Mục lục
Vô Tận Trùng Sinh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Người đăng: meomeo14311

“Ta…ta đã sẵn sàng.”

Khương Thần nghe vậy liền khẽ mỉm cười. Hắn dùng sức cầm lấy cổ chân của Bạch U Cơ kéo dịch về phía trước một chút sau đó đem hai chân nàng tách rộng ra. Phía dưới, hắn chậm rãi cầm lấy tiểu đệ nhẹ nhàng ma sát nơi cửa động của Bạch U Cơ cho đến khi tiểu đệ tràn đầy mật dịch của nàng.

Lưu luyến hồi lâu bên ngoài cửa động còn đang óng ánh ngọc dịch, cuối cùng Khương Thần không còn do dự, không còn chần chừ nữa, phía dưới tiến nhập vào chốn đào nguyên ôn nhu của Bạch U Cơ. Lúc Khương Thần tiến vào đã phá tan vùng đất vẫn kiên trinh thánh khiết của nàng.

“A~”

Một nửa tiến vào, Bạch U Cơ liều khẽ rên rỉ một tiếng đầy thống khổ. Dường như bởi vì địa phương kia chật hẹp bất ngờ bị tập kích khiến cho nàng có cảm giác toàn thân bị xé rách, chính vì thế đau đớn kinh hãi kêu lên thành tiếng. Đây cũng một phần là do tiểu đệ đệ của Khương Thần thật sự quá lớn làm Bạch U Cơ chịu không nổi. Miệng rên lên, thân thể có chút tránh né, nước mắt như những hạt trân châu rơi xuống không ngừng.

Khương Thần kiềm chế dục vọng của bản thân, giữ tiểu đệ lơ lửng như thế mà dùng ánh mắt lo lắng nhìn nữ tử trước mắt, trầm giọng nói:

“Sư tỷ, cảm thấy thế nào?”

“Đau…bất quá…không sao, Thần, ta cũng muốn khiến cho ngươi…khoái hoạt.”

Khương Thần khẽ gật đầu. Hắn dùng sức đẩy hai cái, tiểu đệ đệ liền nằm gọn bên trong Bạch U Cơ. Lúc này, nàng rên rỉ thống khổ kêu lên một tiếng đau đớn, nước mắt giàn dụa, khuôn mặt nửa chìm trong sự khoái hoạt, nửa lại nhăn lại vì đau đớn.

Đùi ngọc của nàng rất nhanh xuất hiện một tia máu đào chảy từ đào nguyên bí địa ra. Đây chính là minh chứng cho việc cái ngàn vàng của nàng bị Khương Thần chính thức lấy xuống. Nhìn thấy tia máu đào này, trong lòng Khương Thần không hiểu thấu có một tia vui vẻ vô cùng. Dù hắn biết Bạch U Cơ là vẫn còn trinh trắng đấy, nhưng mà chính tay mình hái xuống, chính tay mình xác nhận, hắn vẫn là rất vui vẻ.

Khương Thần giữ nguyên như vậy, cúi người áp lên thân thể mềm mại của nàng, ôn nhu hôn lên những giọt nước mắt trên khuôn mặt của nàng.

“Sư tỷ, ta sẽ yêu thương ngươi suốt đời.”

“Thần…ta rất vui khi được làm nữ nhân của ngươi.” Bạch U Cơ khó khăn khẽ thở ra một hơi: “Lão công…ta yêu ngươi.”

“Sư…” Khương Thần chợt nở nụ cười vui vẻ: “Lão bà, ta cũng vậy.”

Khương Thần ôm lấy trán nàng, không cho nàng tránh né, eo dùng sức rút ra sau đó chậm rãi đẩy vào trong một cách chậm rãi. Bạch U Cơ thoải mái “a” lên một tiếng, miệng mở ra, Khương Thần thừa thế hôn lên cái miệng nhỏ nhắn của nàng, lưỡi tiến vào trong, hạ thân bắt đầu chuyển động không ngừng.

Trên mặt Bạch U Cơ hiện lên vẻ sướng khoái, bắt đầu vặn vẹo, nàng đột nhiên dùng sức phối hợp với hạ thân của Khương Thần, xoay người hướng vào trong giường, vai rung động, thân thể mềm mại với những đường cong mê người. Khương Thần bò lên trên giường nằm xuống phía trên nàng, cả quá trình, cả hai người vẫn là không hề tách rời.

Nằm bên trên cỗ thân thể mềm mại động nhân, Khương Thần nhẹ nhàng vuốt ve mái tóc dài cùng bờ vai nàng, ôn nhu nói:

“Sư tỷ, ngươi thật đẹp. Phía dưới cũng là tuyệt vời như vậy.”

Chậm rãi rút tiểu đệ ra, Khương Thần cũng không có đem nó đút trở lại, ngược lại đưa tay xuống kiều đồn của Bạch U Cơ đem nàng kéo lại gần. Tiểu đệ vì thế nằm dọc theo cửa động mà không hề tiến vào.

Bạch U Cơ cảm thụ được tiểu đệ ấm nóng của Khương Thần đặt lên trên bụng mình, mặt mũi liền đỏ bừng. Tay nàng ấn lên bộ ngực có chút không cường tráng của hắn, mặt nàng cũng đỏ hồng lên, lập tức cúi đầu xuống.

Khương Thần nhẹ nhàng hôn tới, một tay đặt lên trên đùi ngọc đang cuộn lại của nàng.
Bạch U Cơ khe khẽ run rẩy, nhưng không hề kháng cự, Khương Thần hôn xuống cái miệng nhỏ nhắn của nàng, trêu chọc cái lưỡi thơm tho, lôi kéo tay nàng đặt lên tiểu đệ của hắn. Bạch U Cơ miệng khẽ nhếch lên, thân thể trận trận run rẩy, bàn tay nhỏ bé cũng là bạo dạn vuốt ve đồ vật kia một cách nhẹ nhàng.

Khương Thần trong lòng kích động, lấy tay dò xét giữa hai chân nàng, nàng cả người chấn động hai chân khẩn trương co cứng lại, yết hầu khe khẽ rên rỉ. Khương Thần vân vê trêu chọc hạt đậu nhỏ của nàng. Bạch U Cơ thân thể ngày càng nhu nhược, mơ hồ như mềm nhũn ra, nàng thẹn thùng rên lên, nhưng lại mặc cho Khương Thần muốn làm gì thì làm.

Khương Thần chậm rãi áp lên tấm thân mềm mại của Bạch U Cơ, mông tiến nhập vào giữa hai chân nàng, Bạch U Cơ gương mặt ửng hồng, cả người kích động run lên, Khương Thần tách hai chân nàng ra, hạ thân trầm xuống một cái, đã tiến vào trong cơ thể ấm áp trơn láng của nàng. Bạch U Cơ trong họng "ô" một tiếng eo nhỏ nhắn nẩy lên một chút. Khương Thần tiến tới tận cùng, rồi nhấc nàng lên trên người.

Bạch U Cơ thần thái kiều mị, thẹn thùng nhắm chặt mắt lại. Khương Thần ôm cái eo nhỏ nhắn mềm mại của nàng, hạ thân chậm rãi vận động ra vào, đôi mi thanh tú của nàng nhíu chặt, dùng sức nắm chặt tấm khăn trải giường, Khương Thần chậm rãi ra vào thế nhưng không vào hẳn cũng không ra hẳn để kích thích nàng.

Bạch U Cơ không ngừng xuất thủy, nàng nhịn không được dần dần tiến tới sảng khoái, thỉnh thoảng lại phát ra tiếng rên kiều mị. Đôi chân ngọc quặp chặt lấy lưng hắn, thỉnh thoảng lại tiếp thêm sức khiến cho hắn đẩy vào càng mạnh bạo hơn. Bất quá hắn vẫn là giữ nguyên tốc độ ban đầu, chỉ là tiến vào một nửa sau đó lại rút ra.

Da thịt trên người Bạch U Cơ dần chuyển sang màu phấn hồng, mồ hôi chảy ra ròng ròng, eo nhỏ nhắn vặn vẹo, ngọc đồn nâng lên nghênh hợp động tác của Khương Thần, Khương Thần chuyển ra đến ngoài cửa động trêu đùa, Bạch U Cơ khẽ nhíu mày, vẻ mặt kích động đến phát điên, rốt cuộc nhịn không được phải mở mắt ra, dùng sức nắm lấy cánh tay Khương Thần run giọng nói:

“Đừng, đừng trêu chọc ta nữa…”

Móng tay dài cắm sâu vào cánh tay, Khương Thần cảm thấy một cỗ khoái ý, một loại khoái cảm chinh phục, toàn thân áp lên thân thể mềm mại của nàng, chậm rãi đâm tới. Nàng gắt gao ôm lấy Khương Thần, ngọc đồn không ngừng vặn vẹo, nhúm lông đen tuyền mượt mà ấm áp rậm rạp tại tiểu phúc ma sát với Khương Thần, vô cùng thoải mái.

Khương Thần rất có tiết tấu, làm cho Bạch U Cơ phát ra thanh âm rên rỉ vui mừng từ tận đáy lòng, đôi đùi ngọc thon dài kẹp chặt lấy eo của hắn, hắn ra sức vuốt ve bộ ngực sữa của nàng, một mặt dùng lực vận động eo dùng sức ra vào, cứ như vậy mấy lần thì cả người nàng liền cứng ngắc, mật hồ ấm áp bạo mãn chợt co lại, một trận khoái cảm yếu ớt, tiếp đó một cỗ hoa mật nóng bỏng phun mạnh ra ngoài.

Khương Thần không khỏi mạnh mẽ ra vào mấy lần nữa, khoái cảm sướng khoái trực tiếp đánh vào tinh quan đến tê dại. Chỉ mới vài phút, địa phương chật hẹp kia khiến cho hắn dường như nhịn không được sẽ cuồng xạ ra, Khương Thần vội vàng tăng tốc độ, khó khăn lắm mới kìm cương bên vực được, cả người run nhè nhẹ, cẩn thận thưởng thức tư vị chưa bao giờ có này. Bạch U Cơ cũng ngừng run rẩy, đôi chân mượt mà trên eo Khương Thần vô lực trượt xuống, thân thể xụi lơ thở dốc dồn dập, thần sắc vô cùng sướng khoái và thoả mãn. Khương Thần trong lòng vui vẻ, ôn nhu vuốt ve nàng, hưởng thụ dư vận cao triều qua đi.

Chỉ sau chốc lát Bạch U Cơ đã từ trong khoái cảm mà hồi phục tinh thần, phát giác Khương Thần vẫn còn lớn và cứng như thường, nàng thẹn thùng nói:

“Ngươi…”

Khương Thần lại tùy ý để tiểu đệ treo trên bụng nàng, cúi người tới gần tai nàng, cười nói:

“Thế nào? Lão bà.”

Bạch U Cơ hai gò má đỏ bừng, nói nhanh:

“Thứ kia…làm sao còn cứng như vậy?”

Khương Thần cười nói:

“Ý của lão bà là ta rất lợi hại sao?”

Bạch U Cơ thần sắc thẹn thùng, mặt ngày càng đỏ hơn, bĩu môi nói:

“Sắc quỷ…”

Khương Thần cười nói:

“Ha ha, tốt, vậy thì sắc quỷ này hôm nay cho nàng sướng dục tiên dục tử.”

Khương Thần lại lần nữa chậm rãi nhúc nhích hạ thân khiến cho Bạch U Cơ e thẹn nói:

“Ngươi…nhẹ nhàng một điểm…ta...ta vừa mới xuất…”

Khương Thần ôn nhu nói:

“Được rồi…lão bà…ta hầu hạ nàng lần nữa a.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK