Người đăng: meomeo14311
Lại nói, ba người vừa mới đến khu rừng nhỏ kia sau khi thương thảo với nhau điều gì đó liền quay trở về thành, lão giả hắc bào tiện tay mang xác của một trong số năm vị nguyên giả nọ về để nghiên cứu, bốn người còn lại đều bị thiêu rụi.“Tiên sinh, ngươi nếu như điều tra được gì nhớ báo cáo ngay cho ta.” Nữ tử đi giữa sắc mặt có đi chút lo lắng nói.
“Vâng, tiểu thư.”
“Tiểu thư, làm sao ngươi lại lo lắng đến vậy?” Tiểu nữ tử bên cạnh khuôn mặt hiện lên vẻ mờ mịt, khẽ lý nhí.
Nữ tử đi giữa trầm ngâm một hồi, sau cùng mới chậm rãi nói:
“Nếu như giết năm kẻ này là người khác, vậy thì không có gì đáng nói. Nhưng nếu như là thanh niên kia, vậy thì chuyện này chúng ta cũng có một phần liên quan.”
Nói đoạn, nữ tử này nhìn tiểu nữ tử bên cạnh, nói tiếp:
“Hắn có thể phát hiện ra năm người kia theo dõi, vậy thì nhất định phát hiện ra ngươi cũng theo dõi hắn. Nếu như hắn biết chúng ta cũng có chút ý định đánh chủ ý lên người hắn, vậy thì quả thật phiền phức.”
“Đúng vậy, không nắm rõ thực lực đối phương chính là điểm phiền toái.” Lão giả hắc bào chậm chậm nói: “Cũng không biết hắn có phải là Nguyên Thể Cảnh hay lại là giả heo ăn thịt hổ.”
Nghe thấy vậy, vị tiểu nữ tử kia sắc mặt tái mét:
“Chết rồi, làm sao bây giờ. Có phải hay không ta cũng thành người không đầu…à ma không đầu như bọn họ không?”
“Đừng lo lắng. Ngươi nửa đường trở về, người kia có lẽ sẽ không tính toán chuyện này với ngươi đâu.” Nữ tử đi giữa mỉm cười bất đắc dĩ nói.
“Ưm.”
Bộ ba người này lần lượt chính là vị Hồng Di tiểu thư của Cửu Nguyệt Bảo Các, tiểu nha hoàn của nàng. Lão giả hắc bào chính là một vị luyện đan sư trấn các, nhiệm vụ của hắn vừa là luyện đan, vừa giám định độ tin cậy của đan dược khi có người mang đến trao đổi vật phẩm.
Thời điểm tiểu nha hoàn kia quay trở lại báo tin cho Hồng Di, nàng liền tức tốc tìm kiếm hắc bào lão giả, thế nhưng lúc đó hắn còn đang bận luyện dở một lò đan cho nên sinh ra chậm trễ. Cuối cùng khi ba người đuổi đến khu rừng nhỏ thì mọi chuyện đã xong từ lâu, Khương Thần lúc đó cũng đã trở về quán trọ.
“Tiểu thư, ta khuyên chuyện này ngươi không cần suy nghĩ cũng như điều tra về người kia nữa.” Lão giả hắc bào trầm ngâm, cuối cùng cho ra một câu.
“Vì sao?”
“Ta không biết. Thế nhưng mỗi lần nghĩ lại hiện trạng của năm người kia, ta đều có cảm giác run sợ.” Lão giả cười khổ nói: “Ngươi phải biết ta đã trải qua rất nhiều năm tháng chiến đấu, địch chết dưới chân ta không có một ngàn cũng có tám trăm. Các loại xác chết, các kiểu chết ta đều gặp qua…thế nhưng khi nhìn thấy năm cái xác chết kia, trong lòng ta đều không hiểu thấu xuất hiện một cỗ rét run.”
“Loại cảm giác này chỉ có thể xuất hiện khi người kia là một kẻ vô cùng nguy hiểm.” Lão giả hắc bào nói: “Tiểu thư nếu sau này có chuyện liên quan tới người này, xin đừng gọi ta đi theo.”
Nói đoạn, lão giả kia một đường đi trước chạy trở về Cửu Nguyệt Bảo Các.
“Tiểu thư…cái này?”
“Đi thôi, nghe theo tiên sinh.” Ánh mắt Hồng Di mặc dù hiện lên chút đắn đo, cuối cùng khẽ gật đầu lựa chọn nghe lời hắc bào lão giả.
Lúc này tại gian phòng trọ nhỏ chỉ còn Khương Thần cùng với Bạch U Cơ. Hắn không vội vàng thi triển pháp thuật mà trực tiếp ngồi lại tại chỗ bắt đầu tiến vào trạng thái tu luyện.
Chờ cho trời bắt đầu trở khuya, khi mà màn đêm bao phủ toàn bộ kinh thành, lúc mà bầu trời được phủ đầy những ánh sao, đây chính là thời điểm tu luyện tinh thần lực hiệu quả nhất. Bởi lẽ tinh thần lực trong cơ thể một phần sẽ cộng hưởng với những khỏa tinh thần chiếu sáng trên bầu trời kia, cả hai đều sẽ bổ trợ cho nhau khiến cho tinh thần lực tinh tiến mạnh mẽ.
Không phải không có lý do mà người ta thường nguyện ước mỗi khi sao băng rơi. Bởi thời điểm đó tinh thần lực tỏa ra từ khỏa tinh thần rơi xuống đất kia rất mạnh mẽ, đồng thời người nguyện ước khi đó cũng phát ra tinh thần lực cộng hưởng với khỏa tinh thần kia, cuối cùng không phải khiến cho điều ước trở thành hiện thực mà khiến cho ý chí, tinh thần của người nguyện ước đề cao, cũng chính điều đó mà khiến cho bọn họ càng thêm khắc sâu ước vọng, phấn đấu trong cuộc sống cuối cùng điều ước thành sự thật.
Tất nhiên kia cũng chỉ là số ít trường hợp có thể cộng hưởng được tinh thần lực của bản thân với tinh thần trên bầu trời, thông qua đó hấp thu tinh thần lực của bọn chúng phát ra. Khương Thần nếu như không có kiến thức từ tiên hiền Thánh tộc, vậy thì hắn cũng không biết còn có cách để hấp thu tinh thần từ những vì sao trên bầu trời.
Lại nói, mang theo Bạch U Cơ tới ngọn núi cao nhất ngoại thành, Khương Thần tìm tới một bãi đất bằng phẳng nhất đem nàng đặt xuống.
Sau khi đem một vùng rừng cây cối chặt bỏ, cả bầu trời đầy sao mới hiện ra trước mắt bọn họ. Lúc này, so với người khác, bọn họ gần với những ngôi sao đang lấp lánh trên bầu trời kia hơn bao giờ hết.
Chính xác nửa đêm, Khương Thần rốt cuộc động thủ. Chỉ thấy hắn lấy từ trong nhẫn trữ vật ra sáu viên Hỗn Nguyên Thạch trung phẩm, một viên Hỗn Nguyên Thạch thượng phẩm. Sáu viên Hỗn Nguyên Thạch trung phẩm hắn đặt thành một vòng tròn xung quanh Bạch U Cơ, còn lại viên Hỗn Nguyên Thạch thượng phẩm kia đặt chính xác vào giữa mảnh trán trắng nõn trơn nhẵn của nàng.
Dựa theo loại xếp đặt này, trận pháp của Khương Thần vừa mới lập ra gần giống với Thất Tinh Trận Đồ trong phong thủy dùng để cầu tài lộc và may mắn. Thế nhưng ở Đại Thiên Nguyên Giới này, công dụng của nó không phải như vậy.
Kia gọi là Thất Tinh Thôn Tinh Thần Trận. Nó không chỉ hấp thu tinh thần chi lực từ thiên tài địa bảo mà còn trực tiếp thôn phệ những tia tinh thần dù là nhỏ nhất từ sao trời phát ra. Người trong trận dĩ nhiên là người hưởng lợi khi mà toàn bộ tinh thần chi lực được hấp thu kia sẽ đem đi nuôi dưỡng tinh thần lực của chủ thể.
Không chỉ vậy, Thất Tinh Thôn Tinh Thần Trận này còn có hiệu quả mở mang trí nhớ, tăng thêm tư duy. Đối với nữ tử ngốc nghếch theo ngày như Bạch U Cơ liền rất hợp.
Lúc này, Khương Thần cầm lên toàn bộ linh dược mới mua ngày hôm nay đem tung lên trời. Chỉ thấy mấy gốc linh dược kia không hề rơi xuống mà cứ thế lơ lửng trên bầu trời, xung quanh mỗi gốc linh dược đều xuất hiện một tia xanh lam chi khí vờn quanh.
Cắn đầu ngón tay, một tia máu đỏ phát sáng lóng lánh trong đêm khuya xuất hiện. Khương Thần đem máu của mình vẽ nguệch ngoạc lên hư không. Chỉ thấy trước mặt hắn hình thành một đồ án hình tròn bên trong vẽ một ngôi sao sáu cánh. Tại mỗi cánh sao đều có khắc họa một chữ cổ tỏa ra khí tức áp bách nặng nề.
Đem ấn pháp này đánh thẳng lên người Bạch U Cơ, huyết chú Khương Thần vẽ trên người nàng trước đó cũng là sáng rực lên.
Lúc này sáu viên Hỗn Nguyên Thạch mà hắn xếp xung quanh Bạch U Cơ bắt đầu phát ra ánh sáng đủ mọi loại màu sắc. Từ sáu viên Hỗn Nguyên Thạch kia, sáu cột sáng nhỏ chiếu thẳng lên Hỗn Nguyên Thạch thượng phẩm trên trán nàng, một viên cuối cùng kia cũng tiếp nối phát ra ánh sáng. Sau đó nó xuất hiện một cột sáng chiếu thẳng lên bầu trời.
Thiên địa dị tượng dần dần xuất hiện, lấy cột sáng chiếu lên từ giữa trán Bạch U Cơ làm trung tâm, một vòng xoáy tinh thần lực nhỏ nhỏ dần dần xuất hiện. Xoáy tinh thần lực này ban đầu giống như một xoáy nước nhỏ đặt tại trên vầng trán mỹ lệ, theo thời gian nó bắt đầu lớn dần trở thành một cơn lốc lớn. Cơn lốc tinh thần lực cuốn theo mười mấy gốc linh dược xoay vòng quanh, biến nó thành cơn lốc màu xanh lam.
Không chỉ có vậy, huyết chú trên người nàng cũng là phát sáng rực rỡ, cổ văn trên da tách ra bắt đầu hòa quyện vào lốc xoáy xanh lam hình thành nên những tia hoa văn màu đỏ hết sức yêu dị.
Tinh thần lực tràn ngập trận pháp, lốc xoáy càng mạnh, tốc độ hao mòn của linh dược càng gia tăng, từng tia tinh thần chi lực từ sao trời phát ra bắt đầu hướng về phía dãy núi này tụ tập, cụ thể chính là hướng về lốc xoáy tinh thần lực kia lao đến.
“Linh hồn của nàng vậy mà đã đạt tới Thực Linh Cảnh hậu kì?” Khương Thần nhíu mày quan sát Bạch U Cơ: “Thật bất khả tư nghị.”
Linh hồn lực cùng tinh thần lực tuy hai mà một. Giống như theo khía cạnh tâm linh nó gọi là linh hồn, theo khía cạnh trí tuệ thì nó được gọi là tâm trí. Mặt khác nó cũng được gọi là tinh thần.
Tinh thần lực phân ra làm Linh Cảnh, Hóa Tiên Cảnh, Thiên Cảnh, Đế Cảnh, trong đó Linh Cảnh có Hư Linh cùng Thực Linh Cảnh.
Nguyên giả bình thường không tu luyện tinh thần lực vậy thì cảnh giới thường thường sẽ bên dưới Hư Linh, hiểu biết tương đối thường sẽ là Hư Linh Cảnh mà chuyên tu thì đạt tới Thực Linh Cảnh.
Bạch U Cơ là một tam phẩm phù sư, tinh thần lực cũng rất mạnh mẽ, thế nhưng Khương Thần cũng không nghĩ tới nàng vậy mà đã đạt tới Thực Linh Cảnh hậu kì. Nếu như cơ duyên xảo hợp chắc chắn có thể đạt tới Thực Linh Cảnh đỉnh phong. Tiếp cận tới Hóa Tiên Cảnh, tiếp cận với một thế giới mới.
Dĩ nhiên Thực Linh Cảnh là cảnh giới tinh thần lực của Bạch U Cơ, thế nhưng khả năng thu phóng kiểm soát tinh thần lực của nàng cũng chỉ nằm ở mức Hư Linh Cảnh đỉnh phong mà thôi. Chính vì điều này cho nên Khương Thần hiện tại mới ngạc nhiên đến như vậy.
“Được rồi, coi như nàng may mắn.” Khương Thần tặc lưỡi khẽ cười khổ: “Coi như giúp nàng một đoạn cơ duyên đi.”
Khương Thần nói đoạn, hai tay lập tức kết thành một đạo ấn theo phương vị kì lạ. Các ngón tay xếp khít nhau, ngón cái cùng với các ngón còn lại đặt vuông góc. Tay nọ chồng chéo tay kia để lộ ra khoảng trống hình vuông tạo bởi hai góc vuông kia.
Vụt!!!
Hay tay ấn về phía Bạch U Cơ, ngay lập tức xuất hiện bốn đạo quang trụ phân biệt bắn thành bốn đạo môn hình vuông xếp vòng quanh thân thể nàng.
Mặt đất dần dần chấn động, từ bốn đạo môn kia xuất hiện hư ảnh bốn cột trụ trạm chổ tinh xảo. Mà vị trí quay mặt về phía Bạch U Cơ chạm trổ bốn đạo thân ảnh có cánh, trên mặt có những vết xăm đồng thời trên trán là một con mắt nằm ngang thần bí.
Kia là một bí thuật của Thánh tộc mà bất cứ người nào dù cho chỉ mang một tia huyết mạch đều có thể thi triển.
Nhìn bốn cột trụ kia giống như tạo thành một trận pháp, thế nhưng hoàn toàn không phải. Nó thuần túy chỉ là bí pháp có thể đem Hỗn Nguyên Chi Khí hoặc tinh thần lực từ một người chuyển sang một người khác.
Dĩ nhiên Khương Thần triển khai bí pháp này không phải muốn đem tinh thần lực của mình chuyển giao cho Bạch U Cơ mà là muốn dùng tinh thần lực của mình kết nối với nàng hòng ôn dưỡng tinh thần lực của chính nàng.
Đừng nhìn tinh thần lực của hắn hiện tại nhỏ yếu hơn Bạch U Cơ, số lượng ít nhưng chất lượng lại hơn xa nàng rất nhiều. Một đạo công kích tinh thần lực của hắn thậm chí có thể sánh ngang vài đạo công kích tinh thần lực của Bạch U Cơ với cùng một cường độ.
Lại nói, từ bốn cột trụ kia xuất hiện bốn dây xích nhỏ. Bốn dây xích này sau khi xuất hiện liền trực tiếp đem Khương Thần quấn quanh. Tinh thần lực của hắn theo đó thuận thế mà phân ra làm bốn, lần theo dây xích dung nhập bốn cột trụ.
Lúc này bốn thân ảnh trạm chổ trên cột trụ mở ra con mắt thứ ba. Bốn tia sáng từ đó chiếu thẳng lên trán Bạch U Cơ, mà nơi đó chính là mắt của cơn lốc xoáy tinh thần lực. Lốc xoáy tinh thần lực sau khi nhận vào bốn đạo quang trụ liền lập tức dịu xuống. Thế nhưng chỉ ngay sau đó, nó bùng phát thậm chí còn kinh khủng hơn vừa rồi gấp nhiều lần.
Thiên địa dị tượng lại một lần nữa hiện ra.