Mục lục
Vô Tận Trùng Sinh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Người đăng: meomeo14311

Lại nói vị trưởng lão kia là một vị trung niên tuổi tầm ngũ tuần. Trên mình mặc bạch y, mái tóc được chải chuốt gọn gàng sau đó búi cao trên đỉnh đầu. Trung niên nhân này dáng người thanh thoát tựa trích tiên, mặt đẹp như ngọc, làn da mặc dù có đôi chút điểm nếp nhăn thế nhưng không thể nào làm mất đi khí chất tựa tiên nhân của hắn.



Người này thực lực Nguyên Đan Cảnh trung kì. Hắn là đường chủ một đường tại Linh Vân Tông. Nơi kia gọi là Chính Khí Đường.



Chính Khí Đường là một đường đặc thù của Linh Vân Tông. Đệ tử nơi này tuyển chọn thường cũng không phải thiên tài kinh thế hãi tục mà chỉ là những đệ tử có sở thích đọc sách, thường xuyên vùi mài kinh sử.



Mặc dù vậy, đừng coi thường đệ tử Chính Khí Đường. Bọn họ đọc sách thánh hiền, lý giải đối với công pháp cùng nguyên thuật cực cao. Tại Linh Vân Tông, nếu như hỏi nơi nào đệ tử tu luyện công pháp đạt tới mức lô hỏa thần thanh nhanh nhất. Xin trả lời đó chính là đệ tử Chính Khí Đường.



Thực lực so ra yếu hơn các đường khác thế nhưng chỗ bù đắp của bọn họ chính là sở hữu lượng nguyên thuật phong phú cùng lý giải thấu triệt. Đây cũng là chỗ khiến cho các đệ tử khác mỗi lần đối chiến với đệ tử Chính Khí Đường đều rất đau đầu.



Lại nói, đệ tử Chính Khí Đường bởi vì thường xuyên vùi mài kinh sử, lấy văn thơ làm dẫn, dùng Hỗn Nguyên Chi Khí tinh thuần để tu luyện cho nên trên người thường mang theo một cỗ hạo nhiên chính khí.



Hạo nhiên chính khí đối với nguyên giả có một loại công dụng rất lớn đó chính là tịch tà. Nếu như hạo nhiên chính khí đủ lớn, nó có thể khiến cho yêu thú sợ hãi, vạn tà bất xâm.



Khi trước tại Đại Thiên Nguyên Giới có một vị tiên đế gọi là Hạo Nhiên Tiên Đế. Người này thiên phú tu luyện kém cỏi, thường bị người trong nhà chế giễu là phế vật, rốt cuộc suốt ngày đèn sách cũng chỉ làm một chân lão bản, kế toán mà thôi.



Vị kia không phục liền muốn dùng bút mực để chứng minh đọc sách thánh hiền cũng có thể trở thành cường giả một phương. Hắn cuối cùng chính là dùng văn thơ để chứng đế, dùng ngòi bút làm vũ khí, chân ngôn làm lực lượng, khiến cho những người chế giễu khi trước tự vả mặt.



Hạo Nhiên Tiên Đế mặc dù thực lực so Tiên Đế Cảnh cường giả bình thường yếu hơn một chút thế nhưng hắn lại được phần đông cường giả ủng hộ bởi chính cốt cách làm người của hắn. Xứng với hai chữ hạo nhiên.



Lại nói, đệ tử Chính Khí Đường cũng đi theo con đường gần giống với Hạo Nhiên Tiên Đế. Chẳng qua loại tu luyện kia quả thật quá nhàm chán, không nhiều người nguyện ý đi theo. Chính vì vậy đệ tử Chính Khí Đường cũng không có nhiều. Mà đệ tử hạch tâm của Chính Khí Đường cũng chỉ có hai vị một nam một nữ.



Vị trưởng lão kiêm đường chủ kia gọi là Vương Thanh Phong, hắn sau khi cười nói, chợt nhận ra điều gì, sắc mặt hiện lên có chút kém.



“Đám người này…”



“Sự tình có chút không đúng.” Nam Cung Y Vận nhìn lên bản đồ nhỏ trên quang cầu, mày liễu nhíu lại, khuôn mặt vũ mị thành thục kia xuất hiện chút ít tức giận.



Nhìn vào bản đồ nhỏ có thể thấy chín điểm sáng xanh lục đang di chuyển gần vào nhau, thế nhưng cũng cùng với chín điểm sáng xanh lục đó lại có hai loại điểm sáng di chuyển theo.



Cứ đà này tiến tới, chín đệ tử Linh Vân Tông nhất định sẽ bị những điểm sáng kia bao vây. Mà chiếu theo hai loại màu sắc điểm sáng này, hai thế lực kia vừa vặn là Minh Nguyệt Vương Triều cùng Cửu Nguyệt Vương Triều.



Mặc cho sắc mặt các vị trưởng lão Linh Vân Tông vẫn đang lúc trắng lúc xanh, hai vương triều kia vẫn giả như không có chuyện gì xảy ra, vẫn ngồi vừa xem vừa bình luận cùng người bên cạnh.



Một số người tinh ý nhận ra mánh khóe trong đó, ai nấy đều thầm kín nở một nụ cười khó hiểu.



Dựa vào loại tốc độ kia, thời điểm chín đệ tử Linh Vân Tông tụ họp cũng chính là lúc bọn họ bị bao vây.



Dựa vào số lượng người bao vây kia có thể nhìn ra Cửu Nguyệt Vương Triều cùng Minh Nguyệt Vương Triều đã có chuẩn bị từ trước, mà hai đại thế lực này cũng đã sớm bắt tay.



Hai phe đồng loạt xuất kích mười vị thiên tài Nguyên Khí Cảnh.



Chín đối đầu hai mươi, kết quả có thể hiểu.



Nếu như tình trạng này cứ diễn ra với Nguyên Hồn Cảnh, Linh Vân Tông xác định sẽ không giành được điểm nào, đây quả thực chính là chuyện cười lớn trong kì thí luyện năm nay.



Chuyện mặt mũi chỉ là một phần, thí luyện này mỗi phe thế lực đều đem một thứ quý giá ra làm đánh cược. Ba phe được điểm cao nhất sẽ chia ba số phần thưởng đó. Nếu như Linh Vân Tông bọn hắn không đạt được hạng ba, như vậy coi như mất không phần thưởng. Đó cũng là một chuyện khiến cho các trưởng lão tức giận.



Khương Thần lúc này vẫn đang đuổi theo Huyết Linh Sư.



Bởi vì đặc thù địa hình nơi đây cho nên tốc độ của hắn so với bên ngoài sụt giảm rất nhiều. Truy đuổi thế này không thể không nói là quyết định không sáng suốt.



Bỏ qua Huyết Linh Sư, hắn quyết định tiêu diệt cự mãng đang đuổi phía sau.



Cự mãng vẫn miệt mài truy đuổi Khương Thần, lúc này nhìn thấy hắn dừng lại đợi mình, sâu trong mắt lóe lên chút hung ác cùng với dè chừng.



Mặc dù yêu thú nhị giai chưa khai mở linh trí, thế nhưng chỉ cần là dã thú thôi cũng đã tự ý thức được thứ gì nguy hiểm đối với mình, huống hồ là yêu thú.



Bởi vậy cho nên cự mãng hiện tại giữ khoảng cách an toàn với Khương Thần. Một khoảng cách mà nó có thể công kích bất cứ lúc nào cũng như có đầy đủ thời gian né tránh công kích của nhân loại này.



Nhận thấy Khương Thần đứng im không nhúc nhích, cự mãng tưởng rằng hắn sợ hãi đến không thể chạy nổi, lúc này nó mới uốn mình trườn dần dần lại gần.



Thâm thể cự mãng này so với Khương Thần nhỉnh hơn một chút, dài khoảng gần mười trượng. Mặc dù Khương Thần không biết tên gọi của cự mãng này trong giới yêu thú là gì thế nhưng thực lực đại khái khoảng nhị giai yêu thú.



Lúc này, cự mãng giương cao cái đầu nhìn xuống Khương Thần, ánh mắt lộ ra chút quang mang trêu tức đầy nhân tính hóa. Miệng mở rộng hết cỡ so với chiều cao Khương Thần còn rộng lớn hơn. Lưỡi dài màu đỏ như máu phun ra nuốt vào, từ trong cổ họng cự mãng vang lên từng tiếng phì phì.



Sâu trong mắt Khương Thần lóe lên lệ mang. Hắn không chờ cho cự mãng công kích mà chính là lựa chọn chủ động công kích. Bởi lẽ thời điểm này thể lực của nó đã có phần giảm bớt vì chưa kịp tiêu hóa Huyết Linh Sư đã phải đuổi theo một chặng dường dài. Hiện tại tốc độ của nó chắc chắn so với vừa rồi sẽ chậm hơn.



Khương Thần nhảy lên một cái, không biết hắn dùng loại bộ pháp gì chỉ trong nháy mắt liền phi tới trước người cự mãng.



Thiên Hỏa Chưởng phát động, một chưởng nóng rát đem không khí thiêu đốt điên cuồng hướng về phía bụng cự mãng oanh kích.



Cự mãng không nghĩ tới Khương Thần vậy mà lại chủ động công kích, mà tốc độ khởi phát công kích lại nhanh vượt qua nó dự kiến, thời điểm này lập tức dính một chưởng của Khương Thần.



Chỉ thấy trên phần bụng đầy vằn đen trắng của cự mãng lúc này có in một dấu tay đỏ lòm còn đang bốc khói nghi ngút.



Hiển nhiên Thiên Hỏa Chưởng của Khương Thần trực tiếp đánh trúng mục tiêu đem nó thiêu thành thịt nướng.



Nhận ra bản thân vậy mà bị nhân loại nhỏ bé này trong lúc xuất kì bất ý đả thương, cự mãng càng dâng cao thân mình, thanh âm gào rú vang lên.



Về phía Khương Thần, sau khi công kích thành công, hắn vội vàng lui trở lại phía sau. Tay phải quấn đầy băng gạc trắng nhất thời cản trở rất nhiều tới di chuyển của hắn. Tay trái hiện tại sau khi công kích liền nhận ra phòng ngự của cự mãng rất chắc chắn.



Mặc dù khiến cho nó bị bỏng một phần bụng thế nhưng nhiêu đó là chưa đủ với thân thể khổng lồ kia. Thậm chí tay trái hắn lúc này còn cảm nhận được từng đợt tê rần.



Dù sao đối thủ của hắn cũng là yêu thú nhị giai, tương đương với Nguyên Khí Cảnh. Đối phó với yêu thú cấp bậc này dễ ở chỗ linh trí của bọn chúng không cao, so với dã thú chỉ hơn đôi chút. Khó ở chỗ bọn này rất liều mạng cùng hung dữ, không như nhân loại đánh không được liền nhận thua.



Lúc này, trong mắt cự mãng lóe lên một vòng nổi giận. Đuôi rắn khổng lồ lập tức vung lên đánh về phía Khương Thần.



Khương Thần tự nhận tốc độ bản thân không thua cự mãng, thế nhưng một đuôi này quật từ trên xuống cộng thêm trọng lực nơi đây mạnh hơn bình thường dẫn tới một cỗ cự lực giáng xuống làm hắn trở tay không kịp.



Chỉ thấy Khương Thần lách mình lăn sang một bên, thời điểm đuôi cự mãng đập xuống đất, một lực trùng kích tỏa ra hất văng Khương Thần đập cho hắn xa mấy chục mét. Nếu như không phải ngã thẳng vào một khỏa đại thụ, hắn thậm chí còn văng xa hơn nữa.



Khóe miệng Khương Thần khẽ tràn ra một vệt máu tươi. Đưa tay lau sạch đi vết máu, thanh âm lạnh lùng từ khẽ răng hắn vang lên:



“Súc sinh này…lực lượng thật lớn.”



Lúc này, cự mãng một pha công kích hụt, nó rít lên một tiếng cấp tốc hướng về phía Khương Thần trườn tới. Cự mãng này lực lượng vô cùng lớn, thân thể lại cứng rắn, tốc độ lại nhanh như vậy, quả thật không khác gì một đoàn tàu hỏa hướng về phía Khương Thần đụng tới.



Khương Thần thi triển bộ pháp vừa rồi nhảy ra gần một trượng tránh đi thế công của cự mãng. Bàn tay trái lại chuẩn bị đánh ra một đòn Thiên Hỏa Chưởng. Chẳng qua lần này Thiên Hỏa Chưởng so với vừa rồi mạnh hơn rất nhiều, bởi lẽ Khương Thần đã bắt đầu điều động ngụy hỏa trong cơ thể.



Đây chính là lần đầu tiên sử dụng đến ngụy hỏa từ lúc áp chế được nó. Thậm chí cánh tay phải bị thương kia cũng chính là ngọn ngụy hỏa Nguyên Vương Cảnh gây ra.



Cự mãng trong mắt lóe lên một tia khinh miệt, đối với một chưởng kia căn bản không để ở trong lòng. Thậm chí ngay cả né tránh đều lười biếng.



Nó chỉ vung cái đuôi khổng lồ của mình lên muốn đối kháng trực diện với công kích của Khương Thần.



Rít rít!!!



Cự mãng đột nhiên ngửa cổ rít lên một tiếng khiến cho cây cối xung quanh nghiêng ngả. Tiếng rít này mang theo sóng âm công kích, nếu như người bình thường nghe vào chắc chắn điếc tai không thể nghi ngờ.



Lúc này, đuôi cự mãng đối kháng với Thiên Hỏa Chưởng đã trải qua cường hóa đến từ Khương Thần. Chỉ thấy phần đuôi của cự mãng bị xuyên thủng thành hình bàn tay. Xung quanh đó còn có vết cháy xém còn đang bốc khói.



Hiển nhiên sức nóng của Thiên Hỏa Chưởng đã trực tiếp đem đuôi cự mãng cho xuyên thủng. Mà máu tươi sau một thời gian lập tức ồ ồ chảy ra.



Mặc dù công kích thành công thế nhưng Khương Thần cũng nhận vào tổn thương không hề nhẹ.



Bình thường sử dụng Thiên Hỏa Chưởng, bàn tay hắn đã nhận lấy đôi chút tổn thương vì sức nóng. Hiện tại dùng ngụy hỏa cường hóa Thiên Hỏa Chưởng không thể không nói sát thương gây ra gấp bội nhưng tổn thương hắn nhận lấy cũng gấp lên nhiều lần.



Cự mãng mặc dù bị hắn đánh cho kêu rên liên hồi, nhìn như toàn thân máu tươi nhưng trên thực tế đối với thân thể to lớn này, điểm vết thương nho nhỏ kia không đáng kể chút nào.



Mà hắn hiện tại mới lâm vào hoàn cảnh khó khăn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK