Mục lục
Vô Tận Trùng Sinh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Người đăng: meomeo14311

“Ta có chuyện này cần nói rõ với các vị trước.” Khương Thần hướng về phía mọi người nói: “Tất cả các vị đều biết ta mang điểm số cao trên người đúng không?”



Mọi người đều trầm mặc nhìn Khương Thần không đáp. Bọn họ muốn đợi xem chuyện tiếp theo hắn định nói là gì.



Lúc này thanh âm trầm trầm lạnh lẽo của hắn lại khẽ vang lên:



“Hẳn các vị đều biết tọa độ của ta lần thông báo trước đã bị tiết lộ. Hiện tại đi tới trung tâm chắc chắn trên đường sẽ bị người săn đón.”



Bên phía Kim Tiên Giáo, Dạ Tư Tĩnh bước ra, thanh âm nhẹ nhàng tựa gió thoảng lúc này vang lên:



“Không biết Khương huynh đã có giải pháp? Có thể hay không nghe ý kiến của tiểu muội một chút.”



“Thỉnh.” Khương Thần khẽ gật đầu nói.



Dạ Tư Tĩnh giơ lên địa đồ, chỉ vào các điểm trọng yếu nàng đã đánh dấu trước đó, nói:



“Ngày hôm qua ta đã dựa theo tọa độ được thông báo trước đó tính toán khoảng cách cũng như hướng đi của các phe khác. Mời mọi người lắng nghe.”



Nói đoạn, nàng chỉ vào một điểm trên địa đồ nói:



“Đây là vị trí hiện tại của chúng ta. Gần với chúng ta nhất là đội ngũ Nguyên Khí Cảnh của Minh Nguyệt Vương Triều.”



Nói đoạn, nàng lại chỉ về phía Tây Bắc của Suối Ma, phần địa phận giáp ranh giữa Đồng Trắng và Hắc Yên Hồ nói:



“Bọn họ hiện tại có thể đang tiến dần về Suối Ma, nếu như chúng ta lựa chọn đi vòng qua hẻm núi Tử Thần bằng con đường Hắc Yên Hồ, không quá một ngày sẽ gặp bọn họ.”



Mọi người nghe vậy sắc mặt thoáng hiện vẻ lo lắng. Trong đoàn mặc dù có Nguyên Hồn Cảnh thế nhưng bọn họ không được ra tay với Nguyên Khí Cảnh, điều đó có nghĩa là nếu như có đội ngũ Nguyên Khí Cảnh phục kích, bọn họ chỉ có thể đứng nhìn đồng đội chiến đấu.



Mà Nguyên Khí Cảnh trong đội hiện tại cũng chỉ có khoảng bảy tám người, gặp phải bất kì đội ngũ nào cũng là một hồi triền đấu. Huống hồ bọn họ đối mặt cũng không phải chỉ một kẻ địch mà là rất nhiều.



“Chúng ta có thể lựa chọn đường đi thứ hai đó là đi theo hướng Nam, sau khi vòng hết qua Đồi Sinh Tử có thể ngược lên hướng Đông Bắc đi qua Khu Mỏ Hoang. Tỷ lệ bị phục kích ở chỗ này không cao khi mà đội ngũ có thể tiến đến Khu Mỏ Hoang là Cổ Nguyên Vương Triều, bọn họ có thể hai ngày nữa mới tới.” Dạ Tư Tĩnh nói.



“Vượt qua Khu Mỏ Hoang nếu như không có quá nhiều trở ngại chúng ta sẽ cần ba ngày để tới được trung tâm.” Nói đoạn, nàng kéo một đường thật dài trên địa đồ nói: “Để phòng trừ còn có phục kích trên đường tới trung tâm, chúng ta có thể vượt qua Khu Mỏ Hoang sau đó vòng ngược lại theo hướng Tây Bắc đi về đầu bên kia hẻm núi Tử Thần, chắc chắn sẽ không nhiều người nghĩ chúng ta đi đường đó.”



Loại phương án giải quyết thứ hai dường như cũng là lựa chọn của Dạ Tư Tĩnh cho nên nàng phân tích rất kĩ càng, thậm chí tính toán hết đường đi nước bước sau đó. Tối thiểu bọn họ hiện tại có ba sự lựa chọn.



Một là đi vòng qua Hắc Yên Hồ gặp phải đội ngũ Minh Nguyệt Vương Triều. Hai là dùng tốc độ nhanh nhất vượt qua Đồi Sinh Tử vòng qua Khu Mỏ Hoang đi lên phía Đông Bắc sẽ né được đội ngũ Cổ Nguyên Vương Triều. Ba là tại Khu Mỏ Hoang rẽ ngang sang hướng Tây Bắc thuận đường hẻm núi Tử Thần đi ra.



Tất nhiên kia là tính toán với hai đội ngũ gần nhất, nàng cũng không thể tính được hết toàn bộ các đội ngũ khác bởi lẽ có người đến trước có người đến sau muốn làm ngư ông đắc lợi. Loại trừ các trường hợp có thể xảy đến, Dạ Tư Tĩnh phỏng đoán trên đường tối thiểu sẽ phải chạm trán một đội ngũ của sáu thế lực còn lại.



Nàng đem hết những gì mình phân tích trong nửa đêm hôm qua nói ra cho mọi người cùng biểu quyết.



Bên phía Kim Tiên Giáo dường như đã quen thuộc phân tích của Dạ Tư Tĩnh cho nên đối với nàng cũng chỉ thoáng chút trầm lắng. Về phía Khương Thần, hắn vẫn một mực lạnh nhạt không nói gì.



Người ngạc nhiên nhất có lẽ là Bạch U Cơ, bởi lẽ nàng không ngờ được đối phương chỉ dùng một đêm lại dựa vào những thông tin nghèo nàn có thể suy ra nhiều thông tin hữu ích đồng thời vạch ra nhiều phương án đối kháng đến vậy.



Nhìn thấy Khương Thần đối với các phương án của mình có vẻ không có phản đối, Dạ Tư Tĩnh liền đưa ra chín tờ danh sách đều là ghi tên những người còn lại trong thí luyện của chín thế lực. Sau đó thậm chí còn phân tích thế lực nào hiện tại đang yếu nhất, đang mạnh nhất. Đội ngũ Nguyên Khí Cảnh, Nguyên Hồn Cảnh của bên nào đang hoạt động tốt nhất. Từ đó đem các khả năng đụng độ ngẫu nhiên biến nó thành có chủ đích.



Ví dụ như ngoại trừ Kim Tiên Giáo cùng với Linh Vân Tông, đội ngũ Nguyên Khí Cảnh của Thiên Nguyên Vương Triều hiện tại không còn, yếu nhất liền là Thiên La Môn, khỏe nhất liền là Cổ Nguyên Vương Triều, khỏe thứ hai là Cửu Nguyệt Vương Triều.



Nếu như lựa chọn di chuyển ngẫu nhiên có thể gặp một thế lực nào đó, chẳng bằng chọn đường đi có thể gặp được thế lực yếu nhất, khi đó phần thắng của các nàng sẽ cao hơn rất nhiều. Tất nhiên di chuyển theo hướng nào sẽ tránh được hết rủi ro thì bọn họ sẽ chọn, còn nếu không thì lựa chọn con đường có xác suất cao gặp thế lực yếu thay vì thế lực mạnh.



“Dạ sư muội, đêm qua ngươi chính là chuẩn bị những thứ này sao?” Trầm Hiểu Sam nhìn Dạ Tư Tĩnh, có chút khó tin nói.



Kế hoạch di chuyển lần này so với dĩ vãng cần phải tính toán chuẩn xác hơn nhiều. Lúc trước bọn họ chỉ là dựa theo tọa độ của địch nhân mà di chuyển vòng ngoài hòng né tránh, thế nhưng hiện tại chính là đi vào trung tâm, càng vào trung tâm xác suất gặp địch nhân mạnh mẽ sẽ tăng lên, chính vì thế cho nên kế hoạch đề ra cũng cần phải kĩ lưỡng đồng thời có nhiều phương án dự phòng phòng trừ biến cố.



Trầm Hiểu Sam không thể tin được chỉ dựa vào một tấm địa đồ cùng với thông tin ít ỏi có được từ ngày hôm trước, Dạ Tư Tĩnh lại có thể đem đường đi nước bước của đối phương phỏng đoán rạch ròi như vậy.



Mặc dù không biết nàng có đoán đúng hay không thế nhưng dám có phỏng đoán, dám làm ra dự phòng, Dạ Tư Tĩnh quả nhiên là người có đầu óc nhạy bén, linh hoạt, đầu óc của người có thể làm được việc lớn.



“Đúng vậy sư tỷ. Chúng ta không có quá nhiều thời gian để quyết định đường đi. Ta đề cử chúng ta cần nhanh nhất vượt qua Khu Mỏ Hoang sau đó theo hướng Tây Bắc đi ngược về đầu bên kia của hẻm núi Tử Thần.”



Nói đoạn, Dạ Tư Tĩnh nhìn lên Khương Thần, trông thấy khuôn mặt điềm tĩnh không biểu lộ cảm xúc của hắn, nội tâm đột nhiên cảm thấy có chút kì quái.



Chẳng lẽ người này cứ như vậy không có chút biểu lộ ra sự ngạc nhiên hay vui mừng gì sao? Dù sao kế sách của bản thân mình cũng rất là chi tiết đi, tối thiểu đối phương cũng nên có một chút điểm sắc mặt chứ.



Dạ Tư Tĩnh lại suy nghĩ lại phương án của mình xem có sai sót chỗ nào không. Nàng sợ bản thân bỏ sót chỗ nào để cho Khương Thần nhìn ra mới khiến cho hắn có vẻ mặt như hiện tại. Sau khi không tìm ra sai sót nào, nàng mới nhìn lên Khương Thần cười nói:



“Khương huynh không biết đối với mấy phương án tiểu muội đưa ra thấy thế nào?”



Khương Thần khẽ nghiêng đầu một thoáng, sau cùng không nhìn vào bản đồ mà lạnh lùng nói:



“Ta nghĩ không cần thiết phải rườm rà vậy đâu.”



Một câu này của hắn vang lên đồng nghĩa với việc bác bỏ toàn bộ kế sách của Dạ Tư Tĩnh, điều này khiến cho mấy vị đệ tử Kim Tiên Giáo có chút giật mình. Chẳng lẽ Khương Thần còn có kế sách vẹn toàn hơn hay sao.



“Khương huynh có cao kiến gì chăng?” Dạ Tư Tĩnh cười nói.



Nàng vẫn một mực giữ nụ cười hiền lành trên môi, không vì Khương Thần đem toàn bộ tính toán của mình bác bỏ mà sinh ra xấu hổ hay giận dữ. Một nữ tử tri thức như nàng thừa hiểu nàng không thể đem hết toàn bộ khả năng có thể xảy ra thâu tóm lại được, Khương Thần có thể tìm ra giải pháp tốt hơn, nàng rất vui lòng đem nó tiếp thu học tập.



Nhìn thấy thái độ của Dạ Tư Tĩnh không có bao nhiêu chuyển biến, nói đúng hơn thì không xuất hiện chuyển biến, Khương Thần trong lòng thầm tấm tắc khen.



Bình thường mấy vị nữ tử thông minh thường sẽ đi kèm với có chút tự ngạo. Nếu như nhận định của mình bị bác bỏ một cách thẳng thừng như vậy, các nàng thường thường sẽ vô cùng tức giận, hoặc không sẽ thể hiện ra khuôn mặt khó chịu.



Thế nhưng Dạ Tư Tĩnh thì không, hiển nhiên nữ tử này không chỉ thông minh xinh đẹp mà còn rất hiểu chuyện, rất biết điều tiết cảm xúc.



Khương Thần không chút suy nghĩ, thanh âm giống như trần thuật một sự việc, hết sức tự nhiên thế nhưng nó lại khiến cho không ít người ở đây giật mình sửng sốt.



Hắn nói”



“Ta nghĩ không nhất thiết phải đi đường vòng, trực tiếp vượt qua hẻm núi Tử Thần là được rồi.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK