Người đăng: meomeo14311
“Không cần, chỉ cần điều tra hắn là ai là được.” Long Tinh Thần khẽ mỉm cười nói.Đoạn, hắn lại trở về bàn thưởng thức nốt tách trà nóng.
Nếu như hiện tại có người tại kinh thành ở đây, rất dễ liền nhận ra Long Tinh Thần chính là tam hoàng tử của Cửu Nguyệt Vương Triều. Mà vị gia nhân vừa rồi cũng đã gọi hắn là tam hoàng tử.
Hoàng đế Cửu Nguyệt Vương Triều họ Long. Hắn gọi là Long Thiên Thánh, lên ngôi hoàng đế đến giờ được ba mươi năm. Thực lực Nguyên Vương Cảnh trung kì đỉnh phong, cao hơn Tần Thiên Hoành một chút khi mà Tần Thiên Hoành mới chỉ đạt tới Nguyên Vương Cảnh trung kì.
Long Thiên Thánh có tổng cộng ba người vợ bốn người con.
Chính thất hoàng hậu cũng là vợ cả, cùng với hắn có hai người con một nam một nữ sinh đôi. Thời điểm sinh thời, dị tượng hiện lên, nhật nguyệt tranh huy, vì thế hai người con kia được Long Thiên Thánh đặt tên là Long Nhật cùng Long Nguyệt.
Vợ hai của hắn là một vị quý phi, nàng sinh cho hắn một người con trai. Thời điểm sinh ra người con kia, từ thiên ngoại phóng tới một khỏa tinh thần khổng lồ. Người con kia theo đó liền tên là Long Tinh Thần. Cũng chính là Long Tinh Thần hiện tại đang ngồi trong trà lầu.
Vợ thứ ba cũng là người Long Thiên Thánh yêu thương nhất, nàng sinh cho hắn một ái nữ. Người kia không ai khác chính là Long Giai My.
Long Giai My thiên tư tu luyện cùng trí thông minh đều hơn xa ba người còn lại, lại nhận được sự sủng ái của hoàng thượng cho nên đều khiến cho ba người kia có chút không vui.
Long Tinh Thần chỉ hơi chút không thích nàng bởi vì được sủng ái, nhìn chung đối với nàng vẫn rất hoàn thuận. Thế nhưng Long Nguyệt cùng Long Nhật lại khác. Cả hai người họ có thể nói là vô cùng ghen ghét Long Giai My, bởi lẽ Long Giai My là người có khả năng tranh đoạt trực tiếp hoàng vị với đại hoàng tử Long Nhật nhất.
Lại nói, lúc này Long Tinh Thần vẫn đang chậm rãi thưởng thức chén trà nóng. Từ bên ngoài nhẹ nhàng bước tới một vị nam tử mặc phục sức y hệt như những cận vệ. Người này sau khi đi tới liền chắp tay thi lễ, thanh âm kính cẩn vang lên:
“Tam gia, nàng tới Vân Nguyệt Thành để mua Dưỡng Nhan Linh Dịch. Nghe nói một thời gian dài bên kia không bán ra cho nên nàng mới sốt ruột chạy đến tìm hiểu xem sao.”
“Dưỡng Nhan Linh Dịch sao? Là thứ mà nàng dùng để tặng cho các vị phu nhân?”
“Đúng vậy.” Vị thuộc hạ kia gật đầu nói.
“Nha đầu này làm công tác ngoại giao rất tốt.” Long Tinh Thần khẽ cười nói: “Hết thảy mấy vị phu nhân quyền cao chức trọng tại hoàng thành nàng đều sẽ thân thiết.”
“Tam gia, ngài có chỗ không biết…Dưỡng Nhan Linh Dịch này quả thật là điểm yếu chí mạng của nữ nhân các nàng.” Thuộc hạ kia nói: “Ta thấy một vị phu nhân sau khi sử dụng liền trẻ ra vài tuổi, quả thật chính là thần dược bảo trì nhan sắc.
“Điều tra được ở đâu luyện chế loại đồ vật này không?”
“Là một vị đệ tử của Linh Vân Tông.”
“Đệ tử Linh Vân Tông?”
“Đúng vậy. Hắn dường như tên là Khương Thần thì phải. Người này tại Linh Vân Tông cũng có chút nổi tiếng.” Gia nhân khẽ cúi mình nói.
Long Tinh Thần nghe thấy thuộc hạ nhắc tới hai chữ Khương Thần, sắc mặt hiện lên chút cổ quái. Chẳng lẽ lại trùng hợp đến vậy? Hắn còn vừa gặp một vị Khương Thần đây.
“Ngươi kia trông như thế nào?”
Vị gia nhân kia dựa theo tin tức điều tra được mô tả lại bộ dáng Khương Thần. Đây vừa khớp với người mà Long Tinh Thần vừa gặp lúc này. Sắc mặt hắn lúc này hiện lên vẻ hứng thú.
“Người này tại Linh Vân Tông nổi tiếng thế sao? Ta nhìn hắn cũng không có gì nổi bật.”
“Hắn quả thực nổi tiếng.” Vị gia nhân kia nói: “Thuộc hạ điều tra được, người này là đệ tử của trưởng lão nội môn. Trong kì đại tái vừa rồi đã dùng thực lực Nguyên Thể Cảnh đánh bại Nguyên Khí Cảnh, vừa vặn thủ hộ thành công hạng mười.”
“Nguyên Thể Cảnh đánh bại Nguyên Khí Cảnh…ừm, cũng có chút ghê gớm.” Long Tinh Thần khẽ gật gù, khóe miệng nở nụ cười tự nhiên, coi như đó cũng chỉ là điều bình thường.
Dù sao vượt cảnh giới đánh bại đối thủ hắn cũng không phải chưa từng làm. Thời điểm còn là Nguyên Khí Cảnh đỉnh phong, hắn cũng từng đánh bại một vị Nguyên Hồn Cảnh. Chuyện này sớm đã được truyền tại hoàng thành từ lâu không có gì lạ.
“Thế nhưng người kia lấy thực lực vừa mới đột phá Nguyên Thể Cảnh đánh bại hạng mười Ngoại Môn Bảng Nguyên Khí Cảnh trung kì.” Vị thuộc hạ cười khổ giải thích rõ ràng.
“Mới đột phá Nguyên Thể Cảnh? Đánh bại Nguyên Khí Cảnh trung kì? Ngươi không nghe nhầm chứ?”
“Hoàn toàn không. Vị Khương Thần này còn sử dụng tinh thần lực. Mà tinh thần lực của hắn cũng cực kì cường hãn.” Thuộc hạ khẽ nói.
Long Tinh Thần nghe vậy, nụ cười tự tin rốt cuộc không còn chút gì. Nếu như dùng Nguyên Thể Cảnh sơ kì đánh bại Nguyên Khí Cảnh trung kì, loại thành tích này cũng quá ghê gớm. Ít nhất thời điểm đó hắn ngay cả Nguyên Khí Cảnh cũng không dám đối mặt.
“Xem ra vị Khương Thần này rất đáng để kết giao.” Long Tinh Thần khóe miêng nhếch lên nụ cười tà dị.
Nghĩ lại khoảnh khắc lúc Khương Thần dạy hắn cách câu dẫn nữ tử, khuôn mặt Long Tinh Thần lại lộ ra nụ cười khổ.
“Đúng rồi…ngươi có điều tra được bên cạnh hắn thường có một vị nữ tử hay không?”
“Ý ngài là Bạch U Cơ? Nàng là đệ tử nội môn, đồng thời là sư tỷ của vị Khương Thần kia.”
“Hóa ra nàng gọi là Bạch U Cơ…ha ha…rất có hương vị nữ nhân.” Long Tinh Thần lại khẽ nhấp một ngụm trà, thanh âm vui vẻ vang lên. Giây lát sững người, hắn lắc đầu: “Nếu như muốn kết giao với người kia, tốt nhất không đánh chủ ý lên nữ nhân của hắn.”
…
Sau khi rời khỏi trà lầu, Khương Thần dẫn Bạch U Cơ vòng qua các cửa tiệm bán linh dược quyết định mua một ít dược tài về để bắt đầu luyện tập luyện đan trở lại.
Một số loại đan dược trong trí nhớ của Khương Thần cần có yêu đan của yêu thú. Thế nhưng không phải bất kì loại yêu thú cấp thấp nào cũng có yêu đan, chính bởi vì vậy cho nên yêu đan tại nơi này cũng có chút hiếm có. Ít nhất ở Vân Nguyệt Thành này không chỗ nào bán yêu đan.
Một số dã thú sau khi gặp được thiên địa tạo hóa, nuốt tinh hoa của vạn vật, lại hấp thu Hỗn Nguyên Chi Khí trong trời đất liền hóa yêu, yêu thú này gọi là yêu thú hậu thiên, từ dã thú tiến hóa mà thành. Loại này sẽ không xuất hiện yêu đan, nếu như có, đó chỉ là giả đan.
Ví dụ như Thị Huyết Biên Bức, Liệp Yêu Lang mà Khương Thần đã từng gặp, đó chỉ là yêu thú hậu thiên.
Yêu thú tiên thiên là những yêu thú được thiên địa sinh ra, loại yêu thú này thường thường sẽ cường hãn hơn yêu thú hậu thiên, đồng thời loại yêu thú này mới xuất hiện yêu đan. Bình thường, nơi có mức độ Hỗn Nguyên Chi Khí thấp sẽ ít khi xuất hiện yêu thú tiên thiên.
Yêu đan của yêu thú trên một mức độ nào đó chính là mệnh mạch của chúng, nó gần giống với nguyên đan của Nguyên Đan Cảnh cường giả. Mất đi yêu đan, yêu thú có thể không chết thế nhưng chiến lực chắc chắn sụt giảm cực mạnh.
Lại nói, trên đường trở về tông môn, Bạch U Cơ đều thỉnh thoảng sẽ nhìn lén Khương Thần đồng thời nở nụ cười tủm tỉm.
Khương Thần biết lý do nàng cười trộm, sắc mặt lúc này hiện lên chút dở khóc dở cười. Đây hẳn là do hắn thể hiện một bộ mặt phong lưu trước mặt nàng cho nên nàng mới có hành động như bây giờ.
Nghĩ lại cũng thấy đây không có gì lạ. Từ khi Bạch U Cơ quen biết Khương Thần, lúc nào hắn cũng giữ một vẻ mặt lạnh lùng, lạnh nhạt với tất cả mọi thứ. Số lần hắn nở nụ cười nàng có thể đếm trên đầu ngón tay. Nào đã bao giờ nhìn thấy một Khương Thần khác hoàn toàn như vậy.
“Quả đúng là bất khả tư nghị.” Bạch U Cơ khẽ lắc đầu nói: “Không biết bao nhiêu thiếu nữ nhà lành đã rơi vào tay ngươi rồi.”
“Sư tỷ, chuyện này không thể nào xảy ra a…ta không phải loại người đó.”
“Hừ…ai mà tin được ngươi.” Bạch U Cơ hừ lạnh đáp, hai mắt khẽ híp lại, con ngươi đảo qua đảo lại một cách giảo hoạt.
“Ta quả thực chỉ đang diễn trò.” Khương Thần cười khổ nói: “Mà lại, ngươi xem ra cũng đã hấp dẫn không ít nam nhân a.”
“Hừ…đám người kia cũng chỉ chú ý đến nhan sắc của ta mà thôi. Hoàn toàn không có ý tốt, ta lười để ý bọn họ.” Bạch U Cơ bĩu môi khẽ nói.
Mặc dù vậy, sắc mặt của nàng cũng hiện lên chút rạng rỡ. Dù sao hấp dẫn được nhiều người chứng tỏ bản thân mình rất xinh đẹp. Đây là điều mà nữ nhân các nàng quan tâm nhất.
“Đúng rồi, thời gian ngươi dưỡng thương, tông môn đã quyết định ngày chúng ta sẽ tới hoàng thành tham dự đại chiến.” Bạch U Cơ sau khi giở ra quyển sách dầy trên tay, nàng đọc một số thông tin trong đó, rốt cuộc nhớ ra một chuyện, bấy giờ mới nói.
Nhìn bộ dáng chút nhớ chút quên của Bạch U Cơ, Khương Thần không nhịn được khẽ cười nhẹ một tiếng. Thanh âm trêu chọc vang lên:
“Có phải nếu như không ghi chép lại, sư tỷ liền không biết bao giờ được đi tỉ đấu phải không?”
Bạch U Cơ biết đây là Khương Thần đang trêu mình thế nhưng nàng vẫn không nhịn được mà đỏ mặt. Chứng hay quên này quả thật khiến cho nàng nhiều lần muốn độn thổ. Rất may chỉ có mình Khương Thần biết được bí mật này của nàng.
“Hừ…sư tỷ có lòng tốt mới thông báo cho ngươi. Nếu không trở về tìm hạng mười Ngoại Môn Bảng các ngươi mà hỏi.” Bạch U Cơ lườm nguýt Khương Thần, khẽ nói.
“Được rồi được rồi, ta thua.” Khương Thần lắc đầu bất đắc dĩ nói: “Chuyện này ta cũng chưa được nghe, mong sư tỷ chỉ giáo.”
Bạch U Cơ thấy Khương Thần nhận thua, bấy giờ mới nở một nụ cười đắc ý nói:
“Ơ, vừa rồi có ai dường như không muốn nghe. Tốt thôi, ta không nói nữa.”
Khương Thần nghe vậy sắc mặt trực tiếp biến đen.