Người đăng: meomeo14311
Hang động trong phút chốc trở nên sáng ngời. Hỏa diễm bằng bàn tay lúc này kịch liệt bốc lên mang theo những lưỡi lửa không ngừng quét qua chung quanh khiến cho không gian xuất hiện vặn vẹo.Khương Thần đã liệu chừng được sức nóng của ngọn lửa. Trên khuôn mặt hắn cũng chỉ thoáng hiện vẻ ngưng trọng.
Một cái phất tay, chen giữa Khương Thần và hỏa diễm rực rỡ kia là một ngọn đèn cổ màu đen. Kia chính là hắc đăng của tàn tích Thời tộc. Khương Thần dự định sẽ sử dụng thứ này làm như phụ trợ cho bản thân mình luyện hóa ngọn ngụy hỏa kia.
Chỉ thấy lúc này, Khương Thần há miệng khẽ hút. Một cỗ hấp lực hướng về phía hỏa diễm bộc phát mạnh mẽ. Hấp lực mạnh là vậy thế nhưng chỉ khiến cho ngụy hỏa chậm rãi di động mà thôi. Hơn nữa hấp lực đó đối với ngụy hỏa chỉ chừng một thoáng liền bị nó thiêu thành hư vô. Chính vì vậy muốn dựa vào hấp lực để đưa bổn nguy chi hỏa của ngụy hỏa này ném vào hắc đăng, Khương Thần cũng cần phải mất một phen tiêu hao không hề nhỏ.
Khương Thần chỉ chăm chú nhìn vào trung tâm ngọn lửa đang bùng phát mạnh mẽ kia, nơi đó tồn tại một ngọn hỏa diễm nhỏ bé chính là ngọn ngụy hỏa trước khi bùng cháy dữ dội.
Hiện tại cả hang núi rực cháy cũng chỉ là thanh thế của nó bày ra trước mặt Khương Thần mà thôi, có thể đem ngọn lửa bé nhỏ kia đưa vào để cho hắc đăng áp chế, hắn mới có biện pháp luyện hóa nó.
Chỉ thấy lại một đợt hấp lực xuyên qua hắc đăng hướng lên ngọn hỏa diễm ra sức hút lấy hút để. Ngọn lửa dùng một loại tốc độ chậm rãi theo hướng hấp lực tiến lại gần hắc đăng.
Hắc đăng lúc trước từng thiêu đốt lên Cửu U Ma Tổ Hỏa. Hiện tại mặc dù đã không còn thế nhưng khí tức lây dính từ Cửu U Ma Tổ Hỏa vẫn chưa biến mất. Loại khí tức này có thể khiến cho vạn hỏa sợ hãi, kể cả một ngọn lửa vô tri vô giác như ngụy hỏa Nguyên Vương Cảnh kia.
Chỉ thấy dưới hấp lực, ngụy hỏa vẫn một đường tiến thẳng tới hắc đăng, lúc này lại giống như chịu một cỗ lực lượng bài xích, không dám tới gần.
Nhìn cảnh này, Khương Thần biết bản thân rốt cuộc phán đoán đúng. Ngọn hắc đăng này không phải chỉ là ngọn đèn bình thường thắp lên Cửu U Ma Tổ Hỏa khi trước, mà có lẽ là phỏng chế một loại pháp bảo nào đó dùng để trấn áp hỏa diễm.
Cứ nhìn ngụy hỏa Nguyên Vương Cảnh đối với hắc đăng sợ hãi liền có thể hiểu hắc đăng này đáng sợ như thế nào.
Điều này khiến cho Khương Thần đối với ba ngọn hắc đăng bị phá hủy kia sinh ra vô cùng tiếc nuối. Nếu như hiện tại có thể chưởng khống bốn ngọn hắc đăng vây giết, ngụy hỏa Nguyên Vương Cảnh này còn không phải ngoan ngoãn cho hắn luyện hóa hay sao?
Lại nói, mặc dù chịu cỗ lực lượng bài xích thế nhưng dưới sự kiên trì gia tăng hấp lực, ngọn hỏa diễm kia lập tức chui vào hắc đăng.
Thời điểm hỏa diễm chui vào hắc đăng, Khương Thần cũng dừng lại việc thôi phát hấp lực. Hỏa diễm mất đi hấp lực liền an ổn nằm lại tại hắc đăng không chút nhúc nhích. Toàn bộ những lưỡi lửa bùng phát thổi quét qua hang động vừa rồi cũng thu lại. Hỏa diễm lúc này rốt cuộc lại thu về. Thậm chí nó còn nhỏ bé hơn vừa nãy rất nhiều.
“Ha ha…tiểu chút chít, bổn thiếu gia liền tìm được cách thu phục ngươi.” Khương Thần mừng rỡ không khỏi cười lớn một tiếng.
Nói đoạn, Khương Thần điều động một phần tinh thần lực bắt đầu hướng về phía ngọn hỏa diễm kia từng chút một phân tách nó ra toan tính luyện hóa dần dần. Thế nhưng hắn vạn phần không ngờ dưới trường hợp bị hắc đăng trấn áp, ngọn hỏa diễm này lại cứng đầu đến vậy. Hoàn toàn không bị chia tách. Thậm chí giống như một đầu tiểu miêu bị người động đến lập tức xù lông.
“Hừ…để xem thời điểm bổn thiếu móc ra bản nguyên chi hỏa của ngươi, ngươi còn dám phản kháng.” Khương Thần cười lạnh nói.
Dứt lời, Khương Thần rút ra một con dao tự đâm vào lòng bàn tay mình. Máu từ giữa lòng bàn tay bắt đầu lan tràn khiến cho cả bàn tay hắn biến thành huyết thủ.
Miệng niệm chú ngữ, tay nhanh như chớp kết ấn, Khương Thần khẽ quát lên một tiếng. Huyết thủ lập tức tỏa ra ánh sáng nhàn nhạt. Ánh sáng nhạt lan tràn dần dần đem cả cánh tay hắn bao phủ giống như một kiện giáp phòng ngự.
Một lần nữa ổn định tinh thần, Khương Thần đưa tay chậm rãi hướng tới trung tâm ngọn hắc đăng nơi mà hỏa diễm đang cháy toan tính muốn bắt lấy nó.
Nếu như để ý kĩ trung tâm ngọn lửa bằng bàn tay đang cháy kia có một điểm nhỏ giống như một viên kim đan đang sáng rực, nhìn qua mười phần giống như một vầng thái dương tí hon. Đó chính là hỏa chủng của ngụy hỏa. Chỉ cần nắm bắt được hỏa chủng việc luyện hóa coi như thành công được bước đầu.
Chỉ thấy huyết thủ mang theo quang mang giống như một kiện binh khí vô kiên bất tồi, mặc cho hỏa diễm phản kháng, vẫn một đường tiến vào trung tâm hắc đăng muốn bắt hỏa chủng đem ra.
Theo cánh tay xuyên qua hỏa tầng hỏa diễm đầu tiên, ngụy hỏa rốt cuộc không chịu đè nén, lập tức bộc phát hỏa diễm mạnh mẽ.
Huyết dịch trên tay Khương Thần khô cứng lại bắt đầu xuất hiện những vết nứt chạy dài. Sau đó lại bị hòa tan rồi tiếp tục cô đọng.
Mỗi lần hòa tan, một lượng huyết dịch mới từ lỗ máu trên tay lại trào ra. Thế nhưng mới trào ra được nửa điểm lại bị hỏa diễm hong cho khô cứng. Điều đó nếu như kéo dài sẽ tiếp tục gây ra tình trạng mất máu như những lần trước.
Khuôn mặt Khương Thần lúc này hiện lên vẻ nhợt nhạt cùng khó coi.
Những tưởng dùng hắc đăng có thể nhẹ nhàng trấn áp ngụy hỏa, thế nhưng đầu ngụy hỏa này lại giống như cay gà, thật sự khó nắm bắt.
Điều này cũng một phần bởi vì thực lực hắn quá mức yếu kém.
Ngụy hỏa Nguyên Vương Cảnh thời điểm đỉnh phong nếu như bộc phát toàn lực có thể dễ dàng thiêu cháy một vị Nguyên Vương Cảnh thấp hơn một tiểu cảnh giới. Qua thời gian bảo tồn trong giới linh, thực lực của nó có thể giảm sút thế nhưng tùy tiện thiêu cháy Nguyên Đan Cảnh là không thành vấn đề.
Khương Thần có thể đối diện với nó lâu như vậy mà không sao phần lớn chính là nhờ vào hắc đăng đã áp chế nhiệt độ.
Dù sao Cửu U Ma Tổ Hỏa lúc trước còn có mang theo thuộc tính âm hàn, hắc đăng đốt nó ngàn năm vạn năm, sớm đã trở thành chí âm đồ vật. Giảm thiểu tối đa nhiệt độ của ngọn ngụy hỏa này cũng không phải vấn đề khó.
Thay mới huyết dịch để bảo vệ bàn tay, Khương Thần tốn một hồi tâm sức mới có thể tiến vào trong ngọn hỏa diễm ban đầu kia.
Trước đây hắn đã không ít lần thu phục ngụy hỏa làm thức ăn cho Thái Dương Thiên Hỏa của mình cho nên tiếp xúc với một ngọn ngụy hỏa ở khoảng cách gần như thế này cũng không làm cho hắn sợ hãi. Nếu như nói am hiểu về hỏa diễm, ngoại trừ một vài vị luyện đan sư khủng bố ở các thần giới, hắn nhận số hai không ai dám nhận số một.
Bởi vì vậy ngọn ngụy hỏa nhỏ bé này không thể làm cho hắn sợ được.
Ánh mắt không chớp, con ngươi nhìn chằm chằm vào trung tâm hỏa diễm kia. Vượt qua nhiều tầng hỏa diễm bên ngoài, trung tâm hỏa diễm chính là hỏa chủng. Khương Thần chậm rãi đưa tay mò mẫm muốn nắm bắt hỏa chủng, tinh thần lực vẫn thôi động hoắc đăng không cho hỏa diễm thoát ra ngoài.
Theo thời gian, huyết dịch của hắn đã tiêu tốn rất nhiều. Cứ với tốc độ tiêu hao này, hỏa chủng không biết có cầm được không thế nhưng hắn sẽ kiệt sức vì mất nhiều máu mất.
Trong lúc tìm kiếm hỏa chủng, Khương Thần cũng phải ngạc nhiên vì sức nóng của ngụy hỏa này. Dĩ vãng ngụy hỏa Nguyên Vương Cảnh không thể nóng bỏng thế này được. Chỉ có một cách giải thích đó là trước đó vị luyện đan sư truyền lại ngụy hỏa này đã cắn nuốt không ít ngụy hỏa khác để tu bổ hỏa diễm của bản thân cho nên ngụy hỏa hiện tại mới mạnh mẽ đến vậy.
Cắn răng chịu đựng sức nóng kịch liệt, Khương Thần khẽ đảo mắt nhìn quanh. Hắn kinh ngạc khi phát hiện ra hang động lúc trước nhỏ bé lúc này đã rộng ra gấp đôi. Hiển nhiên kia là bị hỏa diễm thiêu đốt khiến cho vách núi đều bị nung chảy.
“May mắn lúc trước tu luyện Thiên Hỏa Chưởng…còn chịu được chút nhiệt độ…” Thanh âm giống như gằn giọng của Khương Thần lúc này vang lên.
Bàn tay thò vào hỏa diễm kia vẫn phát ra quang mang le lói. Thế nhưng loại quang mang này gặp phải hỏa diễm giống như gặp khắc tinh, không ngừng bị hỏa diễm ăn mòn.
Theo quang mang giảm bớt, nhiệt độ trong hang vốn đã kinh khủng nay lại càng dâng cao.
Khương Thần hiện tại phải quan tâm quá nhiều thứ. Chỉ cần một phía mất đi, sự cân bằng biến mất, hỏa diễm có thể bùng phát trở lại bất cứ lúc nào.
Giống như lúc trước tinh thần lực toàn lực điều khiển hắc đăng trấn áp ngụy hỏa, hiện tại lại phải chia sẻ để bảo vệ huyết thủ. Điều đó dẫn đến lực lượng áp chế giảm bớt, hỏa diễm bùng phát mạnh hơn dẫn đến nhiệt độ trong hang dâng cao.
“Hỏa diễm không tồi…nếu như có thể hoàn toàn thu phục, chỉ sợ Nguyên Hồn Cảnh cũng có thể đánh một trận.” Khương Thần khẽ kêu lên một tiếng.
Đó chỉ là kết quả đẹp nhất mà hắn vẽ ra mà thôi. Muốn chưởng khống ngụy hỏa này hoàn toàn, với thực lực của hắn hiện tại là điều không thể.
Khương Thần chỉ mong bản thân có thể làm dịu được ngụy hỏa, đem nó vào trong thân thể, dùng huyết mạch trấn áp. Mỗi lần sử dụng liền thôi động chút một đồng thời dùng chính hỏa diễm của bản thân đồng hóa. Lâu ngày may mắn có thể hoàn toàn làm chủ
Muốn dùng ngày một ngày hai này hoàn toàn làm chủ được ngọn hỏa diễm Nguyên Vương Cảnh?
Buồn cười!
Hắn chỉ là Nguyên Thể Cảnh mà thôi, dù cho là thiên tài khoáng thế cũng không thể được.
Mò mẫn bên trong hỏa diễm nóng rát một phen, Khương Thần rốt cuộc nắm được thứ gì đó. Khóe miệng nhếch lên một nụ cười quỷ dị. Khuôn mặt cũng hiện lên vẻ vui mừng.
“Tiểu chút chít…chịu thua đi…chưa có thứ gì rơi vào tay gia liền có thể giãy dụa được cả.”
Khương Thần nói đoạn, miệng liền niệm chú ngữ.
Chỉ sau ba hơi thở, từ hắc đăng, Khương Thần móc ra một viên đan dược đỏ như máu. Viên đan dược này hiện tại còn đang phát ra từng luồng kim quang muốn xuyên thủng lớp huyết dịch màu đỏ bao bọc bên ngoài.
“May mắn gia là tộc nhân Thánh tộc, nếu không hiện tại cũng chỉ có thể ngậm đắng nuốt cay.” Khương Thần cười nhạt nói: “Có một lão cha tốt chung quy vẫn hơn.”
Viên đan dược trên tay Khương Thần kia chính là hỏa chủng bị hắn dùng chính huyết mạch giam cầm.
Huyết mạch Thánh tộc khủng bố liền không cần phải bàn cãi. Mặc dù hiện tại huyết mạch của Khương Thần chưa đạt tới mức độ cực đoan như năm xưa, thế nhưng dùng nó trấn áp hỏa chủng này vẫn là có thể. Chẳng qua tiêu tốn nhiều một chút mà thôi.
Bắt được hỏa chủng ngụy hỏa mới chỉ hoàn thành được ba phần công việc. Khó khăn nhất chính là bước kế tiếp…đem hỏa chủng thôn phệ, dùng hỏa diễm của bản thân đồng hóa. Biến của người thành của mình.
Tất nhiên bước kia Khương Thần tạm thời còn chưa thể hoàn thành. Hắn chỉ mong huyết mạch có thể đủ để trấn áp hỏa chủng, bản thân sau đó chậm rãi mài diệt nhuệ khí đối phương là được.
“Nuốt vào…” Khương Thần khẽ than nhẹ một tiếng.
Ánh mắt hắn vẫn duy trì vẻ hờ hững lạnh lùng. Hiện tại đem hỏa chủng nuốt xuống không thể không nói chính là loại hành động chết người, chỉ xảy chân một li liền xong đời.
Thế nhưng đối mắt với chuyện này, tâm cảnh của hắn vẫn không xuất hiện dao động. Hắn chậm rãi chưa hành động chính là chờ đợi cho bản thân trở lại trạng thái ổn định nhất.
Sau khi phục dụng vài khỏa đan được tu bổ Hỗn Nguyên Chi Khí cùng tinh thần lực. Khương Thần cầm lấy hỏa chủng đã được bao bọc bởi huyết dịch mạnh mẽ nuốt xuống.
Trong phút chốc Khương Thần biến thành hỏa nhân. Thứ duy nhất trên người hắn không xuất hiện hỏa diễm chính là Thánh Đồng trên trán vừa mới hé mở.