Mục lục
Vô Tận Trùng Sinh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Người đăng: meomeo14311

Ầm ầm ầm!!!



Hỏa cầu dùng thế bài sơn hải đảo điên cuồng đè xuống hai đầu lôi long. Mà lôi long trước thế công hung bạo của hỏa cầu sớm đã lộ ra yếu thế. Nếu như không phải có Âu Dương Trác liên tục duy trì bổ sung Hỗn Nguyên Chi Khí thì cả hai đã bị đánh nát từ lâu.



“Hừ…” Âu Dương Trác đột nhiên hừ lạnh một tiếng, khuôn mặt hắn lúc này có chút quỷ dị, đỏ như máu.



“Huyết Linh Phụ Thể.”



Âu Dương Trác quát lạnh một tiếng, khí huyết trên người đột nhiên bành chướng mạnh mẽ. Chỉ thấy Hỗn Nguyên Chi Khí bùng phát đem hai đầu lôi long biến lớn. Một đường điên cuồng đâm mạnh vào hỏa cầu khiến cho cả đôi bên cùng tan vỡ.



Oành oành oành!!!



Ba đạo thanh âm nổ rung trời vang lên lần lượt là hai đầu lôi long nổ tung cùng hỏa cầu tan vỡ. Khói lửa, điện mang rợp trời, sóng khí theo phương viên hàng chục dặm khuếch tán. Ba luồng sóng khí mạnh mẽ tới nỗi nó khiến cho cây cối xung quanh khu vực giao tranh có cảm giác đổ rạp. Mà từng gốc cổ thụ nơi mà đệ tử đang tụ tập cũng nghiêng ngả khiến cho không ít người ngã xuống đất.



Tại trung tâm của va chạm, người ta chỉ thấy bầu trời chia làm hai nửa, một nửa phía trên là hỏa diễm rộng lớn hàng chục trượng, phía dưới lại là lôi điện tầng tầng lớp lớp. Tuy hỏa cầu cùng lôi long đã ngọc đá cùng tan thế nhưng dư uy mà cả đôi bên để lại vẫn điên cuồng ma sát, không bên nào chịu thua bên nào.



Ngồi trên khán đài quan sát, các đệ tử nội, ngoại môn đều thầm đổ mồ hôi lạnh. Ngoại trừ mấy đệ tử chân truyền đã đạt tới Nguyên Linh Cảnh cùng các đệ tử lâu năm mới trở về xem đại tái, còn lại ai nấy đều mặt mày tái mét.



Không một vị đệ tử Nguyên Hồn Cảnh nào đủ tự tin đứng ra vỗ ngực nói rằng ta có thể gồng gánh một trong hai chiêu thức mà Khương Thần cùng Âu Dương Trác vừa mới thể hiện. Bởi lẽ trong lòng bọn họ hai chiêu thức kia đã không đơn thuần là một Nguyên Hồn Cảnh có thể đánh ra được.



“Hỗn Nguyên Chi Khí không những mạnh mẽ mà còn rất tinh thuần. Cả hai chỉ cần theo đà này đi tới, rất nhanh có thể đạt tới Nguyên Linh Cảnh.” Vương Chi Sách khẽ giật giật lông mày, vẻ mặt hiện lên lên chút ghen tị: “Song thuộc tính quả thật…Ài.”



“Ha ha. Lão bát ngươi tu luyện Vương cấp công pháp, Hỗn Nguyên Chi Khí cũng không phải dùng hai từ hùng hậu để hình dung a.” Một vị nam tử ngồi gần nhất với La Chinh lúc này nở một nụ cười, khẽ nói.



Người này họ Triệu, là đệ tử thứ ba của La Chinh cho nên mọi người gọi hắn là Triệu Tam, mà vừa vặn người này tên cũng chỉ có một chữ Tam. Triệu Tam chính là tên cha sinh mẹ đẻ của hắn.



Triệu Tam cảnh giới là Nguyên Linh Cảnh sơ kì, đột phá cùng thời điểm với Hồng Ngọc Kiều, sau Vương Chi Sách một thời gian, thực lực người so với Vương Chi Sách thì yếu một chút.



Tuy thực lực của hắn ở dưới Vương Chi Sách thế nhưng trong số các sư huynh đệ, tinh thần lực của hắn lại mạnh thứ hai, chỉ sau Bạch U Cơ. Điều đặc biệt ở đây chính là Triệu Tam dùng tinh thần lực như một loại vũ khí chứ không phải do hắn tu luyện phụ tu nghề nghiệp như Bạch U Cơ cho nên trong số các đệ tử của La Chinh, hắn cũng là người khó có thể dây vào.



Lại nói, Triệu Tam sau khi nghe thấy Vương Chi Sách than thở liền mỉm cười an ủi:



“Cho nên lão bát ngươi cũng không cần phiền muộn.”



“Vương cấp công pháp tương lai nếu may mắn vẫn có thể sở hữu.” Vương Chi Sách cười cười lắc đầu nói: “Nhưng song thuộc tính lại là thứ không phải muốn là có được.”



“Quả nhiên là hai tên tiểu tử chưa hiểu rõ gốc rễ.” Vương Thanh Phong – đường chủ Chính Khí Đường nghe thấy Vương Chi Sách cùng Triệu Tam nghị luận liền cười nói.



“Nguyên giả song thuộc tính đồng ý là có lượng Hỗn Nguyên Chi Khí so với người khác lớn hơn thế nhưng con đường tu luyện của bọn họ cũng gian nan hơn rất nhiều. Chưa kể nếu như bối cảnh phía sau không đủ để chèo chống, vậy thì song thuộc tính khó có thể trở thành cường giả.” Vương Thanh Phong khẽ nói.



“Vương đường chủ, ngươi có thể giải thích rõ hơn một chút được không?” Triệu Tam hơi chút nhíu mày, tò mò hỏi.



“Nguyên giả song thuộc tính tương đối hiếm có cho nên cũng không có nhiều người để ý xem bọn họ tu luyện như thế nào. Trong mắt nguyên giả bình thường, nguyên giả từ hai thuộc tính trở lên liền chính là thiên chi kiêu tử, thượng thiên sủng nhi cho nên hầu như ai cũng sẽ nghĩ bọn họ tu luyện sẽ một đường hát vang, nhưng trên thực tế không phải vậy.”



“Ngươi chỉ cần hiểu nguyên giả song thuộc tính hoặc là có công pháp song thuộc tính đi kèm, hoặc là nên từ bỏ một thuộc tính.” Vương Thanh Phong cười cười: “Nếu như tu luyện hai loại công pháp…đồng ý là vẫn được thế nhưng thời điểm đột phá sẽ so với người thường khó hơn gấp nhiều lần bởi lẽ lúc đột phá cần sự hòa hợp của Hỗn Nguyên Chi Khí với cơ thể, càng lên cảnh giới cao nếu như ngươi không thể đem hai loại Hỗn Nguyên Chi Khí làm cho hòa hợp vậy thì tỷ lệ thất bại càng cao.”



Triệu Tam nghe ra liền hiểu, hắn thoáng chút gật đầu, cười nói:



“Như vậy song thuộc tính vừa là thượng thiên sủng ái vừa là thượng thiên thử thách nguyên giả. Nếu như không thể đem hai loại thuộc tính dung hòa, tương lai sẽ càng bất lợi.”



“Đúng thế.” Vương Thanh Phong nói: “Âu Dương Trác kia tu luyện song song thuộc tính, ta cũng không rõ ràng hắn tu luyện hai loại công pháp hay là một môn công pháp song thuộc tính thế nhưng từ lần giao đấu với Mộc sư đệ nhà ngươi, ta cảm nhận được tên kia có thể điều hòa được hai loại Hỗn Nguyên Chi Khí. Hắn rất không tầm thường. Không biết sau lưng có cao nhân chỉ điểm hay bối cảnh lớn.”



“Hắn tu luyện một môn công pháp Linh cấp song thuộc tính.” Nam Cung Y Vận vẫn một mực nhìn thế trận dưới đài, miệng thì chậm rãi nói: “Hắn nói rằng đã đạt được trong một ngôi mộ cổ.”



“Hóa ra là vậy.” Vương Thanh Phong mỉm cười: “Vậy thì trận đấu này càng thêm đặc sắc a. Khương tiểu tử kia cũng không biết tu luyện song hệ công pháp hay là hai loại công pháp nữa. Ta còn chưa thấy hắn sử dụng mộc thuộc tính nhiều.”



“Ừm. Nếu như so về thuộc tính thì dường như Khương sư đệ yếu thế hơn một chút. Hai loại thuộc tính mộc hỏa này có chỗ tương khắc, trong lúc vận hành chắc chắn không thể trơn tru như phong lôi khi mà phong lôi lại bổ trợ cho nhau.” Triệu Tam khẽ gật đầu chậm rãi đánh giá.



“Ngươi nhầm.” Nam Cung Y Vận lại cười đáp: “Hỏa thuộc tính tuy rằng gián tiếp khắc chế mộc thuộc tính thế nhưng ngươi nên nhớ mộc thuộc tính lại tương sinh với hỏa thuộc tính.”



“Ừm. Công kích hỏa thuộc tính nếu như có thêm mộc thuộc tính vậy thì uy lực càng thêm khủng bố.” Vương Thanh Phong gật đầu.



“Vậy các vị đường chủ nghĩ Khương sư đệ hay Âu Dương sư đệ sẽ thắng?”



“Dựa theo tình hình hiện tại thì vẫn khó có thể đưa ra kết luận.” Vương Thanh Phong lại cười: “Thế nhưng ta có thể khẳng định một điều, nếu Âu Dương Trác kia để cho Khương Thần xây dựng được trận pháp, vậy thì hắn sẽ rất thê thảm.”



“Điều này cũng không dễ dàng. Chiến đấu ở cường độ cao như vậy Khương sư đệ làm sao có thể xây dựng được trận pháp?” Triệu Tam nhíu mày.



“Ngươi lại nhầm. Cái này còn phải xem tạo nghệ trận pháp của Khương tiểu tử kia nữa.” Vương Thanh Phong tủm tỉm cười: “Âu Dương Trác kia hình như đối với phụ tu chức nghiệp đã từng có phát ngôn rất ngông cuồng. Ha ha, ta rất mong Khương Thần có thể dùng trận pháp đánh cho hắn hiểu ra vấn đề.”



Vương Thanh Phong nói đoạn liền quay sang Nam Cung Y Vận, muốn xem biểu cảm của nữ nhân yêu diễm này. Chẳng qua Nam Cung Y Vận ngoại trừ điềm tĩnh quan sát trận đấu ra thì vẻ mặt cũng không hiện ra bao nhiêu biểu cảm.



Lại nói, nếu như Khương Thần có thể nghe được phân tích về song thuộc tính của mấy vị đường chủ, hắn nhất định sẽ giơ hai tay đồng tình.



Năm xưa khi hắn bỏ qua Thái Dương Thiên Mộc Quyết để tu luyện hai loại đỉnh cấp công pháp, rất nhiều đại năng Thánh tộc đã ngăn cản nhưng đều bị hắn bỏ ngoài tai. Sự thật hắn cũng chứng minh cho mọi người thấy hắn dung hợp thuộc tính rất tốt khi mà có thể tu luyện tới Nguyên Tôn Cảnh. Thế nhưng đến khi Khương Thần hắn chạm đến bình cảnh Nguyên Thánh Cảnh, vấn đề liền xuất hiện. Tầng thứ kia yêu cầu độ đồng nhất của Hỗn Nguyên Chi Khí trong cơ thể rất cao, không chỉ vậy còn cần dung hòa thuộc tính với tự nhiên, thân mang song trọng thuộc tính nhưng từ đầu lại dung hợp cưỡng ép điều này ngay tại bình cảnh Nguyên Thánh Cảnh đã khiến cho khoảng cách của hai loại thuộc tính một cuồng bạo một ôn hòa liền xuất hiện. Kết quả đương nhiên là hắn đột phá Nguyên Thánh Cảnh thất bại.



Nếu như năm xưa Khương Thần có thể đột phá Nguyên Thánh Cảnh thành công thì hắn không chỉ là nguyên giả trẻ tuổi nhất đạt tới Nguyên Thánh Cảnh mà còn trực tiếp áp đảo thiên tài chư tộc, không đến nỗi một trận khổ chiến với thiên tài Thời tộc Diệp Nam Thiên.







Phân tích của chúng trưởng lão trên đài cũng mới chỉ trải qua vài phút đồng hồ, trong khoảng thời gian này, giằng co giữa lôi điện và hỏa diễm mới chấm dứt. Trên sân lúc này, Âu Dương Trác dáng đứng đơn bạc, lôi điện xanh lam quanh người đã biến thành màu đỏ nhạt nhìn qua hết sức kinh dị.



Chiến tuyến bên kia, sau khi ma sát của hai luồng lực lượng chấm dứt, trên sân vẫn không xuất hiện bóng dáng Khương Thần. Hắn lúc này ngược lại đang lơ lửng trên bầu trời, chân đạp hai đạo phù lục sáng rực.



Nếu như không phải hai đạo phù lục dưới chân Khương Thần rất dễ nhìn ra, chúng đệ tử phía dưới có lẽ đã nghĩ rằng hắn có khả năng phi hành như cường giả Nguyên Đan Cảnh. Mà nhìn thấy một màn này, vẻ mặt Bạch U Cơ thoáng chút ngạc nhiên, sau đó khóe miệng nàng không khỏi khẽ nhếch lên một vòng cung.



Phù lục mà Khương Thần sử dụng kia gọi là Lăng Không Phù, nó có thể giúp cho người sử dụng có khả năng đứng trên không trung trong một khoảng thời gian. Phù lục này chính là Bạch U Cơ nàng trong lúc rảnh rỗi nghiên cứu một loại phù lục khác gọi là Ngự Không Phù mà ngộ ra.



Ngự Không Phù là tứ phẩm phù lục có khả năng giúp nguyên giả phi hành trong thời gian ngắn. Hiện tại Bạch U Cơ chưa thể vẽ được tứ phẩm phù lục mà mới chỉ tập thành nghiên cứu, vừa vặn lúc đó vẽ bậy vẽ bạ lại ngộ ra Lăng Không Phù. Nàng còn nhớ thời điểm đem khoe Khương Thần loại phù lục này, hắn cũng không có quá nhiều để ý. Thậm chí hắn mới chỉ nhìn nàng vẽ một lần duy nhất, không thể ngờ hiện tại lại có thể luyện chế ra được. Chính vì thế nàng mới có biểu cảm ngạc nhiên như vừa rồi.



“Khương sư huynh, ngươi cũng thật rảnh rỗi. Lúc này còn có thể đứng trên đó nhìn trời nhìn mây sao?” Âu Dương Trác ngửa cổ nhìn Khương Thần mãi không thấy hắn rơi xuống, lúc này cười lạnh mỉa mai.



“Hừ, ta nhìn trời nhìn đất nhìn mây, cũng không nhìn em gái ngươi a. Có vấn đề gì không?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK