Người đăng: meomeo14311
Thời điểm đám người Võ Anh Tú dẫn quân âm thầm rời khỏi pháo đài, không ai để ý tại vị trí một khẩu pháo ở góc khuất xuất hiện một đạo nhân ảnh đang âm thầm nhìn trộm. Ánh mắt của hắn lạnh lùng kèm theo đó là một chút chế giễu.Nếu như Trạch Thanh để ý kĩ thì có thể dễ dàng nhận ra người này chính là Ô Kê, bất quá trong lúc tình thế rối ren, Ô Kê đứng ở đó quan sát tất cả mọi người nhưng cũng không ai nhận ra hắn cả.
Sau khi đám người Võ Anh Tú rời đi, Ô Kê mới quay trở lại tiếp tục công việc cho đạn vào súng thần công. Mà một đạo ánh mắt lạnh lùng tinh anh của hắn lúc này cũng trở về vẻ mơ hồ thất thần.
Trên đỉnh núi, Khương Thần đang nằm im trên ghế xếp, hai mắt nhắm nghiền như người ngủ say. Thời điểm Ô Kê thay đổi ánh mắt thì hai mắt Khương Thần cũng thuận thế mở ra, khóe miệng không khỏi nhếch lên nụ cười lạnh lùng.
“Đám người này vậy mà thật bỏ được công sức gây dựng bao năm?”
Vừa rồi đạo ánh mắt của Ô Kê kia chính là Khương Thần đang thi triển thuật pháp giở trò nhìn lén. Do đó có thể quan sát được nhất cử nhất động của đám người Tham Lang mạo hiểm đoàn bên trong pháo đài. Sở dĩ có thể làm được điều này chính là vì Khương Thần đã sử dụng một loại đồng thuật lên người Ô Kê gọi là Đoạt Mục Cấm Thuật.
Đoạt Mục Cấm Thuật là một loại đồng thuật của Tam Mục Thần Tộc khi xưa nổi danh tại Đại Thiên Nguyên Giới khiến cho các chủng tộc đồng thuật khác phải e sợ. Loại thuật pháp này nếu như vận dụng lên người địch nhân có thể trong thời gian ngắn đoạt đi tầm nhìn của hắn, nói đúng hơn là những gì đối phương nhìn thấy thì bản thân mình cũng nhìn thấy. Mạnh hơn thì có thể biến đồng thuật của đối phương thành của mình sau đó quay ngược công kích trong thời gian thi triển thuật.
Dĩ nhiên kia chỉ là chút tiểu công dụng không đáng nhắc đến của Đoạt Mục Cấm Thuật mà thôi. Sở dĩ thuật pháp này nổi danh Đại Thiên Nguyên Giới là bởi vì nó là cấm kỵ chi thuật, vô cùng tàn nhẫn, gây hại thương sinh mà chỉ có vài tồn tại tại Tam Mục Thần Tộc mới có thể thi triển.
Các vị tiên hiền Tam Mục Thần Tộc năm xưa vì để đối kháng với các chủng tộc sử dụng đồng thuật khác đã dùng đồng thuật này để thôn phệ huyết mạch đồng thuật của bọn họ, biến thần thông huyết mạch đồng thuật của bọn họ thành của mình.
Chuyện này cũng phải kể đến từ thời rất lâu về trước khi mà đại chiến khiến cho Đại Thiên Nguyên Giới bị tan vỡ vẫn chưa xảy ra. Đại Thiên Nguyên Giới lúc đó là một tòa đại lục khổng lồ rộng lớn vô ngần với vạn tộc sinh sống.
Phía Đông Nam Đại Thiên Nguyên Giới khi đó là địa bàn của các chủng tộc sử dụng đồng thuật trong đó có ba chủng tộc có huyết mạch đồng thuật khủng bố nhất lần lượt là Tam Mục Thần Tộc, Di Thiên Tộc cùng Tịch Diệt Tộc.
Ban đầu cả ba chủng tộc đều có thực lực tương đương nhau tạo thành thế chân vạc duy trì ổn định khu vực Đông Nam Đại Thiên Nguyên giới. Thế nhưng Tam Mục Thần Tộc sau đó dựa vào ưu thế có lượng lớn luyện đan sư đã nâng cao chất lượng cường giả của mình vọt lên như một khỏa tân tinh. Điều đó khiến cho hai chủng tộc kia ghen ghét không thôi, mấy lần nhăm nhe định kéo bè vây đánh.
Sau này, thời điểm tranh đoạt thần vật xảy ra, hai đại chủng tộc kia đã dẫn xuất rất nhiều chủng tộc tu luyện huyết mạch đồng thuật khác vây công Tam Mục Thần Tộc toan tính cướp đoạt Thánh Thiên Lô. Tam Mục Thần Tộc vốn có lượng lớn phụ tu nguyên giả, khả năng chiến đấu không cao thế nhưng một khi thu về phòng thủ thì lại vô cùng siêu cường.
Sau khi đoạt được Thánh Thiên Lô, Tam Mục Thần Tộc đã lập tức rút lui về tộc sau đó xây dựng phòng tuyến phòng thủ, tầng tầng lớp lớp trận pháp được tạo nên khiến cho các chủng tộc khác muốn cướp đoạt Thánh Thiên Lô là không thể.
Cổ Đế Tam Mục Thần Tộc làm chủ được Thánh Thiên Lô sau đó đã phát động một trận tập kích ngược trở lại mấy chủng tộc kia khiến cho bọn họ bắt buộc phải thoái lui. Tam Mục Thần Tộc có thể coi như chủng tộc đầu tiên nắm giữ một trong tám đại thần vật. Sau khi ổn định lại lực lượng, bọn họ lại trợ giúp tộc đàn yêu tộc đồng minh là Hư Không Thần Thú chiếm giữ Hư Không Chi Thư.
Hai tộc chiếm được thần vật khi đó cũng không ham hố thêm các thần vật khác mà ngược lại bắt đầu hướng đồ đao tới các thế lực thù địch bắt đầu trừng phạt. Tam Mục Thần Tộc giúp Hư Không Thần Thú trừng phạt Luyện Hư Yêu Long, ngược lại Hư Không Thần Thú giúp Tam Mục Thần Tộc vây đánh Tịch Diệt Tộc cùng Di Thiên Tộc.
Hai chủng tộc kia có đồng thuật cực kì khủng bố, một bên là Tịch Diệt Chi Mâu với Tịch Diệt Thuật – tịch diệt vạn vật, một bên là Di Thiên Chi Mâu với Di Thiên Thuật – di dời vạn vật, đã chống trả rất quyết liệt. Sau cùng để đàn áp đám người này, một vài tồn tại khủng bố ở Tam Mục Thần Tộc đã quyết định sử dụng đồng thuật cấm của tộc để trừng phạt. Đồng thuật kia chính là Đoạt Mục Cấm Thuật.
Đoạt Mục Cấm Thuật trong tay Cổ Đế Tam Mục Thần Tộc đã cướp đoạt huyết mạch đồng thuật của rất nhiều đại năng Tịch Diệt Tộc cùng Di Thiên Tộc, biến thần thông của bọn họ thành của mình, biến huyết mạch của bọn họ thành thức ăn cho huyết mạch của Tam Mục Thần Tộc. Sau cùng hai chủng tộc vì muốn giữ một tia huyết mạch, không muốn tuyệt chủng mà phải đầu hàng.
Dưới sự thôn phệ huyết mạch, huyết mạch Tam Mục Thần Tộc thuế biến. Cộng thêm có thần vật phụ trợ, Cổ Đế Tam Mục Thần Tộc đã biến hại thành lợi, đem huyết mạch đồng hóa cuối cùng trở thành một loại huyết mạch đồng thuật mới cường hãn hơn gấp nhiều lần, sau này huyết mạch được di truyền cho tộc nhân gọi là huyết mạch Thánh tộc, mà Tam Mục Thần Tộc cũng đổi thành Thánh tộc là do vậy.
Đoạt Mục Cấm Thuật năm đó đã gần như biến huyết mạch của hai chủng tộc cường đại tại Đại Thiên Nguyên Giới trở về con số không, hai chủng tộc cường hãn kia cũng gần như bị tuyệt diệt. Bởi vì tính tàn nhẫn của nó cho nên tại Thánh tộc, thuật này được liệt vào cấm thuật chỉ cho phép các đời tộc trưởng đương nhiệm cùng thiếu tộc trưởng tu luyện. Khương Thần thời điểm đó là thiếu tộc trưởng đương nhiên là được tu luyện loại thuật pháp này.
Hiện tại Đoạt Mục Cấm Thuật trong tay hắn cũng chỉ phát huy được vài tiểu công dụng như nhìn trộm, tạm thời tước đoạt đồng thuật thuật pháp của người khác chứ khó có thể đạt tới sự kinh khủng như tổ tiên hắn vận dụng năm xưa.
Lại nói, nhờ loại thuật pháp này, Khương Thần từ phương xa vẫn có thể dễ dàng biết được cử động của đám người Tham Lang mạo hiểm đoàn. Đây có thể nói là một bước tính toán tương đối mạo hiểm của hắn. Nếu như Ô Kê bị giết từ trước đó, hiện tại hắn cũng không thể đoán được đám người kia lại chủ động từ bỏ tài sản quý giá ở nơi này mà chạy trốn giữ mạng.
“Co được dãn được ngược lại càng nguy hiểm, không thể tha cho các ngươi nữa rồi.”
Khương Thần sau khi thu dọn bàn ghế gỗ liền lập tức tìm đường xuống núi. Ở khoảng cách xa, hắn đại khái chỉ thấy trang viên phía dưới bị phá hủy hư hại thế nhưng thời điểm tới gần nơi này, hắn mới thấu thế nào gọi là bị san thành bình địa.
Ngoại trừ phần trang viên ở nửa sau của pháo đài trên đồi vẫn còn nguyên vẹn, còn lại những nơi yêu thú đi qua đều tan hoang đổ nát. Xác người cùng yêu thú xen lẫn chất đống bên cạnh từng khu đổ nát. Máu vương khắp nơi, trên mặt đất đọng lại thành vũng, có chỗ lại thành dòng suối nhỏ kéo dài. Buổi chiều là một khu trang viên hoa lệ, lúc này chỉ còn là một bãi phế tích.
Khương Thần nhìn về phía pháo đài dày đặc những họng pháo đang khạc ra lửa, khóe miệng không khỏi nhếch lên một tia cười lạnh. Chỉ thấy bàn tay hắn chậm chậm nâng lên, từ trên các đầu ngón tay, từng tia tinh thần lực theo dao động không gian bắt đầu nhảy múa. Những tia tinh thần lực này so với dĩ vãng mạnh mẽ hơn rất nhiều bởi lẽ Khương Thần đây là chuẩn bị kích hoạt trận pháp, một tòa cự đại trận pháp sẽ đem cả trang viên này chôn vùi.
Từng tia tinh thần lực theo đầu ngón tay Khương Thần chậm rãi bắn ra bốn phương tám hướng. Mà mỗi đạo tinh thần lực này đều chuẩn xác bắn về phía những mắt xích trận pháp hắn bày ra lúc trước. Lúc này cả tòa trang viên rộng lớn đột nhiên xuất hiện tám cột trụ sáng rực. Tám cột trụ này vừa vặn trấn giữ tám phương phát ra ánh sáng bao phủ cả một vùng đồi núi.
Sau khi tám cột sáng xuất hiện, bên cạnh mỗi cột sáng lại hiện ra tám quả cầu ánh sáng đồng màu bay lơ lửng. Chỉ trong thoáng chốc, chiến trường hoang tàn sáng rực như đêm hội. Những quả cầu ánh sáng bắt đầu quay xung quanh cột trụ, cuối cùng hóa thành một cơn lốc điên cuồng thôn nạp Hỗn Nguyên Chi Khí trong thiên địa.
Từng dòng Hỗn Nguyên Chi Khí liên tục được hút vào trong vòng xoáy ánh sáng khiến cho cột sáng càng thêm nở rộ.
Vụt!!!
Tám cột sáng phóng lên tận trời sau đó thay đổi phương hướng đâm vào nhau cuối cùng hình thành nên một lồng ánh sáng rực rỡ bao trùm toàn bộ trang viên đổ nát. Chưa dừng lại ở đó, lồng ánh sáng vốn dĩ màu vàng lúc này chợt hóa thành màu đỏ. Trên đỉnh lồng ánh sáng này cũng xuất hiện từng chiếc vòi hướng xuống phía dưới mặt đất điên cuồng thôn nạp máu huyết.
Phương xa, Khương Thần liếc nhìn huyết sắc lồng sáng, sâu trong mắt hiện lên một vệt tàn nhẫn. Khóe miệng khẽ nhếch lên nụ cười lạnh, thanh âm giống như ma quỷ khẽ vang:
“Luyện Ngục!”