Mục lục
Vô Tận Trùng Sinh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Người đăng: meomeo14311

Xuyên qua tầng phù lục chắn trước mặt, con ngươi Bạch U Cơ bình tĩnh liếc nhìn Vân Phi Bạch đang lao tới, chợt đôi mi thanh tú có chút nhíu lại, bởi vì nàng phát hiện Hỗn Nguyên Chi Khí trên người đối phương thế mà lại thay đổi.



Nếu như vừa rồi trong lúc giao chiến, Hỗn Nguyên Chi Khí của Vân Phi Bạch hung hãn mạnh mẽ thì hiện tại lại có chút âm nhu lạnh lẽo cùng sắc bén. Lựa chọn thay đổi phương pháp công kích, xem ra người này hiện tại cũng không muốn kéo dài thời gian chiến đấu.



Đầu bên kia chiến tuyến, Vân Phi Bạch hóa thành hắc ảnh lao tới, thời điểm chỉ còn cách Bạch U Cơ chừng hơn chục bước chân, hắn lập tức dừng lại thân pháp.



“Oanh!”



Kình lực do dừng lại đột ngột theo cước bộ truyền xuống đất khiến cho sàn đá phía trước lập tức bị khoan thủng. Đất đá bị lật tung lên giống như phi đạn nối đuôi nhau hướng về phía bức tường phù lục bạo phát.



Phù lục nếu được kích hoạt vậy thì đó là một đạo công kích vô cùng khủng bố, ngược lại thời điểm chưa được kích hoạt một vài phù lục cấp thấp lại không khác một mảnh giấy là bao nhiêu.



Vân Phi Bạch muốn dùng mấy khỏa thạch đầu đem theo kình lực cùng Hỗn Nguyên Chi Khí này phá hỏng bức tường phù lục do Bạch U Cơ dựng nên kia hoặc tối thiểu cũng có thể tiêu hao vài lá phù lục của nàng. Thế nhưng rất tiếc ý đồ của hắn không thành.



Tầng phù lục kia được bao phủ bởi một lớp quang tráo màu tím than, thời điểm đá sỏi bắn tới, quang tráo nổ tung tạo ra dư chấn đánh nát toàn bộ Hỗn Nguyên Chi Khí quán chú trên thạch đầu, sau đó kình lực của thạch đầu xung đột với dư chấn của quang tráo phát nổ khiến cho bọn chúng bị đánh thành cát bụi.



Phất ống tay áo một cái, Vân Phi Bạch đánh tan sóng khí. Đem quạt sắt khẽ vung lên, thân ảnh hắn gia tốc phi thẳng về phía Bạch U Cơ. Trên đường đi, quạt sắt không ngừng chém ra những tia hắc phong sắc bén.



Phía bên kia, Bạch U Cơ vẫn đang miệt mài vẽ phù chú, khuôn mặt hồng nhuận lúc này cũng đã tái đi vì tổn hao tinh thần lực. Cảm nhận được từng luồng kình phong sắc bén đang chém tới, bàn tay thon dài trắng như ngọc giơ nhẹ lên. Một cỗ tinh thần lực mạnh mẽ bắt đầu lan rộng ra bao trùm lấy toàn bộ phù lục đang trôi nổi trên hư không.



Một chỉ điểm ra, phù lục giống như từng binh lính xếp hàng nối đuôi nhau hướng về phía thân ảnh của Vân Phi Bạch oanh kích. Khí thế trên người Bạch U Cơ cùng lúc tỏa ra hung hãn mạnh mẽ không kém gì nam nhi.



“Lần đầu tiên ta thấy sư muội hung hãn đến vậy…rốt cuộc nàng gặp phải chuyện gì a?”



Hồng Ngọc Kiều tìm được một vị trí thuận tiện trên khán đài, lúc này nhẹ nhàng ngồi xuống. Mấy vị sư huynh đệ của nàng trong Yêu Nghiệt Đường cũng riêng phần mình tìm được vị trí gần đó, sắc mặt khi nhìn thân ảnh bạch y dưới tỉ võ đài kia hiện lên chút ý cười.



“Nhìn tiểu nha đầu đó xem, không khéo lại do nàng xúi dục.” Mộc Kiếm Thanh ngồi gần Hồng Ngọc Kiều, ngón tay chỉ về phía một vị tiểu cô nương đang đứng giáp với đài tỉ võ không ngừng hò hét cổ vũ cho Bạch U Cơ, bộ dáng giống như tùy thời đều có thể nhảy lên đài hỗ trợ chiến đấu cho nàng vậy.



“Ha ha…làm sao thí luyện khốc liệt này lại xuất hiện một bông hoa lạ đến vậy.” Vương Chi Sách nhìn thân ảnh tiểu kiều đang không ngừng nhảy múa dưới sân, bộ dáng chỉ trực lao lên kia, khóe miệng không nhịn được nhếch lên nụ cười.



“Đám người Kim Tiên Giáo cũng không tệ, đáng tiếc vẫn không có điểm nào.” Mộc Kiếm Thanh là người quan sát thí luyện gần như từ đấu đến cuối cho nên biết được mấy vị đệ tử Kim Tiên Giáo này không tồi, đáng để kết giao bằng hữu.



Mấy vị đệ tử Yêu Nghiệt Đường gật đầu, bộ dáng cũng rất đồng tình. Bọn họ đã được nghe Mộc Kiếm Thanh kể lại hành trình của Khương Thần đồng hành cùng mấy vị đệ tử Kim Tiên Giáo, đứng trước lợi dụ về điểm số nhưng bọn họ vẫn giữ được mối quan hệ hòa hảo, một phần là do Khương Thần đã giúp đỡ Mai Khả Ái phần khác chính là đám người đó nhân cách sống không tệ.



Lại nói, lúc này Vân Phi Bạch đã rút ngắn khoảng cách với Bạch U Cơ. Hơn chục đạo lôi điện, hỏa diễm oanh kích lên người hắn đều bị hắn từng quạt đánh tan.



“Bạch cô nương, ta sẽ cho ngươi thấy thuần tu nguyên giả mới là chủ đạo. Phù tu chỉ là phụ tu nghề nghiệp mà thôi.” Vân Phi Bạch khẽ cười, thanh âm sắc lạnh như gió rít vang lên theo từng đợt điện mang.



Chỉ thấy một chân đập mặt đất, thân hình hắn trong thoáng chốc biến mất. Hỗn Nguyên Chi Khí mạnh mẽ ngưng tụ ở lòng bàn tay trái thành hình đầu lâu màu đen. Sau khi đem quạt sắt quất bay lượt công kích cuối cùng do phù lục phát ra, thân ảnh xinh đẹp của Bạch U Cơ rốt cuộc hiện lên trước mắt hắn.



“Hắc Phong Chưởng!”



Một chưởng bạo dũng mà ra lập tức có cuồng phong lăng lệ ác liệt tại đầu lâu màu đen kia thành hình sau đó đem theo Hỗn Nguyên Chi Khí hùng hồn chấn động hướng thân ảnh Bạch U Cơ đập tới.



Đối mặt với thế công hung hãn của Vân Phi Bạch, Bạch U Cơ vẫn là bình tĩnh điềm đạm. Chỉ thấy ngọc thủ lúc này đã dừng lại vẽ bùa, khóe miệng trào ra máu tươi, khuôn mặt không còn chút máu. Thanh âm lạnh nhạt từ trong khuôn miệng xinh đẹp của nàng khẽ vang lên:



“Vậy thì để ta cho ngươi biết, phù sư thời điểm nghiêm túc sẽ như thế nào.”



Dứt lời, đầu ngón tay thon dài duỗi ra, trên ngón tay ngưng tụ một đạo tinh thần chi lực mạnh mẽ giống như thiểm điện dung nhập vào trong phù lục vừa mới hoàn thành.



Xích sắc phù lục lúc này phát ra ánh sáng đỏ nhạt. Loại ánh sáng này lan tràn đến đâu nơi đó liền xuất hiện một loại cảm giác nặng nề, quỷ mị. Mà ánh sáng này chiếu lên những người quan chiến, bọn họ đều có cảm giác thân thể không tự chủ được rét lạnh.



Loại cảm giác này Vân Phi Bạch là người chịu ảnh hưởng lớn nhất, thế nhưng hắn cũng không có bao nhiêu để ý đến vấn đề này. Bàn tay trái mang theo hắc ấn đầu lâu chưởng thẳng về phía Bạch U Cơ.



“Oành!”



Một đạo tiếng nổ nặng nề lập tức vang lên. Đạo tiếng nổ này từ võ đài bắt đầu truyền ra khiến cho mặt đất khẽ rung chuyển, võ đài sau đó vang lên những tiếng ầm ầm sụp đổ.



Bụi mù nổi lên bốn phía che đậy tầm mắt của mọi người, nhưng là tại bên trong cỗ bụi mù kia đột nhiên có một đạo cột sáng màu máu phóng lên trời, mạnh mẽ đem tầng mây chọc thủng một lỗ lớn.



Vù!



Theo cột sáng màu máu phóng lên bầu trời, ở đỉnh đầu mọi người trên vùng không gian này càng là nổi lên từng cơn sóng gợn. Sau một khoảng thời gian, ánh sáng đỏ nhạt ban đầu hóa thành màu đỏ đậm đồng màu với cột sáng. Màu đỏ đậm này khuếch tán đến đâu, không gian nơi đó càng thêm trầm trọng, giống như chuẩn bị đón tiếp một đợt tai nạn khủng bố.



Loại cảnh tượng kì dị như thế này hầu như mọi người trong đấu trường này đều cảm nhận được, mà tác động lên người Vân Phi Bạch càng là nặng nề nhất.



Chỉ thấy thân ảnh Vân Phi Bạch lúc này đang đứng khựng lại giữa sân. Một chiêu Hắc Phong Chưởng vừa rồi đánh trúng đích thế nhưng thân thể Bạch U Cơ lại được cột sáng đỏ kia bảo vệ, toàn bộ chưởng lực của hắn sau đó hoàn toàn bị cản lại.



Không gian lúc này rung động kích liệt giống như bị một loại lực lượng khủng bố tác động. Phải biết có thể làm cho không khí sản sinh ra gợn sóng cũng không có gì khó, cái khó chính là để không gian cũng gợn sóng như thế.



Không gian cùng không khí tuy chỉ khác một chữ thế nhưng đó là hai khái niệm hoàn toàn khác nhau. Không gian nằm ở phạm trù cao, xa hơn không khí rất nhiều.



Thời khắc này, không chỉ Vân Phi Bạch mà tất cả mọi người đều có thể cảm nhận rõ ràng bên trong cột sáng đỏ ngòm kia ẩn chứa một cỗ năng lượng đáng sợ cỡ nào.



Tất nhiên luồng sáng đỏ mà nó phát ra cũng không phải nhằm vào bọn họ. Nó sau khi tỏa ra khắp đấu trường liền lập tức hướng lên thiên không mạnh mẽ va chạm, cuối cùng lại như thủy triều thối lui, thậm chí cả cột sáng đỏ ngòm kia cũng dần dần dịu xuống. Theo xích quang rút đi, mọi người phát hiện ra tại khoảng không bên trên bầu trời âm u dần dần xuất hiện một đạo bùa chú khổng lồ.



Tấm bùa chú này có thể nói là che kín bầu trời, trên nền đỏ thắm kia khắc họa rất nhiều phù văn màu đen vô cùng quỷ dị, nơi đó đang tỏa ra một loại khí tức khiến cho người ta cảm thấy ngột ngạt, giống như sắp có diệt thế giáng lâm.



Thời điểm đạo bùa chú kia hiện rõ trên không trung, phản ứng đầu tiên trong đầu mọi người chính là sợ hãi. Loại bùa chú này phải đạt đến cấp mấy mới có thể khiến cho tất cả mọi người ở đây hoảng sợ đến vậy.



“Không thể để cho đạo bùa chú này phủ xuống. Bằng không hôm nay ta tất bại.” Vân Phi Bạch run rẩy nhìn đạo bùa chú lơ lửng trên bầu trời, nội tâm liền đưa ra quyết định. Ánh mắt sắc bén của hắn lúc này nhìn chằm chằm lấy Bạch U Cơ. Nàng đang không ngừng quán chú tinh thần lực giống như muốn điều khiển đạo bùa chú kia đem nó kéo xuống.



“Mấu chốt chính là nàng.” Vân Phi Bạch hừ lạnh nói.



Dứt lời, hắc phong nổi lên, thân ảnh hắn lập tức theo gió biến mất. Hiển nhiên mục tiêu của hắn chính là Bạch U Cơ chứ không phải ngăn cản bùa chú trên bầu trời.



Chỉ thấy một đạo thanh âm rít gào vang lên, Vân Phi Bạch lao tới, phía sau kéo theo hắc phong uốn lượn như rồng, tay cầm quạt sắt chìa ra ba bốn nan quạt sắc như dao cạo chuẩn bị phát ra công kích.



Lúc này, cự đại phù lục sau một hồi không có động tĩnh liền bắt đầu máy động. Chỉ thấy mây mù đột nhiên kéo tới kèm theo đó là rất nhiều tiếng sấm rền. Bùa chú chậm chậm xoay tròn lên. Theo nó xoay tròn, không gian hình thành một vòng xoáy bắt đầu tụ tập lôi điện từ trong mây mù.



Càng nhiều lôi điện, xích phù càng xoáy mạnh. Cho đến khi dường như đã nạp đủ năng lượng, phù lục kia chậm chậm cháy lên. Một luồng hơi thở hủy diệt từ hư không truyền xuống khiến cho tất cả mọi người hãi nhiên thất sắc.



Thời khắc này, Vân Phi Bạch đã tiếp cận được Bạch U Cơ. Chỉ cần một cú xỉa quạt, hắn chắc chắn có thể đem nàng đánh bị thương, thế nhưng sau đó động tác của hắn dừng lại. Bởi lẽ hắn nhận ra bản thân mình bị một đạo khí tức khủng bố khóa chặt.



Đã muộn! Phù lục đã được kích hoạt, hiện tại dù cho có làm bị thương Bạch U Cơ, hắn cũng không thể làm cho phù lục biến mất. Các làm duy nhất chính là đem đạo công kích sắp tới kia cản đỡ.



“Ta nhận thua, xin rút lại lời nói vừa rồi.” Vân Phi Bạch nở nụ cười so với khóc còn khó coi, nói.



“Đã muộn.” Thanh âm lạnh lùng của Bạch U Cơ lúc này khẽ vang, mặc dù nàng hiện tại đã suy yếu đến cùng cực thế nhưng sâu trong ánh mắt lại hiện lên sự vui mừng giống như đạt được mục đích.



“Ngươi làm hắn bị thương, vậy thì chịu hậu quả đi.”



Dứt lời, đạo hơi thở khủng bố kia bao trùm lấy Vân Phi Bạch. Từ trên bầu trời xuất hiện một tôn lôi thú khổng lồ màu đỏ. Lôi thú sau khi xuất hiện liền điên cuồng hướng về phía thân ảnh nam tử xuất kích.



“Hạ thủ lưu tình.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK