Mục lục
Vô Tận Trùng Sinh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Người đăng: meomeo14311

Sau khi nhận phân phó từ Khương Thần, Trương Nhị Huyền liền chạy trở về Linh Vân Tông. Tên này làm việc cũng rất ra sức, thế mà đem thân pháp triển khai đến mức tận cùng, trong thoáng chốc hắn liền hóa thành một luồng thanh phong mà lướt đi.

Vấn Nguyệt Thành nằm ở dưới chân núi ngay cạnh sơn môn Linh Vân Tông, đi qua đi lại bất quá chỉ mất chưa đầy một tiếng đồng hồ. Dưới tốc độ của Trương Nhị Huyền, tin chắc chỉ trong năm phút là chạy trở về.

Đương lúc Khương Thần chờ đợi ở một tiểu sơn lâm nhỏ nhỏ nước non đẹp đẽ thì một luồng kình phong từ đâu xuất hiện. Kèm theo kình phong gào thét còn có một luồng uy áp mạnh mẽ giáng lâm.

Cảm nhận được luồng uy áp này, khóe miệng Khương Thần khẽ nhếch. Vừa mới quay lưng lại thì chủ nhân của luồng uy áp mạnh mẽ kia đã xuất hiện. Đây là một nữ nhân tuổi tầm ba mươi, khuôn mặt xinh đẹp vũ mị, dáng người thành thục phong tình. Trên mình mặc một bộ xích y bó sát khiến cho những đường cong lả lướt được khoe ra một cách triệt để.

Nữ nhân có mái tóc dài được búi cao sau đó cố định bằng một cây trâm tinh xảo, tóc mái phía trước hơi cong cong bồng bềnh, một bên che nửa con mắt nhìn qua hết sức cao sang quý phái. Nàng đứng đó hòa hợp với tiểu sơn lâm, hệt như một kiệt tác do thiên nhiên tạo thành.

Người đến ngoại trừ Nam Cung Y Vận thì còn ai. Nhìn nàng, trong đầu Khương Thần bất giác xuất hiện hình ảnh nữ nhân áo đen quyến rũ kia. Nữ nhân kia cùng Nam Cung Y Vận này cũng đều thuộc dạng nữ nhân phong tình thành thục, đều là mận đào chín mọng, có sức sát thương chí mạng đối với nam nhân. Bọn họ khác biệt hoàn toàn với những nữ tử thanh xuân trẻ tuổi bởi chính loại sức hút đắc biệt này.

Nam Cung Y Vận hiện tại vẻ mặt lạnh lùng trấn định nhưng mà không kém phần uy nghiêm. Bất quá gương mặt quyến rũ kia không che giấu được một vệt tiểu tụy. Tuy rằng vẻ ngoài vẫn xinh đẹp thành thục nhưng mà ẩn sâu bên trong đôi mắt là một sự mỏi mệt. Dường như sự việc Khương Thần lúc trước chính là nguyên nhân khiến cho nàng rơi vào tình trạng như hiện tại.

Nhìn thấy thần sắc của nàng, vẻ mặt lạnh lùng của Khương Thần cũng hơi chút nhu hòa. Bản thân gặp nạn xem ra ngoài Bạch U Cơ ra Nam Cung Y Vận nàng cũng lo lắng không ít. Tình cảm sư đồ xem như tăng thêm một bậc. Ít nhất thì trước đó hắn vẫn coi rằng mối quan hệ của hai người xem như trên phương diện tình cảm thì ít, hợp tác thì nhiều. Bất quá nàng đối với hắn xem như cũng hết lòng hết dạ.

Lại nói, trở lại cách đó một khoảng thời gian, Nam Cung Y Vận đang ngồi đả tọa tu luyện trong phòng thì nhận được tin tức Trương Nhị Huyền vấn an từ Thanh Tuyền. Nàng đem theo nghi hoặc liền triệu kiến tên bàn tử kia.

Sau khi nghe bàn tử kia nói rằng Khương Thần trở về, Nam Cung Y Vận ban đầu còn giận dữ cho rằng đối phương nói nhăng nói cuội. Bất quá khi mà Trương Nhị Huyền lấy ra đôi găng tay kim loại mà nàng lúc trước giao cho Khương Thần kia, nàng liền tin hắn nói thật. Nhưng mà sau đó Nam Cung Y Vận nàng cũng không hề vui vẻ chút nào, ngược lại còn đem theo khuôn mặt âm trầm dựa theo chỉ đường của Trương Nhị Huyền mà bay đi. Điều này khiến cho Trương Nhị Huyền một phen kinh sợ.

Sẽ không phải là gà nhà đá nhau đó chứ?

Lúc này, Khương Thần nhìn thấy Nam Cung Y Vận chậm rãi tiến đến, thế nhưng sắc mặt của nàng cũng không có bao nhiêu thiện cảm, chính vì thế hắn cũng không dám buông lỏng cảnh giác.

Bất chợt, Nam Cung Y Vận giơ lên ngọc thủ, một luồng kình lực khủng bố hướng về phía Khương Thần oanh kích. Kình lực cũng không phải một chiêu toàn lực của nàng, có thể coi như đây là đòn thăm dò, thế nhưng với thực lực của Khương Thần bây giờ thì đón đỡ một chiêu này cũng phải hết sức cẩn thận.

Chỉ thấy vẻ mặt hắn trầm xuống, một luồng Hỗn Nguyên Chi Khí từ trong thân thể lập tức bùng phát. Hỗn Nguyên Chi Khí màu xanh lục tuôn trào đến đâu liền hóa thành từng tầng từng tầng mộc thuẫn đến đó.

Tuy rằng Hỗn Nguyên Chi Khí xanh lục trên người Khương Thần vừa mới phát ra kia khiến cho người ta có cảm giác tươi mới, xanh mát, thế nhưng từ trên đó có thể cảm nhận được một loại kiên cố bền bỉ, một sức phòng thủ siêu cường.

Phanh phanh phanh!!!

Trước kình lực khủng bố của Nam Cung Y Vận, từng tầng mộc thuẫn do Hỗn Nguyên Chi Khí mộc hệ của Khương Thần lập tức bị xuyên thủng. Kình lực kia giống như một mũi kiếm còn mộc thuẫn như tờ giấy mỏng manh, trước mũi kiếm, giấy mỏng làm sao có sức phản kháng.

Xuyên qua năm tầng mộc thuẫn, kình lực mạnh mẽ mới có dấu hiệu chậm lại. Bất quá nó vẫn trực tiếp nện lên ngực Khương Thần khiến cho hắn không khỏi phun ra một ngụm tiên huyết, thân thể loạng choạng lui về sau mấy bước mới có thể ổn định thân hình.

Lau đi vết máu vương trên khóe miệng, thanh âm lạnh lùng không mang theo biểu tình của Khương Thần chậm rãi vang lên:

“Sư phụ, lễ gặp mặt này có chút nặng a.”

“Hừ…” Nam Cung Y Vận Chỉ khẽ hừ lạnh trong cổ họng, ánh mắt lạnh lùng vẫn ngó chừng Khương Thần mà đánh giá: “Nguyên Linh Cảnh sao…trong thời gian vài tháng liền có thể từ Nguyên Hồn Cảnh trung kỳ đạt tới Nguyên Linh Cảnh trung kỳ, xem ra ngươi quả thật đã bị đoạt xá.”

“Vậy mà còn to gan lớn mật chạy tới đây sao?”

Nam Cung Y Vận nói đoạn liền lập tức muốn xuất thủ, bất quá bên kia Khương Thần vội vàng ngăn cản. Hắn cười khổ mà nói:

“Sư phụ, ngươi thấy ta đột phá Nguyên Linh Cảnh liền không cao hứng sao? Chẳng lẽ ngươi không có một chút tin tưởng vào khả năng của đệ tử của mình?”

Đoạn, sắc mặt của Khương Thần hơi chùng xuống:

“Quên đi, dù sao ngươi cũng mới làm sư phụ ta có vài ngày, làm sao có thể hiểu hết được. Biết thế này liền kêu tên bàn tử kia gọi sư tỷ tới.”

Nhắc đến Bạch U Cơ, sắc mặt lạnh lùng của Khương Thần hiện ra một vệt ôn nhu. Mà vệt ôn nhu này vừa vặn bị Nam Cung Y Vận trông thấy, khóe miệng của nàng không khỏi nhếch lên vòng cung quỷ dị, tiếng cười lạnh theo đó cũng chậm rãi truyền ra.

Rõ ràng nếu như Khương Thần bị đoạt xá, kẻ đoạt xá sẽ thừa hưởng được toàn bộ ký ức của Khương Thần, toàn bộ những chuyện Khương Thần biết đối phương đều sẽ biết. Dựa vào điều này, đối phương hoàn toàn có thể đóng giả trở thành hắn để chạy về Linh Vân Tông lừa đảo mọi người. Bất quá, có một thứ mà kẻ đoạt xá không thể nào làm giả được đó chính là cảm xúc. Chính một vệt ôn nhu khi Khương Thần nhắc tới Bạch U Cơ kia đã khiến cho Nam Cung Y Vận lưu ý.

Lại nói, vẻ mặt của nàng lúc này xuất hiện chút mất tự nhiên. Một câu kia của Khương Thần hiển nhiên là đang đá xéo nàng thân làm sư phụ mà ngay cả đệ tử của mình cũng không nhận ra. Nhưng biết làm sao được, nàng quả thật tiếp xúc với hắn chưa lâu, muốn phân biệt được thật giả hiện tại chỉ có Bạch U Cơ mà thôi.

“Không vấn đề gì, hiện tại sưu hồn ngươi là được, không phải sao.” Nam Cung Y Vận cười lạnh, một bước bước ra liền xuất hiện ngay bên cạnh Khương Thần.

Tốc độ của nàng rất nhanh, từ lúc dứt lời đến khi xuất hiện bên cạnh Khương Thần chỉ mất một cái nháy mắt. Mà trong một cái nháy mắt này, Khương Thần nhất thời không làm ra phản ứng kịp. Trơ mắt nhìn bàn tay trắn nõn của Nam Cung Y Vận đánh tới, sắc mặt hắn liền kinh biến.

Nếu như bị sưu hồn, không nói tới rất nhiều bí mật của hắn sẽ bị lộ mà trong tương lai thần hồn của hắn cũng sẽ bị tổn thương nặng nề, hoặc nói đúng hơn là trở thành người ngu. Cũng bởi vì lý do này mà thường nguyên giả nếu bị kẻ địch sưu hồn sẽ lựa chọn tự bạo linh hồn, ngọc đá cùng tan với kẻ địch.

Bộp!!!

Ngọc thủ đánh tới đỉnh đầu Khương Thần liền đổi hướng, bàn tay hơi co lại, bốn ngón tay trắng nõn kia hướng tới trán Khương Thần khẽ gõ một gõ, thanh âm mang theo chút ý cười của Nam Cung Y Vận liền vang lên:

“Tiểu tử, ngươi nghĩ ánh mắt của vi sư tệ đến vậy sao?”

Theo phản xạ ban đầu, Khương Thần vốn lùi lại vài bước cho nên thuận theo cú cốc đầu này, hắn quả thật loạng choạng lui lại, bản thân sau đó ngã ngồi trên mặt đất, vẻ mặt hiện lên chút mộng bức.

Diễn? Từ đầu tới giờ Nam Cung Y Vận đều là diễn? Hắn vậy mà bị nữ nhân nhỏ hơn mình cả vạn năm này đùa bỡn trên tay. Quả thật xấu mặt quá rồi!

Nhìn thấy vẻ ngạc nhiên giống như không tin vào mắt mình của Khương Thần, Nam Cung Y Vận khẽ cười, ánh mắt cũng là tràn ngập vui vẻ mà nhìn hắn.

Trên thực tế từ thời điểm Trương Nhị Huyền giải thích sơ qua mọi chuyện cho Nam Cung Y Vận nàng, nàng cũng đã tin tưởng đến sáu phần. Chạy tới nơi này quan sát cử chỉ cũng như biểu hiện của Khương Thần, tin tưởng của nàng về việc Khương Thần không hề bị đoạt xá cũng tăng lên. Cuối cùng một tia ôn nhu khi nhắc đến Bạch U Cơ kia liền khiến cho nàng hoàn toàn tin tưởng người trước mắt nàng là Khương Thần thật sự. Vừa rồi chỉ là đùa bỡn hắn một chút mà thôi. Không nghĩ tới hiện tại hắn lại thể hiện ra một bộ mặt ngạc nhiên đến vậy. Điều này không khỏi làm cho nàng cảm thấy có chút buồn cười.

Thanh âm vừa mang theo vẻ uy nghiêm không thể cự tuyệt, vừa có một chút hờn dỗi khẽ vang:

“Còn ngây ngốc ngồi đó sao? Mau đứng dậy cho ta nhìn thoáng một chút. Lo lắng chết ta rồi.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK