn trọng. Gương mặt đã không còn sự thanh thuần ngây thơ, thay vào đó là cảm giác trưởng thành hơn rất nhiều. Đôi mắt hiền từ dịu dàng cũng trở nên sắc xảo.

Nếu như bình thường nàng chỉ trang điểm nhàn nhạt, vậy thì hôm nay đã đậm hơn một chút. Trang phục kín đáo, đoan trang cũng trở nên cởi mở hơn đôi chút. Lúc này, Bạch U Cơ so với tỷ tỷ cùng muội muội của mình đã nhiều hơn một tia phong tình thành thục của nữ nhân.

Điểm này, trong lòng mọi người chỉ là cảm thấy có chút hơi lạ lẫm, thế nhưng Vương Nguyên Cơ dưới ánh mắt tinh đời đã nhận ra có chuyện gì xảy ra. Nàng nhìn nữ nhi thứ hai của mình, khóe miệng khẽ vểnh một nụ cười. Ánh mắt cũng là tựa tiếu phi tiếu nhìn lấy Bạch U Cơ.

“Ài… trong số ba nha đầu các ngươi thì U Cơ đã có ý trung nhân.” Bạch Trình uống cạn chén trà, khẽ nói: “Còn hai các ngươi bao giờ định dẫn người về ra mắt ta đây?”

“Cha, ta vẫn còn nhỏ a.” Bạch Linh Cơ nhanh nhảu nói.

Ngay lập tức nàng nhận được một ngón tay chỉ vào giữa trán khiến cho đầu bật ngửa về sau.

“Ngươi a, còn đánh bạc thì còn nhỏ.” Bạch Trình cười mắng.

“Ha ha ha.” Bạch Linh Cơ cố ngoác miệng ra, nở nụ cười khó coi, nói: “Cha, đấy chỉ là giải trí nhất thời thôi, không phải đam mê. Ta chỉ là chưa lớn, còn nhỏ, còn cần phải giải trí nhiều.”

“Hừ, không nói nổi ngươi.” Vương Nguyên Cơ ngắt lời Bạch Trình, khẽ lắc đầu nở nụ cười bất đắc dĩ.

Chợt, nàng nhìn về phía Bạch Diễm Cơ đang trầm ngâm từ nãy đến giờ. Nghĩ lại sự tình trong đại sảnh cách đây không lâu, vẻ mặt nàng chợt ngưng lại. Ánh mắt hướng sang Bạch U Cơ, đối phương cũng là trầm mặc, chỉ khẽ nở nụ cười, điều này khiến cho Vương Nguyên Cơ lại thầm lo lắng. Nếu như suy đoán của nàng là đúng, vậy thì chuyện này liền không hay. Tỷ muội cùng có cảm tình với một tên nam nhân, xử lý không tốt liền rất có thể náo ra đại sự.

Lúc này, Bạch Diễm Cơ sau một phen trầm ngâm liền mỉm cười nói:

“Cha, kỳ thực ta cũng đã có người trong lòng.”

Nghe nàng nói vậy, sắc mặt của Bạch Trình đầu tiên là hiện lên vẻ ngạc nhiên vô cùng. Sau đó, hắn nở một nụ cười vui vẻ nói:

“Không biết là tên tiểu tử nhà nào có diễm phúc như vậy. Ha ha ha!”

Bên cạnh hắn, sắc mặt Vương Nguyên Cơ hơi chút trầm xuống. Không chỉ có nàng mà Bạch Linh Cơ cũng là trầm mặt, không biết đang nghĩ gì trong đầu. Tại nơi này duy trì bình tĩnh chỉ có Bạch U Cơ. Nàng vẫn một mực mỉm cười, khuôn mặt không có một chút biến hóa.

Biểu hiện này của Bạch U Cơ không thể không nói khiến cho Bạch Diễm Cơ ngạc nhiên vô cùng. Bất quá, nàng cũng không để ý gì nhiều, chỉ thấy nàng hướng tới Bạch Trình mà cười nói:

“Hắn là Khương Thần.”

Ngay lúc này, dáng cười của Bạch Trình liền ngừng lại. Đưa ánh mắt khó tin nhìn Bạch Diễm Cơ sau đó lại nhìn Bạch U Cơ, cuối cùng chỉ cười khổ mà nói:

“Nha đầu, chuyện này liền không được a. Khương Thần đã cùng muội muội ngươi xác định mối quan hệ rồi.”

“Không sao.” Bạch Diễm Cơ cười nói: “Muội muội nói rằng nàng cho ta cơ hội, tùy ý ta cùng nàng tranh đoạt.”

Đoạn, Bạch Diễm Cơ lại nhìn sang phía Bạch U Cơ nói tiếp:

“Có phải không muội muội.”

“Đúng vậy.” Bạch U Cơ không mặn không nhạt đáp lời.

“Cái này…” Bạch Trình cùng Vương Nguyên Cơ thần sắc đều hiện lên chút nghi hoặc, cuối cùng cũng không biết hai tỷ muội bọn họ đang bày trò gì.

“Cha, mẹ, không sao.” Bạch U Cơ khẽ nở nụ cười nói: “Ta đều không có vấn đề gì. Nếu như Thần đối với tỷ tỷ có tình cảm, ta cũng không thể ngăn cản. Bất quá cái này còn phải xem ở hắn, không phải do ta.”

“Nếu như không có chuyện gì, ta có thể rời đi được không?”

Nhìn thấy thần sắc lạnh nhạt của Bạch U Cơ, Bạch Trình cùng Vương Nguyên Cơ có chút không biết phải nói như thế nào. Từ thời điểm nàng trở về Bạch gia, địa phương qua lại chủ yếu là ở lại trong tiểu viện hoặc chạy tới chỗ Bạch Khiêm, cũng không đi lại với hai người nhiều, đây chung quy vẫn là có một tầng ngăn cách khó có thể phá vỡ.

“Nha đầu, ngươi lại lạnh nhạt với mọi người như thế sao?” Vương Nguyên Cơ nhẹ nhàng nói.

“Không phải, chỉ là ta không có chuyện gì để nói mà thôi.” Bạch U Cơ cười đáp.

“Vậy chúng ta tới nơi khác nói chuyện, được chứ?”

Vương Nguyên Cơ rõ ràng cảm thấy Bạch U Cơ có khúc mắc trong lòng. Nàng liền chủ động đề nghị tìm địa phương chỉ có hai người tâm sự. Bạch U Cơ đối với yêu cầu này cũng không cự tuyệt. Trong đình viện lại chỉ còn ba người Bạch Trình.

Bạch Linh Cơ hai mắt đảo quanh, khuôn mặt hiện lên vẻ gian xảo, không biết đang nghĩ chủ ý gì trong đầu. Sau một phen trầm mặc, nàng mới cười hề hề nói:

“Cha, ta ra ngoài có việc.”

“Ngươi ngoài đánh bạc còn có việc gì sao?”

“Hắc hắc, việc quan trọng.”

Sau khi Bạch Linh Cơ rời đi, Bạch Trình mới nhíu mày hướng tới Bạch Diễm Cơ, nói:

“Nha đầu, nói đi, có chuyện gì với ngươi sao?”

“Cha, ta thì có chuyện gì?”

“Hừ, ngươi đừng nghĩ ta không nhìn ra.” Bạch Trình hừ lạnh: “Ta nhưng là cha ngươi a, ngươi nghĩ gì trong đầu chẳng lẽ ta lại không biết.”

“Ngươi ghen tỵ với muội muội của ngươi sao?”

“Ta không có.” Bạch Diễm Cơ đáp: “Cha, sao ngươi lại có thể nghĩ như thế?”

“Ha ha, tính khí của ngươi ta còn lạ lẫm sao?” Bạch Trình cười cười: “Ngươi chỉ là không muốn để cho nha đầu U Cơ dễ dàng đạt được đúng không?”

Bạch Diễm Cơ lắc đầu, miệng khẽ mỉm cười, khuôn mặt hiện lên vẻ kiên định, nói:

“Không! Ta là thật ưa thích Khương Thần.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK