Mục lục
Vô Tận Trùng Sinh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Người đăng: meomeo14311

Trong thạch điện lóe lên từng luồng kim quang chói mắt. Mỗi lần kim quang lóe lên là một lần Ma Thiên Tiếu bị đánh bay.

Cỗ thân thể màu đen của Ma Thiên Tiếu tuy rằng có độ cứng vững cùng bền dẻo đến mức kì lạ, thế nhưng trước cường độ tấn công khủng khiếp của Khương Thần, nó cũng đã bắt đầu xuất hiện tổn hao.

Từng phần thân thể đặc quánh màu đen sau mỗi một lần Khương Thần đánh bay Ma Thiên Tiếu đều văng xuống đất. Mà những phần thân thể đặc quánh này cũng có tính ăn mòn giống như chất lỏng lúc trước Ma Thiên Tiếu phun ra. Mặt đất sớm đã bị nó ăn mòn trở thành một khu vực gồ ghề lởm chởm đất đá nhọn hoắt.

“Tiểu tử…đừng ép người quá đáng…”

Ma Thiên Tiếu mới vừa gượng dậy sau khi bị Khương Thần đập mạnh xuống đất. Một câu phẫn nộ còn chưa kịp thở ra hết thì đã bị một quyền tiếp theo của Khương Thần đánh tới.

Bành!!!

Đầu lâu Ma Thiên Tiếu sau cú va chạm mạnh liền lập tức thụt vào bên trong. Thân thể màu đen bỗng chốc biến thành thân thể không đầu dị hợm vô cùng.

Sau đợt công kích này, Khương Thần đạp mạnh cước bộ lên mặt đất, thân thể lùi lại phía sau vài bước. Hơi thở lộ ra chút gấp gáp, hiển nhiên là tiêu hao không nhỏ.

“Hừ…” Khẽ hừ lạnh một tiếng, Khương Thần ngưng mắt nhìn về phía cỗ thân thể đang chậm rãi khôi phục hình dạng ban đầu của Ma Thiên Tiếu.

“Tiểu tử, đánh đã tay chưa? Ta nói ngươi không thể làm gì được ta.” Đầu lâu Ma Thiên Tiếu bị đánh thụt xuống lồng ngực lúc này lại chậm rãi chồi lên, thanh âm đắc ý của hắn cũng khẽ vang.

Từ đầu tới giờ, Khương Thần mới chỉ sử dụng nguyên thuật một lần, và cũng chính lần đó nó mới gây ra thương tổn diện rộng cho Ma Thiên Tiếu. Những lần khác đơn thuần chỉ là công kích vật lý giống như quyền đấm chân đá, không gây ra quá nhiều tổn thương về mặt thân thể cho đối phương.

Vốn dĩ Khương Thần có thể vận dụng nguyên thuật nhiều hơn, thế nhưng lượng tiêu hao so với lượng bù đắp được chênh lệch không nhỏ. Lúc nãy hắn đã sử dụng Vương cấp nguyên thuật, một chiêu này rút đi tương đối nhiều Hỗn Nguyên Chi Khí của hắn cho nên phải qua một lúc nữa hắn mới có thể tiếp tục vận dụng.

“Xem ra có cơ hội…lại phải sử dụng Thánh Đồng.” Khóe miệng Khương Thần khẽ giật giật hai cái, thanh âm khẽ vang trong cổ họng.

Lúc này, vẻ mặt hắn hiện ra chút trầm trọng. Những vết xăm màu vàng trên mặt đã rút đi rất nhiều, thậm chí trên tay chân Khương Thần, những vết xăm đó cũng đã mờ nhạt. Trạng thái chiến đấu này của Khương Thần xem ra không thể duy trì được lâu nữa. Chính vì thế hắn lúc này mới lộ ra nét ngưng trọng như vậy.

Không thể giải quyết được Ma Thiên Tiếu, người gặp nguy hiểm sau đó chính là hắn.

“Làm sao? Yếu rồi à?…khà khà khà…bây giờ tới phiên ta.”

Ma Thiên Tiếu khẽ rung rung thân thể một cái sau đó ngửa cổ rống lên một tiếng vang vọng cả thạch điện khổng lồ. Bấy giờ, trên người hắn chậm rãi mọc ra tám chiếc vòi như vòi bạch tuộc màu đen. Những chiếc vòi này xung quanh còn có rất nhiều gai góc sắc nhọn. Cỗ thân thể màu đen của Ma Thiên Tiếu này vốn dĩ không khác gì quái vật, hiện tại còn mọc ra vòi, điều này khiến cho tạo hình của hắn càng thêm khiếp người.

“Đi.”

Tám chiếc vòi rất nhanh mọc dài ra như những dây leo. Nó đồng loạt hướng về Khương Thần bắt đầu phát động công kích.

Mỗi hiếc vòi mang theo lực lượng lớn vô cùng. Mỗi cú quật đều khiến cho không khí vang lên những tiếng xé gió.

Nếu như là thời điểm vừa mới kích hoạt hình thái chiến đấu của Thánh tộc, Khương Thần có thể hoàn toàn coi thường loại công kích như thế này, bởi lẽ thánh quang hộ thể của hắn là vô cùng mạnh mẽ. Thế nhưng theo thời gian, trạng thái này đang dần mất đi, hắn cũng không thể khinh địch như ban đầu.

Hiện tại có thể giữ được trạng thái chiến đấu này càng lâu, vậy thì lợi thế của hắn cũng tồn tại càng lâu. Một khi để nó mất đi, hắn chắc chắn khó tránh khỏi một trận công kích điên cuồng của Ma Thiên Tiếu.

Rầm rầm rầm!!!

Mỗi lần vòi đen quất hụt, nó đều khiến cho mặt đất lởm chởm kia nhiều thêm một cái rãnh sâu dài. Để né tránh đi công kích hiểm độc đến từ tám chiếc vòi gai góc lởm chởm này, Khương Thần đã chủ động giữ một khoảng cách tương đối xa đối với Ma Thiên Tiếu. Thế nhưng dù đã tránh rất xa thì những chiếc vòi này vẫn như những con đỉa bám đuổi dai dẳng, hoàn toàn không bỏ qua hắn. Độ dài của nó có thể tăng giảm tùy theo ý niệm của Ma Thiên Tiếu. Điều này khiến cho Khương Thần vừa khó khăn trong việc né tránh công kích, vừa khó khăn trong việc muốn tiếp cận được đối phương.

Vụt!!

Ma Thiên Tiếu vì để tiêu hao lực lượng của Khương Thần, không muốn đối phương áp sát mình trong trạng thái còn hộ thể, chính vì thế mà hắn chỉ đứng yên một chỗ sử dụng tám chiếc vòi liên tục công kích. Nhưng mà theo thời gian, hắn nhận thấy dường như có chút không đúng, bởi vì dù cho công kích của hắn hiểm độc thì cũng không thể khiến cho Khương Thần mười phần phòng thủ như hiện tại. Kia giống như Khương Thần chủ động giữ khoảng cách với hắn chứ không phải bị ép rơi vào thế phải phòng thủ.

Lại nói, tuy rằng Khương Thần có tốc độ né đòn rất nhanh nhưng vì tám chiếc vòi biến hóa quá ảo diệu cho nên hắn nhất thời cũng không thể tránh hết được công kích. Mặt khác những chiếc gai nhọn trên tám chiếc vòi này có thể bắn ra ngoài với những góc độ rất xảo trá. Điều này nằm ngoài dự tính của Khương Thần nên hắn thường là bị thương bởi những gai nhọn phóng ra bất ngờ như vậy.

Một chiếc vòi lại phóng tới với tốc độ rất nhanh, không khí có cảm giác bị xé rách, từng tiếng xé gió rít gào vang lên. Vòi đen này không chỉ phóng tới một mình, theo sau nó chừng năm mét khoảng cách là hai ba chiếc vòi nữa. Bọn chúng đều phóng tới với phương vị kì quái. Mà theo góc độ này, toàn bộ đường lui của Khương Thần đều bị phong tỏa.

“Hừ.”

Chiếc vòi lao tới đầu tiên kia còn cách Khương Thần chừng ba mét, hắn rốt cuộc làm ra hành động. Chỉ thấy Khương Thần không né tránh công kích như mọi lần, lần này Khương Thần hắn chủ động vươn ra một tay đón đỡ vòi hút.

Phanh phanh phanh!!!

Trên tay Khương Thần lúc này là một cái găng tay kim loại được chế tác tinh xảo. Găng tay này là một món nguyên bảo Linh cấp lúc trước Nam Cung Y Vận đã giao cho hắn kèm với túi thơm, hiện tại mới có dịp sử dụng.

Lại nói, thủ chưởng của Khương Thần đón đỡ chiếc vòi đen kia thế nhưng lực lượng nó truyền tới là quá lớn. Loại lực lượng này trực tiếp oanh kích thẳng lên bàn tay Khương Thần khiến cho hắn bị đẩy lui trên mặt đất.

Nắm tay vẫn không hề buông ra vòi hút, Khương Thần tận dụng sự sắc nhọn của bao tay kim loại mà đâm sâu vào trong chiếc vòi. Ghim chặt vòi hút cùng cánh tay của mình, hắn lại dùng thân thủ nhanh nhẹn mà né tránh hai ba chiếc vòi còn lại.

“Khốn kiếp…tiểu tử này thật xảo trá.”

Ma Thiên Tiếu mải mê điều khiển mấy chiếc vòi công kích Khương Thần cho nên không để ý đến góc độ né tránh xảo trá của Khương Thần. Đến khi hắn kịp nhận ra thì mấy chiếc vòi của mình đã bị buộc chặt vào với nhau, hình dạng hết sức khôi hài.

“Cơ hội.”

Nhận ra Ma Thiên Tiếu thoáng chốc ngây ngốc, cước bộ của Khương Thần đạp lên mặt đất mà lao tới.

“Ngươi quên là ta còn những năm chiếc vòi sao?”

Ma Thiên Tiếu cười lạnh một tiếng. Năm chiếc vòi phân biệt ở sau lưng hắn liền phóng ra hướng về phía Khương Thần mà oanh kích.

Phanh phanh phanh!!!

Khương Thần phóng tới với tốc độ rất nhanh. Hắn thậm chí còn không thèm né tránh năm chiếc vòi công kích, trực tiếp dùng thân thể cùng nguyên bảo mà ngạnh kháng.

“Ngươi đi chết được rồi.”

Khoảng cách còn mười mét, Khương Thần gầm lên một tiếng. Nắm tay thành quyền hướng về Ma Thiên Tiếu oanh kích từ xa.

“Chử Thiết Dung Kim.”

“Không thể nào…tiểu tử ngươi làm sao còn có thể phát ra công kích mạnh mẽ như vậy?”

Một luồng bạch sắc hỏa diễm hòa quyện cùng ngụy hỏa Nguyên Vương Cảnh trực tiếp từ người Khương Thần phóng ra. Nó tại phía trước ngưng tụ thành một cái hỏa quyền khổng lồ. Theo quyền đầu của Khương Thần đánh tới, hỏa quyền cũng hướng tới Ma Thiên Tiếu mà oanh tạc.

“Chết!”

Ánh mắt Khương Thần hiện lên một luồng tinh quang, Hỗn Nguyên Chi Khí trong người lập tức được thôi phát mạnh mẽ. Nó dọc theo cánh tay Khương Thần phát ra, đem hỏa quyền thiêu đốt càng thêm rực rỡ.

Hỏa quyền đem theo thế công khủng bố, nhiệt độ của nó tỏa ra lập tức khiến cho mấy chiếc vòi hút của Ma Thiên Tiếu bị nung chảy.

“Không ổn rồi. Chạy mau.”

Trước công kích khủng bố của Khương Thần, Ma Thiên Tiếu trực tiếp rút lui. Hắn đạp lên mặt đất mà lùi lại, muốn dựa theo thế lui mà né tránh đi hỏa quyền.

Phản ứng của Ma Thiên Tiếu rất nhanh nhưng tốc độ của hắn thì không nhanh đến vậy. Sự trì trệ của cỗ thân thể màu đen này làm cho hắn trở nên cáu giận.

“Chết tiệt…ngược lại là quên mất, cỗ thân thể phế vật này.”

Đoạn, chỉ thấy tàn hồn Ma Thiên Tiếu lập tức li thể, tìm kiếm phương hướng chạy trốn. Bởi lẽ từ hỏa quyền khủng bố đang đánh tới, hắn cảm nhận được một loại tử vong cận kề.

Vốn dĩ có cỗ thân thể màu đen bảo vệ, hắn sẽ không sợ bất cứ công kích vật lý nào của Khương Thần cả. Nhưng hỏa diễm của Khương Thần lại làm cho hắn hết sức đau đầu. Hiện tại Khương Thần lại tổ chức một đợt công kích mạnh mẽ đến vậy, Ma Thiên Tiếu hắn không thể không lui bước.

Tàn hồn dám ngạnh kháng hỏa diễm? Hắn còn không ngu ngốc đến mức đó.

“Ta nói… Ngươi có thể đi chết được rồi.”

Trong nháy mắt nhìn thấy tàn hồn Ma Thiên Tiếu rời khỏi cỗ thân thể màu đen để chạy trốn, Khương Thần theo đó lập tức thu tay lại. Hỏa quyền bị giảm bớt lực lượng nhưng sức hủy diệt của nó thì vẫn rất ghê gớm. Một quyền oanh ra khiến cho cỗ thân thể màu đen kia nổ tan tành. Từng khối chất lỏng đen vương vãi trên mặt đất khiến cho từng thanh âm xèo xèo vang lên kèm theo khói trắng.

Lại nói, thời điểm Khương Thần thu tay về, song thủ hắn lập tức kết một loại thủ ấn kỳ quái. Miệng khẽ lẩm nhẩm hai ba câu chú ngữ. Sau cùng, thanh âm lạnh lùng của hắn vang lên trong thạch điện:

“Tỏa Hồn Trận! Khởi!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK