Mục lục
Vô Tận Trùng Sinh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Người đăng: meomeo14311

Lại nói, Khương Thần không muốn dây dưa cùng với Trần Thiếu Nam, một lòng lúc này chỉ muốn mau chóng quay trở lại hang động xem xem trận pháp rốt cuộc là bị thứ gì kích động. Vạn phần không ngờ người kia lại như một nữ nhân, dây dưa dài dòng mãi không buông.



Nếu như đã xác định ngay từ đầu, vậy liền một hơi nói thẳng. Cái gì mà ta tên Trần Thiếu Nam, ta đến từ Thiên Nguyên Vương Triều…quả thật chính là nhiều lời.



Khương Thần cảm thấy tên này chính là đang làm mất thời gian của mình cho nên mới bực tức nói một câu như vậy.



Trần Thiếu Nam ở phía sau, sau khi nghe vào một câu của Khương Thần, sắc mặt lạnh lùng liền nổi giận.



Thời điểm còn ở trong gia tộc, hắn thường xuyên bị mấy trưởng bối trêu chọc giống như Khương Thần. Đây có thể nói chính là một loại sỉ nhục đối với tên gọi của hắn.



Tại thế giới này, phương danh chính là thứ không thể tùy tiện chế giễu. Mỉa mai phương danh của người khác cũng không khác gì đem cha mẹ bọn họ ra chửi mắng. Chính bởi vì vậy cho nên hiện tại sắc mặt Trần Thiếu Nam mới không hề dễ nhìn.



Một đạo tiếng cười lạnh lẽo vang lên, Trần Thiếu Nam đưa đôi mắt tràn ngập sát ý nhìn Khương Thần, nói:



“Nếu như không phải thí luyện có hạn chế, ngươi đã sớm chết một ngàn lần.”



“Nếu như, nếu như. Rốt cuộc kẻ thất bại vẫn chỉ có thể dùng hai từ này.” Khuôn mặt lạnh lùng của Khương Thần hiện ra chút khinh bỉ nói.



“Thất bại?” Trần Thiếu Nam trợn mắt nói: “Tốt…vậy cùng xem ai mới là kẻ thất bại.”



Vừa dứt lời, hắn tung mình lên trên không trung, đạp lên cành cây mà bay đi. Không gian vắng lặng lúc này vẫn còn văng vẳng tiếng cười.



Nhìn thấy đối phương cứ thế rời đi, Khương Thần khẽ nhíu mày, miệng khẽ lẩm nhẩm:



“Bày trò gì?”



Bỏ chuyện đó sang một bên, Khương Thần đang dự định tiếp tục chạy trở về hang động lúc trước. Cước bộ mới được vài bước, hắn lập tức dừng lại, khuôn mặt hiện lên vẻ âm trầm. Bởi lẽ trước sau hắn hiện tại là hai tôn yêu thú dị hợm.



Tôn yêu thú kia gọi là Song Đầu Yêu Mãng, yêu thú nhị giai đỉnh phong, thực lực tiếp cận Nguyên Hồn Cảnh nguyên giả.



Song Đầu Yêu Mãng được xếp là yêu thú trung cấp, thực lực đỉnh phong có thể đạt tới tứ giai, thế nhưng hai con Song Đầu Yêu Mãng hiện chặn đường Khương Thần này dường như chưa hoàn toàn phát triển hết, do vậy thực lực mới chỉ nhị giai đỉnh phong.



Nhị giai đỉnh phong đối với Khương Thần lúc này vẫn còn quá sức có thể đối phó, huống hồ kia còn là hai con Song Đầu Yêu Mãng. Dưới tình thế cấp bách bây giờ, Khương Thần chỉ có thể bỏ chạy mà thôi.



Chỉ thấy Khương Thần thiêu đốt Thiên Biến Phù, thân ảnh hóa thành thiểm điện biến mất trong tầm mắt của hai tôn Song Đầu Yêu Mãng.



Song Đầu Yêu Mãng ban đầu nhìn thấy Khương Thần, ánh mắt hiện lên vẻ khinh bỉ. Bởi lẽ nhân loại này trước mắt nó quá nhỏ yếu, hoàn toàn không đáng để nó phải ra tay. Thế nhưng thời điểm nhìn thấy Khương Thần triển khai tốc độ nhanh như gió vừa rồi, bốn cặp mắt đều hiện lên vẻ thích thú.



Hai tôn Song Đầu Yêu Mãng nhìn nhau như đạt thành một loại thỏa thuận, cả hai sau đó liền khẽ trườn mình. Chỉ một cái trườn mình thôi khoảng cách nó chạy được đã bằng với vài chục bước chân của Khương Thần chạy trước rồi. Tốc độ của yêu thú nhị giai đỉnh phong quả thật kinh khủng.



Khương Thần chạy phía trước liền cảm nhận thấy một đợt gào thét ở sau lưng. Tiếng rít gào kèm theo đó là công kích sóng âm khiến cho tinh thần của hắn liên tục nhận vào trùng kích mạnh mẽ.



May mắn tinh thần lực của Khương Thần mạnh mẽ hơn người khác rất nhiều. Bằng không Nguyên Khí Cảnh, thậm chí là Nguyên Hồn Cảnh nghe vào loại tiếng rít gào này, tâm thần chắc chắn nhận tổn thương.



Lại nói, nhận thấy nhân loại trước mắt dính trực tiếp hai đòn công kích sóng âm liên tục mà không bị sao, hai tôn Song Đầu Yêu Mãng lập tức nổi giận. Một tiếng gào rú nữa vang lên, thân hình khẽ oằn một cái, một trong hai tôn yêu thú lập tức bắn lên như phi đạn, trong chớp mắt chỉ cách Khương Thần một khoảng ngắn.



Trong quá trình đó, lực lượng hùng hồn từ thân thể Song Đầu Yêu Mãng như thủy triều cuồn cuộn mà ra.



Yêu thú không thể tu luyện như nhân loại, bình thường bọn chúng chỉ có thể hấp thu Hỗn Nguyên Chi Khí mà bồi đắp thân thể sau đó đến lúc thích hợp sẽ tấn giai.



Thủ đoạn công kích của đám yêu thú này chủ yếu thiên về vật lý công kích. Đó chính là dùng chính nhục thể cứng rắn của mình làm vũ khí. Trong số đó, có không ít yêu thú trong quá trình tu luyện lãnh hội được thần thông của riêng mình, trở thành vũ khí sát thủ như nguyên thuật của nguyên giả.



Giống như lần trước chạm trán Thị Huyết Biên Bức Vương. Một chiêu quả cầu ánh sáng kia chính là thần thông mà nó tự lãnh hội được trong quá trình tu luyện, so với công kích sóng âm của chính nó thì mạnh hơn rất nhiều lần.



Lại nói, lúc này tôn Song Đầu Yêu Mãng đi trước đã tiếp cận Khương Thần. Một đuôi của nó cong lên khỏi mặt đất sau đó hướng về phía Khương Thần vụt xuống.



Song Đầu Yêu Mãng hình thể so với tôn cự mãng lúc mới vào thí luyện cơ hồ là ngang nhau, thế nhưng lực lượng cũng như tốc độ của thằng này nhanh hơn nhiều lắm.



Chỉ riêng việc Khương Thần sử dụng Thiên Biến Phù để bỏ chạy nhưng vẫn để nó đuổi kịp liền đủ hiểu tốc độ của nó nhanh tới mức nào.



Nhìn thấy đuôi rắn quật xuống, Khương Thần lập tức đổi hướng, né một gốc cây sau đó lại đổi trở lại hướng vừa nãy.



Song Đầu Yêu Mãng vốn chỉ chăm chăm chú ý đùa nghịch Khương Thần cho nên không để ý phía trước có cổ thụ. Hai đầu không hiểu ý nhau liền tách sang hai bên.



Ầm!!!



Một đạo thanh âm như trời long đất lở vang lên. Ngay sau đó mặt đất rung chuyển dữ dội, tiếng cây đổ rào rào vang lên.



Cây cổ thụ to là thế, vậy mà sau một cú va chạm lập tức bật rễ, cành cây đổ gãy khiến cho một vùng rừng rậm biến thành nham nhở.



Khương Thần một mực chạy về phía trước thế nhưng hắn vẫn biết được phía sau đang có chuyện gì xảy ra.



Song Đầu Yêu Mãng sau khi đâm vào cổ thụ, nó nhất thời bị choáng váng, một đầu rắn thậm chí còn xuất hiện thương thế, hướng tới đầu còn lại gầm rú. Dường như đang trách mắng đầu còn lại di chuyển không hiểu ý khiến cho nó bị thương.



Đầu rắn còn lai bị trách mắng dường như cũng không cam chịu, lúc này cũng gầm rú. Tôn yêu thú này nhất thời trên dưới không thuận, quên cả việc truy bắt Khương Thần.



Song Đầu Yêu Mãng đi sau bứt tốc vượt lên hướng về phía Khương Thần báo thù cho đồng đội.



Chỉ thấy nó phun ra một chất dịch màu trắng. Dịch màu trắng này tanh hôi kinh khủng, mà lại có tính ăn mòn cực cao. Nơi nào nó đi qua, nơi đó đều nhanh chóng bị hủ hóa, thậm chí mặt đất cũng bị khoan thủng thành những hố sâu.



“Vượt qua cánh rừng này liền đến Đồng Trắng…hừ, để xem các ngươi còn có thể truy đuổi bao lâu.”



Khương Thần vừa chạy vừ cười lạnh. Trên tay hắn lúc này là bốn lá phù lục, trong đó có hai lá Hỏa Bạo Phù, hai lá Chiêu Lôi Phù kẹp giữa.



Vừa lúc thời điểm Song Đầu Yêu Mãng muốn há miệng phun ra chất dịch màu trắng, Khương Thần lập tức đem bốn lá phù lục chia làm hai lần lượt ném vào từng đầu rắn.



Song đầu há miệng nhất thời không thể dừng lại công kích. Bốn lá phù lục vừa mới chạm vào lập tức được kích hoạt.



Xoẹt xoẹt…oành!!



Một đạo thanh âm nổ vang vang lên. Nơi kia khói lửa mịt mù, quẩn quanh đó là lôi điện chập chùng. Sau khi đạo thanh âm nổ vang này vang lên, sau đó một giây liền là một tiếng rít gào phẫn nộ.



Khương Thần hoàn toàn có thể xác định đây là tiếng rít gào phẫn nộ của Song Đầu Yêu Mãng chứ không phải nó bị đau đớn mà kêu khóc. Bởi lẽ hắn hiểu được chỉ dựa vào mấy đạo phù lục cấp thấp kia chỉ có thể chọc tức đám yêu thú này mà thôi, không thể gây thương tổn cho nó được.



Két két két!!!



Song Đầu Yêu Mãng dính phải công kích hỏa bạo cùng lôi đình, lúc này mặc dù không chịu tổn thương thế nhưng cũng tối tăm mặt mày.



Thân là yêu thú nhị giai đỉnh phong, có thể chống đỡ được Nguyên Hồn Cảnh, vậy mà lại bị một tên nhân loại Nguyên Thể Cảnh nhỏ yếu khiến cho rơi vào tình cảnh như thế này, nó làm sao không giận dữ cho được.



Chỉ thấy thân rắn dâng cao, một cú bổ từ trên xuống dưới lập tức đem khoảng cách của nó kéo gần lại rất nhiều.



Một lần dâng cao thứ hai lại tiếp tục. Lần này nếu như Song Đầu Yêu Mãng nhắm chuẩn, nó hoàn toàn có thể bổ Khương Thần một cú trời giáng khiến cho đối phương lâm vào vạn kiếp bất phục.



Két két két!!!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK