Người đăng: meomeo14311
Thanh âm lạnh lùng khẽ vang, chỉ thấy Quan Thiên Long chống Hoàng Kim Thánh Mâu xuống nền đá, dùng đó làm lực lao thẳng về phía Vương Chi Sách.Tay phải mang theo Hoàng Kim Diệt Nguyên Thủ nắm lại thật chặt. Chỉ thấy Hỗn Nguyên Chi Khí trong cơ thể Quan Thiên Long bạo phát mạnh mẽ. Xung quanh hắn, không khí đột nhiên áp súc thành quang mang xám bạc.
Quang mang xám bạc theo dòng Hỗn Nguyên Chi Khí cấp tốc xoáy tròn ngưng tụ tại quyền đầu. Hỗn Nguyên Chi Khí áp súc cực hạn, quang mang biến thành màu nâu sẫm phát ra một loại khí tức hủy diệt.
Huyền Thổ Ngưng Hiên – vương cấp nguyên thuật!
Một chiêu này được sử dụng tại thời điểm Quan Thiên Long đấm gãy xương Hồng Thần, đánh người kia bay ra khỏi thí luyện, hiện tại lại một lần nữa sử dụng trên người Vương Chi Sách. Chẳng qua thời điểm hiện tại Huyền Thổ Ngưng Hiên khủng bố hơn lần trước rất nhiều.
Hiển nhiên đầu tư một tràng công kích liên tục rốt cuộc chỉ muốn dồn tất cả lực lượng vào đòn công kích này. Nếu như qua một lần công kích này, Vương Chi Sách vẫn có thể đứng vững, người thua khả năng cao chính là Quan Thiên Long hắn. Bởi lẽ hắn đã tiêu hao gần như tám thành Hỗn Nguyên Chi Khí của bản thân để hoàn thành chuỗi bốn chiêu thức liên kích vừa rồi.
Lại nói, quyền đầu mang theo lực lượng bài sơn hải đảo đấm thẳng về phía Vương Chi Sách mặc cho hắn có hay không làm ra biện pháp phòng ngự.
Vương Chi Sách vốn bị chuỗi liên hoàn ba đòn công kích của Quan Thiên Long khiến cho giật nảy cả mình. Một đoạn thời gian vừa rồi hắn quả thật có chút dựa dẫm vào vương cấp công pháp mà chủ quan.
Mang theo vương cấp công pháp quả thật có ưu thế lớn trong một trận đấu dài hơi, thế nhưng nếu như với một trận so kèo chớp nhoáng khiến cho đối thủ trở tay không kịp thì vương cấp nguyên thuật lại làm tốt hơn rất nhiều.
Kết quả hiện tại chính là minh chứng cho điều đó, nếu như Vương Chi Sách không kịp thời làm ra phòng ngự trước đòn tấn công này của Quan Thiên Long, hắn tất nhiên sẽ bại trận.
Vương cấp nguyên thuật không phải nói chơi a. Với cảnh giới Nguyên Hồn Cảnh của bọn hắn, đối kháng với vương cấp nguyên thuật chắc chắn sẽ là một hồi trầy da tróc vẩy.
Đối mặt với công kích khủng bố đang đánh tới, sắc mặt Vương Chi Sác trầm xuống. Chỉ thấy hắn đem trọng xích cắm sâu xuống đất, toàn bộ hoa văn đỏ rưc trên thân xích thuận thế mà chảy xuôi xuống.
“Viêm Ma Chi Nộ…Viêm Ma Thuẫn!”
Vương Chi Sách gầm lên một tiếng, xung quanh hắn lập tức xuất hiện hàng chục cột dung nham nóng cháy. Hơn chục cột dung nham từ dưới mặt đất phóng lên trên không trung sau đó đem Vương Chi Sách bao phủ thành một cái kén đỏ rực. Kén dung nham vừa mới hoàn thành, nắm đấm mang theo quang cầu của Quan Thiên Long đã đấm tới.
Bành!!!
Một đạo thanh âm như trời long đất lở vang lên, kén dung nham của Vương Chi Sách lập tức bị một quyền của Quan Thiên Long đấm cho vỡ nát. Toàn bộ dung nham sau đó bắn ra tung tóe, mà nơi đâu xuất hiện dung nham nóng chảy, mặt đất nơi đó đều bị khoan thủng một lỗ sâu hoắm.
Bên trong kén dung nham, Vương Chi Sách rốt cuộc đối kháng quyền đầu. Chỉ thấy hắn núp phía sau trọng xích đỏ rực, trên người cũng được bao phủ bởi quang tráo màu đỏ.
Ầm ầm ầm!!!
Thanh âm như núi đổ vang lên, quyền đầu của Quan Thiên Long mang theo thế công không thể cản đỡ đấm tới trọng xích. Trọng xích vốn cắm sâu xuống mặt đất lúc này không khác gì cây bị bật gốc, một quyền của Quan Thiên Long dễ dàng đem nó đấm bay.
Quyền đầu tùy ý oanh tạc lên ngực Vương Chi Sách khiến cho hắn bị đấm ngược trở về sau, thân ảnh bao trùm bởi nhiệt độ lúc này bay một vòng cung hoàn mỹ sau đó ngã lăn ra đất, mồm miệng đầy máu.
Quan Thiên Long lúc này sắc mặt hiện lên vẻ tái nhợt. Tiêu hao cực hạn khiến cho hắn nhất thời cảm thấy hoa mắt chóng mặt. Gắng sức vẫy tay một cái, Hoàng Kim Thánh Mâu lập tức rời khỏi mặt đá vừa vặn rơi vào tay hắn.
“Huyền Thổ Long Kích!!!” Quan Thiên Long triển khai tốc độ cực hạn lao thẳng về phía Vương Chi Sách, tay cầm Hoàng Kim Thánh Mâu không chút khoan nhượng chọc ra một kích hủy diệt.
Mặt đất ầm ầm như sóng vỗ, tiếng không khí bị mũi mâu xé rách rít lên chói tai. Mũi mâu hóa thành hư ảnh đầu rồng rống lên giận dữ. Đầy rồng dùng một loại tốc độ khủng khiếp đánh thẳng vào đầu Vương Chi Sách.
Oành…
Một tiếng nổ như sấm giữa trời quang vang lên, cả một vùng sân bị Quan Thiên Long đánh cho vỡ nát, khói bụi bốc lên mù mịt.
Đòn tấn công vừa rồi chuẩn xác nhắm trúng đầu Vương Chi Sách, phần sân đấu bị đánh vỡ chính là do lực trùng kích gây nên. Hiển nhiên lực lượng của một cú chọc mâu kia không có ngàn cân lực lượng cũng có tám trăm.
Toàn bộ đấu trường ầm ầm dậy sóng. Bọn họ không thể ngờ được Vương Chi Sách tự tin mà thượng đài, lúc này lại bị đánh bại một cách bạc nhược đến vậy. Người ta thậm chí mới chỉ nhìn thấy hắn xuất ra hai đạo nguyên thuật, hiện tại đã bị Quan Thiên Long đánh cho không rõ sống chết.
“Nguyên thuật vương cấp quả nhiên khủng bố.”
“Phải.” Một người lè lưỡi nói: “Nếu như tấn công chớp nhoáng hạ gục địch nhân, dẫu cho tu luyện vương cấp công pháp như Vương Chi Sách cũng không thể đỡ được.”
“Vị Vương Chi Sách này chung quy cũng là do chủ quan cho nên hiện tại mới rơi vào thảm cảnh. Bằng không với thực lực của hắn làm sao có thể dễ dàng bị đối phương dùng vài đạo công kích liền đánh gục.” Một người khác cau mày khẽ phân tích.
Người bên cạnh hắn lập tức bĩu môi, thanh âm có chút khinh thường nói:
“Vài ba đạo công kích? Đó là một dãy liên hoàn công kích dồn ép cho đối thủ rơi vào bị động. Ngươi nói đó là vài ba đạo công kích, không biết ngươi có thể chống đỡ trước mấy đạo.”
Người phân tích ban đầu sắc mặt biến đỏ, thanh âm nhất thời nghẹn trong cổ họng không biết nên đối đáp đồng bọn như thế nào.
Lại nói, dưới sân sau một hồi không có động tĩnh, vốn tưởng sẽ yên bình trôi qua nhưng không, một tràng thanh âm đổ vỡ ầm ầm vang lên. Phần sàn đấu còn lại lập tức bị thổi bay tứ tung, võ đài lúc này so với đất bằng đã không khác bao nhiêu.
Mà sàn đấu bị thổi bay, khói bụi theo đó cũng tản mát. Nơi kia hiện tại Vương Chi Sách đang nằm dưới hố sâu, Quan Thiên Long cũng là đứng bên dưới hố tay cầm Hoàng Kim Thánh Mâu run run dùng sức chọc xuống.
Sắc mặt ẩn sau khôi giáp của Quan Thiên Long lúc này lộ ra khó coi vô cùng. Một kích cuối cùng kia của hắn vốn tưởng có thể đánh bại được Vương Chi Sách nhưng lại nhầm. Vương Chi Sách trong lúc khẩn cấp đã đem Hỗn Nguyên Chi Khí bọc cứng song thủ sau đó dùng chính đôi tay của mình cản đỡ mũi mâu.
Tay trái bị Hoàng Kim Thánh Mâu xuyên thủng, máu nhuộm đầy mặt thế nhưng Vương Chi Sách lại không bận tâm về điều đó. Lúc này hắn đang nghiêng mắt nhìn Quan Thiên Long, miệng nhe răng ra cười. Thanh âm giống như có chút giễu cợt vang lên:
“Thái tử điện hạ, đến đây là dừng rồi.”
Dứt lời, hắn nén lại cơn đau lòng bàn tay đem Hoàng Kim Thánh Mâu hất ra. Tay phải co lại thành quyền, Vương Chi Sách quát lên một tiếng:
“Viêm Ma Chi Nộ - Viêm Ma Quyền!”
Thanh âm vừa dứt, mặt đất lần nữa phun trào dung nham. Dung nham tụ tập ở tay phải của hắn hình thành một cánh tay khổng lồ nóng chảy.
Một quyền không chút khoan nhượng đấm thẳng về phía Quan Thiên Long ngay tại thời điểm đối phương còn kinh hãi.
Bành!!!
Lại một đạo thanh âm nổ vang, thân ảnh hoàng kim lập tức bị cánh tay khổng lồ đỏ rực đấm bay. Một vòi máu từ khôi giáp phun ra, Hoàng Kim Thánh Mâu cũng văng về một phía.
Quan Thiên Long bị một đấm khiến cho bật ngã nguyên nhân thứ nhất chính là vì bất ngờ, thứ hai là thực lực của hắn đã không còn thừa lại bao nhiêu.
Hắn thi triển một hơi năm sáu nguyên thuật không ngừng nghỉ, Hỗn Nguyên Chi Khí chưa kịp khôi phục đã tiêu hao, cuối cùng dẫn đến cạn kiệt.
Có thể nói, Quan Thiên Long vừa mới bắt đầu trận chiến đã lâm vào thế cờ khó khi mà hắn không thể thi đấu một trận dài hơi với đối thủ được. Cách duy nhất chính là dùng thế mạnh của vương cấp nguyên thuật áp đảo ngay từ đầu. Đánh nhanh thắng nhanh, nếu như không thể thắng nhanh, vậy thì hắn chỉ có thể bại trận.
Kết quả thực tế đã chứng minh, hắn quả thật đánh rất nhanh đồng thời suýt nữa giành thắng lợi. Cái mà Quan Thiên Long không ngờ tới ở đây chính là Vương Chi Sách lại sẵn sàng bị đâm xuyên qua một tay để cản đỡ Hoàng Kim Thánh Mâu của hắn.
Kết quả chung cuộc, hắn bại!