Mục lục
Vô Tận Trùng Sinh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Người đăng: meomeo14311

Khương Thần lúc này vừa mới được nửa đường liền nhận ra trận pháp phòng hộ đã bị đánh vỡ. Sắc mặt hắn hiện lên vẻ âm trầm, tốc độ không ngờ được đề cao lên một tầng. Thân pháp như mị ảnh biến hóa khôn lường, chạy tới đâu phía sau liền xuất hiện tàn ảnh lớp lớp.



Thời điểm về tới cửa hang, quả nhiên trận pháp phòng hộ đã bị phá vỡ. Khương Thần không chút chậm trễ phi vào trong hang động. Lúc này cảnh tượng trong hang vừa khiến cho hắn thở phào nhẹ nhõm lại khiến cho hắn tức giận muốn giết chóc.



Nơi kia Bạch U Cơ không biết đã tỉnh lại từ lúc nào, thế nhưng hiện tại nàng đang nép mình vào góc tường, sắc mặt tái nhợt hiện lên vẻ sợ hãi. Phía trước nàng là ba tôn Hợp Hoan Thú đang chậm chậm chậm tiến đến.



Hợp Hoan Thú thân như khỉ đột, bộ lông trắng, đứng trên hai chân. Bọn này khác giống vượn ở chỗ trên miệng có hai răng nanh mọc ngược như lợn lòi, khuôn mặt dữ tợn như ngạ quỷ.



Ba tôn yêu thú này đều là nhị giai, thế nhưng là nhị giai sơ kì. Khương Thần hoàn toàn nắm chắc có thể diệt sát bọn chúng.



Lại nói, lúc trước Bạch U Cơ vừa mới tỉnh dậy sau hôn mê, nàng còn chưa định thần được có chuyện gì đang xảy ra liền nhìn thấy ba tôn Hợp Hoan Thú đi vào trong hang.



Vốn có kiến thức uyên thâm, nàng sớm nhận ra lai lịch của yêu thú kia, bởi vậy cho nên vô cùng sợ hãi. Dù sao mới tỉnh lại sau hôn mê, lại còn mang theo thương thế chân tay vô lực, chắc chắn không phải đối thủ của ba tôn nhị giai yêu thú. Thậm chí nàng còn không đủ sức bóp vỡ ngọc bài, đem nó kích hoạt đưa mình rời khỏi thí luyện.



Thân nữ tử không chút sức lực đối mặt với ba tôn dâm thú này, làm sao nàng có thể bình tĩnh.



Chuyện nàng có thể làm chỉ có thể nép mình vào sâu trong góc hang. Mà quần áo trên người vốn là y phục của Khương Thần, không biết chân tay sơ ý thế nào liền khiến cho xuân quang lộ ra, đây càng kích tích dâm tính trong mình Hợp Hoan Thú khiến cho bọn chúng cuồng khiếu một tiếng.



“Thần…ngươi ở đâu?” Bạch U Cơ lâm vào tuyệt vọng, hai mắt dần trở nên mơ hồ, miệng không tự chủ được khẽ lẩm nhẩm.



Nàng vừa dứt lời, một đạo xích quang lóe lên chiếu sáng cả hang động. Xích quang lóe lên rồi vụt tắt, một vòi máu theo đó phun lên trời, phủ đỏ cả một vùng hang động phía trên.



Bạch U Cơ nhận ra động tĩnh, tâm thần trở lại thanh tỉnh. Đầu nàng khẽ ngẩng lên, khuôn mặt vốn sợ hãi cùng tuyệt vọng lúc này biến thành vui mừng khôn xiết. Hai hốc mắt tràn ra lệ nhòa, khuôn miệng nhỏ nhắn nở ra nụ cười hạnh phúc.



Trước mặt nàng lúc này chính là Khương Thần. Tay trái cầm theo đầu lâu của Hợp Hoan Thú, trên người còn vương đầy máu khiến cho hắn nhiều ra một loại khí tức hấp dẫn.



“Sư tỷ, xuân quang của ngươi lộ.” Khương Thần nhìn thấy Bạch U Cơ để lộ ra hai bầu ngực sữa, lúc này khuôn mặt không khỏi hiện lên vẻ mất tự nhiên. Sau khi khẽ nói một câu như vậy liền quay lưng lại nhìn về phía hai con Hợp Hoan Thú còn lại.



Bạch U Cơ bấy giờ mới nhận ra bộ dáng hớ hênh của mình. Nàng lập tức ôm lấy bộ ngực, khuôn mặt nửa tức giận nửa ngượng ngùng. Hai má nổi lên hai rặng mây hồng, môi cũng là mím lại nhìn lấy Khương Thần không biết đang nghĩ gì.



Lại nói, Hợp Hoan Thú thiên tính vốn dâm đãng thế nhưng lại vô cùng nhút nhát. Sau khi nhìn thấy đồng đội bị Khương Thần một chiêu ngắt lấy đầu lâu, mặc dù cảm nhận được Khương Thần thực lực yếu kém, cả hai vẫn không dám xông tới báo thù. Bộ dáng thậm chí còn sợ sệt, không ngừng lùi dần về phía cửa hang.



“Muốn chạy? Nếu như đã tới đây rồi, vậy liền để mạng lại đi thôi.”



Thanh âm lạnh lùng mang theo vô tận sát ý của Khương Thần vang lên, trên người hắn, sát khí cũng là tỏa ra khiến cho không gian trầm trọng. Hỗn Nguyên Chi Khí trên người bốc lên từng luồng như hỏa diễm chiếu sáng khắp hang động.



Một trảo không chút khoan nhượng vung lên, thủ trảo hóa thành hỏa diễm hướng về phía đầu lâu Hợp Hoan Thú bổ xuống.



Hợp Hoan Thú vốn mang tâm bỏ chạy không dám đánh, lúc này một trảo hỏa diễm nhanh như chớp giật kia khiến cho nó nhất thời không biết làm gì.



Chỉ một thoáng luống cuống kia thôi, Hợp Hoan Thú phải trả giá bằng chính mạng sống của mình. Lại một cái đầu lâu bay ra, vòi máu phun cao, Hợp Hoan Thú một mệnh ô hô.



Đầu Hợp Hoan Thú cuối cùng nhìn thấy thảm trạng của đồng bạn lúc này rú lên một tiếng thảm thiết. Nó không quan tâm bên ngoài kia là hàng trăm yêu thú hung dữ, hai chân lập tức đạp lên mặt đất bỏ chạy.



Hợp Hoan Thú bỏ chạy tuy nhanh thế nhưng tốc độ làm sao nhanh được bằng Khương Thần. Nó vừa bước ra hai bước liền đã cảm thấy sau lưng nhói lên một cái. Sau đó liền xuất hiện một cảm giác nóng ấm lan tràn.



Hợp Hoan Thú ngoảnh đầu lại nhìn chỉ thấy Khương Thần đang cầm trên tay chính là một quả tim nóng hổi vẫn đang khẽ đập. Mà lưng nó lúc này nhiều ra một lỗ máu to lớn đang không ngừng trào ra tinh huyết.



Rốt cuộc đầu thú này tốt hơn hai đầu trước một cái đó là trước khi chết còn kịp kêu lên một tiếng thảm thiết. Sau đó cũng là hồn về với tổ tiên, thân về với đại địa.



Giải quyết xong ba đầu Hợp Hoan Thú, Khương Thần trước hết cũng không trở lại nhìn xem Bạch U Cơ thế nào. Hắn đem thân thể ba tôn Hợp Hoan Thú ném ra ngoài, sau đó còn đi ra ngoài hang động sửa lại trận pháp rồi đổi một bộ y phục sạch sẽ. Làm xong những việc đó, hắn mới chậm rãi đi vào trong hang.



Bạch U Cơ lúc này đã ngồi lại trên thềm đá, y phục của Khương Thần lúc này đã được nàng chỉnh đốn lại cẩn thận.



Bình thường nếu như mặc vào một bộ y phuc rộng thùng thình, bộ dáng của người kia nhất định rất buồn cười. Thế nhưng trên người Bạch U Cơ lại được thân thể có lồi có lõm phụ trợ làm tăng thêm vài phần quyến rũ. Trong lúc vô tình máy động, đùi ngọc trắng như tuyết lúc ẩn lúc hiện vô cùng mê người.



Không khí trong hang nhất thời rơi vào trầm mặc. Bạch U Cơ nhìn thấy Khương Thần đi vào, không hiểu sao trong lòng như có con nai nhẩy loạn. Tâm thần vừa mới trở về bình tĩnh lúc này lại đột nhiên không kiểm soát được, hai má lại khẽ đỏ hồng.



Nhìn bộ dáng của nàng, Khương Thần cũng đoán được trong đầu nàng đang nghĩ gì. Để tránh nói về chủ đề đó, hắn chỉ khẽ đảo mắt qua nhìn nàng một thoáng sau đó lấy ra dụng cụ nấu ăn, quyết định hôm nay sẽ làm một bữa thịnh soạn.



Về phần nguyên liệu nấu ăn nha. Bên ngoài kia chẳng phải có rất nhiều yêu thú sao? Tùy tiện kiếm vài đầu tiểu xà liền có một bữa thịt rắn thơm ngon rồi.



Bạch U Cơ lúc này nhìn thấy cử động của Khương Thần, nội tâm hiện lên chút kì quái. Chẳng qua bởi vì chuyện vừa rồi cho nên nàng vẫn xấu hổ mà không dám mở lời.



Chợt, nàng phát hiện ra quần áo trên người mình thế mà lại là của Khương Thần, thậm chí vết thương trên người cũng được băng bó cẩn thận, sắc mặt vốn đã hơi hơi hồng hồng lúc này không khác gì quả táo chín.



Y phục của nàng thế mà lại bị hắn đem cởi ra hết thay bằng y phục của hắn. Đây không phải là hắn đã nhìn thấy hết rồi sao?



Nghĩ tới đây, Bạch U Cơ hận không thể tìm được kẽ đất mà chui vào.



Nhìn bộ dáng Khương Thần vẫn đang chăm chú nổi lên bếp lửa, Bạch U Cơ khẽ bạnh ra quai hàm, hai hàm răng khẽ ma sát vào nhau, bộ dáng mận đào thành thục biến thành đáng yêu vô cùng.



Hắn…vậy mà không để ý đến ta!







“Thần…ngươi…nhìn thấy hết rồi?”



“Nhìn thấy gì?”



Bạch U Cơ nhất thời im lặng không biết nói tiếp thế nào. Chẳng lẽ nàng còn phải nói toạc ra là ngươi nhìn thấy hết thân thể của ta rồi có phải không thì Khương Thần mới hiểu sao?



Nhìn thấy Bạch U Cơ trầm mặc, Khương Thần cười nhạt mà nói:



“Sư tỷ nghĩ sao?”



“Ta…ta…”



“Nếu như không phải vạn bất đắc dĩ ta cũng sẽ không đem y phục của ngươi thoát ly.” Khương Thần không coi đó là một chuyện quan trọng, nói: “Xét theo một góc độ nào đó, đối với một vị y sư thì thân thể nam hay nữ trước mặt bọn họ đều giống nhau…”



Nói đến đây, khuôn mặt lạnh lùng không mang theo ba động cảm xúc của Khương Thần hướng về phía Bạch U Cơ, nhàn nhạt nói:



“Đều là một khối cơ quan.”



“Ngươi…ngươi…” Bạch U Cơ nghe Khương Thần nói vậy liền không biết đối đáp ra làm sao, chỉ có thể ấp úng mà ú ớ trong cổ họng.



Đúng lúc này, nàng chợt giật mình một cái, thân thể không tự chủ căng cứng, hai mắt trợ lớn, thậm chí còn khẽ nuốt một ngụm nước bọt.



Bởi lẽ Khương Thần trong lúc xuất kì bất ý câu lên cái cằm của nàng, gương mặt hắn kề sát vào mặt nàng, hai sống mũi chỉ cách nhau một đốt ngón tay.



Tại khoảng cách này, Khương Thần có thể cảm nhận được hô hấp dồn dập của Bạch U Cơ. Từng làn hơi thở thơm tho từ miệng nàng khẽ thổi tới khiến cho hắn cảm thấy một trận thư sướng. Thế nhưng kia cũng chỉ là cảm xúc thoáng qua mà thôi.



Loại cảnh tượng này cũng không quá lâu liền kết thúc, Khương Thần lùi trở lại đằng sau một bước, khuôn mặt lạnh lùng khẽ giãn ra, kèm theo đó là chút do dự.



Cuối cùng, thanh âm lạnh lùng của hắn vang lên phá tan bầu không khí xấu hổ trong hang:



“Mặc dù biết thế này có thể khiến cho sư tỷ…thế nhưng ta có chuyện cần nói thẳng với ngươi.”





Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK