Mục lục
Vô Tận Trùng Sinh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Người đăng: meomeo14311

“Không hứng thú.”

Thanh âm của Khương Thần vừa dứt, không chỉ Bạch Diễm Cơ mà cả Bạch Linh Cơ cũng đứng hình. Đây là lần đầu tiên nàng nghe thấy có người đứng trước mặt tỷ tỷ của mình mà dõng dạc nói rằng bản thân không hứng thú với đối phương.

Nếu như là nói không hứng thú với Bạch Linh Cơ nàng thì cũng dễ hiểu. Mặc dù nàng cũng thuộc dạng xinh đẹp yêu kiều thế nhưng vì bản tính tinh nghịch lại không thường xuyên chăm chút bản thân cho nên bề ngoài kỳ thực sẽ không quá hấp dẫn nam nhân. Nhưng tỷ tỷ nàng Bạch Diễm Cơ thì lại khác. Người sau không chỉ xinh đẹp tuyệt luân, dáng người cũng là cực phẩm. Chính là vưu vật trong mắt nam nhân, nam nhân đối với Bạch Diễm Cơ không hứng thú chỉ có hai loại, một là phương diện kia có vấn đề, hai là người mù.

“Khương công tử, bổn cô nương hoài nghi ngươi không phải nam nhân.” Bạch Linh Cơ nhíu mày một cái, có chút tinh nghịch mà chạy quanh Khương Thần hai ba vòng, sau cùng mới đưa ra đánh giá: “Hoặc có thể mắt ngươi có vấn đề.”

Khương Thần chỉ khẽ lắc đầu một cách bất đắc dĩ, thanh âm không mặn không nhạt vang lên:

“Mọi phương diện của ta đều hoàn toàn bình thường.”

“Không phải a, thế sao ngươi lại không hứng thú với tỷ tỷ ta?” Bạch Linh Cơ kêu lên một tiếng.

Đối với câu hỏi của nàng, Bạch Diễm Cơ cũng rất muốn biết đáp án là gì. Rõ ràng một điều đó là một nữ nhân xinh đẹp đi đến đâu cũng được mọi người săn đón như nàng, đột nhiên xuất hiện một kẻ nói rằng không có hứng thú, điều này sẽ gây nên một loại cảm giác tò mò mãnh liệt muốn biết lý do hắn đối với mình không hứng thú là gì. Đương nhiên nàng không cho rằng đây là Khương Thần đang dùng lạt mềm buộc chặt, cố ý không để ý đến nàng để nàng sinh ra hứng thú. Bởi vì nàng nhìn ra được Khương Thần thực không có chút cảm giác đối với mình.

“Không hứng thú chính là không hứng thú.” Khương Thần cười cười, thanh âm mang theo một loại cảm giác lãnh đạm không hề giả dối vang lên.

Bạch Linh Cơ nghe thấy vậy thì liền nghiêm lại sắc mặt. Trong lòng nàng chợt nảy lên một cỗ dự cảm không lành. Khương Thần trước mắt này không hứng thú với tỷ tỷ nàng, vậy chẳng lẽ hắn có hứng thú với nàng?

Loại ý nghĩ này càng nhen nhóm lớn dần khi Bạch Linh Cơ phát hiện ra ánh mắt Khương Thần mỗi lần nhìn nàng đều hiện lên chút ý cười.

“Nguy rồi nguy rồi. Chẳng lẽ hắn lại hứng thú với bổn cô nương?” Bạch Linh Cơ hơi chút luống cuống sờ loạn khắp người sau đó bưng lên hai má, miệng lẩm nhẩm thanh âm mà không ai nghe thấy: “Thế nhưng bổn cô nương vẫn còn nhỏ a. Vẫn muốn đi đánh bạc a, chưa muốn xuất giá.”

“Không được không được. Phải khiến cho hắn hứng thú với tỷ tỷ, như vậy hắn mới từ bỏ bổn cô nương.”

Trên đường đi, Khương Thần cùng Bạch Diễm Cơ thỉnh thoảng lại thấy Bạch Linh Cơ liếc nhìn mình với ánh mắt giảo hoạt, thỉnh thoảng miệng lại khẽ lẩm nhẩm vài câu, bộ dáng thần thần bí bí.

“Hừ hừ, nếu hắn thực chữa được cho gia gia, sau đó bổn cô nương nhất định bỏ thuốc vào trong chén cơm của hắn.”

Nếu như Khương Thần biết được ý nghĩ trong đầu Bạch Linh Cơ lúc này, hắn có lẽ sẽ không nể nang tỷ tỷ Bạch U Cơ của nàng mà đem nàng treo lên đánh. Bạch Linh Cơ vậy mà có loại ý nghĩ muốn đem Khương Thần hắn cùng với Bạch Diễm Cơ gạo nấu thành cơm. Quả thật là một loại chủ ý cùi bắp mà chỉ có tiểu quỷ tinh nghịch như nàng mới có thể nghĩ ra.

“Khương công tử...không, không Khương đại ca. Ngươi làm sao có thể không có hứng thú với tỷ tỷ ta được.” Bạch Linh Cơ nháy nháy mắt ra hiệu cho Khương Thần: “Ngươi nhìn, tỷ tỷ ta đẹp tựa tiên nữ, bộ dáng lại động nhân tâm như thế này. Ngươi không biết có bao nhiêu nam nhân nguyện ý đổ gục xuống chân tỷ tỷ ta đâu a. Buồn cười ngươi lại nói không hứng thú. Ngươi nhất định là cảm giác sai lầm rồi.”

Khương Thần nhún vai, đại ý chính là không muốn nói về loại vấn đề này. Mà cử chỉ của hắn lọt vào mắt Bạch Linh Cơ thì lại là hắn ngầm khẳng định không muốn tiến tới với Bạch Diễm Cơ mà là muốn tiến tới với nàng. Tâm tư nữ tử lúc này càng thêm loạn.

“Không được không được rồi. Phải cho hắn thấy vẻ đẹp của tỷ tỷ ta a. Vạn phần đừng hứng thú với ta. Ta thế nhưng còn nhỏ, còn là một tiểu nha đầu.” Bạch Linh Cơ thầm hô hỏng bét, vẻ mặt cũng giống như ăn phải mướp đắng, nhăn nhó khó chịu vạn phần.

Lại nói, Bạch Linh Cơ sau khi trưng ra vẻ mặt khó coi, nàng liền hướng đôi mắt dễ thương của mình tới Khương Thần mà nói:

“Khương đại ca, ta đã gọi ngươi một tiếng đại ca nghĩa là đã nhận định ngươi cùng tỷ tỷ ta ở chung một chỗ a. Ngươi vạn phần không được tơ tưởng tới cô em vợ này a.”

Nói đoạn, nàng còn làm một bộ mặt hết sức nghiêm nghị mà nói:

“Đừng nói rằng ngươi không hứng thú với tỷ tỷ ta. Chỉ cần là nam nhân thì chắc chắn sẽ ưa thích tỷ tỷ ta thôi. Tỷ tỷ ta không chỉ ngực to, mông cũng liền lớn như vậy, nhất định có thể sinh con cho ngươi.”

Để khẳng định lời nói của mình là hoàn toàn chính xác, Bạch Linh Cơ còn không ngại vung tay một cách bất ngờ vỗ thẳng lên kiều đồn cong vểnh của Bạch Diễm Cơ khiến cho đôi kiều đồn gợi cảm kia nổi lên một tầng sóng thịt vô cùng đẹp mắt.

Phanh!!!

Bàn tay va chạm với kiều đồn cong vểnh, một đạo thanh âm vang dội khẽ vang khiến cho người đi đường không khỏi sững người. Bởi vì y phục Bạch Diễm Cơ mặc lên có đôi phần bó sát với thân thể, chính vì thế mông tròn gợi cảm của nàng đều khó có thể bị một tầng y phục che chắn. Lúc này sau một chưởng của Bạch Linh Cơ vỗ lên, kiều đồn săn chắc lại không kém phần co dãn xuất hiện một tầng sóng chậm chậm lan tỏa. Nam nhân nhìn thấy cảnh xuân đều không nhịn được mà quay mặt đi, hai tay thậm chí còn khép nép che chắn nửa thân dưới, dường như chỉ một cảnh xuân nho nhỏ kia cũng khiến cho bọn họ không kìm được bản năng sinh lý.

Bên này, Khương Thần cùng Bạch Diễm Cơ cũng không ngờ tới hành động to gan lớn mật của Bạch Linh Cơ, cả hai đều sững người trong thoáng chốc. Bạch Diễm Cơ sau một thoáng đỏ mặt, ánh mắt lập tức biến chuyển lạnh lùng, thanh âm mang theo hơi lạnh cùng giận dữ khẽ vang:

“Linh Cơ, ngươi quá phận.”

Nói đoạn, thủ chưởng Bạch Diễm Cơ khẽ vung một cái, một luồng lực lượng khủng bố không chút khoan nhượng đánh thẳng về phía Bạch Linh Cơ, tốc độ ra đòn chỉ trong một cái chớp mắt, dường như không muốn cho Bạch Linh Cơ có cơ hội phản kháng.

Một chưởng đánh ra mang theo lực lượng bài sơn hải đảo. Cảm nhận được uy áp của một chưởng này phát ra, trong lòng Khương Thần cũng khẽ nổi lên một tầng rung động. Bỏ qua vẻ xinh đẹp quyến rũ của Bạch Diễm Cơ, nàng là một vị Nguyên Linh Cảnh đỉnh phong hàng thật giá thật. Ra tay chính là lực lượng khủng bố, thậm chí Khương Thần dưới tình trạng phòng thủ tối đỉnh cao thì trước một chưởng này cũng không dám chắc có thể toàn vẹn.

“Tỷ tỷ tha mạng. Ta không cố ý a.”

Bạch Linh Cơ nhận ra bản thân hành động có chút quá mức, lúc này lại nhận được công kích khủng bố của Bạch Diễm Cơ, đáy lòng không khỏi nổi lên một trận kinh sợ. Nàng hô lên một tiếng sợ hãi sau đó cũng không dám chậm trễ mà dựng lên một tầng Hỗn Nguyên Chi Khí hộ thể.

Oành!!!

Một đạo thanh âm trầm muộn khẽ vang. Hỗn Nguyên Chi Khí hộ thể của Bạch Linh Cơ dễ dàng bị ngọc thủ của Bạch Diễm Cơ xuyên thủng. Một chưởng mang theo lực lượng khủng bố cứ thế đánh thẳng lên thân ảnh kiều diễm của Bạch Linh Cơ khiến cho nàng bị đánh bay lên trời cao.

“A a a a…Tỷ tỷ, ngươi không xót thương muội muội của mình a… Ta cũng chỉ vỗ mông ngươi một cái thôi mà.”

Vốn chỉ bị đánh bay lên không trung thế nhưng sau khi phát ra một câu này, Bạch Linh Cơ lập tức nhận thêm một chưởng nữa, thân ảnh sau đó liền hóa thành một khỏa lưu tinh bay về phương xa. Thanh âm mang theo chút tinh nghịch theo đó vẫn còn vang lên:

“Tỷ tỷ, ngươi nhất định phải tiếp đãi Khương đại ca cẩn thận, hắn thế nhưng sẽ là tỷ phu tương lai của ta a. Ta tin hắn có thể chữa trị được cho gia gia. Ta đi đánh bạc, chút nữa sẽ về.”

“Hừ, gia gia bị bệnh sắp không thể qua khỏi, vậy mà còn có tâm tư đi đánh bạc sao?”

“Có lẽ là nàng có lòng tin vào ta đi.”

Khương Thần cười nhạt một tiếng, thanh âm hơi chút bông đùa vang lên thế nhưng sau câu bông đùa đó lại là một tia tinh quang hiện lên sâu trong mắt.

Bạch Linh Cơ rõ ràng nhìn ra hắn có thể chữa trị được cho Bạch Khiêm cho nên mới nhởn nhơ như thế. Điều này không khỏi khiến cho Khương Thần xuất hiện một tầng tò mò. Hắn từ đầu đến cuối cũng chỉ giảng sơ lược về loại phương pháp thay máu nghe có chút mơ hồ kia mà thôi. Hắn rất muốn biết nàng là dựa vào đâu có thể yên tâm về hắn.

Ngưng mắt nhìn Khương Thần một chút, giây lát Bạch Diễm Cơ liền nói:

“Khương công tử, ngươi nắm chắc bao nhiêu phần có thể chữa trị được cho gia gia?”

“Có thể chữa được cho Bạch lão gia tử hay không còn phụ thuộc vào Bạch gia các ngươi.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK