Mục lục
Vô Tận Trùng Sinh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Người đăng: meomeo14311

Lại nói, Khương Thần và Âu Dương Trác không hẹn mà cùng phục dụng đan dược khôi phục khí tức. Dường như đây cũng là chủ đích ban đầu của hai người cho nên cả hai hành động rất trơn tru, không vì đây là một trận quyết đấu công bình mà không dám dùng dược vật phụ trợ.



Nếu như trận chiến này có quy định không được sử dụng đan dược, vậy thì có thể nó đã kết thúc từ hôm qua. Thế nhưng vạn sự luôn chừa một kẽ hở, không có quy tắc không được sử dụng đan dược, Khương Thần cùng Âu Dương Trác này đã điên cuồng phục dụng đan dược để mài giết nhau. Giao chiến từ chiều muộn hôm trước đến rạng sáng hôm sau vẫn chưa ngã ngũ.



Mặc dù nói là chưa ngã ngũ thế nhưng dựa theo tình thế hiện tại, Âu Dương Trác có lẽ thua chắc, bởi vì hắn đã sử dụng hết đan dược trong khi Khương Thần dường như còn rất nhiều.



Ai nấy đều không tự chủ được dùng ánh mắt thương hại nhìn Âu Dương Trác. Bọn họ nhớ kẻ này chính là trước tiên sử dụng đan dược khơi mào mới dẫn đến Khương Thần sử dụng theo, hiện tại liền rước khổ vào thân.



Lúc này, nhìn khí thế của Khương Thần dần dần kéo lên, sắc mặt Âu Dương Trác càng lúc càng thối. Hắn biết luyện đan sư trong người sẽ có nhiều đan dược, thế nhưng vạn phần không ngờ Khương Thần lại chuẩn bị nhiều các loại đan dược hồi phục đến vậy. Một lần tính toán sai, vạn kiếp bất phục.



“Hừ, sử dụng đan dược giành chiến thắng thì có gì vẻ vang.” Âu Dương Trác hừ lạnh, khẽ nói.



Lời này vừa ra, người trên đài càng là bĩu môi khinh thường. Kẻ này rõ ràng buông lời miệt thị phụ tu chức nghiệp, hiện tại nhân gia liền đem thế mạnh của phụ tu chức nghiệp ra đè ép, hắn liền nói thắng không có gì vẻ vang, đây cũng không khỏi quá mặt dầy đi.



“Ồ, vậy ý ngươi là chiến đấu với phù sư, ngươi không để cho nhân gia sử dụng phù lục, chiến đấu với trận pháp sư, ngươi cấm hắn sử dụng trận pháp?” Khương Thần nhướng mày, khuôn mặt càng là tràn ngập khinh thường cùng chế giễu: “Trước giờ ta chưa gặp trường hợp nào như ngươi. Ha ha.”



“Ngươi…không cần nhét chữ vào miệng người khác.” Âu Dương Trác hừ lạnh, đáp.



Nhìn bộ dạng tức giận của Âu Dương Trác, Khương Thần chỉ cười nhạt. Giây lát, hắn từ trên không trung ném xuống ba viên đan dược, nói:



“Chơi đùa đủ rồi. Hiện tại sẽ khiến cho ngươi mở rộng tầm mắt. Sau này ra ngoài gặp phải phụ tu chức nghiệp nhớ đi đường vòng.”



Ba viên đan dược từ không trung vừa vặn rơi xuống trước mặt Âu Dương Trác, thần tình của hắn vì thế cũng hiện lên chút bất ngờ. Không nghĩ tới Khương Thần vậy mà chủ động cho hắn một cơ hội quyết chiến công bằng.



Mọi người trên đài cũng vì hành động này của Khương Thần mà ngạc nhiên. Nếu như người bình thường, hắn nhất định sẽ nhân lúc kẻ địch suy yếu mà đánh bại, không có ai lại tình nguyện đem đan dược của mình san sẻ cho đối phương để mà tìm đến một trận chiến công bằng cả.



“Hừ, nếu như không phải vị Khương sư huynh này đầu óc có vấn đề thì nhất định đan dược kia có độc.” Một vị đệ tử cười lạnh nói.



“Ha ha, ngươi cũng không nên lấy bụng tiểu nhân đo lòng quân tử. Nếu như Khương sư huynh hiện tại tiếp tục vừa phục dụng đan dược vừa tiêu hao Âu Dương Trác, ngươi nghĩ Âu Dương Trác có cửa thắng sao?” Một đệ tử khác cười khinh thường nói.



“Làm sao biết được, dù sao lòng người khó dó.”



“Ha ha, lòng người khó dò hay là vì các ngươi không chấp nhận được sự thật là Âu Dương sư huynh của các ngươi khả năng cao sẽ thua?” Một người khác cười nói.



“Hừ, còn chưa đến hồi kết còn chưa biết ai ăn ai a.”



“Vậy chờ xem Âu Dương sư huynh của các ngươi có mặt dày mà nhận đan dược không a.”



Hầu hết mọi người ở đây đều nghi hoặc hoặc cảm thấy khó hiểu về hành động của Khương Thần, thế nhưng những người tinh ý liền có thể nhận ra Khương Thần đây là đang cố ý thể hiện sự thương hại đối với đối phương. Hiện tại nếu như Âu Dương Trác nhận lấy đan dược sau đó chẳng may chiến bại, đây có thể nói là triệt để thân bại danh liệt, mà Khương Thần ngược lại danh tiếng càng thêm vang xa. Chẳng những thực lực siêu quần mà ngay cả tấm lòng cũng rất rộng lượng.



Trong mắt mọi người, hẳn mục đích của Khương Thần là vậy, thế nhưng phía sau đó cũng không đơn giản. Hắn thực ra muốn đem Âu Dương Trác triệt để đánh bại, đánh bại đối phương tại thời điểm đối phương toàn thịnh để mài diệt đi ý chí, khiến cho đối phương rơi vào bóng ma tâm lý. Có tâm ma rồi, tương lai đối phương làm sao có thể đi xa trên con đường tu luyện được. Đây cũng có thể coi như là một cách trả thù tàn ác nhất đổi với một nguyên giả.



“Ý gì?” Âu Dương Trác nhìn ba khỏa đan dược trước mặt, hai mày khẽ nhướng lên.



“Khách khách, tiểu tử họ Khương kia rất thú vị a. Hắn là muốn cho ngươi một cơ hội, sau đó đem ngươi đánh bại để mài diệt đi ý chí của ngươi.” Thanh âm thần bí vang lên nụ cười âm tàn: “Nhưng ngược lại đây cũng là một con dao hai lưỡi, nếu như hắn bị ngươi đánh bại, hắn sẽ có tâm ma.”



“Ý sư phụ là mấy khỏa đan dược này đều không có vấn đề gì?”



“Ừm.” Đạo thanh âm kia khẽ vang: “Nhưng ngươi có dám tiếp nhận không mới là điều quan trọng.”



Âu Dương Trác khẽ nghiến chặt hàm răng. Hiện tại lựa chọn cầm lấy ba viên đan dược này, hắn bắt buộc phải thắng, bằng không từ nay về sau cũng đừng hòng vác mặt đi lại quanh Linh Vân Tông, cũng không còn mặt mũi tìm Bạch U Cơ nữa. Không nhận mà nói, tuy không đến mức mất mặt thế nhưng hắn tám phần sẽ thua trong trận chiến này, đây là điều hắn không thể chấp nhận.



“Có gì mà khó lựa chọn. Mặt mũi có đôi khi cũng không đáng tiền. Quan trọng là ngươi có thể co được dãn được.” Đạo thanh âm khàn khàn kia lại khẽ vang: “Nhận lấy đan dược của tên họ Khương kia đi, vi sư sẽ giúp ngươi một tay.”



“Sư phụ! Ngài muốn ra tay?”



“Ừm…ta cũng không thể để đệ tử của mình bị khi nhục như vậy.” Thanh âm khàn khàn lại vang lên: “Thả lỏng cơ thể.”



“Được!”



Thời điểm này, Âu Dương Trác đột nhiên nhắm nghiền hai mắt lại. Nhìn cử chỉ quái dị của hắn, Khương Thần hơi chút ngạc nhiên nhíu mày. Một lát sau, sắc mặt của Khương Thần liền chậm rãi biến đổi. Hắn phát hiện ra một cỗ khí thế hung mãnh cùng tà ác đột nhiên phát tán ra từ bên trong cơ thể Âu Dương Trác, mà bao quanh người này hiện tại cũng là từng luồng hắc vụ quỷ dị.



“Bí pháp sao? Không đúng.” Khương Thần khẽ lẩm nhẩm một tiếng, trong lòng nổi lên chút bất an.



Người trên đài nhìn thấy Âu Dương Trác biến đổi, vẻ mặt ai nấy cũng hiện lên kinh hãi. Trạng thái này của Âu Dương Trác quả thật không khác gì một tôn ma thần hung hăng chuẩn bị xách đồ đao đi càn quét nhân gian.



“Chính là trạng thái này.” Mộc Kiếm Thanh hừ lạnh một tiếng: “Có lẽ Âu Dương Trác sắp sử dụng đồng thuật. Lần trước ta chiến bại cũng là vì hình thái quỷ dị này của hắn.”



“Dường như hắn đang sử dụng một loại bí pháp nào đó, thực lực so với ban đầu đang được đẩy lên.” Vương Chi Sách ngưng thần nhìn xuống thân ảnh bao bọc bởi hắc vụ dưới sân, khẽ nói.



“Tiếp cận Nguyên Linh Cảnh rồi…”



Dưới sân, Âu Dương Trác cũng không thèm để ý đến người xung quanh đang xôn xao dậy sóng, hắn đem mấy khoả đan dược Khương Thần ném cho lập tức nuốt xuống sau đó ngửa mặt lên trời hú một tiếng dài, trong cơ thể phát ra khí thế mỗi lúc một đại thịnh. Tiếng hú ẩn chứa Hỗn Nguyên Chi Khí mãnh liệt lập tức đem hắc vụ càng bành chướng ra xung quanh.



Nhìn Âu Dương Trác sau một tiếng hú, thực lực đẩy lên rất cao, mà vẻ mặt Khương Thần cũng đã không còn bình thản như lúc đầu. Hắn chậm rãi nhắm lại hai mắt, song thủ bắt đầu kết ấn. Trận pháp hơi chút ảm đạm lúc này lại phát ra quang mang đại thịnh. Một màu xanh lục như rừng cây lập tức tuôn trào. Trận pháp lúc này biến thành một cái lồng khép kín mà bao xung quanh lồng xanh lục này chính là sáu mươi tư phù lục đang không ngừng luân chuyển Hỗn Nguyên Chi Khí trong người Khương Thần tới trận kì dưới mặt đất.



Oành oành oành!!!



Ba đạo tiếng nổ lớn vang lên, chỉ thấy mặt đất rung chuyển mạnh mẽ. Nền đá bao phủ mởi màu xanh của trận pháp lúc này chậm rãi mọc lên ba gốc mộc đằng khổng lồ. Ba gốc mộc đằng này kích thước chừng ba trượng tức là khoảng mười ba mét, chiều dài của nó tưởng như vô tận khi mà phóng từ dưới mặt đất lên tới đỉnh của trận pháp vẫn chưa có dấu hiệu dừng lại. Điểm đặc biệt ở ba gốc mộc đằng này là trên thân của nó còn có rất nhiều những mộc đằng nhỏ hơn, tất cả đều lộ ra một loại cảm giác vô kiên bất tồi, hết sức vững chắc.



Ba gốc mộc đằng khổng lồ lấy Âu Dương Trác làm trung tâm mà vây nhốt. Sau khi xuất hiện, nó lập tức uốn mình trên không trung sau đó đem theo hàng trăm mộc đằng con lao bổ xuống mục tiêu ở dưới sân.



“Hừ, tiểu thuật mà thôi, bắt nạt tiểu hài tử còn được.” Thanh âm vẫn là của Âu Dương Trác thế nhưng lúc này lại mang theo một loại cảm giác tang thương cũ kĩ khẽ vang lên.



Chỉ thấy Âu Dương Trác đứng im không chút nhúc nhích, vẻ mặt thoáng hiện sự khinh thường khi nhìn về phía ba gốc mộc đằng khổng lồ đang lao đến. Khoảng cách còn gần mười mét, người này rốt cuộc làm ra phản ứng. Song thủ bắt quyết hình chữ thập sau đó nhẹ nhàng khép hai lòng bàn tay lại như bái phật.



Theo tiếng song chưởng va chạm vào nhau, một đạo năng lượng vô hình như tia chớp khuếch tán ra. Từng tiếng rắc rắc vang lên ngay sau đó thì hàng ngàn mộc đằng con bắt đầu tan vỡ. Theo sau mộc đằng con tan vỡ, ba gốc mộc đằng mẹ cũng dần dần bị phá toái khi xâm nhập vào phạm vi ba mét xung quanh Âu Dương Trác.



“Đây là…tinh thần lực?”



Nhìn mộc đằng giữa không trung bị chấn thành một đám hỗn độn, vẻ mặt Khương Thần hiện lên vẻ ngưng trọng, thanh âm vì thế cũng có chút thất thanh.



Không để ý đến Khương Thần đang kinh ngạc, song cước Âu Dương Trác đạp lên mặt đất sau đó phi thân về phía Khương Thần đang lơ lửng trên không trung, song đao loan nguyệt mới thu về nhẫn trữ vật lúc này lại được lấy ra.



Song đao vốn mang màu xanh lam lúc này lại bao phủ một tầng hắc vụ quỷ dị, mà từ tầng hắc vụ này, Khương Thần cảm giác được một loại cảm giác ăn mòn rất đáng sợ.



Xoẹt xoẹt!!!



Song đao chắp thành hình chữ thập, Âu Dương Trác đem hai tay vẩy ra một cái. Hai đạo đao khí màu đen lập tức nối đuôi nhau phóng về phía Khương Thần.



Nhìn đao khí cơ hồ xé rách cả không khí, Khương Thần cũng không dám chậm trễ, hai tay lập tức huy động, Hỗn Nguyên Chi Khí trên người điên cuồng bộc phát.



“Hoá Sinh Phù Trận! Hoá Mộc Giáp!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK