Người đăng: meomeo14311
“Chẳng lẽ ta không thể đồng quy vu tận với ngươi?”Thanh âm nữ nhân vừa dứt, sắc mặt Khương Thần khẽ biến, hắn biết nàng không nói giỡn. Trong lòng cảm thấy bản thân thật đen đủi. Chạy qua đây lúc nào không chạy, lại đúng lúc nữ nhân này chiến đấu với Độc Giác Giao Long. Giờ thì xong rồi, bị nàng bắt lại, cũng không biết nàng bắt lại để chữa trị dâm độc cho nàng hay trực tiếp thái dương bổ âm, đem hắn hút cạn.
Liếc mắt nhìn thân thể khêu gợi kia, sau đó nghĩ tới thủ đoạn hắc ám của nàng, Khương Thần không khỏi cười khổ một tiếng. Rất có thể trường hợp kia sẽ xảy ra a.
“Vãn bối chỉ đi ngang qua đây, hoàn toàn không có ý khác. Tiền bối cũng có thể tìm địa điểm an toàn trị thương cho mình, vãn bối có thể thề tuyệt đối không tiết lộ chuyện hôm nay nửa câu.”
Mặc dù ngoài miệng nói vậy nhưng trong lòng Khương Thần lóe lên một tia sát khí. Hắn âm thầm cân nhắc, chỉ cần nữ nhân này xuất hiện chút xíu sơ hở, hắn sau đó nhất định sẽ ra tay hạ sát nàng. Nếu như hắn ra tay đủ nhanh, nữ nhân này hoàn toàn không thể sử dụng kịp Thiên Sát Phù để tấn công hắn. Bất quá nguy hiểm nhất vẫn là Thiên Sát Phù trên tay nàng kia, thứ đó có thể ngang ngửa một kích của Nguyên Vương Cảnh cường giả, thủ đoạn thủ hộ của hắn không chắc có thể giúp hắn tránh thoát một kiếp.
“Hừ, tiểu tử, đem tia sát khí kia của ngươi dập tắt, còn một lần hướng ta lộ ra sát ý, khỏa Thiên Sát Phù này liền rơi trên đầu ngươi.”
Khương Thần âm thầm kinh hãi. Một tia sát khí kia chỉ lóe lên trong lòng hắn, hoàn toàn không để lộ ra ngoài thế mà vẫn bị đối phương phát hiện. Nguyên Vương Cảnh quả thật nguy hiểm.
“Vãn bối không dám.” Khương Thần chắp tay, có chút nhẫn nhục mà cúi đầu.
Nhân lúc này, nữ nhân kia lấy ra từ trong nhẫn trữ vật một khỏa đan dược sau đó nuốt vào.
“Hỏng…” Khương Thần thầm hô hỏng bét. Hắn toan tính là chờ cho lúc nữa dâm độc phát tác toàn diện, nữ nhân này không nhịn được sẽ lộ ra sơ hở, khi đó hắn mới ra tay. Vạn phần không ngờ nàng có tính cảnh giác cao như vậy, hiện tại đoán chừng là ăn vào đan dược phục hồi, tạm thời phục hồi chút thực lực để uy hiếp hắn đây mà.
Quả nhiên như Khương Thần suy đoán, sau khi ăn vào khỏa đan dược kia khí tức của nàng chợt bộc phát mạnh mẽ. Nhưng là sau khi bộc phát mạnh mẽ, nét ửng hồng trên cổ lập tức bạo phát sau đó lan lên khuôn mặt xinh đẹp quyến rũ khiến cho nữ nhân này càng trở nên ướt át, yêu kiều.
“A~!”
Một đạo thanh âm rên rỉ khẽ vang lên từ trong cổ họng nữ nhân. Ánh mắt hiện lên chút xấu hổ nhìn về phía Khương Thần. Mà Khương Thần lúc này cũng dùng ánh mắt có chút mất tự nhiên nhìn nàng.
“Ha ha…tiền bối, không sao không sao. Ta có thể hiểu.” Khương Thần giả vờ giống như hiểu ra điều gì: “Tiền bối yên tâm, ngươi nếu cần lô đỉnh chữa thương, ta có thể ra sức giúp ngươi. Ta biết rõ vượt qua Âm Phong Cốc này có một thành thị sát biên giới, ta có thể chạy tới đó bắt mấy tên nguyên giả không mất nguyên dương tới đây.”
“Hỗn trướng, ngươi coi ta là loại người gì?” Nữ nhân sắc mặt phát lạnh, thanh âm kiều diễm ướt át mang theo một tia phẫn nộ vang lên.
Ngươi là loại người gì còn phải hỏi ta sao? Chẳng lẽ ngươi bắt ta tới đây chỉ để nhìn ngươi nằm đó rên rỉ?
Khương Thần rất muốn ngửa cổ lên mà chửi. Bất quá nhìn thấy đối phương có xu hướng nổi giận, hắn vẫn là cố mà nín nhịn xuống.
“Là vãn bối lỡ lời, tiền bối ngươi cần đan dược gì, ta sẽ đi tìm cho ngươi.”
Khương Thần lại lần nữa phải cúi đầu xoa dịu đối phương. Không thấy nữ nhân kia lên tiếng, hắn mới ngửa đầu lên, ánh mắt lúc này chợt lóe lên một tia kinh nghi bất định. Nữ nhân này thế mà đã đứng dậy tiến đến gần hắn.
Nữ nhân tuy rằng lăn lê trên mặt đất một khoảng thời gian dài thế nhưng lúc này lại tuyệt không có một vết bẩn. Trên người cũng là không có chút mùi vị hôi hám bẩn thỉu, ngược lại phảng phất tỏa ra mùi hương nữ nhân quyến rũ mê người. Đặc biệt nàng trúng phải dâm độc, mà loại độc dược này bám trên y phục, lúc cử động liền khiến cho Khương Thần vô tình cũng bị cảm nhiễm đôi chút. May mắn hắn đã đề phòng loại trường hợp này cho nên phong bế hô hấp, không hít vào loại dâm độc phảng phất tỏa ra kia.
“Tiền bối…” Khương Thần lại lần nữa chắp tay.
Nữ nhân sóng mắt đảo qua Khương Thần, vẻ mặt vốn dĩ cố làm ra không có cảm xúc nhưng dâm độc lại khiến cho nàng trở nên lả lơi như một tiểu đãng phụ thiếu hơi nam nhân. Vẻ mặt này quả thật là muốn mạng Khương Thần a.
“Hừ, đi theo ta một lát…”
Nữ nhân nói đoạn liền vươn ra đôi bàn tay trắng nõn ngọc ngà, bàn tay mang theo một lớp hắc khí quẩn quanh dường như muốn túm lấy vai áo Khương Thần.
“Mơ tưởng.”
Khương Thần lúc này chợt làm ra phản ứng. Chỉ thấy trong tay hắn cất giấu một đoàn hỏa diễm khủng bố. Đoàn hỏa diễm này so với dĩ vãng mạnh hơn rất nhiều, bởi lẽ hắn đã đem toàn bộ thực lực đánh cược trong lần này. Ngụy hỏa cũng đem phát huy tới mức tận cùng.
“Ngụy hỏa Nguyên Vương Cảnh?”
Nữ nhân nọ cũng thoáng kinh hãi. Thực lực của nàng chỉ tạm thời khôi phục một chút xíu, mà theo nàng nghĩ một đợt dọa dẫm vừa rồi cũng khiến cho Khương Thần sợ hãi cho nên cũng không làm ra phòng bị. Lúc này một đòn hỏa diễm đánh ra mạnh mẽ, phỏng thủ chỉ sợ là không kịp. Chỉ thấy thân ảnh của nàng vừa mới gắng gượng lui về sau một bước thì hỏa diễm đã ập tới.
Oành!!!
Bạo tạc vang lên, hỏa diễm mù trời, sương máu bị màu vàng kim át đi khiến cho không gian thoáng chốc bừng sáng.
Sau khi một kích đánh lén thành công, Khương Thần cũng không chút chậm trễ mà quay đầu hướng về một hướng bỏ chạy. Đợi cho giữ một khoảng cách với nữ nhân kia, hắn sẽ ném ra phi chu mà bỏ chạy.
“Tiểu tử gan lớn bằng trời…” Thanh âm nữ tử quát lạnh phát ra từ trong hỏa diễm, chỉ thấy nàng vung tay một cái, Thiên Sát Phù ngũ tinh vốn dĩ vẫn một mực treo cao trên đầu Khương Thần lúc này chợt phát nổ mạnh mẽ.
“Hừ, vốn ta đã tính đến trường hợp này rồi.”
Nhìn thấy Thiên Sát Phù hóa thành một đạo hắc mang khủng bố chém tới, Khương Thần không chút nao núng lấy ra miếng ngọc bội lúc trước Bạch Khiêm đưa cho. Đây coi như là thủ đoạn phòng ngự mạnh mẽ nhất của hắn lúc này rồi.
Chỉ thấy bao quanh Khương Thần là một quầng sáng lam sắc nhàn nhạt. Quầng sáng này sau khi xuất hiện liền lập tức đem hắc mang vừa mới chém tới chấn nát.
“Phòng thủ Nguyên Vương Cảnh?” Nữ nhân khẽ kêu lên một tiếng, sắc mặt hồng nhuận phơn phớt hiện lên ngạc nhiên: “Khó trách dám liều mạng như vậy…bất quá, ngươi trốn không thoát.”
Nữ nhân nói đoạn liền lập tức dậm chân, thân ảnh lập tức hư không tiêu thất.
Phía bên kia, Khương Thần sau khi chấn nát đạo hắc mang khủng bố do Thiên Sát Phù ngũ tinh phát ra liền phóng xuất phi chu sau đó trèo lên, toan tính khởi động nó mà bỏ trốn. Thế nhưng vừa mới nhét Hỗn Nguyên Thạch vào phi chu, còn chưa kịp thôi động thì phía sau gáy đã xuất hiện một cảm giác mát lạnh. Khương Thần đình chỉ động tác, thân thể giống như hư thoát, miệng méo xệch qua một bên, thanh âm nhẹ vang:
“Xong…”
Không thể ngờ ngụy hỏa Nguyên Vương Cảnh mà hắn tự tin lại không thể kích thương thậm chí là ngăn cản nữ nhân này trong giây lát.
“Hừ, ngươi chạy nữa đi.” Nữ nhân không biết bằng cách nào hiện tại đã xuất hiện sau lưng Khương Thần, thanh âm lạnh lẽo mang theo chút tức giận vang lên.
Khương Thần quay lưng lại, còn chưa kịp nói gì thì ăn nguyên một tát mạnh mẽ đến từ nữ nhân kia.
Bốp!!!
Không thể không nói một phiến này của nàng có chút mạnh, Khương Thần cảm thấy trước mắt một mảnh tối sầm, thậm chí một chút ánh sao còn hiện ra trong không gian tối đen đó. Hiển nhiên là hắn bị tát đến mức nổ đom đóm mắt. Một cái tát không hề nhẹ!
Một tát bình thường đương nhiên khó có thể khiến cho Khương Thần tạm thời mất đi ý thức như vậy. Vấn đề nằm ở chỗ nữ nhân này rất xảo diệu mà đem một tia tinh thần lực trùng kích thẳng vào não hải hắn.
Nguyên Vương Cảnh cường giả dù cho không chủ tu linh hồn thì linh hồn của bọn hắn cũng rất cường đại. Chính vì thế một cái tát mang theo công kích tinh thần lực chớp nhoáng mới khiến cho Khương Thần choáng váng như vậy.
Còn chưa kịp định thần sau cú tát trời giáng kia, Khương Thần chợt cảm thấy một cỗ thân thể mát lạnh cùng mềm mại dán sát lấy thân thể mình. Nữ nhân kia sau khi phiến cho hắn một tát thì liền lập tức ngã đổ vào người hắn, vẻ mặt ướt át kiều diễm, ánh mắt mê ly nhìn lấy hắn. Có lẽ sức chịu đựng đã tới giới hạn, dâm độc chính thức phát tác.