Mục lục
Vô Tận Trùng Sinh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Người đăng: meomeo14311

Lại nói, một cái dẫm chân thật mạnh của Quan Thiên Long khiến cả một khu vực đá xanh rộng lớn phía dưới đột nhiên rung lên mạnh mẽ.



Sau một phen rung chuyển tựa động đất, một mảng đá xanh bề ngang chừng hai trượng được lật lên.



Mảng đá xanh bị lật lên kia giống như một cơn sóng lớn dựng đứng thành một bức tường khổng lồ sau đó theo nhau đổ về phía Hồng Thần như thác lũ.



Cảnh tượng hiện tại hiện ra quả thật khiến cho người xem kinh hồn khiếp vía. Đá xanh vốn có khối lượng rất lớn, hiện tại một tường đá xanh cao lớn như kia đổ sập xuống vậy liền không khác gì núi đè. Sức ép đè nén nó đem lại không nghi ngờ là rất lớn. Thậm chí tường đá xanh còn được gia trì thêm lực lượng của Quan Thiên Long, kia càng thêm kinh khủng.



“Chỉ có thế này còn chưa đủ để đánh bại ta đâu.” Hồng Thần nhìn thấy Quan Thiên Long vẫn chưa di chuyển thân mình mà chỉ dậm chân, ánh mắt hiện lên vẻ ngoan độc.



Thân hình hắn lúc này hóa thành một đạo thiểm điện màu xanh lam phóng thẳng tới tường đá xanh. Tay phải cầm cự phủ phủ đầy lôi điện, thanh âm như tiếng sấm giữa trời quang phát ra:



“Diệt Lôi Trảm.”



Một phủ mang theo ngập trời sấm sét bổ thẳng về phía tường đá xanh khiến cho tường đá không khác gì đậu hũ, lập tức vỡ nát. Đá xanh bay đầy trời, có lớn có nhỏ tạo thành một cơn mưa đá, cảnh tượng vô cùng hỗn loạn.



“Lôi Kích.”



Phá nát tường đá xanh, Hồng Thần không chút chậm trễ một phủ hướng về phía Quan Thiên Long oanh kích. Cự phủ mang theo lực lượng bài sơn hải đảo, còn có lôi đình phụ trợ khiến cho nó càng trở nên khủng bố. Sau lưng Hồng Thần hình thành một cột sét to chừng nửa trượng kéo dài theo đường di chuyển, chỉ đợi hắn phát động công kích là sẽ phóng ra.



Thế công mạnh mẽ như cuồng phong, nhanh nhẹ tựa chớp giật. Một phủ khủng bố cứ thế giáng thẳng xuống đầu Quan Thiên Long.



Keng!!!



Một đạo thanh âm chói tai vang lên dễ dàng làm cho người ta cảm thấy như có trọng chùy gõ vào não hải. Thanh âm vang lên cùng với đó là một đạo sóng khí theo phương viên vài chục trượng tỏa ra khiến cho đất đá bên dưới đại địa cũng hình thành từng đạo vòng tròn đồng tâm hết sức đẹp mắt.



Nơi kia lúc này hiện ra cảnh tượng hết sức hãi người. Chỉ thấy Quan Thiên Long giơ lên chân phải đạp thẳng vào lưỡi của cự phủ. Một tiếng keng vừa rồi chính là va chạm giữa hoàng kim cước và cự phủ khiến cho cự phủ rung động.



Lúc này, không trung phân rõ ranh giới. Một bên phía Hồng Thần là không gian xanh lam chằng chịt lôi điện, mà phía đên Quan Thiên Long là một luồng thổ chi nguyên khí mạnh mẽ lan tỏa kết hợp với hoàng kim chi quang sáng rực một góc trời.



Hồng Thần khóe miệng khẽ trào ra một tia máu tươi, khuôn mặt hiện ra vẻ khiếp đảm trong khi Quan Thiên Long không chút hề hấn. Có chăng bởi vì lực lượng của đối phương quá mạnh khiến cho phần nền đá xanh dưới chân kia của hắn có dấu hiệu nứt vỡ.



“Ta đã nói…Nguyên Hồn Cảnh đỉnh phong cũng có đỉnh phong này đỉnh phong kia.”



Thanh âm lạnh lùng mang theo vẻ trào phúng của Quan Thiên Long vang lên khiến cho Hồng Thần giận dữ. Hắn thu lại cự phủ, tay trái giương lên một quyền không đấm về phía Quan Thiên Long mà ngược lại đập xuống như đập một chiếc búa.



“Dùng quyền nhưng lại không để đấm, ngươi nên về hỏi lại lão cha mình xem cách dùng quyền như thế nào.” Quan Thiên Long cười lạnh chế giễu nói.



Hắn hạ xuống chân phải, tay trái cầm hoàng kim chi mâu lúc này xoay xoay hai vòng đẹp mắt. Hoàng kim chi mâu chuyển sang tay phải cùng lúc mũi mâu chọc thẳng về phía một quyền giáng xuống của Hồng Thần.



Phụt!!!



Một đạo thanh âm kim loại đâm vào da thịt vang lên. Chỉ thấy một vòi máu phụt ra cùng với đó là thân ảnh Hồng Thần bay ngược trở lại. Bàn tay trái lúc này đã bị mũi mâu xoáy cho máu thịt bầy nhầy. Nếu như không phải có Hỗn Nguyên Chi Khí bảo vệ, bàn tay đó chắc chắn sẽ bị hủy đi không chút thương tiếc.



Sau một kích thành công, Quan Thiên Long xoay hoàng kim chi mâu hai vòng, vẽ lên không trung một đường vòng cung thật đẹp, cuối cùng trỏ mũi mâu về phía Hồng Thần cười nhạt nói:



“Còn may mắn là ngươi đập xuống…nếu như đấm mà nói…cánh tay ngươi đã không còn.”



Quả thật đúng như Quan Thiên Long nói, nắm đấm của Hồng Thần theo góc độ đập từ trên xuống cho nên mũi mâu chỉ xuyên qua khe hở sau đó xoáy rách lòng bàn tay hắn mà thôi. Một quyền kia nếu như đấm thẳng trực diện, mũi mâu khi xuyên qua, cả cánh tay chắc chắn bị đâm nát bét.



Hồng Thần khẽ hừ lạnh một tiếng. Hắn lấy từ trong nhẫn trữ vật ra một viên đan dược màu đỏ tía, ánh mắt nhìn viên đan dược này hiện lên chút do dự.



Phía bên kia Quan Thiên Long sau khi nhìn thấy đối phương lấy ra viên đan dược kia, sắc mặt hắn hiện lên chút ngưng trọng. Vẻ lạnh lùng hờ hững trên khuôn mặt rốt cuộc đã không còn.



Đan dược đỏ như máu trên tay Hồng Thần kia gọi là Long Lực Đan, ngũ phẩm đan dược. Loại đan dược này có thể làm cho người phục dụng trong khoảng thời gian ngắn có được lực lượng cực kì mạnh mẽ. Loại lực lượng này không phải đem Hỗn Nguyên Chi Khí thúc đẩy mạnh hơn mà là đem một loại lực lượng cực kì thuần túy trong cơ thể ngươi nâng lên một độ cao mới. Bởi vậy loại đan dược này thuộc loại đan dược có tác dụng trực tiếp tăng phúc thực lực.



Nói một cách gọn gàng hơn, Long Lực Đan có thể đem cảnh giới của ngươi đề thăng lên một tiểu cảnh đối với nguyên giả dưới Nguyên Đan Cảnh. Ví dụ như Nguyên Khí Cảnh trung kì sẽ được đề thăng lên Nguyên Khí Cảnh hậu kì. Hay kể cả như Nguyên Linh Cảnh hậu kì sẽ được đề thăng lên Nguyên Linh cảnh đỉnh phong.



Hiện tại Hồng Thần là Nguyên Hồn Cảnh đỉnh phong, sau khi ăn vào Long Lực Đan, hắn sẽ có đủ thực lực để so đấu với Nguyên Linh Cảnh, mặc dù chỉ là hàng dỏm.



Chính bởi vì thế cho nên khi thấy Hồng Thần móc ra Long Lực Đan, Quan Thiên Long mới ngưng trọng như vậy. Người kia sau khi đề thăng thực lực dù cho chỉ là Nguyên Linh Cảnh hàng dỏm, thế nhưng Nguyên Linh Cảnh về chất hay lượng Hỗn Nguyên Chi Khí cũng so với Nguyên Hồn Cảnh mạnh hơn nhiều lắm.



“Chỉ muốn ăn thua liền dùng loại đan dược trân quý như vậy, nhà ngươi cũng thật có điều kiện.” Quan Thiên Long hừ lạnh nói.



“Giành được điểm của các ngươi, đưa Cổ Nguyên Vương Triều lên hạng một, một viên ngũ phẩm đan đầy đủ bù đắp.” Hồng Thần cười lạnh nói. Hắn cũng nhận ra được Quan Thiên Long có chỗ dè chừng cho nên lúc này đã lấy lại được vẻ tự tin vốn có.



Hồng Thần hướng về tất cả mấy vị đồng môn đang lâm vào yếu thế kia quát lên:



“Tất cả mọi người không cần tiếc rẻ đan dược, đại ca ta chỉ còn nửa giờ nữa liền tới. Nếu như có thể đợi đến lúc đó, đám người này tất chết.”



“Cũng còn phải để xem các ngươi có thể chống cự được không nữa.” Quan Thiên Long khẽ nói: “Bởi vì…chẳng lẽ chỉ có các ngươi mới có đan dược ư?”



Nói đoạn, hắn cũng ra lệnh cho người vương triều mình sử dụng đan dược để so đấu với đối phương một cách sòng phẳng.



“Xem ra vẫn cần đánh bại ngươi mới có thể cho sĩ khí của đám người kia ngã xuống a.” Hồng Thần nở một nụ cười khó coi, nói.



Quan Thiên Long khẽ nở một nụ cười nghiền ngẫm, hoàng kim chi mâu cầm trên tay khẽ xoay vài vòng, thanh âm lạnh lùng kèm theo chút chế giễu vang lên:



“Ngươi nói cứ như thể có thể đánh bại được ta vậy.”



“Vậy cùng xem ta có thể hay không a.” Hồng Thần nhe ra hàm răng trắng, sau khi nở một nụ cười lạnh, hắn cầm lấy Long Lực Đan, bộ dáng chuẩn bị nuốt xuống.



Phía bên kia, Quan Thiên Long nhìn thấy động tác của Hồng Thần, nội tâm cũng có chút tiếc hận.



Với tài lực của Thiên Nguyên Vương Triều bọn hắn, ngũ phẩm đan dược như Long Lực Đan mặc dù trân quý thế nhưng cũng không phải không có.



Lần này tham gia thí luyện vốn Quan Thiên Long hắn cũng được lão cha hoàng đế ban cho một viên ngũ phẩm đan dược để phòng thân có công dụng ngang hàng với Long Lực Đan, thế nhưng hắn cảm thấy chuyện đó là không cần cho nên cũng không nhận lấy.



Quan điểm của Quan Thiên Long chính là, tự thân thực lực mới là chính đạo. Hắn không muốn bản thân phải dựa quá nhiều vào đan dược bởi lẽ kia chính là con dao hai lưỡi. Nhất là loại đan dược đề thăng cảnh giới như Long Lực Đan. Nếu như trong thời gian có tác dụng mà không hạ gục được đối thủ, sau đó ngươi liền chính là cá thịt trên thớt, thậm chí thực lực về sau cũng sẽ tổn hại một phần.



Lại nói, Hồng Thần lúc này dùng hai đầu ngón tay chà xát lên đan hoàn mượt mà. Dưới cái nhìn của Quan Thiên Long, hắn đem đan dược bỏ vào miệng, chậm rãi nhai, sau đó liền khẽ nuốt, đan dược theo đó đi vào trong bụng.



Ngay sau khi đan dược trôi vào bụng, một cỗ nhiệt lưu nóng bỏng từ trong cơ thể Hồng Thần bắt đầu tỏa ra, cuối cùng giống như cơn hồng thủy chảy vào trong kinh mạch.



Được nhiệt lưu nóng bỏng đi qua, Hồng Thần cảm thấy trong thoáng chốc cả người được đổ đầy năng lượng, cơ thể xuất hiện cảm giác thư sướng. Thậm chí hắn còn kích động hét dài một tiếng tựa thú rống.



Thân thể trải qua một hồi tràn đầy năng lượng, cơ bắp bắt đầu nở rộ khiến cho y phục căng cứng. Các khớp xương lúc này cũng xuất hiện tiếng lốp bốp vang lên không ngừng. Tiếng lốp bốp kia vang lên chừng hai ba phút liền dừng lại, quá trình cường quá thân thể thông qua Long Lực Đan rốt cuộc hoàn tất.



Nhìn hình dạng của Hồng Thần lúc này, Quan Thiên Long vừa ngạc nhiên, vừa ngưng trọng. Hồng Thần thân thể vốn to cao, hiện tại được Long Lực Đan cường hóa thậm chí còn lớn thêm một vòng. Lúc này không khác gì một tôn cự hùng, thực lực cũng tăng lên một mảng lớn.



Thực lực tiệm cận Nguyên Linh Cảnh đầu tiên của thí luyện rốt cuộc xuất hiện.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK