Mục lục
Vô Tận Trùng Sinh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Người đăng: meomeo14311

Àm ầm ầm!!!

Lại nói, sau thanh âm la lên thất thanh của Tần Minh Chính, một đợt cuồng phong màu đen đột nhiên xuất hiện. Cuồng phong cuộn xoáy hóa thành một cái long quyển khủng bố cao hàng chục trượng, bề rộng mười trượng, uy thế không thể cản đỡ.

Long quyển hắc sắc xuất hiện một cách bất ngờ khiến cho ai nấy đều kinh hãi vô cùng. Bởi lẽ bọn họ liếc mắt liền có thể nhận ra nó rõ ràng là được hình thành từ Thực Âm Phong.

“Là Thực Âm Phong. Tại sao ở đây lại có Thực Âm Phong?”

“Trong không gian này, Thực Âm Phong có thể xuất hiện bất chợt ở bất cứ đâu. Đen đủi sẽ gặp phải nó.” Tần Minh Chính kêu lên một tiếng: “Tất cả mau bày ra phòng ngự. Thực Âm Phong kéo đến rất nhiều.”

Dứt lời, hắn cũng thu mình lui về phía sau, ánh mắt lộ ra một tia khó hiểu. Bọn hắn vừa bị vây khốn thì Thực Âm Phong liền xuất hiện, có trùng hợp như vậy sao?

Ầm ầm ầm!!!

Thực Âm Phong đột nhiên kéo đến mang theo uy thế khủng bố, mặc dù vậy nó vẫn chưa dừng lại bành trướng. Long quyển hắc sắc ngày càng khuếch đại, mà hàn khí nó tỏa ra thì càng thêm lạnh buốt. Từng tia hàn khí xâm nhập vào da thịt khiến cho mọi người đều cảm thấy làn da sắp sửa bị đóng băng đến nơi.

“Thật khủng bố.”

Nhìn hắc sắc long quyển đang cuộn trào trước mặt, đám người Tần Minh Vương Triều biết ngày hôm nay bọn họ đụng phải khúc xương cứng rồi. Nếu như không thể phòng ngự qua một đợt gió độc này, có thể tất cả bọn họ đều sẽ bị chôn vùi ở đây.

“Mọi người giữ vững phòng ngự. Không nên sợ hãi. Thực Âm Phong này cũng không mạnh đến mức có thể càn quét chúng ta.” Tần Minh Chính nhíu mày quát lên một tiếng.

Dứt lời, thanh hàn băng kiếm trên tay hắn lập tức huy động vài vòng trên không trung, hình thành một quang tráo màu xanh lam giống như một khối băng đẹp mắt.

“Tất cả phụ giúp ta chống đỡ.” Tần Minh Chính trong phút chốc giống như đội trưởng, mà Tô Thiên lúc này tuy có chút không vui nhưng vẫn phải nghe theo.

Mười bảy người thôi động Hỗn Nguyên Chi Khí đem truyền cho Tần Minh Chính, mà Tần Minh Chính dùng lượng Hỗn Nguyên Chi Khí này xây đắp phòng ngự hàn băng vững chãi.

Trong thoáng chốc, long quyển hắc sắc đạt cực đại, băng tráo cũng vừa lúc hình thành. Băng tráo như bán cầu đem mười tám người bao phủ. Tầng băng dày cả găng tay tỏa ra hàn khí lạnh buốt. So với hàn khí của hắc sắc long quyển thì không kém chút nào.

Lúc này, khi hắc sắc long quyển đạt cực đại thì nó mới bắt đầu di chuyển. Vốn tưởng long quyển dạng này tốc độ không đáng bao nhiêu nhưng không, khi nó bắt đầu di chuyển đến lúc va chạm với băng tráo thì chỉ mới trôi qua hai hơi thở.

Từng tia phong nhận lẫn băng thứ bắt đầu bắn ra từ vị trí ma sát của song phương. Bằng mắt thường có thể nhìn thấy mỗi đạo băng thứ cùng phong nhận bắn ra đều khiến cho khốn trận rung động mãnh liệt. Các mặt lăng trụ màu đỏ đều bị phong nhận cùng băng thứ đánh cho xuất hiện vết nứt. Hiển nhiên sức vây nhốt của nó cũng không quá mạnh mẽ.

Lại nói, phòng ngự của đám người Tần Minh Vương Triều tuy đơn giản thế nhưng hết sức vững chãi. Mặc dù Thực Âm Phong ăn mòn với tốc độ rất nhanh nhưng mỗi một chỗ bị ăn mòn ngay lập tức lại được bổ sung bằng hàn băng Hỗn Nguyên Chi Khí.

Với lượng Hỗn Nguyên Chi Khí của mười mấy người trợ giúp, thực lực của Tần Minh Chính so với Nguyên Linh Cảnh đỉnh phong đã mạnh hơn rất nhiều. Quy mô Thực Âm Phong dạng này cũng chưa thực sự là lớn, chính vì thế một trận giằng co càng về lâu dài, đám người Tần Minh Vương Triều càng chiếm được nhiều ưu thế.

“Các vị, giúp ta một đợt Hỗn Nguyên Chi Khí nữa.” Tần Minh Chính cảm nhận được sự suy yếu của Thực Âm Phong, hắn liền hướng về phía sau mỉm cười nói.

Những người phía sau sắc mặt cũng hơi nhợt nhạt vì tiêu hao nhiều, thế nhưng Hỗn Nguyên Chi Khí của bọn họ thì vẫn còn rất nhiều, chưa kể trong quá trình đối kháng với Thực Âm Phong, không ít người đã phục dụng đan dược cho nên thực lực vẫn còn ở trong trạng thái đỉnh cao.

Mười bảy người không hẹn mà cùng thôi động Hỗn Nguyên Chi Khí truyền đến người Tần Minh Chính. Tần Minh Chính lúc này giơ lên hàn băng kiếm, thanh kiếm cùng với cánh tay của hắn như hòa làm một thể khi mà cả cánh tay hắn cùng chuôi kiếm đều hóa thành một khối băng đẹp mắt.

“Băng Trảm!”

Một tay xé mở băng tráo, tay cầm kiếm từ trên bổ xuống dưới giống như muốn rạch phá thiên không. Hàn băng chi khí theo lưỡi kiếm phóng xuất hóa thành kiếm quang xanh lam chói lóa. Kiếm quang chém thẳng về phía long quyển hắc sắc đang tiến đến đem nó xé làm đôi. Thực Âm Phong lập tức bị đánh cho tơi bời hoa lá, từng đạo hắc phong màu đen nhanh chóng tan rã, số ít vờn quanh như một cơn gió nhẹ sau đó cũng tan rã trong hư không.

Đám người Tần Minh Vương Triều này có thể nói là không tiêu tốn quá nhiều khi đối mặt với đợt Thực Âm Phong vừa qua thế nhưng bên phía Khương Thần thì ngược lại, hắn lúc này lộ ra chật vật vô cùng.

Số là Khương Thần đã sử dụng thần thông Di Hình để dịch chuyển Thực Âm Phong đến khốn trận thế nhưng hắn tính toán sai về quy mô của Thực Âm Phong. Mới chỉ dịch chuyển được ba phần tư lượng Thực Âm Phong thì lực lượng của hắn không đủ để chèo chống Thánh Đồng tiếp tục khai mở, điều này dẫn đến hắn buộc phải dùng lượng lớn phù lục mới có thể ngăn cản một phần còn lại của Thực Âm Phong.

So với đám người Tần Minh Vương Triều thì hắn thiệt hại lớn hơn nhiều nhưng so với việc bị Thực Âm Phong ăn mòn đến chết thì kết quả hiện tại cũng chấp nhận được.

Sau khi ăn vào một khỏa đan dược, Khương Thần lập tức ngồi xuống điều tiết khí tức. Sử dụng Thánh Đồng không chỉ tiêu hao huyết mạch lực lượng mà còn tiêu hao cả Hỗn Nguyên Chi Khí lẫn tinh thần lực. Dĩ nhiên với cảnh giới của Khương Thần hiện tại, có thể sử dụng Di Hình để di chuyển được lượng lớn Thực Âm Phong như vậy đã là rất ghê gớm.

“Vừa đen đủi thế nhưng cũng có thể coi như một hồi khảo nghiệm cực hạn của Di Hình…” Khương Thần sau khi điều tức xong liền thở ra một ngụm trọc khí, miệng khẽ lẩm nhẩm.

Nhìn lại vùng rừng rậm phía trước bị Thực Âm Phong tàn phá nặng nề, Khương Thần khẽ lắc đầu cảm thán. Loại gió độc này quả nhiên ghê gớm, nếu như hôm nay đổi lại là một người khác vậy thì có lẽ hắn đã bị thứ kia ăn mòn đến không còn mảnh giáp.

“Được rồi, đi tìm U Cơ thôi.”

Lúc trước khi ba đội chia nhau rời đi, Khương Thần đã đem ngọc phù của đội mình giao cho Bạch U Cơ. Trên đó hắn đã lưu một đạo tinh thần lực cho nên hiện tại cũng không khó để xác định được vị trí của ba người Bạch U Cơ.

Sau khi lựa chọn một cái phương hướng dễ đi, Khương Thần liền triển khai thân thủ lướt đi trong rừng sâu.



Dưới sự thúc ép tốc độ của mình lên tới tối đỉnh cao, Khương Thần không lâu sau thì có thể đuổi kịp nhóm người Bạch U Cơ. Bọn họ lúc này đang không di chuyển theo lộ tuyến cố định. Dường như bởi vì lo lắng có người bám theo cho nên một lúc lại nhìn về phía sau với ánh mắt ngưng trọng. Mãi đến khi Khương Thần đuổi đến nơi, tất cả mới thở phào nhẹ nhõm. Hóa ra cảm giác có người truy đuổi chính là do Khương Thần gây ra.

Phát hiện ra Khương Thần bị thương, vẻ mặt ai nấy đều xuất hiện lo lắng. Hồng Ngọc Kiều bình thường thích đâm chọc Khương Thần thế nhưng lúc này cũng lộ ra sốt sắng vô cùng. Nếu như không phải Khương Thần nói rằng bản thân không sao thì có lẽ nàng sẽ xách ngược hắn lên mà truy rõ ngọn ngành.

“Ngươi thực sự không sao chứ?”

“Ừm. Sư tỷ ngươi không cần lo lắng. Ta vẫn hoàn hảo.” Khương Thần khẽ cười trấn an Bạch U Cơ.

Bạch U Cơ nhẹ nhàng kiểm tra trạng thái của Khương Thần, phát hiện ra hắn ngoại trừ tiêu hao nhiều Hỗn Nguyên Chi Khí ra thì đúng là không có ngoại thương, lúc này sắc mặt mới dễ nhìn hơn đôi chút.

“Về sau không cho phép tự ý hành động.”

“Được rồi đều nghe ngươi.”

Khương Thần làm bộ giơ tay chịu trói chọc cho Bạch U Cơ phì cười, mà Hồng Ngọc Kiều gần đó thì không ngừng làm bộ dáng buồn nôn, vẻ mặt hiện ra ghét bỏ vô cùng.

“Buồn nôn chết ta. Cẩu lương này ta nuốt không trôi. Thập Nhị, chúng ta đi trước, mặc kệ hai người bọn họ.”

“Được.”

Hai người một đường đi trước, Bạch U Cơ cùng Khương Thần song hành phía sau, nhóm bốn người cứ thế lại tiến sâu vào Thiên Ma sơn mạch, truy tìm tàn tích của Thiên Ma Giáo.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK