Mục lục
Vô Tận Trùng Sinh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Người đăng: meomeo14311

Cộc cộc!!!

Một tiếng gõ cửa nhè nhẹ vang lên. Cửa phòng Bạch U Cơ chậm rãi mở ra, bất quá đây là do nó tự động mở, bên trong phòng hoàn toàn không xuất hiện bóng dáng của nàng.

Phòng của Bạch U Cơ lúc này tỏa ra mùi hương dịu nhẹ thơm ngát. Không gian chan hòa ánh nến màu đỏ hồng mang lại cho người ta cảm giác yêu dị.

Không thấy bóng dáng của Bạch U Cơ đâu, Khương Thần vốn định thả ra tinh thần lực để tìm kiếm thì chợt một đạo hương thơm quyến rũ mê người xuất hiện phía sau, kèm theo đó là thanh âm trong trẻo nhẹ nhàng vang lên:

“Ngốc tử, ngươi tới sớm vậy sao?”

Cười khan một tiếng, Khương Thần khẽ nói:

“Chẳng phải đêm nay là đêm trọng đại sao, ta đều nôn nóng đến mức không chờ được.”

“Sắc lang.”

Chậm rãi quay lưng lại cũng là lúc Bạch U Cơ ở phía sau đóng lại cửa phòng. Dùng nhãn lực Khương Thần trước mắt, nhờ ánh sáng mờ mờ lãng mạn của nến trong phòng, Khương Thần có thể nhìn thấy rõ trên mặt Bạch U Cơ có chút ửng hồng. Chỉ là thời điểm nhìn kỹ, con mắt của hắn cứng ngắc, gương mặt rõ ràng hiện lên vẻ kích động, hô hấp dồn dập.

Chỉ thấy tối nay Bạch U Cơ đã hoàn toàn bỏ qua cách ăn mặc đứng đắn nghiêm trang ngày thường, thay vào đó là bộ dáng yêu kiều chói mắt làm cho người ta nhìn mà xịt máu mũi.

Bên dưới chiếc váy voan mỏng nhàn nhạt là cặp đùi thon dài đẹp và đôi tay trắng muốt như ngọc. Một đôi chân ngọc lộ ra ngoài trông rất đáng yêu. Trên mặt cá chân nàng là hai sợi chỉ đỏ. Hôm nay Bạch U Cơ trang điểm có vài phần đậm hơn so với ngày bình thường, càng tô thêm vẻ quyến rũ, khiến nàng xinh đẹp hơn vài phần.

Bình tĩnh mà xem xét, đây chính là người mà ngay cả quân tử cũng liên tục mơ màng về vẻ đẹp tuyệt sắc của nàng. Ngày thường Khương Thần đã quen với cách ăn mặc đoan trang hiền thục của nàng, hiện giờ nhất thời chuyển biến quá lớn, lực trùng kích thị giác quả thực quá kinh khủng, hắn có phần không gánh được.

Nếu như không phải đôi mắt của nàng vẫn một vẻ hiền dịu thường ngày, hắn còn tưởng đối diện với mình là Bạch Diễm Cơ.

Nhìn thấy bộ dáng ngốc trệ của Khương Thần, Bạch U Cơ thầm vui mừng trong lòng, bên ngoài vẫn giữ một nét lạnh lùng, hờn dỗi nói:

“Thần, biểu lộ của ngươi là thế nào đấy?”

“Chỉ là sư tỷ ngươi tối nay quá đẹp, ta nhất thời cảm thấy kinh diễm.”

Bạch U Cơ hờn dỗi hừ một tiếng nhưng cũng không có nói gì. Thấy vậy, Khương Thần chậm rãi tiến tới nhẹ nhàng vuốt ve gương mặt trơn mịn, nhịn không được hôn tới, Bạch U Cơ liều mạng tránh né, chính là không muốn cho Khương Thần dễ dàng đạt được mục đích.

“Hắc hắc, yêu nữ, tối nay Khương mỗ nhất định phải trừng trị ngươi.”

“Hì hì, vậy thì lại đây mà bắt.”

Bạch U Cơ nói đoạn liền nhún chân, thân ảnh giữa không gian ánh nên mông lung lập tức biến mất.

“Hừ, chạy đâu cho thoát.”

Phất tay một cái đem tinh thần lực bao phủ cả gian phòng, biến nó thành một cái trận pháp cách âm, Khương Thần sau đó cũng đạp lên mặt đất mà đuổi theo.

Tốc độ của hắn rất nhanh, dưới thân pháp Lăng Không Hư Bộ thì chỉ một thoáng sau đó liền bắt được Bạch U Cơ.

“Tiểu mỹ nhân, chạy nữa đi. Gia hôm nay nhất định phải trừng phạt ngươi.”

“Sắc lang.”

Nhìn thấy vẻ mặt kích động của Khương Thần, Bạch U Cơ cũng cười híp cả mắt. Cuối cùng lựa chọn nằm im trong vòng tay của hắn.

Đem Bạch U Cơ đặt xuống giường sau đó chậm rãi nằm đè lên thân thể mỹ miều của nàng, Khương Thần tại bên tai nàng nhẹ giọng nói:

“Sư tỷ, kể từ tối hôm nay, ta chính thức là phu quân của ngươi, ngươi chính là bảo bối của ta.”

Bạch U Cơ thần tình chấn động, thân thể nhẹ run. Khuôn mặt của nàng lúc này đỏ bừng, đôi mắt xấu hổ né tránh đi ánh mắt của Khương Thần, bất quá sâu trong mắt của nàng ánh lên một tia hạnh phúc, mãn nguyện. Nhớ tới lúc sáng Khương Thần vì mình mà hầu hạ, mặc dù hai người không có bái đường, nhưng đích xác đã gần như có quan hệ phu thê.

Khương Thần nằm ở trên, một lần nữa nhẹ nhàng hôn lên gương mặt mịn màng như mỡ, vành tai cùng cái cổ trắng ngần. Bạch U Cơ hơi thở nhanh dần, Khương Thần lại hôn lên đôi môi đỏ mọng, lần này nàng không có trốn tránh, nhưng cũng không có nghênh hợp. Đôi môi khép chặt lúc này chỉ khẽ hé mở, muốn cho Khương Thần phải tiến quân đi vào thì mới chịu hợp tác.

Khương Thần dùng đầu lưỡi tại đôi môi khiêu khích đầu lưỡi của nàng, một tay phủ trên bộ ngực sữa. Bạch U Cơ cả người run lên, đôi mi thanh tú nhíu lại, Khương Thần nhẹ nhàng vuốt ve nhào nặn, tuy cách một lớp y phục nhưng vẫn cảm giác được rất rõ nhũ phong mềm mại khiến người ta phải khắc cốt ghi tâm, thân tâm đều sướng khoái, thoải mái cơ hồ muốn rên rỉ.

Khương Thần cởi bỏ áo ngoài của nàng, trút bỏ tiểu yếm màu trắng, bộ ngực sữa mượt mà trơn nhẵn hiện ra ngay trước mắt, da thịt tuyết trắng sáng bóng như ngọc, nhũ phong đầy đặn có chút phập phồng, hai hạt bồ đào hồng nhuận trên đỉnh tựa hồ cũng cương cứng nhô cao lên. Khương Thần khe khẽ đùa giỡn hai hạt bồ đào mê người, Bạch U Cơ trên mi tựa như có chút kích thích, nhịn không được phát ra một tiếng rên rỉ rất nhỏ.

Khương Thần nhẹ nhàng liếm vành tai nàng, ôn nhu nói:

“U Cơ, coi như ta là phu quân của nàng a.”

Nhưng Bạch U Cơ đáp lại:

“Hừ…mơ tưởng, chúng ta còn chưa có bái đường đấy.”

“Hắc hắc…chưa có bái đường thế nhưng sư tỷ lại muốn gạo nấu thành cơm nha. Ngươi thật xấu.” Khương Thần nói đoạn liền cúi xuống ngoạm lấy bầu ngực sữa ngạo nghễ của nàng, đem lưỡi quấn quanh nhũ hoa xinh đẹp mà khiêu khích.

Bạch U Cơ khẽ run rẩy, ngực sữa ưỡn cao, mắt hạnh trừng lên nhìn lấy Khương Thần, nói:

“A~! Lưu manh…ngươi…ngươi khi dễ ta.”

Khương Thần áp chế dục hỏa trong lòng, tạm thời chưa muốn đem y phục còn lại của nàng một lượt kéo xuống. Ngược lại càng ôn nhu vuốt ve, cũng đem một đôi nụ hoa lần lượt ngậm vào trong miệng.

Bạch U Cơ khẽ rên một tiếng, thẹn thùng vô hạn, Khương Thần dùng đầu lưỡi trong miệng cấp tốc kích thích, lại dùng ham răng cắn nhẹ, thần sắc của nàng phiền não vô cùng, nàng cố cắn chặt răng để không phát ra tiếng. Hạt nho đỏ sẫm trong miệng Khương Thần càng thêm cương lên, tay của Khương Thần từ trên ngực chậm rãi hạ xuống, tại rốn nàng khiêu khích chốt lát, tiếp đó hạ xuống len lỏi vào y phục nàng.

Bạch U Cơ giống con cừu non đang khiếp sợ, mặc dù đã chuẩn bị sẵn tâm lý nhưng tứ chi không ngừng loạn đánh loạn đá, giãy dụa, phản kháng, rồi lại có vẻ giống như vô lực vậy. Trong lúc vô lực giãy dụa này, bên dưới nàng đã bị lột sạch chỉ còn lại tiết khố.

Khương Thần không tiếp tục lột nữa, mà hai tay du hành trên thân thể mê người của nàng. Khương Thần làm như vậy bởi vì hắn muốn từng bước kích thích thân thể nàng. Cuộc vui nào cũng phải có màn dạo đầu, hắn chính là đang chuẩn bị bước làm đó.

“Thần…ngươi đối với chuyện này… A~ làm sao lại biết nhiều đến vậy…?” Bạch U Cơ trong lúc hưởng thụ cảm giác khoái lạc, miệng khẽ rên rỉ nhưng vẫn không quên hỏi.

“Ta đều học trên truyền hình, một số phim “hành động”.” Khương Thần nhả ra nhũ hoa của nàng, khẽ đáp.

“Phim truyền hình? Là thứ gì?”

“Thứ này chỉ có quê nhà ta mới có, ở đây không có.” Khương Thần cười tà mị một tiếng, nói dối không hề chớp mắt lấy một cái.

“Hừ, lưu manh, vậy mà xem qua thứ đồi trụy này…”

“Hắc hắc…như vậy mới có thể phục vụ sư tỷ ngươi chứ. Sư tỷ! Ngươi có muốn một màn dạo đầu không?”

“Màn dạo đầu? Là thứ gì?”

“Là giống như buổi sáng hôm nay.”

Nghe Khương Thần nói vậy, sắc mặt Bạch U Cơ đỏ bừng lên, thân thể cơ hồ cũng là phát nhiệt. Sự tình xấu hổ buổi sáng nàng vẫn là chưa quên đâu. Bất quá, nàng phải thừa nhận loại cảm giác kia thật mới lạ, nàng chưa từng được thể nghiệm qua bao giờ.

Bạch U Cơ khẽ cúi đầu lí nhí trong cổ họng:

“Có…”

“Cái gì? Ta là nghe chưa rõ.”

“Xấu xa.” Bạch U Cơ khẽ gắt: “Ta nói có.”

“Tuân lệnh.” Khương Thần cười gian một tiếng, bàn tay đem khắp thân thể của Bạch U Cơ xoa nắn một hồi.

Chỉ sau một khắc, các bộ phận trên cơ thể nàng đã lưu đầy dấu môi của Khương Thần. Con ngươi của nàng xuất hiện một vệt hưởng thụ cảm giác kích thích nơi da thịt, bàn tay vô lực phản kháng nắm chặt vào khăn trải giường, đầu ngón tay phát lực đến mức trắng bệch.

Khương Thần cười cười, nói:

“Sư tỷ, người ngươi thật thơm…loại hương thơm này vĩnh viễn ta đều muốn hít thở.”

Da thịt thành thục của Bạch U Cơ quả thật tản mát ra một loại hương thơm mê người thuộc về riêng nàng. Cái này chỉ tiếp xúc mới có thể ngửi thấy được, bình thường nếu như giữ khoảng cách đều khó lòng có thể cảm nhận. Khương Thần lột bỏ y phục của nàng, tại trên thân thể ngọc ngà của nàng nhấm nháp từng vị trí một mới có thể ngửi ra loại hương thơm mê người này.

Đồng thời lúc bàn tay to của hắn còn đang hoạt động trên ngọc thể của nàng, Khương Thần nói:

“Khương Thần ta thật vinh hạnh có thể hưởng thụ thân thể tuyệt vời của nàng a…sư tỷ.”

Hắn vừa ngó gương mặt có chút động dung của nàng, vừa háo sắc nói:

“Sư tỷ…ta muốn giải khai y phục của ngươi rồi.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK