Mục lục
Vô Tận Trùng Sinh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Người đăng: meomeo14311

“Sư tỷ, ta muốn giải khai y phục của ngươi rồi.”

Bạch U Cơ lúc này nhắm nghiền đôi mắt, gương mặt giãn ra, hai má hồng hồng, kiều mị vô song. Đưa tay cởi bỏ tiết khố, một thoáng trôi qua, Khương Thần đã trừ bỏ phòng tuyến cuối cùng trên người Bạch U Cơ. Thân thể xinh đẹp của Bạch U Cơ hoàn toàn lộ ra trong không khí.

Ánh mắt của Khương Thần nhìn thân thể mê người không hề né tránh, thậm chí sinh ra ý niệm cự tuyệt trong đầu. Không phải là Khương Thần giả bộ, mà quả thật Bạch U Cơ quá đẹp, rất đẹp, rất mê người, rất câu hồn. Đẹp đến mức khiến cho hắn không dám khinh nhờn, không dám nhúng chàm cỗ thân thể thánh khiết này.

Bàn tay Khương Thần không chịu được khống chế, hướng đến tiểu phúc xinh đẹp của nàng dò xét, thân thể mềm mại chấn động, cặp đùi thon khép lại, giống như chống đỡ lại người bên ngoài đến xâm lấn vậy.

Bị bàn tay Khương Thần dò xét. Giờ phút này, mặt Bạch U Cơ đỏ bừng, liều mạng khép chặt đùi lại. Đây là cách phản kháng duy nhất mà nàng có thể làm, mặc dù xem ra có vẻ bất lực. Dường như tâm lý đã chuẩn bị nhưng mà nội tâm ngại ngùng vẫn khiến cho thân thể không thể không làm ra phản ứng phản kháng.

Tay Khương Thần chậm rãi vờn quanh tiểu phúc bằng phẳng của Bạch U Cơ, mân mê rốn nhỏ xinh đẹp sau đó lại dần dần đi xuống. Tiến tới thảm cỏ đen tuyền của Bạch U Cơ, trong lòng Khương Thần một lần nữa kích động. Địa phương kia của Bạch U Cơ đặc biệt rậm rạp, bất quá lúc này dường như được tỉa tót gọn gàng, vô cùng đẹp mắt. Sờ vào nơi này có cảm giác như sờ vào một mảng mao nhung nhung, hết sức thoải mái.

Người ta thường nói nữ nhân nhiều lông, đặc biệt là địa phương kia càng nhiều vậy thì nhu cầu sinh lý càng cao, khả năng giường chiếu càng giỏi, là vưu vật trên giường. Ngày hôm nay Khương Thần quả thật muốn chứng thực điều này khi mà Bạch U Cơ có thể nói là tương đối rậm rạp.

Sơn cốc tuy rằng cỏ cây um tùm nhưng trước đó đều được tỉa tót gọn gàng, một mảnh đen tuyền đẹp mắt lập tức kích thích tà hỏa trong lòng Khương Thần khiến cho hô hấp của hắn dồn dập. Ngón tay mân mê thảm lông mao đen tuyền kia khiến cho Bạch U Cơ không khỏi xấu hổ, bụng dưới nảy ngược lên, đùi ngọc co lại dường như muốn phản kháng.

“Sư tỷ, thả lỏng một điểm. Giờ phút này ngươi đều không thể ngăn cản ta.”

“Thần ~” Bạch U Cơ khẽ nỉ non một tiếng.

Đưa một đạo ánh mắt trấn an nàng, Khương Thần sau đó lại tiếp tục vuốt vẻ thân thể ngọc ngà của nàng. Một ngón tay duỗi ra sau đó lần mò xuống phía dưới. Tiếp xúc với cửa động chật hẹp còn đang đóng chặt kia, Khương Thần dùng ngón tay tách mở cửa động. Đầu ngón tay khiêu khích hạt đậu nhỏ nơi cửa động, thân thể Bạch U Cơ lập tức run rẩy hai cái, dường như rất nhạy cảm. Cửa động chậm rãi rỉ ra một chút chất lỏng lóng lánh đẹp mắt.

Ngón tay duỗi ra sau đó chậm rãi tiến vào khe động chật hẹp, Khương Thần ngay sau đó có thể cảm nhận thân thể Bạch U Cơ căng thẳng một chút, phía trên bị hắn trêu chọc nhũ hoa, phía dưới lại bị hắn mân mê. Cả người nàng lúc này đã chậm rãi ửng đỏ mê người. Đôi mắt khép hờ, miệng thỉnh thoảng tạo thành những tiếng rên rỉ khe khẽ. Bạch U Cơ tay nắm chặt lấy đệm trải giường, thân thể căng cứng.

Sau một lúc ngón tay ra vào, cửa động của nàng đã vô thanh vô tức tiết ra ngọc dịch lấp lánh trơn mềm. Nó khiến cho ngón tay của hắn trượt vào càng thêm dễ dàng hơn. Theo thời gian trôi qua, nàng dường như có dấu hiệu không chịu được. Lúc này răng ngà cắn chặt, đôi mắt mê ly khẽ hé mở nhìn Khương Thần, miệng khó khăn mới phát ra thành câu:

“Thần…ta…ta giống như…không nhịn được nữa.”

“Sư tỷ, ngươi thả lỏng thân thể.”

Vừa mới thả lỏng thân thể theo lời Khương Thần, Bạch U Cơ ngay lập tức lại căng cứng khi mà phía dưới hắn gia tốc ngón tay ra vào sơn động chật hẹp.

“Không được, không được…ta…ta không nhịn được.”

“Ta…ta không nhịn được.”

Vừa dứt câu, đôi chân của Bạch U Cơ lập tức duỗi thẳng, cổ chân cứng lại, toàn thân run rẩy mấy lần. Cửa động co lại giống như muốn hút chặt lấy ngón tay của Khương Thần. Từ bên trong, Khương Thần có thể cảm nhận thấy từng trận co bóp. Sau đó là một luồng ngọc dịch phóng xuất ra.

“A~”

Bạch U Cơ thở dốc một phen, ánh mắt mê man nhìn về phía Khương Thần, cả người bởi vì xấu hổ mà hiện lên một tầng đỏ ửng cực kỳ mê người.

Khương Thần rút tay ra, Bạch U Cơ liền thở ra một hơi, thân thể vốn căng thẳng giờ xụi lơ. Khương Thần đưa tay lên trước mũi, tức thì ngửi thấy một cỗ phiêu khí nồng đậm, làm người ta liên tưởng tới phong vận thành thục, hắn không chút do dự đưa tay vào trong miệng, chỉ cảm thấy một hương vị thanh tân và ngọt, hạ thân không khỏi nóng nảy dựng đứng lên.

Bạch U Cơ nhanh chóng liếc mắt nhìn thoáng qua Khương Thần, thấy hắn đang chuyên tâm nhấm nháp mùi vị chất dịch chảy ở hạ thân nàng, trong lòng một trận run rẩy cùng vui sướng nhẹ nhẹ, toàn thân xuất hiện một loại cảm giác ngứa ngáy khó nhịn được, thân thể nàng không khỏi run rẩy.

Khương Thần khoan khoái hít một hơi rồi thở dài, cũng không tốn nhiều miệng lưỡi với nàng nữa, chậm rãi bước xuống giường sau đó cầm lấy hai cổ chân của nàng kéo ra. Đặt hai chân nàng ở ngoài giường, để cho một nửa ngọc đồn phong mãn tại mép giường, tách đôi chân tuyết trắng đang khép chặt ra.

Bạch U Cơ mắc cỡ khe khẽ kêu lên một tiếng, hạ thân lộ ra rõ ràng trước mắt Khương Thần. Trên hạ phúc là một vùng phương thảo đen nhánh bao trùm lên đào nguyên bí địa mê người, như ẩn như hiện, càng làm tăng thêm vẻ hấp dẫn. Khương Thần nhẹ nhàng ma sát trên phương thảo ấm áp tươi tốt, cười nói:

“Sư tỷ, địa phương này của ngươi thật đẹp.”

Bạch U Cơ mặt cười đỏ bừng, hàm răng ngọc khẽ nghiến lại, hai mắt nhắm nghiền không dám đối mặt với Khương Thần nữa.

Những đường cong thân thể động lòng người của Bạch U Cơ, vừa có chút nở nang, lại càng có vẻ thành thục bạo mãn, da thịt mềm mại như sương như tuyết, bàn tay ngọc trơn nhẵn sáng bóng, song nhũ bạo mãn, eo thon săn chắc uyển chuyển như dương liễu, tiểu phúc bằng phẳng không có chút thịt thừa nào, ngọc đồn tròn trịa nở nang, cặp đùi thon dài khép chặt, giờ phút này đã bị Khương Thần tách rộng ra.

“Sư tỷ, kế tiếp nếu như ngươi xấu hổ, có thể không cần mở mắt.”

Hắn vừa nói vừa quỳ gối xuống giữa hai chân nàng, đầu lưỡi bắt đầu thăm dò sâu vào trong. Phía trên, Bạch U Cơ ban đầu giật mình một cái, ngay sau đó mở choàng mắt. Đôi đùi ngọc không khỏi khép chặt đem đầu của Khương Thần kẹp cứng. Thanh âm mang theo vô tận xấu hổ khẽ vang lên:

“Thần…không…không được, nơi đó…nơi đó không sạch sẽ.”

“Không, bất kỳ nơi nào của sư tỷ cũng đều rất sạch sẽ.” Khương Thần cười đáp: “Sư tỷ, ngươi chỉ cần nằm yên, ta tới hầu hạ ngươi.”

Khương Thần chậm rãi đưa tay xoa nắn bầu ngực sữa của Bạch U Cơ sau đó đem nàng đẩy ngã. Bản thân hắn lại tiếp tục dùng lưỡi khám phá hang động. Bạch U Cơ "ân" nhẹ một tiếng, tùy ý cho Khương Thần chậm rãi thám hiểm. Bạch U Cơ kích động trận trận run rẩy, miệng không ngừng khép mở, phả ra cỗ cỗ khí tức mang theo hương thơm.

Khương Thần trong lòng dục hoả ngày càng thịnh, đầu lưỡi khiêu khiêu hạt đậu nhỏ của Bạch U Cơ, một ngón tay chậm rãi ra vào cửa động, muốn đem đến cho Bạch U Cơ cực khoái. Thân thể Bạch U Cơ run rẩy lên, yết hầu nhịn không được “anh anh” hai tiếng, hạ thân không ngừng phún xuất lượng lớn mật dịch, thân thể càng ngày càng mềm nhũn.

Bạch U Cơ hai tai đỏ bừng lên, mũi thở phập phồng, nàng vẫn còn đang chìm đắm trong khoái cảm cao trào, mặc dù nhắm mắt lại nhưng diễm quang vẫn bắn ra bốn phía. Khương Thần tiếp tục liếm môi, cực kì kiên nhẫn kích thích dục vọng của mỹ nhân.

Bạch U Cơ nhịn không được khẽ "hanh" một tiếng, Khương Thần như nhận được sự ủng hộ, càng thêm cố sức lấy lòng, tại nơi tuyệt vời nhất ở hạ thân nàng cẩn thận nhấm nháp mỹ vị.
Bạch U Cơ yết hầu khẽ rên rỉ, mật dịch phun ra càng mạnh càng nhanh hơn, lập tức cảm thấy một mảnh ướt át trong suốt. Hạ thân của Khương Thần ngày càng khó chịu, sau khi khiến cho Bạch U Cơ đạt đỉnh lần nữa, hắn rốt cuộc đứng dậy chậm rãi giải khai y phục.

Nhìn thấy tiểu đệ đệ của Khương Thần to lớn sung mãn, đầu tiên Bạch U Cơ cảm thấy xấu hổ che lại hai mắt, sau đó là cảm thấy có chút sợ hãi không biết thứ kia có thể tiến vào được cửa động chật hẹp của nàng hay không.

Cố ổn định tâm tình một thoáng, cuối cùng nàng mới hướng tới Khương Thần khẽ nỉ non:

“Thần…tới đi, ta…ta đã sẵn sàng.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK