Mục lục
Vô Tận Trùng Sinh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Người đăng: meomeo14311

Khương Thần đem theo máu liều tiến về phía hắc bào nhân đang giống như thoi thóp trên mặt đất kia, tinh thần đẩy lên cao độ cảnh giác.

Còn cách hắc bào nhân kia chừng năm sáu mét, Khương Thần dừng lại bước chân, hai mắt nhíu lại chậm rãi đánh giá. Xuyên qua lớp hắc vụ đang mờ nhạt dần kia, hắn lờ mờ phát hiện ra đây là một nữ nhân tóc dài. Mũ trùm đầu rơi ra để lộ một trương khuôn mặt xinh đẹp động nhân tâm. Khuôn mặt mang theo vẻ sắc xảo kèm theo sự thành thục của nữ nhân trưởng thành.

Người này cũng giống như Nam Cung Y Vận, đều là vưu vật mê người, mang theo phong tình thành thục, giống như trải qua nhiều sương gió khắc nghiệt khác hẳn với Bạch gia Bạch Diễm Cơ. Người sau tuy cũng là vưu vật hết sức động nhân nhưng vẫn mang theo nét thanh thuần của thiếu nữ. Hơn nữa Bạch Diễm Cơ là do phong cách ăn mặc cùng biểu cảm cố ý lộ ra bản thân yêu mị quyến rũ chứ không hề tự nhiên như nữ nhân áo đen trước mặt Khương Thần này.

Tổng lại so sánh, Bạch Diễm Cơ có xu hướng mê đắm được đám thanh niên nam tử huyết khí phương cương còn nữ nhân kia có thể làm mê đắm hết thảy nam nhân nhìn thấy nàng.

Lại nói, nữ nhân kia lúc này quần áo có chút mất trật tự, vỡ tan khắp nơi. Nhất là chỗ đùi kia, lộ ra miệng vết thương ghê rợn. Vết rách da thịt to lớn trên đùi nhưng lại không có máu, ngược lại nó đang tím tái lại giống như trúng một loại độc dược nặng nề. Vùng bụng trắng nõn của nàng cũng xuất hiện một miệng vết thương tương tự nhưng nhỏ hơn.

Hắc vụ sau đó rất nhanh tiêu tán. Với thị lực của Khương Thần có thể nhìn rõ ràng nàng đang nằm nghiêng. Tuy rằng áo đen trên người rộng thùng thình nhưng khó mà che giấu được những đường cong lả lướt mê người của nữ nhân nọ. Dáng người tràn ngập hấp dẫn khiến cho bất kỳ nam nhân nào nhìn thấy cũng khó có thể rời mắt đi.

Có lẽ vì trải qua kịch chiến với Độc Giác Giao Long khiến cho áo bào đen của nàng tan vỡ nhiều chỗ, trong đó lộ ra da thịt trắng nõn nà. Lúc nằm nghiêng vô tình còn để lộ ra xuân quang khiến cho vẻ mặt Khương Thần không khỏi hiện lên chút mất tự nhiên.

Nữ nhân hai mắt nhắm chặt, răng khẽ nghiến, lông mày nhíu lại giống như bản thân đang phải chịu cơn đau nhức giày vò.

Không biết do Khương Thần gặp ảo giác hay là do không gian tràn ngập một màu đỏ khiến cho hắn cảm thấy khuôn mặt mịn màng trắng nhợt của nữ nhân kia loáng thoáng xuất hiện một chút ửng hồng. Đặc biệt là phần cổ thon dài kia, cỗ ửng hồng phơn phớt càng là xinh đẹp động lòng người. Tiếng nàng thở dốc như có như không, thân thể lộ ra một nửa bộ ngực sữa phập phồng lên xuống, tất cả điều này phối hợp với khung cảnh yêu dị xung quanh đều khiến cho người ta xuất hiện tâm viên ý mã.

Nỏ mạnh hết đà sao? Là sau khi cưỡng ép thi triển cự thủ kia đối kháng với kiếm quang sau đó bắt mình tới đây, cuối cùng không chịu nổi thương thế cho nên rơi vào hôn mê sao?

Tim đập mạnh, tinh thần xuất hiện chút biến động, sắc mặt Khương Thần hiện lên vẻ âm tình bất định. Không chắc là nữ nhân này giả bất tỉnh hay bất tỉnh thật nhưng về việc chạy trốn, Khương Thần đã sớm bỏ đi tâm tư đó.

Sau khi suy nghĩ cẩn thận, nếu như nữ nhân này thực sự bất tỉnh, đây chính là cơ hội kết liễu đối phương. Sau đó không chỉ chiếm được bảo vật trên người nàng, hắn còn có thể thuận lợi thu được thân thể của Độc Giác Giao Long. Đây quả thật là thiên đại cơ hội.

Ngược lại nếu như là nàng là giả bất tỉnh, hiển nhiên là nàng đang muốn xem xét thái độ của Khương Thần hắn. Trường hợp này chính là trường hợp xấu, Khương Thần hắn coi như là bị đối phương tùy ý xoa nắn không có nửa đường thoát thân. Bởi lẽ với thực lực của nàng, dù cho rơi vào hiểm cảnh như hiện tại nhưng chỉ cần một đầu ngón tay cũng có thể đánh cho Khương Thần không có sức phản kháng.

Trường hợp nếu như là giả bất tỉnh nhưng đã nỏ mạnh hết đà, không có thực lực…

Bỏ đi! Khương Thần hắn cũng không phải loại người thấy sắc liền tinh trùng thượng não, suy nghĩ bằng nửa thân dưới. So với làm ra loại chuyện bậy bạ kia, hắn vẫn là muốn chém giết đối phương sau đó rời khỏi nơi này càng sớm càng tốt.

“Tiền bối.” Khương Thần hướng về phía đối phương khẽ phát ra tiếng.

“Tiền bối, không biết ngươi đưa ta tới nơi này làm gì?”

Nữ nhân áo đen kia không đáp, hai mắt vẫn một mực nhắm nghiền, chỉ có từng đạo thanh âm rên rỉ quyến rũ khẽ phát ra từ khuôn miệng nhỏ nhắn của nàng tạo nên một không gian có chút kỳ quái.

Không bằng liều mạng!

Ánh mắt Khương Thần chợt lóe. Sau khi quyết định chắc chắn, hắn cắn răng một cái, bàn tay khẽ vung lên. Trên tay xuất hiện một đoàn hỏa diễm vàng kim sáng chói. Hỏa diễm tỏa ra nhiệt độ khủng bố khiến cho không gian xung quanh vang lên từng đạo thanh âm xèo xèo, sương mù máu thậm chí cũng bị ngọn hỏa diễm này làm cho bốc hơi.

Đem theo hỏa diễm khủng bố, thân thể Khương Thần chỉ nhoáng lên một cái liền tiếp cận nữ nhân áo đen kia. Hỏa trảo dùng tốc độ như thiểm điện phóng thẳng về phía cái cổ thon dài tuyết trắng của nàng ta, lực lượng mười phần mạnh mẽ.

Ngay lúc bàn tay Khương Thần chuẩn bị chạm tới cái cổ tuyết trắng kia, nữ nhân quyến rũ nọ chợt mở trừng mắt. Một đôi mỹ mâu lạnh lùng nhưng không kém phần quyến rũ nhìn thẳng về phía Khương Thần. Cảm nhận được một luồng nguy hiểm trùng kích tinh thần, Khương Thần thu lại thủ trảo sau đó ngay lập tức quay đầu bỏ chạy.

Phi chu lúc trước bị nữ nhân này dùng hắc sắc cự thủ cuốn theo lúc này nằm ở địa phương cách đó không xa, Khương Thần chỉ mất hai nhịp thở liền chạy tới gần. Bất quá chỉ vài bước chân nữa là có thể tiếp cận phi chu, Khương Thần liền đình chỉ động tác. Bởi lẽ trước mặt hắn không biết từ lúc nào xuất hiện một lá phù lục màu xanh thẫm đang tỏa ra khí tức tử vong uy hiếp nặng nề.

Thanh âm mang theo chút kinh ngạc không nhịn được bật thốt lên:

“Thiên Sát Phù ngũ tinh?”

Cái gọi là Thiên Sát Phù nó cũng giống như Hỏa Bạo Phù, đều là phù lục nhập môn của phù sư. Thế nhưng Thiên Sát Phù lại phân ra làm chín cấp. Cấp bậc ngang hàng với Hỏa Bạo Phù chỉ là Thiên Sát Phù nhất tinh. Mỗi tinh tăng lên, Thiên Sát Phù đều ngang với phù lục phẩm cấp tiếp sau đó. Ví dụ như hiện tại trước mắt Khương Thần là Thiên Sát Phù ngũ tinh, tương đương với phù lục ngũ phẩm, sức công phá bằng một kích của Nguyên Đan Cảnh cường giả, hết sức kinh người.

“Tiểu tử…ngươi cũng thật to gan. Vậy mà định ra tay với ta…? Có tin một đạo phù lục liền nổ cho ngươi manh giáp cũng không còn không?”

Thanh âm mị hoặc tận xương khẽ vang, kèm theo đạo thanh âm quyến rũ này còn là từng tiếng rên rỉ khe khẽ khiến cho Khương Thần không khỏi cảm thấy miệng đắng lưỡi khô.

Bất chợt, hắn nghĩ tới điều gì, khuôn mặt không khỏi hiện lên vẻ kỳ quái. Độc Giác Giao Long ngoài sức chiến đấu siêu cường thì còn có một loại chất độc rất mạnh mẽ. Bất quá loại độc này chỉ phát ra khi mà yêu thú này bị chém chết, độc này gọi là dâm độc.

Dâm độc ý nghĩa như tên, tác dụng của nó tương tự như xuân dược, chẳng qua là mạnh hơn xuân dược gấp nhiều lần. Từ đầu tới giờ Khương Thần vẫn có thắc mắc trong lòng rằng nữ nhân này dù cho thương thế đau đớn đến mấy cũng không nên phát ra những thanh âm xấu hổ như kia a. Hóa ra là nàng trúng phải dâm độc của Độc Giác Giao Long. Có lẽ bắt hắn đến đây cũng vì muốn giải quyết loại độc dược kia.

Biểu tình của Khương Thần lúc này tuy rằng ngưng trọng nhưng trong lòng hơi có chút vui mừng. Trúng phải dâm độc của Độc Giác Giao Long đương nhiên khó giải quyết. Hiện tại nữ nhân kia có lẽ vì chống cự dâm độc cho nên tiêu hao hầu như không còn. Khương Thần sợ chính là một đạo Thiên Sát Phù ngũ tinh đang treo cao trên không trung kia mà thôi.

Chậm rãi thu lại phi chu, Khương Thần mặt không biểu tình quay lại nhìn nữ nhân áo đen cách đó không xa, ánh mắt lóe lên một tia hàn mang.

Nói thực ra, trong tay Khương Thần có khối ngọc bội phòng thủ của Bạch Khiêm, hắn cũng không sợ một đạo phù lúc kia cho lắm. Bất quá nếu như nữ nhân này có thể xuất ra đạo phù lục thứ hai, hắn quả thật phải sợ rồi. Hai đạo phù lục phóng ra ở hai nhịp khác nhau, phòng thủ của Bạch Khiêm đương nhiên không thể chia làm hai lần mà cản đỡ được.

Giống như đoán được ý nghĩ của Khương Thần, nữ nhân nọ chậm rãi giơ ra bàn tay, trên tay là một đạo phù lục thứ hai giống với Thiên Sát Phù ngũ tinh kia. Chỉ là đạo phù lục thứ hai này mang theo uy hiếp khủng bố hơn nhiều.

Nhìn đạo phù lục thứ hai trong tay nữ nhân kia, tâm thần Khương Thần không khỏi run rẩy. Kia vậy mà lại là Thiên Sát Phù lục tinh. Nữ nhân này quả thật là phú hào. Phù lục lục phẩm giá thành không phải nhỏ a, dễ dàng lấy ra đem nổ chết địch nhân như vậy, không phải phú hào thì là gì.

Đem theo sắc mặt âm tình bất định, Khương Thần chậm rãi đi lại gần nữ nhân kia, thanh âm không mang theo cảm xúc vang lên:

“Tiền bối ngươi hù ta sao? Phù lục bạo phát, mạng ngươi cũng không còn. Ngươi cho rằng ta không nhìn ra ngươi đã dầu hết đèn tắt rồi sao? Bằng không thì làm gì phải dùng đến Thiên Sát Phù uy hiếp ta?”

“Đúng vậy, ta không còn thực lực đối phó sâu kiến như ngươi.”

Nữ nhân áo đen kia gượng gạo ngồi dậy, bất quá thân thể yếu ớt không khỏi lại đổ ra đất, khó khăn lắm mới nửa nằm nửa ngồi, xuân quang trước ngực đều lộ hết ra.

“Nhưng mà ngươi muốn giết ta. Chẳng lẽ ta không thể đồng quy vu tận với ngươi sao?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK