Người đăng: meomeo14311
“Đi!”Một tiếng quát khẽ từ bên trong long quyển phong lôi truyền ra, long quyển phong lôi cấp tốc bành trướng sau đó theo phương hướng Khương Thần bắt đầu thổi quét đến. Không khí bị phong lôi quét qua vang lên từng thanh âm rít gào. Mà phong lôi lốc xoáy này càng đi xa càng bành trướng khủng bố, tốc độ của nó cũng là ngày một nhanh hơn.
Lạnh lùng nhìn cỗ công kích hung bạo của Âu Dương Trác, Khương Thần lại nhắm lại hai mắt, lần này sau lưng hắn xuất hiện một lốc xoáy khổng lồ điên cuồng thôn nạp Hỗn Nguyên Chi Khí trong thiên địa cung cấp cho trận pháp. Cảnh này lọt vào mắt các đệ tử cùng trưởng lão trên khán đài lập tức khiến cho bọn họ một phen ca thán.
“Công pháp tu luyện thật khủng bố, tốc độ thôn nạp này rõ ràng là hơn xa Linh cấp công pháp a.”
“Quả nhiên là hai tên nhà giàu, người thì nguyên bảo cơ quan, người thì công pháp khủng bố, không chỉ vậy bọn hắn còn có rất nhiều đan dược nữa.”
“Điên thật rồi! Đây có phải là hai tên Nguyên Hồn Cảnh giao đấu hay không? Đã một đêm trôi qua a.”
Khán đài các vị trưởng lão cũng không chút yên bình, một vị trưởng lão lúc này nở một nụ cười thích thú nói:
“Không nghĩ tới công pháp tu luyện của tiểu tử này lại ghê gớm đến vậy. Dựa theo tốc độ thôn nạp kia, cấp bậc chắc chắn cao hơn Linh cấp đỉnh phong.”
“Nào chỉ là cao hơn Linh cấp đỉnh phong.” Vương Chi Sách một bên than thở: “Ta cũng có thể gây ra oanh động giống như kia với Vương cấp sơ giai công pháp, thế nhưng phải đạt đến cấp bậc Nguyên Linh Cảnh như bây giờ a. Còn Nguyên Hồn Cảnh…”
Nói đến đây, hắn liền chậm rãi lắc đầu. Điều này cũng ngầm khẳng định với các vị trưởng lão rằng công pháp tu luyện của Khương Thần có cấp bậc cao hơn Vương cấp sơ giai, ít nhất là cao hơn công pháp hắn đang tu luyện.
Lúc này, vài trưởng lão nội môn có tu luyện Vương cấp công pháp cũng gật đầu đồng ý với nhận định của Vương Chi Sách. Nam Cung Y Vận thì ngược lại khẽ lẩm nhẩm:
“Cũng không biết là đơn thuộc tính hay song thuộc tính. Dựa vào tình huống hiện tại dường như là mộc hệ công pháp.”
“Có lẽ là đơn thuộc tính công pháp.”
“Ừm.”
Trên tỷ võ đài, Khương Thần cũng không sử dụng đan dược để khôi phục thể lực mà ngược lại dùng Thái Dương Thiên Mộc Quyết thôn nạp Hỗn Nguyên Chi Khí xung quanh để bù đắp tổn thất. Tốc độ thôn nạp tuy nhanh nhưng mật độ Hỗn Nguyên Chi Khí ở Linh Vân Tông cũng chưa thực sự nồng đậm cho nên chênh lệch giữa tiêu hao với thôn nạp vẫn còn tương đối cao.
Lại nói, một chiêu Phong Lôi Toàn Sát ngưng tụ chính là một cái long quyển phong lôi cao hơn mười mét. Nó sau khi được đánh ra liền lập tức cấp tốc phóng đại đem theo phong nhận hướng về phía Khương Thần giảo sát.
Long quyển phong lôi này tốc độ không phải quá nhanh thế nhưng thanh thế của nó cực kì to lớn, Khương Thần lúc này lại đang phải duy trì đại trận cho nên cũng không thể bỏ dở mà né tránh. Hắn hiện tại chỉ có một cách duy nhất đó là trực tiếp ngạnh kháng đạo long quyển đang phóng lớn kia.
Trên không trung, Khương Thần sau khi thôn nạp lượng lớn Hỗn Nguyên Chi Khí rốt cuộc cũng có động tĩnh. Chỉ thấy song thủ hắn cấp tốc kết ấn, từ trên người bắt đầu toát ra một loại lực lượng tinh thuần vô cùng. Lực lượng này xâm nhập vào trong trận pháp khiến cho trận pháp càng thêm sáng chói.
“Hoá Sinh Phù Trận! Hoá Mộc Quan!”
Thanh âm vừa dứt, Hoá Sinh Phù Trận lập tức rung lên từng nhịp chấn động, mặt đất cũng vì thế mà rung chuyển theo. Lúc này, bao phủ đài tỷ đấu là một đồ án đại ấn khổng lồ. Đại ấn có khắc hoạ rất nhiều phù văn ảo diệu tinh mỹ. Cùng với đại ấn xuất hiện, trên hư không cũng xuất hiện hư ảnh ba đạo phù lục. Ba đạo phù lục ngự trên không trung sau đó mở ra ba cái đạo môn rộng chừng bảy trượng.
Ầm ầm ầm!!!
Ba đạo môn mở ra ngay lập tức từ bên trong xuất hiện ba cái mộc quan khổng lồ. Mộc quan có bề rộng chừng năm trượng chiều cao mười lăm trượng, đứng trên mặt đất khiến cho người ta có cảm giác to lớn vĩ ngạn vô cùng.
Rầm!!
Mộc quan mở nắp, từ bên trong ba mộc quan này, ba tôn mộc nhân to lớn chậm rãi bước ra. Mỗi bước đi của bọn chúng đều khiến cho mặt đất điên cuồng rung chuyển. Khí thế khủng bố vô cùng.
“Đi!”
Trên bầu trời, Khương Thần chậm rãi chỉ tay, ba tia mộc hệ Hỗn Nguyên Chi Khí vô cùng tinh thuần lập tức được truyền vào trong cơ thể ba tôn mộc nhân.
“Ô ô ô!!!”
Ba tôn mộc nhân không hẹn mà cùng ngửa mặt lên trời gào rống. Đoạn, chỉ thấy bọn chúng phân biệt nhảy về phía phong lôi long quyển mà điên cuồng va chạm.
Phong lôi long quyển rất khủng bố thế nhưng ba tôn mộc nhân cũng không phải dạng vừa. Tôn mộc nhân đi đầu chịu sự giảo sát trực tiếp, thân thể lập tức bị cắt nát, tôn mộc nhân thứ hai cũng bị đánh không còn hình dạng, thế nhưng mộc nhân cuối cùng lại trực tiếp ôm được long quyển mà bóp chặt.
Từ trên người mộc nhân này tuôn ra rất nhiều cành lá, mặc cho phong nhận giảo sát, các cành lá vẫn điên cuồng mọc ra mài giết đối thủ.
Xèo xèo xèo!!!
Chịu phong nhận giảo sát liên tục, lôi điện điên cuồng đốt cháy, tôn mộc nhân cuối cùng cũng bị long quyển đánh nát. Chẳng qua sau khi phá tan ba mộc nhân, long quyển cũng chậm rãi tiêu tan. Sự căng thẳng trên tỷ võ đài lại một nữa trùng xuống.
“Khốn kiếp. Trận pháp này rốt cuộc là thứ gì vậy?” Âu Dương Trác hừ lạnh, thanh âm mang theo sự kinh ngạc kèm theo rất nhiều khó chịu.
“Đây gọi là Hoá Sinh Phù Trận, nói ra thì ngươi cũng không biết đâu.” Trên không trung, tiếng nói của Khương Thần chậm rãi truyền xuống.
Hoá Sinh Phù Trận là một loại trận pháp mộc hệ vô cấp. Sở dĩ gọi nó là vô cấp bởi lẽ trận pháp sư cấp bậc nào cũng có thể xây dựng nếu có được trận đồ. Dĩ nhiên trận pháp sư cấp bậc thấp xây dựng sẽ không thể đem đến uy lực lớn.
Một điểm nữa là độ mạnh yếu của Hoá Sinh Phù Trận có thể dựa vào số trận kỳ cùng phù lục để đong đếm. Nếu như chỉ có tám trận kỳ thì nó tương đương trận pháp cấp một, mười sáu là cấp hai, ba mươi hai trận kỳ là cấp ba. Hiện tại Khương Thần tuy sử dụng mười sáu trận kỳ lớn, mười sáu trận kỳ nhỏ thế nhưng thay vào đó hắn bù đắp bằng một trăm hai mươi tám phù lục, Hoá Sinh Phù Trận này có thể coi như là trận pháp cấp ba trung giai.
Hoá Sinh Phù Trận có thể thiên biến vạn hoá ra rất nhiều dạng công kích, giống như hoá thành mộc thủ, mộc đằng hay là hoá thành mộc quan triệu hồi mộc nhân như hiện tại. Biến hoá của đại trận tuỳ thuộc vào mức độ mạnh yếu cùng tiêu hao của trận pháp sư. Biến hoá càng mạnh, tiêu hao càng nhiều.
Hiện tại một chiêu Hoá Mộc Quan kia đã tiêu tốn của Khương Thần rất nhiều Hỗn Nguyên Chi Khí, nếu như không phải có Thái Dương Thiên Mộc Quyết liên tục thôn nạp bù đắp, hắn có thể chèo chống đến lúc này hay không cũng khó nói.
Mặt khác, đan dược phục hồi của hắn hiện tại đã không còn nhiều. Vừa rồi chỉ là doạ dẫm Âu Dương Trác một chút mà thôi, nếu như Âu Dương Trác có đủ đan dược triền đấu khoảng một hai canh giờ nữa, người thua có lẽ chính là Khương Thần hắn rồi. Từ đây có thể thấy tài lực của Âu Dương Trác kia cũng không phải dạng vừa.
“Hừ…tiểu tử kiêu ngạo. Để xem ngươi còn có thể mạnh miệng được nữa hay không?”
Thanh âm Âu Dương Trác lạnh lẽo thấu xương, hắn giương đôi mắt không chút cảm xúc nhìn thẳng về phương hướng Khương Thần đang treo mình trên bầu trời, đôi đồng tử dần trở nên yêu dị. Con ngươi của hắn tựa hồ cũng xoay tròn xuất hiện từng vòng hoa văn khủng bố tràn đầy vè kì quái.
“Đồng thuật…đồng thuật của Âu Dương Trác!”
Trên đài cao, các đệ tử khẽ run lên. Đồng thuật của Âu Dương Trác vốn rất nổi tiếng tại Linh Vân Tông, mặc dù hắn mới chỉ sử dụng trước mặt mọi người tương đối ít lần thế nhưng mỗi lần đều gây nên hiệu quả oanh động không hề nhỏ.
Mọi người cũng chưa từng được chân diện mục sự khủng bố của đồng thuật kia, chỉ nghe kể lại loáng thoáng từ Mộc Kiếm Thanh rằng nó có khả năng khiến cho người ta rơi vào ảo thuật, nếu như không thể thoát ra được, tinh thần lực sẽ bị nó làm cho suy yếu dần cuối cùng dẫn đến mất mạng. Trận chiến lần trước, Mộc Kiếm Thanh cũng đã phải tổn thương tinh thần lực nghiêm trọng dẫn đến vô lực tái chiến, kết quả chính là thua cuộc.
Tất cả mọi người nhìn thấy Âu Dương Trác sử dụng đồng thuật, nhất thời cảm thấy hơi chờ mong. Bởi lẽ từ đầu đến giờ bọn họ có cảm giác trận chiến dường như nghiêng về bên phía Khương Thần khi mà hắn chỉ đứng yên một chỗ điều khiển trận pháp là có thể khiến cho Âu Dương Trác chạy đông chạy tây rồi.
“Đồng thuật sao?”
Trên không trung, Khương Thần cảm thấy một luồng áp lực vô cùng lớn. Từ tròng mắt Âu Dương Trác, hắn nhận ra được một loại cảm giác mê huyễn giống như rơi vào đầm lầy khó có thể rút ra.
“Thú vị!”
Không chút do dự, Khương Thần lập tức từ bỏ quyền điều khiển trận pháp, đem toàn bộ Hỗn Nguyên Chi Khí, tinh thần lực thu về hết sau đó chậm rãi hạ xuống đất.
Ở khoảng cách gần, hắn rốt cuộc mới nhìn rõ chân diện mục của Âu Dương Trác bây giờ. Người kia một thân đồ đen nhiều chỗ cháy xém, bao quanh thân thể là hắc vụ nồng đậm. Đặc biệt là một con mắt với song đồng giống như hình lốc xoáy đang không ngừng xoay chuyển hết sức quỷ dị.
“Huyễn Ma Chi Mâu.”
Âu Dương Trác trừng lên đôi mắt quỷ dị, ngay lập tức phương hướng đối diện, Khương Thần cảm thấy đồng tử của mình thật giống như bị xé rách, muốn hãm sâu vào trong con ngươi của đối phương.
Trong đầu Khương Thần lúc này dường như đang vang lên thanh âm của Âu Dương Trác, hắn và đối phương giống như đang trong một mảnh hư không đặc biệt, mảnh hư không này nơi đâu cũng chỉ là một màu đen, có chút phiêu miểu.
“Chúc mừng ngươi đã tiến nhập thế giới huyễn ảo của ta.” Thanh âm Âu Dương Trác chậm rãi vang lên, chỉ thấy từ trong bóng đen mê huyễn, thân ảnh của hắn khoan thai đi tới.
“Huyễn ảo đồng thuật sao? Ngược lại là có chút ý tứ.” Khương Thần khẽ gật đầu cười nhạt.
Nhìn bộ dáng không chút sợ hãi của Khương Thần, Âu Dương Trác thoáng hiện vẻ ngạc nhiên.
“Ngươi không sợ hãi?”
“Huyễn ảo không có tác dụng với ta.”
“Ha ha…mạnh miệng, để rồi xem.”
Âu Dương Trác dứt lời, từng vị ma thần từ trong đôi mắt hắn vọt ra, toàn bộ đều là ma đạo ý chí đáng sợ, muốn xuyên thấu con ngươi của Khương Thần.
Nhìn chằm chằm mấy tôn ma thần đang lao đến, Khương Thần tuỳ ý để cho bọn chúng oanh kích lên người mình. Từng trận gào thét xé rách rốt cuộc vang lên, Khương Thần có thể nhìn thấy thân thể mình liên tục bị đánh bay. Cảm nhận nỗi đau thấu xương thế nhưng ánh mắt hắn vẫn duy trì một vẻ bình thản.
Hắn đã biết trước đây là huyễn ảo thế giới, toàn bộ những gì ở nơi này đều là huyễn ảo, chính vì thế hắn không sợ hãi.
Sau một thời gian điên cuồng tra tấn, Khương Thần rốt cuộc mới có phản ứng, chỉ thấy hắn chậm rãi khép lại hai mắt rồi lại chậm rãi mở ra. Một đôi đồng tử đen láy lúc này hoá thành màu xanh lam huyền diệu.
“Thanh Tẩy!”
Một đạo thanh âm trầm trầm khẽ vang, đồng tử thanh lam đột nhiên chiếu sáng cả một vùng không gian. Thanh lam chi quang chiếu đến đâu từng tôn ma thần lập tức rút lui đến đó. Thanh lam sắc sau khi chiếu lên người Âu Dương Trác, đối phương lập tức co rụt, sắc mặt hiện lên vẻ tối đen.
“Ngươi…ngươi cũng sử dụng đồng thuật?”
“Làm sao? Có bất ngờ không?”
“Hừ, trò mèo.” Âu Dương Trác cười lạnh.
Song đồng hắn lập tức bắn ra hai đạo hắc mang đẩy lùi thanh lam chi sắc của Khương Thần. Ngay sau đó toàn bộ thế giới đen tối lập tức biến mất, Âu Dương Trác biến mất. Nơi này hiện tại chỉ còn Khương Thần, mà khung cảnh xung quanh đối với Khương Thần cũng rất quen thuộc. Nói đúng hơn là hắn khó có thể nào quên được nơi này. Đó là…
Lam Hải Tinh!