Mục lục
Vô Tận Trùng Sinh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Người đăng: meomeo14311

Kẹt kẹt kẹt!!!

Đại môn mở ra, phía bên trong không có thị vệ canh cổng hay thị nữ tiếp đón mà chỉ có một người trẻ tuổi chạy ra mở cửa. Thông qua đại môn nhìn vào bên trong, mọi người trông thấy tộc nhân Bạch gia cùng với gia nhân đang đứng đông đúc, dường như hơi chút hỗn loạn. Xung quanh bọn họ là rất nhiều cờ quạt phông bạt dường như đều là để chuẩn bị cho lễ mừng thọ.

“Các người là…?” Nam tử trẻ tuổi mặc đồ gia nhân chạy ra mở cửa nhìn đám người Khương Thần phía trước, sắc mặt không khỏi hiện lên vẻ ngạc nhiên. Thế nhưng ngay khi nhìn về phía nữ tử trước mặt mình, người này trợn trừng con mắt, tròng mắt giống như muốn rơi xuống đất.

“Ngươi…người…” Nam tử kia nói không thành lời: “Ngài…ngài là nhị tiểu thư?”

Tin tức Bạch U Cơ sẽ trở về dường như đã được thông báo với mọi người trong Bạch gia, thế nhưng bọn họ cũng không nghĩ nàng lại sắp xếp trở về sớm hơn dự tính. Chính vì thế hiện tại gia tộc đều không chuẩn bị lễ tiếp đón, ngược lại bên trong lại bừa bộn đến vậy. Vị gia nhân mở cổng này ngạc nhiên chính là vì vậy.

“Ừm. Ngươi có chút quen mắt.” Bạch U Cơ nhíu mày, khẽ nói.

“Vâng, ta trước đây từng làm trong nhà bếp.” Nam tử gia nhân mới đi ra mở cổng lúc này cười nói: “Đa tạ nhị tiểu thư đã nhận ra.”

“Để ta báo cho đại tiểu thư một tiếng.”

Người này nói đoạn liền mở tung cánh cửa lớn sau đó ba chân bốn cẳng chạy vào bên trong.

Không ra bao lâu thời gian, từ bên trong kia xuất hiện rất nhiều những đạo nhân ảnh đi ra. Toàn bộ đều là thanh niên tài tuấn của Bạch gia, khí thế mạnh mẽ. Dẫn đầu là một nữ tử mười phần y đúc Bạch U Cơ, chỉ khác là nữ tử kia ăn mặc hết sức gợi cảm. Hở hang nhưng không tục, tạo cho người đối diện một loại cảm giác kinh diễm, mê luyến. Nàng chính là Bạch Diễm Cơ.

Nhìn thấy Bạch Diễm Cơ từ phía xa, Bạch U Cơ quay đầu lại nói với mọi người:

“Nàng là tỷ tỷ của ta. Bạch Diễm Cơ.”

“Bạch sư tỷ, nàng…nàng…nàng làm sao giống ngươi như vậy.”

Trương Nhị Huyền hai mắt trợn lớn, có cảm giác không thể tin được mà nhìn về phía Bạch Diễm Cơ đang lắc hông đi tới.

“Bạch sư muội, nàng ta là tỷ tỷ song sinh của ngươi sao?” Phùng Mạc Phong cũng ngây người, giây lát định thần lại, hắn nói: “Quả thật giống như đúc.”

“Hì hì, đúng vậy. Nhưng không phải song sinh. Chúng ta còn một vị muội muội nữa. Là sinh ba.”

“Là sinh ba sao? Thật quá ghê gớm.” Trương Nhị Huyền lại quát lên một tiếng: “Bạch sư tỷ, ngươi có thể giới thiệu muội muội ngươi cho ta được không. Vị tỷ tỷ ngươi kia Trương đại gia ta đoán chừng là tiêu thụ không nổi rồi.”

Nghe thấy tiếng quát của tên này, mọi người đều thầm giật mình mà cười khổ. Thằng này thật to gan lớn mật, vậy mà dám trước mặt Hồng Ngọc Kiều đòi Bạch U Cơ giới thiệu muội muội của mình cho hắn.

Quả đúng như suy nghĩ trong đầu của bọn họ, một thoáng qua đi, một cú cốc như trời giáng đánh mạnh lên đầu Trương Nhị Huyền khiến cho hắn cảm giác trời đất như sụp đổ, thiên địa hôn ám, trước mặt một mảnh tối đen.

“Láo toét. Ngươi cũng xứng với muội muội của U Cơ ư? Không tiểu một bãi rồi soi gương xem.”

“Hừ, làm gì có chuyện ai xứng với ai.” Trương Nhị Huyền một tay túm lấy tay áo Khương Thần, quát lên: “Lão đại dạy ta rồi, gói muối năm đồng cũng có thể dùng trên bàn tiệc xa hoa, nhưng bàn tiệc xa hoa thiếu đi gói muối sẽ nhạt nhẽo vô vị.”

“À à, lại còn dám văn vẻ sao?” Hồng Ngọc Kiều xắn lên tay áo, một quyền một cước tung ra lập tức đánh cho Trương Nhị Huyền bay xa chục mét, trên mặt xuất hiện một vết bầm tím như gấu trúc, bộ dáng chật vật mà khôi hài vô cùng.

Vừa vặn lúc này, từ bên trong, Bạch Diễm Cơ dắt theo đám thanh niên tài tuấn Bạch gia đi ra tiếp đón khách nhân. Rất nhiều người trong đó tuổi tác còn rất trẻ, thậm chí không ít người thời điểm Bạch U Cơ rời đi Bạch gia thì mới chỉ bé xíu, chính vì vậy bọn họ còn không biết nàng là ai. Hoặc giả có nghe tên nàng nhưng cũng sẽ không để ý.

“Nhị muội, đã về a. Hoan nghênh.”

Thanh âm lạnh lùng nhưng không kém phần lả lướt khẽ vang khiến cho người xung quanh cảm thấy một trận mê hoặc động lòng. Mấy vị sư huynh Yêu Nghiệt Đường đều thoáng xuất hiện vẻ kinh diễm khi nhìn thấy Bạch Diễm Cơ. Bọn họ giống như từ nàng nhìn ra được một phiên bản hoàn toàn mới của Bạch U Cơ vậy.

Hở hang, gợi cảm nhưng không tục, lả lướt mà không lả lơi dâm đãng. Người nhìn tới tuy rằng ít nhiều sẽ đem theo ý nghĩ không đứng đắn thế nhưng nhiều hơn là kinh diễm, thưởng thức những đường cong trên thân thể Bạch Diễm Cơ này như một tác phẩm nghệ thuật.

Bạch U Cơ thật sâu liếc nhìn Bạch Diễm Cơ sau đó lại nhìn những tộc nhân Bạch gia phía sau đang dùng ánh mắt lạnh lùng lãnh đạm nhìn mình, nàng chỉ khẽ gật đầu một cái sau đó nói:

“Đại tỷ tốt, thật lâu không gặp.”

“Ừm, thật lâu không gặp.”

“Tam muội đâu?” Bạch U Cơ không mặn không nhạt, không nhanh không chậm khẽ nói.

“Ngươi nghĩ nàng còn có thể đi đâu?” Bạch Diễm Cơ cũng duy trì một vẻ không cảm xúc, đáp.

Bạch U Cơ nghe vậy chỉ khẽ lắc đầu cười khổ. Nếu như Bạch Diễm Cơ nói vậy, Bạch Linh Cơ xem chừng là đi đánh bạc rồi. Ngày trước cô nương này thường xuyên cầm đầu dẫn theo các nàng đi đánh bạc đến nỗi thua sạch cả tiền tiêu vặt cơ mà.

“Trước vào nhà rồi nói. Phụ thân cùng gia gia vẫn chưa biết ngươi trở về. Bọn hắn đoán ngươi còn phải một đoạn thời gian nữa.”

“Ừm.” Bạch U Cơ gật đầu.

“Quên không giới thiệu cho ngươi một chút.”

Bạch Diễm Cơ giống như nghĩ tới chuyện gì, nàng liền hướng tới từng gương mặt lạ hoắc mà giới thiệu cho Bạch U Cơ. Tên của bọn hắn đối với Bạch U Cơ không lạ, thế nhưng nhiều năm không gặp, mặt mũi sớm đã không nhận ra.

“U Cơ tỷ tốt, hoan nghênh ngươi trở về.”

“Xin chào U Cơ tỷ, ngươi thật xinh đẹp.”

“U Cơ tỷ tốt.”

Bởi vì Bạch U Cơ là tộc nhân dòng chính, hơn nữa là con gái tộc trưởng Bạch gia, là mạch cao nhất của gia tộc, chính vì thế đám thanh niên tài tuấn trong gia tộc này đều phải gọi nàng là biểu tỷ. Hiện tại chào U Cơ tỷ cũng không có gì lạ.

Với đám người này, Bạch U Cơ chỉ gật đầu đối với từng người một mà đáp lễ. Bởi vì thái độ của bọn họ trước mặt nàng cũng không lộ ra thân thiện cho nên nàng cũng không cho bọn họ bao nhiêu sắc mặt tốt. Đôi bên tuy rằng đồng tộc nhưng hiện tại lại không khác gì những người xa lạ mới gặp lần đầu.

Phía sau, đám Phùng Mạc Phong cảm thấy không khí có chút không đúng. Bọn họ rất nhanh có thể đoán ra tại Bạch gia này địa vị Bạch U Cơ dường như hơi bị xem nhẹ. Có lẽ vì lý do đó mà nàng mới tới Cửu Nguyệt Vương Triều mà sinh hoạt. Sắc mặt ai nấy vốn hồ hởi vui tươi, lúc này cũng hiện ra vẻ âm trầm. Đều là sư huynh muội chung sống mấy năm, hiện tại bọn họ chính là hậu phương vững chắc chống đỡ sau lưng buc, đem cho nàng cảm giác an toàn, ấm áp.

“Nhị muội, ngươi cũng nên giới thiệu bằng hữu của ngươi cho mọi người quen biết đi chứ.”

Bạch U Cơ y lời tỷ tỷ mà giới thiệu từng người một cho đối phương làm quen. Khương Thần lúc này đứng ở cuối hàng ngược lại là người bị giới thiệu cuối cùng.

Nhưng đương lúc Bạch U Cơ còn chưa kịp giới thiệu đến hắn thì Bạch Diễm Cơ đã đem một thân quần áo hở hang che đậy vào kín đáo. Cước bộ hơi chút vội vàng mà chạy ra, dung nhan quyến rũ nở một nụ cười ngọt ngào, thanh âm như rót mật vào lỗ tai vang lên:

“Khương công tử? Ngươi đã tới. Thật không có ý tứ, ta đều không nhìn thấy ngươi.”

Ngừng lại một lúc, tiếu dung tươi tắn lại hiện lên, thanh âm kiều mị tận xương lại khẽ vang:

“Thật trùng hợp, ngươi vậy mà tới Bạch gia cùng lúc với nhị muội trở về. Có lẽ ta cũng nên đem nhị muội giới thiệu cho ngươi một chút.”

Đám người Bạch U Cơ phía trước lúc này đồng loạt quay lại, dùng ánh mắt khó tin mà nhìn Khương Thần.

Khương Thần cùng Bạch Diễm Cơ quen biết?

Mà nhìn thái độ của Bạch Diễm Cơ dường như rất kính trọng Khương Thần. Hơn nữa nàng dường như còn đem theo một khỏa tâm tư yêu mến thì phải.

Đối với bọn họ, Bạch Diễm Cơ tỏ ra tương đối lãnh đạm, y phục cũng là tùy ý. Thế nhưng đối với Khương Thần, nàng lại trực tiếp tay bắt mặt mừng mà chạy ra đón chào, hơn nữa y phục cũng là cố ý sắp xếp lại thật chỉnh tề, kín đáo nhất có thể. Điều này không khỏi khiến cho mọi người dấy lên nhiều nghi hoặc.

Khẽ nở nụ cười khổ, Khương Thần cũng gật đầu đón lại màn chào hỏi có hơi chút nồng nhiệt của giai nhân trước mặt. Thế nhưng sau đó hắn lại nghiêm sắc mặt, ánh mắt hiện ra lạnh lùng mà nói:

“Cũng không phải trùng hợp, ta cùng bọn họ đều là từ một tông môn mà ra. Là sư đệ của U Cơ sư tỷ đấy.”

Nhắc đến bốn từ U Cơ sư tỷ, Khương Thần còn đặc biệt nhấn mạnh, khóe miệng không khỏi nở một nụ cười tủm tỉm.

Đi từ ngạc nhiên này đến ngạc nhiên khác, Bạch Diễm Cơ dường như vẫn chưa thể hình dung ra hết sự việc đang diễn ra. Lặng người trong chốc lát, cuối cùng nàng mới bật cười mà nói:

“Ha. Hóa ra đều là người quen, thật sự quá xảo diệu đi.”

“Đại tỷ, ngươi quen Khương Thần?” Bạch U Cơ nhìn thấy thái độ của Bạch Diễm Cơ đối với Khương Thần khác biệt rất nhiều, trong lòng không khỏi dấy lên một tia nguy cơ nhỏ nhỏ, thanh âm không giấu được vẻ tò mò, khẽ vang lên.

Bạch Diễm Cơ đưa ánh mắt tràn đầy phong tình liếc nhìn Khương Thần sau đó che miệng cười khẽ:

“Chuyện này chút nữa ngươi sẽ biết.”

Đoạn, nàng lại hướng về Khương Thần, nói:

“Được rồi, hoan nghênh Khương công tử.”

“Nhị muội, dẫn mọi người vào trong đi thôi.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK