Mục lục
Vô Tận Trùng Sinh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Người đăng: meomeo14311

Phi hành trên bầu trời rất dễ hấp dẫn yêu thú, Khương Thần không chỉ đem khí tức ẩn tàng, thậm chí phi chu cũng dựng nên một lớp trận pháp ẩn giấu. Nếu như không phải va chạm trực tiếp thì bình thường ở khoảng cách xa sẽ khó phát hiện ra sự tồn tại của hắn.

Nửa ngày thời gian trôi qua, lúc này đã là xế chiều. Ở trong không gian mù mịt chướng khí thế này, ánh nắng chiều gần như không thể chiếu rọi được khu rừng phía dưới. Khương Thần phi hành ở tầm thấp, tinh thần cảnh giác cao độ, bởi vì càng vào sâu trong sơn cốc, hắn càng là cảm nhận thấy từng luồng khí tức hung hãn đầy nguy hiểm.

Gào!!!

Lúc này, một đạo thanh âm gào rú rung trời vang lên, ngay sau đó là hàng loạt những tiếng gào rống khác hưởng ứng. Chỉ thấy bốn phương tám hướng xung quanh phi chu xuất hiện rất nhiều Cốt Dực Ngô Công. Tất cả vừa lúc xuất hiện liền điên cuồng lao tới phi chu mà oanh kích.

“Không tốt. Lọt vào phục kích rồi.”

Sắc mặt Khương Thần chợt biến. Đàn ngô công này so với cách đây ít lâu có quy mô lớn hơn nhiều. Không chỉ có vậy, dẫn đầu đàn ngô công này là bốn tôn tứ giai Cốt Dực Ngô Công hết sức to lớn.

Với cảnh giới của Khương Thần hiện tại, đối phó với tứ giai yêu thú sơ kỳ hoàn toàn không có nhiều vấn đề. Bất quá, bốn con Cốt Dực Ngô Công bao vây phi chu của hắn đều là tứ giai trung kỳ yêu thú, cộng thêm đàn ngô công tiểu lâu la đang oanh kích trận pháp bảo hộ phi chu thì tổng thực lực của đám Cốt Dực Ngô Công này rất mạnh. Lực lượng cỡ này dẫu Khương Thần có ba đầu sáu tay thì cũng chỉ có thể tháo chạy thục mạng mà thôi.

Chỉ thấy Khương Thần nhằm hướng một đầu Cốt Dực Ngô Công mà ném ra mấy lá Thái Dương Nộ Thiên Phù. Phù lục oanh kích khủng bố, hỏa diễm cùng với lực trùng kích mạnh mẽ nhanh chóng đánh bay đám tiểu lâu la, nhằm hướng tôn Cốt Dực Ngô Công tứ giai mà đánh tới.

Gào!!!

Cốt Dực Ngô Công phía trước kia rống lên một tiếng sau đó phun ra một loại chất lỏng xanh lá đặc sệt. Chất lỏng này là kịch độc của nó, đồng thời cũng là một loại biện pháp phòng ngự rất ghê gớm. Kết hợp chất lỏng đặc sệt này cùng lớp lân giáp bên ngoài, Cốt Dực Ngô Công có thể nói là yêu thú hội tụ đủ cả tốc độ, sát thương lẫn phòng ngự. Là một yêu thú rất mạnh trong đồng giai.

Phanh phanh phanh!!!

Chất lỏng đặc sệt vừa mới hình thành hộ thể, hỏa diễm khủng bố từ Thái Dương Thiên Nộ Phù đã thổi quét tới.

Rống!!!

Cốt Dực Ngô Công quá khinh thường Thái Dương Nộ Thiên Phù của Khương Thần, hộ thể của nó cũng không quá mạnh mẽ cho nên lập tức bị mấy đạo công kích nóng bỏng đến từ phù lục đánh nát. Thân thể của nó dưới nhiệt độ khủng bố cũng nhận lấy thương tổn.

Chớp thời cơ tôn ngô công này tránh sang một bên, Khương Thần lập tức điều khiển phi chu lao đi với tốc độ nhanh nhất có thể. Vừa vặn hắn vừa mới phóng đi, từ phía sau cùng hai bên hông, ba đạo công kích của ba tôn tứ giai Cốt Dực Ngô Công khác cũng ầm ầm đánh tới.

Gào gào gào!!!

Nhìn thấy con mồi bỏ chạy, đàn Cốt Dực Ngô Công lập tức tung cánh đuổi theo. Đôi cốt dực trên lưng nó quả thật kỳ dị, mỗi một lần đập cánh, khoảng cách của đàn ngô công càng gần hơn với phi chu.

“Tốc độ nhanh vậy sao?”

Cảm nhận luồng uy hiếp phía sau, sắc mặt Khương Thần càng thêm xấu. Đối phó với đàn ngô công này thì chỉ có thể dùng viễn trình công kích. Bất quá hắn tu luyện nguyên thuật chủ yếu là cận chiến, hiện tại chỉ có đệ tam biến của Viêm Dương Lục Biến là công kích tầm xa. Thế nhưng thi triển thuật kia thật quá tổn hao Hỗn Nguyên Chi Khí, không phải lâm vào tình trạng bất đắc dĩ Khương Thần sẽ không để cho bản thân bị suy yếu.

Chậm rãi lấy ra cây cung lúc trước trao đổi với Bạch Diễm Cơ, khuôn mặt Khương Thần hiện lên chút mất tự nhiên. Ngọc giản mà nàng đưa cho hắn có ghi chép cách sử dụng cũng như một bộ Linh cấp nguyên thuật, mà nguyên thuật này trong thời gian phi hành hắn mới chỉ nghiên cứu sơ qua, cũng không biết có thể đối phó được với đám Cốt Dực Ngô Công đang đuổi phía sau không.

“Mà thôi. Thử mới biết được.”

Đem phi chu khởi động chế độ tự lái tạm thời, Khương Thần cầm lấy Thích Nhật chạy trở về phía đuôi phi chu, bắt đầu ngắm bắn.

Chỉ thấy thời điểm hắn giương cung lên, một luồng khí tức mạnh mẽ bắt đầu dồn nén. Tại điểm cuối dây cung, một mũi tên bằng hỏa diễm chậm rãi xuất hiện. Mũi tên mang theo nhiệt độ nóng rát, lại thêm ngụy hỏa của Khương Thần rất mạnh cho nên uy lực của nó không thể coi thường.

“Đồ Linh Hỏa Tiễn.”

Một tiễn bắn ra, không khí vang lên tiếng xé gió. Cách thời điểm Khương Thần buông ra dây cung chỉ một cái chớp mắt, tại khu vực chướng khí mờ ảo phía sau vang lên một tiếng kêu gào thảm thiết. Ngay sau đó là từng tiếng rào rào rơi rụng.

“Vậy mà thật có hiệu quả.” Vẻ mặt Khương Thần lộ ra chút vui mừng. Cũng không biết một tiễn kia vì lực xuyên thấu mạnh mẽ hay là hiệu quả do hỏa diễm đem lại, thế nhưng tiếp sau đó một tràng mưa tên lửa được bắn ra khiến cho phía sau bộc phát hỏa quang chói lòa.

Gào gào!!!

Hai đạo thanh âm gầm rú vang lên, ngay sao đó là hai luồng khí tức hung hãn bay vụt lên cao. Chỉ thấy hai tôn tứ giai Cốt Dực Ngô Công bộc phát tốc độ bất ngờ, hai cánh huy động mạnh mẽ sau đó dùng lân giáp cứng rắn của mình muốn húc vào hai cánh tả hữu của phi chu.

“Yêu thú ngu xuẩn.”

Nắm trong tay một ngọn hỏa diễm nhỏ nhỏ, khóe miệng Khương Thần khẽ nhếch lên vòng cung quỷ dị. Hắn rốt cuộc biết mấy đầu Cốt Dực Ngô Công này sợ gì rồi. Đó chính là sợ lửa, mà độc của bọn yêu thú này vừa vặn cũng bị hỏa diễm khắc chế. Khó trách vừa rồi mấy lá Thái Dương Nộ Thiên Phù liền dễ dàng dọa sợ một đầu tứ giai ngô công.

Hai đầu tứ giai yêu thú đem theo thế công mạnh mẽ tấn công hai bên mạng sườn phi chu nhưng mà dưới tốc độ cao, thời khắc tấn công hợp kích của bọn chúng làm sao có thể chuẩn xác được. Chỉ thấy Khương Thần trong khoảnh khắc giảm lại tốc độ phi chu, hai đầu tứ giai yêu thú cứ thế đâm đầu vào nhau.

Gào gào gào!!

Hai đầu tứ cấp Cốt Dực Ngô Công cứ thế húc đầu vào nhau một cú trời giáng. Chưa hết, ngọn hỏa diễm trong tay Khương Thần thời điểm đó cũng vừa lúc phóng ra khiến cho cả hai yêu thú bị thiêu cháy mất mấy cái chân. May mắn Cốt Dực Ngô Công có rất nhiều chân, cháy mấy cái cũng không ảnh hưởng, sau đó vẫn có thể mọc lại. Chẳng qua hỏa diễm của Khương Thần cũng không phải tầm thường, vết cháy xém khiến cho bọn chúng đau rát âm ỉ, tiếng cuồng hống chính là vì điều này mà phát ra.

Chờ cho hai tôn ngô công tách ra, Khương Thần lại điều khiển phi chu vọt lên với tốc độ bất ngờ. Tiến lùi xảo trá khiến cho mấy đầu yêu thú linh trí thấp này không khỏi khó có thể theo kịp.

Đôi bên tiếp tục một truy một trốn. Mà Khương Thần ngoại trừ chạy trốn thỉnh thoảng còn bắn ra vài mũi hỏa tiễn mạnh kinh hồn, tiễn đưa mấy đầu Cốt Dực Ngô Công lâu la về chầu trời. Theo đó, mấy đầu ngô công cấp cao hơn bắt đầu chùn bước. Chỉ có đầu lĩnh của đám ngô công này là bốn đầu tứ giai yêu thú vẫn rất là hung hãn, đuổi Khương Thần một cách gắt gao.

“Thật sự khó chịu…”

Đứng trên phi chu nhìn bốn đầu Cốt Dực Ngô Công ngày càng gần, sắc mặt Khương Thần hiện ra vẻ âm trầm, trong lòng liền nổi lên một trận suy tính.

Chỉ thấy lòng bàn tay hắn lại xuất hiện một đoàn hỏa diễm. Bất quả hóa diễm lần này lại mang theo bạch sắc.

Thời điểm bạch sắc hỏa diễm bùng phát. Nó đem Khương Thần bao phủ hoàn toàn.

“Viêm Dương Lục Biến…Ngũ Nội Bạch Hỏa.”

Một quyền siết chặt, hỏa diễm bạch sắc theo lỗ chân lông mà thu vào trong cơ thể Khương Thần, toàn bộ đều ngự tại ngũ tạng của hắn, cường hóa ngũ tạng trở nên cứng rắn như sắt thép.

Ngũ Nội Bạch Hỏa không phải chiêu thức công kích, nó chỉ là chiêu thức cường hóa nhục thân để có thể giúp cho thân thể gánh chịu được các biến tiếp theo trong lục biến. Chỉ thấy sau khi nuốt vào bạch sắc hỏa diễm, khí tức trên người Khương Thần tăng lên một cách nhanh chóng.

“Xem ra phải giết gà dọa khỉ a. Đám tiểu chút chít này thật là phiền phức.”

Đương lúc Khương Thần chuẩn bị vận dụng đệ tam biến Luân Nguyệt Phần Thiên Hạ để trảm một đầu Cốt Dực Ngô Công làm gương thì chợt toàn bộ đám ngô công đều dừng hết lại. Bọn chúng sau khi dừng lại đột ngột thì chỉ nhìn theo phi chu của Khương Thần với ánh mắt căm giận, từng đạo tiếng gào rống theo đó vẫn truyền ra, bất quá không một con ngô công nào dám tiến lên.

“Chuyện gì?”

Nhìn thấy sự lạ, vẻ mặt Khương Thần hiện lên nghi hoặc. Ngay lập tức câu trả lời hắn đạt được khi mà hắn phát hiện chướng khí mù mịt xung quanh bản thân đã không còn, thay vào đó là từng tầng sương mù máu dày đặc. Dưới ánh chiều tà, sương mù máu lộ ra đặc biệt yêu dị, hết sức dọa người.

“Là địa bàn của yêu thú khác sao?”

Nhận ra môi trường phía sương mù máu cùng bên kia có chút bất đồng, Khương Thần liền mạnh dạn đưa ra phỏng đoán. Mà hắn cũng chỉ nghĩ được loại lý do này mới khiến cho đám ngô công hung hãn kia kiêng sợ không dám tiến lên phía trước.

“Mặc kệ, đã đến bước này, chỉ có thể thẳng tiến.”

Sau khi sửa chữa lại trận pháp ẩn nặc bên trên phi chu, Khương Thần liền thôi động tốc độ của nó lên mức tận cùng, quyết định nhanh chóng vượt qua khu vực sương mù máu đầy nguy cơ này.

Nguy hiểm dường như vẫn còn đón chờ phía trước. Bất quá như vậy thì sao? Một lòng nghĩ về Bạch U Cơ ở Linh Vân Tông, Khương Thần đối với những thứ này coi nhẹ tựa lông hồng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK