Mục lục
Vô Tận Trùng Sinh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Người đăng: meomeo14311

Bên trên phi chu lúc này chia làm hai phe, Bạch U Cơ đứng cùng với Hồng Ngọc Kiều không ngừng hỏi han tình hình của đối phương. Phần vì trong thời gian qua nàng ngây ngốc khá lâu khiến cho tin tức tông môn cũng không hề để ý, hiện tại biết được Hồng Ngọc Kiều cùng Trương Nhị Huyền trở mặt, trong lòng cũng có điểm lạ cho nên mới hỏi chuyện.

Bên kia, Khương Thần cùng Trương Nhị Huyền ngồi tại bàn uống nước, bên cạnh Trương Nhị Huyền là vị nữ tử tên là Song Nhi, nàng cùng hắn thỉnh thoảng lại mắt đưa mày lại, quả thật chính là một đôi tình lữ mới quen, lửa tình còn mặt nồng.

Nữ tử gọi là Song Nhi kia dáng người cũng tương đối nảy nở, khuôn mặt không phải quốc sắc thiên hương nhưng cũng gọi là ưa nhìn. Một điều quan trọng đó là nàng ở bên Trương Nhị Huyền đều khiến cho hắn cười đến tít cả mắt, mà Khương Thần nhận ra nụ cười của tên bàn tử này thập phần vui vẻ cùng chân thành, hiển nhiên Song Nhi này đối đãi với hắn rất tốt. Coi như kẻ này cũng có điểm may mắn.

Hồng Ngọc Kiều cùng Bạch U Cơ rả rích trò chuyện, Khương Thần cùng Trương Nhị Huyền ngược lại thảo luận về chuyến đi làm nhiệm vụ lần này. Nhiệm vụ lần này nghe nói là điều tra sự việc Thôn Sơn Trấn. Ở đây xuất hiện một đám thổ phỉ cướp bóc dân lành, chuyện này kỳ thực Linh Vân Tông không cần thiết, cũng không có trách nhiệm phải nhúng tay vào, bất quá đám thổ phỉ này lại càn rỡ đến mức dám giết hại đệ tử Linh Vân Tông trong quá trình làm nhiệm vụ. Cao tầng Linh Vân Tông nổi giận mới phái thêm các đệ tử đi tiêu diệt. Diệt qua diệt lại bọn họ ngược lại là tổn thất thêm mấy chục đệ tử. Lần này phái đệ tử cấp Nguyên Linh Cảnh đi làm việc, vừa vặn là thời điểm Khương Thần trở về cho nên tông môn phái hắn đi.

Vốn nhiệm vụ chỉ có ba người Khương Thần cùng nhị nữ Bạch U Cơ nhưng mà giữa đường tiểu bàn tử Trương Nhị Huyền này lại chen một chân vào, thậm chí dẫn theo cả đạo lữ của hắn. Điều này khiến cho cục diện mới trở nên rối rắm như hiện tại.

Khoảng cách từ Linh Vân Tông tới Thôn Sơn Trấn kia cũng khá xa, thế nhưng dưới tốc độ khủng bố của tôn phi chu này, nhóm người Khương Thần chỉ mất vài canh giờ liền tới nơi, tiết kiệm được rất nhiều thời gian so với việc sử dụng phi chu của Linh Vân Tông.

“Lão đại, ngươi quả nhiên là đại phú hào a, phi chu tốc độ cao như vậy liền có thể sở hữu. So với phi chu của Linh Vân Tông ta lợi hại hơn không biết bao nhiêu lần.” Trương Nhị Huyền ngồi bên trong phi chu, cảm nhận được tốc độ khủng bố của nó, ánh mắt nửa hiện lên sợ hãi, nửa hiện lên hâm mộ, nói.

Song Nhi ngồi bên cạnh Trương Nhị Huyền cũng lộ ra ánh mắt kính sợ. Bất quá không biết vì ngại ngùng hay vì điều gì mà một mực không lên tiếng.

“Hừ, bàn tử ngươi kinh doanh tại ngoại môn cũng rất ghê gớm, gia tài so với ta chắc chắn không kém a.”

“Nào có, ta đều nghèo đến đít quần cũng mòn, làm gì giàu sang phú quý như lão đại ngươi. Hắc hắc. Lúc nào Trương đại gia ta đến bước đường cùng, nhất định sẽ đem bát sang nhà lão đại ngươi xin ăn.”

“Không vấn đề gì. Bất quá chờ bàn tử ngươi phá sản cũng không biết đến ngày tháng năm nào.” Khương Thần cười nhạt một tiếng, chậm rãi đáp.

“Sắp rồi sắp rồi.”

Thổ phỉ tại Thôn Sơn Trấn này là một nhóm người tự phát, dẫn đầu đám thổ phỉ là một tên nguyên giả Nguyên Hồn Cảnh đỉnh phong, phía dưới hắn có hơn một trăm thuộc hạ đều là nguyên giả hết sức lợi hại. Quá nửa số đó là Nguyên Khí Cảnh, một phần tư là Nguyên Hồn Cảnh, còn lại là Nguyên Thể Cảnh đỉnh phong.

Nhóm người này mạnh mẽ lại đông đảo như vậy, khó trách Linh Vân Tông cử người đi tiêu diệt mấy lần đều không được.

Trước khi tiến tới, nhóm người Khương Thần đã điều tra đám thổ phỉ này rất kỹ lưỡng. Biết được hang ổ cũng như thời điểm hoạt động đông đảo của bọn chúng, năm người tổ chức mai phục. Dưới trận pháp khủng bố của Khương Thần, năm người dễ dàng đem đám thổ phỉ này bưng trọn ổ. Gia tài của đám người này cũng rất ghê gớm thế nhưng nhóm Khương Thần lại không thể nhúng chàm, bởi vì trong nhiệm vụ có nhắc tới việc đem toàn bộ tài bảo của thổ phỉ giao nộp cho tông môn.

Tính từ lúc rời khỏi tông môn đến khi hoàn thành nhiệm vụ chỉ mất khoảng hơn một ngày. Nhiệm vụ kỳ hạn là năm ngày thời gian, chính vì thế nhóm người Khương Thần còn dư kha khá thời gian. Dựa vào phi chu tốc độ cao, Khương Thần liền dẫn bọn họ đi chơi bời một phen sau đó mới trở về.

Thời điểm quay lại Linh Vân Tông thì trời vừa sẩm tối. Giao nhiệm vụ cho Trương Nhị Huyền đi nộp vật phẩm nhiệm vụ, nhóm người sau đó liền giải tán.



Nửa năm thời gian nhanh chóng trôi qua, mọi việc lại trở về với quỹ đạo ổn định của nó ngoại trừ việc Hồng Ngọc Kiều càng ngày càng hung hăng khi mà Trương Nhị Huyền mỗi ngày đều tình tứ dắt theo Song Nhi đi qua chỗ nàng.

Đêm hôm qua Bạch U Cơ dường như gặp phải chuyện gì rất cao hứng, tuy rằng đã nửa đêm nhưng nàng vẫn chạy tới Tuyệt Thế Dường khoe khoang với Khương Thần một phen rằng ngày mai muốn mời hắn đi Vấn Nguyệt Thành dạo chơi tiện mua chút đồ dùng. Thậm chí nàng còn tự tin vỗ ngực toàn bộ chi phí nàng sẽ bao hết, bộ dáng hệt như tiểu hài tử mới được cho tiền tiêu vặt khoe khoang với đồng bọn, trông vừa buồn cười vừa đáng yêu. Khương Thần đương nhiên là đồng ý rồi, làm sao có thể từ chối một yêu cầu đáng yêu như vậy chứ.

Sáng sớm, ánh mặt trời theo cửa sổ chiếu vào trong phòng Khương Thần. Hắn lúc này vẫn còn đang đả tọa tu luyện, được ánh nắng chiếu vào, thân thể giống như được gột rửa một tầng cặn bẩn, hết sức ấm áp chan hòa.

Sau một lúc tĩnh tọa, Khương Thần hít một hơi thật sâu, một dòng khí nhàn nhạt mắt thường có thể thấy theo miệng mũi đi vào trong thân thể ôn dưỡng cốt cách.

Đôi mắt đột nhiên mở ra, một luồng hỏa quang bốc lên chiếu rọi căn phòng. Khương Thần vươn vai một cái, thần tình có chút vui vẻ.

Đạt tới Nguyên Linh Cảnh, dòng Hỗn Nguyên Chi Khí trong thân thể hùng hậu hơn rất nhiều, hơn nữa tốc độ vận chuyển cũng nhanh hơn, điều này kéo theo khí huyết của hắn cũng được tẩy rửa liên tục. Dựa theo loại tốc độ này, không qua bao lâu hắn có thể đột phá tứ phẩm huyết mạch lực rồi.

Chậm rãi xuống giường hoạt động thân thể một chút sau đó chuẩn bị thay đổi một thân quần áo, ngoài cửa đã nhẹ nhàng truyền đến thanh âm dễ nghe của Bạch U Cơ:

“Sư đệ, ngươi dậy chưa?”

“Cô nàng này…tới thật sớm a.” Bất đắc dĩ lắc đầu, Khương Thần xoay người lại đi tới phía tủ quần áo tìm cho mình một bộ sạch sẽ tinh tươm nhất sau đó nói vọng ra bên ngoài: “Sư tỷ, đợi ta chuẩn bị một chút.”

Bởi vì Khương Thần đã là đệ tử hạch tâm của Tuyệt Thế Đường cho nên chỗ ở của hắn rất gần với chỗ ở của Nam Cung Y Vận. Thời điểm hiện tại Bạch U Cơ chờ đợi bên ngoài phòng Khương Thần vừa vặn bắt gặp Nam Cung Y Vận đi qua.

Nữ nhân phong vận thành thục đối mặt với nữ tử thanh thuần tươi mới quả thật chính là một hồi cảnh đẹp ít người được trông thấy.

“Tiểu nha đầu, thời điểm hắn trở về đến nay là nửa năm, hắn chưa một lần cẩn thận vấn an ta a. Nhà ngươi không để hắn rảnh rỗi được một ngày ở cạnh ta sao?” Thanh âm của Nam Cung Y Vận bình thường có hơi chút lạnh nhạt kèm theo một loại vận vị hết sức quyến rũ nhưng khi nói chuyện với Bạch U Cơ thì vẻ lạnh nhạt này lại được thu về. Chỉ có điều thanh âm kiều mị tận xương giống như rót mật vào tai kia thì không thể thay đổi được.

Nghe thấy nàng nói vậy, sắc mặt Bạch U Cơ hơi chút phiếm hồng. Đương nhiên nàng cũng chỉ cười cười không cho đó làm một điều quan trọng. Hơn nữa, nàng nghe ra trong lời nói của Nam Cung Y Vận có một chút ghen tị, chính vì thế mày liễu không khỏi nhíu lại.

Để Khương Thần ở bên cạnh một vị sư phụ xinh đẹp quyến rũ như vậy xem ra cũng nguy hiểm a. Nhất là hai người vẫn chưa phải sư đồ chính thức.

Trong lòng Bạch U Cơ không khỏi nổi lên chút ý nghĩ bát quái, thế nhưng ý nghĩ này rất nhanh bị nàng dẹp bỏ. Làm gì có chuyện Khương Thần dám làm điều bậy bạ như thế chứ.

“Hì hì, nếu như Nam Cung trưởng lão giữ hắn thì ta cũng khó lòng có thể lôi kéo hắn đi a.” Bạch U Cơ cười híp mắt, bộ dáng giả như có chút vô tội nhìn qua rất đáng yêu.

Nhìn thấy bộ dáng này, Nam Cung Y Vận cũng không khỏi phì cười. Nàng chỉ khẽ lắc đầu một cái rồi nói:

“Giữ hắn, bất quá giữ không được với nhà ngươi a.”

Đoạn, nàng một đường liền rời đi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK