Người đăng: meomeo14311
Mấy ngày sau, từ nội môn bay ra một đạo phù ấn lơ lửng giữa Ngoại Môn Đường. Phù ấn này nhìn qua có vài phần giống truyền tin phù. Thế nhưng phía trên đạo phù ấn này lại tỏa ra một loại khí tức khiến cho các đệ tử cảm thấy sợ hãi. Hiển nhiên người phát ra phù ấn kia có thực lực không phải tầm thường.“Tất cả đệ tử ngoại môn nghe lệnh, tập hợp tại Ngoại Môn Đường.”
Phù ấn phát ra một đạo thanh âm trầm trầm, nghe vào có thể cảm nhận được chủ nhân của đạo thanh âm này là một người hiền từ. Thế nhưng ẩn sâu trong thanh âm kia, người nghe được lại cảm thấy có chút khiếp nhược. Giống như bản thân là sâu kiến đối diện với tiếng rống của hung thú khổng lồ vậy.
Lại nói, thanh âm phát ra từ phù ấn vang vọng tới nỗi đệ tử ở ngoài sơn môn, thậm chí đang ở cách đó vài dặm cũng có thể nghe thấy.
Xem ra người kia là muốn triệu tập toàn bộ đệ tử ngoại môn của Linh Vân Tông tới Ngoại Môn Đường kể cả những người đang ở bên ngoài tông môn.
Lúc này, sân trước Ngoại Môn Đường, chính xác là phía trước Linh Tiêu Điện đang đứng đông nghẹt người. Toàn bộ là đệ tử ngoại môn, ai nấy trên mặt đều hiện lên chút phấn khích.
Bọn họ sớm đoán ra lần triệu tập lần này chính là thông báo về tông môn đại tái, cho nên ai nấy đều căng mình lên dây cót sẵn sàng cho cú nhảy vọt trong tương lai.
Trước thềm Linh Tiêu Điện xuất hiện ba bóng người, ba người này lần lượt chính là Tần Thiên Hoành, La Chinh cùng mỹ phụ xinh đẹp lần trước xuất hiện từ trong bóng tối. Mỹ phụ xinh đẹp này gọi là Nam Cung Y Vận. Người đúng như tên phong vận thành thục, hút hết toàn bộ ánh nhìn của các nam đệ tử.
Nam Cung Y Vân có thể không trẻ trung tràn đầy sức sống, thanh lệ thoát tục như nhiều nữ đệ tử, thế nhưng trên người nàng lại có một cỗ vận vị cực kì có sức hấp dẫn đối với nam nhân. Đó là lý do vì sao hiện tại chỉ cần đứng nơi đó, mỗi cái nhấc tay nhấc chân đều khiến cho đám nam đệ tử si mê không thôi.
“Có lẽ có nhiều ngoại môn đệ tử còn chưa biết ta.” Tần Thiên Hoành nhìn lớp đệ tử ngoại môn năm nay thi đấu đại tái, lúc này mỉm cười nói: “Ta gọi là Tần Thiên Hoành, là tông chủ Linh Vân Tông.”
Toàn trường nhất thời vang lên từng tiếng xôn xao. Hiển nhiên Tần Thiên Hoành không thường xuyên xuất hiện cho nên đối với nhiều người vẫn còn rất lạ lẫm.
“Tần tông chủ…nghe nói hắn là một vị Nguyên Vương Cảnh cường giả.”
“Thật sự kinh khủng…lần đầu tiên ta được diện kiến một vị Nguyên Vương Cảnh cường giả a.”
“Đây quả thật chính là thỏa nỗi ước mong.”
“Bao giờ liền có thể chạm chân tới cảnh giới như hắn đây.
Tần Thiên Hoành giơ tay ra hiệu cho đám đệt tử yên lặng. Thanh âm của hắn mặc dù trầm trầm, không tính là lớn lắm thế nhưng mỗi câu mỗi từ lại rõ mồn mồn truyền vào tai từng vị đệ tử:
“Các ngươi hẳn là đã đoán ra lý do ngày hôm nay ta triệu tập. Đúng vậy, chính là chuẩn bị cho tông môn đại tái năm nay.”
“Thế nhưng năm nay lại có đôi chút thay đổi.” Tần Thiên Hoành nói: “Năm nay mười người hạng đầu Ngoại Môn Bảng không chỉ được tiến nhập nội môn, phần thưởng được nhận cũng cao hơn những lần trước, đồng thời sẽ được tham dự tỷ đấu với đệ tử thiên tài của hoàng triều.”
Tin tức này không thể không nói chính là một trận bạo tạc giáng thẳng vào trong lòng mỗi đệ tử.
Bình thường, tông môn đại tái diễn ra vô cùng kịch liệt, bởi lẽ mười suất đệ tử được tiến vào nội môn quá sức hấp dẫn. Phần thưởng dành cho mười hạng đầu cũng là vô cùng phong phú. Hạng một thậm chí còn được thưởng một viên tứ phẩm linh đan. Loại đan dược cấp bậc này đối với mỗi đệ tử ngoại môn mà nói có thể coi như truyền thuyết.
Đó chính là điểm khiến cho tông môn đại tái diễn ra ở ngoại môn thêm sôi nổi. Thế nhưng năm nay mười hạng đầu còn được vinh dự thay mặt tông môn xuất mã cùng đệ tử nội môn tham dự đại chiến với hoàng triều. Đây có thể nói chính là một lần được vạn chúng chú mục. Nếu như giành chiến thắng có thể hưởng vô tận vinh quang, được người người ngưỡng mộ.
Đối với những thứ này, làm gì có ai có thể không sục sôi.
“Tông môn đại tái chính thức khởi tranh vào ngày mai, diễn ra trong ba ngày. Thể thức vẫn như mọi năm. Chỉ có thể khiêu chiến người hơn mình hai mươi hạng. Sau ba ngày không còn ai khiêu chiến, mười người hạng đầu chính là mười tân đệ tử nội môn.” Tần Thiên Hoành nhìn đám đệ tử, đưa ra quy tắc.
Vốn định để cho tông môn đại tái bắt đầu ngay ngày hôm nay thế nhưng vì để cho đám đệ tử này chuẩn bị trạng thái tốt nhất, hắn lâm thời thay đổi ý định để cho ngày mai mới bắt đầu.
Khương Thần lúc này đang đứng xen lẫn giữa đám đông, bên cạnh hắn chính là Trương Nhị Huyền. Trương Nhị Huyền lúc này sắc mặt hiện lên vẻ kích động vô cùng. Người này trong thời gian qua đã đột phá tới Nguyên Thể Cảnh đỉnh phong. Chỉ cần tích lũy thêm một khoảng thời gian liền có thể có cơ hội đột phá Nguyên Khí Cảnh.
Hiển nhiên hắn là bị tốc độ tu luyện của Khương Thần dọa cho sợ. Quyết không để đối phương bỏ mình lại sau lưng cho nên mới dốc sức tu luyện như vậy.
Nhìn bộ dáng tên này hiện tại có lẽ hắn cũng muốn tại kì đại tái năm nay đánh ra một phương thiên địa.
“Lão đại, năm nay Trương Nhị Huyền ta nhất định phải đánh thẳng vào hạng năm mươi. Hạng ba mươi liền không dám mơ mộng thế nhưng hạng năm mươi ta nhất định nắm chắc.” Trương Nhị Huyền cười hắc hắc nói.
Khương Thần lúc này không để ý tới Trương Nhị Huyền. Hắn đang suy nghĩ về thể thức thi đấu của tông môn đại tái.
Theo như Tần Thiên Hoành vừa mới nói, người phía dưới muốn khiêu chiến phía trên nhất định phải có khoảng cách là hai mươi bậc. Điều này rất có lợi cho những đệ tử nằm trong hạng mười. Đúng hơn là để công bằng cho đệ tử hạng mười.
Nếu như bất kì ai cũng có thể khiêu chiến hạng mười, vậy thì kia không khác gì xa luân chiến cả. Dùng khoảng cách hai mươi bậc mới có thể khiêu chiến, như vậy cũng có thể làm giảm nhịp độ ra trận của hạng mười.
Thế nhưng cách này lại khiến cho những đệ tử tiềm tu gặp khó khăn khi mà bọn hắn muốn khiêu chiến hạng mười thì phải khiêu chiến lần lượt từ dưới lên
Trên thực tế, đối với những người thực sự có thể khiêu chiến hạng mười thì bọn họ chỉ gặp khó khăn trong hạng năm mươi mà thôi, khi mà muốn vào hạng mười thì phải trải qua trước đó là vài trận chiến kịch liệt với hạng năm mươi.
Hạng mười toàn quái vật vậy thì hạng năm mươi cũng toàn quái kiệt.
Nhìn chung, loại thể thức thi đấu này cũng không có gì mới lạ, mới lạ ở đây chính là tông môn đối với hạng mười có phần ưu ái hơn. Đây là điều có đôi chút khác biệt.
Sau khi triệu tập kết thúc, Khương Thần không trở về nhà mà ngược lại chạy tới Tàng Thư Các tìm kiếm nguyên thuật. Hiện tại công pháp hắn đã bước đầu tu luyện Thái Dương Thiên Mộc Quyết, thế nhưng nguyên thuật lại chưa tu luyện một môn nào.
Bởi lẽ trong trí nhớ của hắn không có bất kì loại nguyên thuật cấp thấp nào cả. Tối thiểu hắn tu luyện cũng liền là nguyên thuật Vương cấp Viêm Dương Lục Biến.
Với lượng Hỗn Nguyên Chi Khí ít ỏi trong cơ thể hiện tại, hắn thậm chí còn không thể đánh ra được biến đầu tiên của Viêm Dương Lục Biến. Tu luyện môn nguyên thuật kia chính là không khôn ngoan.
Hiện tại tại Linh Vân Tông này, nguyên thuật mà đệ tử ngoại môn sử dụng thông thường là Phàm cấp cùng Linh cấp nguyên thuật. Đối với công pháp thì thấp hơn một chút, chủ yếu là Phàm cấp công pháp. Dù sao độ hiếm có của công pháp vẫn cao hơn nguyên thuật. Đồng thời muốn mượn một môn công pháp cần phải đổi rất nhiều điểm cống hiến.
Chính vì vậy cho nên đệ tử tới tu luyện ở Linh Vân Tông, thời điểm đột phá Nguyên Thể Cảnh bắt đầu tu luyện được công pháp, thường bọn họ sẽ mang theo công pháp được chuẩn bị từ trước. Rất ít người tu luyện công pháp trong Tàng Thư Các của tông môn.
Bước chân vào Tàng Thư Các, nơi này hiếm khi lại không đông đúc như mọi hôm. Có lẽ bởi vì các đệ tử đều trở về chuẩn bị trạng thái tốt nhất cho tông môn đại tái ngày mai, cho nên lúc này nơi đây chỉ có một vài đệ tử tới tra tìm tài liệu.
“Đinh trưởng lão tốt, ta tới mượn mấy môn nguyên thuật.”
“Mấy môn nguyên thuật?” Đinh trưởng lão đang ngồi nhâm nhi trà, nghe thấy có người đến mượn mấy môn nguyên thuật, hắn suýt chút nữa phun nước trà trong miệng ra.
Khi thấy người đối diện là Khương Thần, mặt già liền hiện lên chút xấu hổ. Hắng giọng một cái, Đinh trưởng lão nói:
“Sớm không mượn muộn không mượn, đừng nói với ta là ngươi mượn nguyên thuật để chuẩn bị cho đại tái ngày mai a?”
“Chính vậy.” Khương Thần tủm tỉm cười nói.
Đinh trưởng lão trực tiếp lắc đầu không còn gì để nói.
Vốn muốn dò hỏi trêu đùa Khương Thần một chút, không nghĩ tới người này quả thật hiện tại mới tu luyện nguyên thuật để ngày mai đại tái.
Đây không còn là nước đến chân mới nhảy nữa mà là nước ngập quá đỉnh đầu rồi có được không?
Đối với Khương Thần, Đinh trưởng lão cạn ngôn.
“Ngươi tùy ý đi. Trừ khi nguyên thuật cấp cao, còn lại không cần tốn điểm cống hiến.”
Khương Thần gật đầu nhẹ bước vào sâu bên trong Tàng Thư Các.
Hắn không ở tại tầng một mà rảo bước đi lên tầng hai. Nơi này mới xuất hiện Linh cấp nguyên thuật – thứ mà hắn nhắm tới lúc này.
“Thiên Hỏa Chưởng? Tu luyện tới đỉnh cao, một chưởng đánh ra có thể khiến cho đá núi tan chảy, đối thủ ngang cấp cũng có thể nhất thời bị thiêu chết.”
“Nguyên Mộc Thủ…mộc hệ nguyên thuật sao?” Khương Thần cầm trên tay một ngọc giản, xem qua phần giới thiệu được ghi chép liền khẽ lắc đầu. Hắn hiện tại còn không muốn tiết lộ bản thân tu luyện hai loại Hỗn Nguyên Chi Khí.
“Được rồi. Vậy lấy Thiên Hỏa Chưởng đi…một môn cũng đủ rồi.” Cầm lấy ngọc giản ghi chép Thiên hỏa Chưởng, Khương Thần quay trở lại chỗ Đinh trưởng lão.
Tại Tàng Thư Các, từ Linh phẩm nguyên thuật trở lên đều được ghi chép trong ngọc giản. Mà ngọc giản này sẽ bị tinh thần lực khóa lại không cho đệ tử xem trộm. Muốn nhìn được vậy liền phải đăng kí mượn từ chỗ Đinh trưởng lão hoặc Đông Linh trưởng lão.
Tất nhiên đối với nguyên thuật Linh cấp, muốn mượn vậy liền phải giao ra điểm cống hiến hoặc Hỗn Nguyên Thạch. Thẳng ra mà nói, đây chính là đến thuê nguyên thuật, hết thời gian thuê phải trả về nơi cũ.
Khương Thần không có điểm cống hiến nhưng Hỗn Nguyên Thạch có rất nhiều, tùy tiện mượn vài môn nguyên thuật vẫn là không có vấn đề gì.
“Ngươi xác định mượn môn nguyên thuật này về tu luyện để ngày mai thi đấu đại tái?” Đinh trưởng lão nhìn Thiên Hỏa Chưởng trên tay Khương Thần, sắc mặt hiện lên chút khó tin.
Thiên Hỏa Chưởng không phải nguyên thuật cấp cao gì thế nhưng tu luyện được nó lại vô cùng khó khăn. Bởi vì tính chất của nguyên thuật, bàn tay ngươi phải chịu đựng được sức nóng của hỏa hệ Hỗn Nguyên Chi Khí bộc phát.
Một chưởng có thể tan chảy đá núi, uy lực làm sao lại thấp đây. Chính bởi vì thế bàn tay cũng cần phải chịu đựng được nhiệt độ gần như tương đương. Bởi lẽ thời điểm chưởng lực rời tay cũng chính là lúc tay ngươi phải chịu nhiệt độ nung nóng.
“Có vấn đề gì sao Đinh trưởng lão?”
“Không có gì. Chẳng qua môn nguyên thuật này cũng không phải tu luyện một sớm một chiều có thể thành công.”
Đinh trưởng lão tận tình khuyên bảo Khương Thần đổi một môn nguyên thuật mới thế nhưng đối với hắn mà nói, nguyên thuật tại tầng một tầng hai này hắn chỉ cần dụng tâm tu luyện liền có thể nhập môn trong một ngày.
Nhìn thấy Khương Thần khăng khăng lựa chọn Thiên Hỏa Chưởng, Đinh trưởng lão cũng không khuyên bảo hắn nữa.
Sau khi hoàn thành thủ tục, giao nộp Hỗn Nguyên Thạch, Khương Thần liền trở về nhà bắt đầu tu luyện.