Người đăng: meomeo14311
Lại nói, cự phủ tinh thần lực mang theo uy thế không thể cản đỡ được chém xuống màn sáng phòng hộ của Tô Ưng.Trên khán đài, tất cả mọi người đều mong chờ một màn bổ củi mãn nhãn như vừa rồi. Thế nhưng bọn họ phải thất vọng rồi.
Không nói tới vừa rồi Phong Quyển của Tô Ưng đã làm suy yếu một phần cự phủ tinh thần lực, phòng hộ tạo bởi hàng chục phù lục của hắn cũng rất kiên cố. Cự phủ nhất thời bị ngăn cản.
Cả sàn đấu lúc này mơ hồ xuất hiện chút rung động, không khí xuất hiện từng đợt gợn sóng tạo bởi ma sát mạnh mẽ giữa cự phủ tinh thần lực cùng với quang tráo.
“Xem ra là ta đã quá lo xa.” Tô Ưng nhìn thấy Khương Thần không thể phá bỏ quang tráo, nội tâm thở phào một hơi, sắc mặt căng thẳng cũng giãn ra một chút.
“Phòng hộ phù lục rất tốt.” Khương Thần khẽ híp hai mắt: “Chỉ tiếc…sử dụng phù lục trước mặt phù sư, đó là sai lầm của ngươi.”
Hắn khẽ thu lại tay phải, cự phủ tinh thần lực cũng thuận thế từ bỏ công kích, tiếp tục treo cao trên bầu trời.
“Khương sư đệ không công kích tiếp sao?”
Tô Ưng nhìn thấy Khương Thần từ bỏ công kích, khóe miệng không khỏi nổi lên nụ cười thỏa mãn. Chẳng qua hắn vẫn không dám thu lại quang tráo. Dù sao cự phủ tinh thần lực vẫn treo trên cao giống như đồ đao của đao phủ. Thu lại quang tráo lúc này chính là tự sát.
“Mai rùa của ngươi thật cứng.” Khương Thần thấy đối phương đả kích mình, hắn cũng không nhịn được mà buông lời mỉa mai.
“Ha ha…chỉ cần có thể chiến thắng là được. Dù sao tài vật là ta kiếm được, sử dụng những lúc như thế này liền không có gì sai.”
“Đúng…vì vậy hiện tại ngươi phải cẩn thận.” Thanh âm tựa tiếu phi tiếu của Khương Thần lúc này vang lên.
Chỉ thấy hắn khẽ vẫy tay một cái, trên bàn tay xuất hiện một lá phù lục màu đỏ. Phù lục màu đỏ này được vẽ chằng chịt các loại phù văn cũng màu đỏ, nhìn qua có chút quỷ dị.
Giấy vẽ xích sắc! Dùng loại giấy vẽ có phẩm chất này, xem ra phù văn được vẽ tối thiểu cũng là tam phẩm đi.
Phù lục này là Khương Thần hắn đã tổn hảo rất nhiều tâm sức để vẽ nên, thậm chí phù văn kia còn sử dụng một chút máu tươi của hắn làm dẫn mới có thể thành công khắc họa.
Dù sao hiện tại hắn mới chỉ vẽ được phù văn nhất phẩm, vẽ tam phẩm thật sự quá tổn hao tinh thần lực.
“Thứ gì?” Tô Ưng nhìn thấy phù lục trên tay Khương Thần, nội tâm cảm thấy chút kì quái.
Chẳng lẽ Khương Thần định dựa vào một đạo phù lục để phá bỏ quang tráo của hắn hay sao?
Trong đầu Tô Ưng xuất hiện loại ý nghĩ buồn cười này. Chẳng qua sau đó hắn lại mỉm cười cho qua.
Quang tráo của hắn được tạo thành bởi rất nhiều phù lục phòng ngự cấp hai. Dù cho đối thủ có dùng phù lục tam phẩm công kích cũng khó lòng có thể suy chuyển. Hắn không tin một đạo phù lục của Khương Thần có thể làm nên chuyện.
“Thứ này được gọi là Phá Cấm Phù.” Khương Thần nhẹ nhàng đưa tay ra phía trước, phù lục giống như một tiểu tinh linh không ngừng được hắn đùa nghịch bay lượn vòng quanh cánh tay, nhìn qua mười phần thích mắt.
“Phá Cấm Phù dùng để phá vỡ cấm chế, phá vỡ trận pháp, phá vỡ phòng ngự rất hiệu quả, đối với phù lục phòng ngự, đây chính là khắc tinh.” Thanh âm không nhanh không chậm nói.
Dứt lời, phù văn rời tay!
Một vầng ánh đỏ lập tức sáng lên giống như máu loãng trong nháy mắt lan tràn.
Ông ông ông!!!
Vầng sáng đỏ kia sau khi phát ra liền hướng tới quang tráo quanh người Tô Ưng bao vây lấy.
Quang tráo của Tô Ưng lập tức rung lên từng nhịp, dường như có sinh mệnh, ngọ ngậy, biên độ càng lúc càng lớn, đồng thời theo thời gian càng ngày càng mờ đi.
Nhìn thấy quang tráo của bản thân mình bị xích quang dần ăn mòn, Tô Ưng hãi nhiên thất sắc nói:
“Phá…Phá Cấm Phù? Tại sao ta chưa nghe thấy loại phù văn này.”
“Vậy thì hiện tại ngươi đã thấy.” Khương Thần cười nhạt nói.
Tô Ưng cố trấn tĩnh lại, thừa dịp quang tráo còn một chút tác dụng, hắn liền đạp lên mặt đất rời bỏ quang tráo tránh xa màn xích sắc quang mang kia.
Hắn cũng không biết phía sau màn xích sắc quang mang kia của Khương Thần còn có thủ đoạn gì ẩn giấu không thế nhưng rời đi trước mắt vẫn là tốt nhất.
Chỉ tiếc toan tính của hắn đã bị Khương Thần nhìn thấu. Ngay tại thời điểm Tô Ưng di động bước chân, cự phủ tinh thần lực vốn còn lại không nhiều lực lượng liền lần nữa chém xuống.
Khương Thần muốn tận dụng chút lực lượng này khiến cho Tô Ưng trọng thương, ít nhất có thể khiến hắn tạm thời mất đi sức chiến đấu, bấy giờ cơ hội thắng của bản thân mới tăng cao.
Nhìn thấy thế công hung mãnh của Khương Thần lại tới, Tô Ưng cắn răng một cái, tay cầm hắc phiến lại quạt ra vài đường.
Cuồng phong lần nữa nổi lên, chỉ có điều lần này cuồng phong không biến hóa thành vòi rồng lấy cứng đối cứng với cự phủ nữa mà trở thành một bức tường gió mong muốn phòng thủ qua đợt công kích này.
“Tô Ưng, kế tiếp ngươi sẽ thấy cái gì mới gọi là phù lục.” Khương Thần quát lên một tiếng, thân ảnh lập tức nhảy lên không trung.
Một cái phất tay, phía sau lưng Khương Thần xuất hiện hàng chục phù lục. Mỗi phù lục sau khi được kích hoạt liền hóa thành một quả cầu lửa to hơn một trượng tỏa ra nhiệt độ cực lớn.
Khương Thần trên không, sau lưng là hàng chục cầu lửa. Nhìn hắn lúc này giống như một tôn thần linh đang điều khiển từng vầng thái dương chuẩn bị hạ xuống thế gian vậy.
Một cái hạ tay, hàng chục cầu lửa theo sau cự phủ hướng tới Tô Ưng phát động công kích.
Cảnh tượng rực rỡ này lại một lần nữa khiến cho đám đông sôi trào. Khương Thần mặc dù cảnh giới thấp hơn Tô Ưng thế nhưng thế công lại liên miên không dứt, lần nào cũng có thủ đoạn khắc chế đối phương khiến cho đối phương luôn luôn rơi vào bị động.
Tô Ưng lúc này khổ không thể nói nổi. Hắn không ngờ Khương Thần lại có nhiều phù lục đến như thế. Hơn chục cầu lửa trên không trung kia nếu như toàn bộ đánh thẳng lên người hắn, hắn mặc dù không chết thế nhưng cũng thương tật vài tháng.
“Tiểu quỷ này thủ đoạn thật nhiều…gây sự với hắn đúng là không khôn ngoan.” Tô Ưng có chút hối hận khi mà bản thân mình ban đầu đã sử dụng phù lục.
Nếu như vừa rồi hắn không sử dụng phù lục phòng hộ, có lẽ cũng không khiêu khích đối phương để mà rơi vào thế tiến thoái lưỡng nan như bây giờ.
Toàn bộ phù lục phòng ngự đã sử dụng hết, hiện tại hắn chỉ có thể dựa vào Hỗn Nguyên Chi Khí hộ thể cùng một món phòng ngự pháp bảo Linh cấp mà thôi.
Mặc dù có phòng ngự pháp bảo, thế nhưng hắn cũng phải tiêu tốn rất nhiều Hỗn Nguyên Chi Khí để điều động, trong khi không biết Khương Thần có còn phù lục nào lợi hại nữa không. Dù sao sử dụng phù lục cũng rất dễ dàng. Sau khi kích hoạt liền ném ra, vậy là xong, tiêu tốn cũng không nhiều.
“Cửu sư tỷ, ngươi làm vậy là chơi không đẹp a.” Mộc Kiếm Thanh nhìn thấy Khương Thần một đợt tung ra hàng chục phù lục, hắn không nhịn được quay sang Bạch U Cơ trợn mắt nói.
Mộc Kiếm Thanh không biết Khương Thần là phù sư, hiện tại thấy đối phương ném ra nhiều phù lục đến vậy còn tưởng là Bạch U Cơ âm thầm đưa cho Khương Thần làm vật phòng thân. Dù sao nếu như dùng tài lực thu mua đám phù lục kia cũng là số tiền lớn. Chỉ có Bạch U Cơ mới có nhiều thời gian thay Khương Thần luyện chế bọn chúng mà thôi.
Bạch U Cơ nãy giờ vẫn chăm chú vào trận đấu, nghe Mộc Kiếm Thanh nói vậy mới cười nói:
“Ta vẫn là định đưa cho hắn vài lá phù lục phòng thân, thế nhưng hắn không lấy.”
Đoạn, nàng khẽ lẩm nhẩm mà chỉ một mình có thể nghe thấy:
“Hắn cũng tự luyện chế được, chẳng lẽ lại cần ta thay hắn luyện chế hay sao?”
Mặc dù nói vậy thế nhưng sâu trong mắt Bạch U Cơ hiện lên vẻ hân thưởng cùng tò mò. Bởi lẽ Phá Cấm Phù của Khương Thần kia nàng cũng chưa nhìn thấy bao giờ.
Dựa theo kiến thức về phù lục cùng phù sư, nàng biết có nhiều loại phù văn có khả năng phá giải các loại phù văn khác. Phù văn đó gọi chung là Phá Cấm Phù Văn.
Phá Cấm Phù Văn có thể dùng để luyện chế phù lục phá giải pháp bảo phòng ngự, phá giải trận pháp phòng ngự, phá giải phù lục phòng ngự.
Cơ chế bên trong là gì liền không biết, thế nhưng những phù lục được khắc họa Phá Cấm Phù Văn đều gọi chung là Phá Cấm Phù. Cái này cũng gần giống như Trú Nhan Đan, những đan được có công dụng làm đẹp đều lấy tên gọi chung như vậy.
Lại nói, mặc dù có nghe nói về Phá Cấm Phù Văn thế nhưng mà Phá Cấm Phù như thế nào Bạch U Cơ vẫn chưa từng được nhìn thấy. Hôm nay Khương Thần lấy ra một tấm Phá Cấm Phù, đây có thể nói khiến cho nàng mở mang tầm mắt.
Nàng không dám chắc phù lục kia có phải là Khương Thần vẽ không, thế nhưng trở về nàng nhất định mượn hắn một lá để nghiên cứu.
Trên tỉ võ đài lúc này, vẻ căng thẳng càng hiện rõ trên mặt Tô Ưng. Hắn vốn tưởng một trận đấu này sẽ rất nhẹ nhàng cho nên cũng không chuẩn bị quá nhiều thủ đoạn phòng thủ. Hiện tại lâm vào thế bị động mới túng quẫn như thế
Nhìn thế công khó có thể cản đỡ nổi đang tới, Tô Ưng nuốt một ngụm nước bọt. Hắn không thể bỏ chạy. Lúc này chỉ có thể mạnh mẽ chống đỡ, chỉ cần bỏ chạy liền chú định bản thân thua cuộc, sau này cũng khó có thể ngẩng đầu được nữa.
“Phong Luân Hộ Thể…Ngân Cương Khí Tráo!”
Tô Ưng bấm niệm pháp quyết, hộ thể khí quanh người lúc này vốn màu xanh lam nhạt biến thành màu xám bạc. Lúc đầu chỉ là phong luân hiện tại trở thành quang tráo vững trãi.
Ngân sắc quang tráo vừa mới hình thành cự phủ tinh thần lực đã đem tường gió dựng lên lúc trước bổ ra làm đôi. Mặc dù cự phủ có tổn hại nhiều thế nhưng uy thế nó đem lại lúc này vẫn rất hãi người.