Mục lục
Vô Tận Trùng Sinh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Người đăng: meomeo14311

Lại nói, Mai Khả Ái nghe thấy Khương Thần có ý định đuổi mình đi, sắc mặt của nàng hiện lên vẻ bối rối. Khóe miệng khẽ giật giật vài cái, nhìn qua giống như đang mếu máo sắp khóc:



“Khương đại ca, ngươi có thể dẫn ta đi theo được không…ta thế nhưng rất hữu dụng, ta có thể giúp ngươi tiêu diệt yêu thú, ta sẽ không lấy điểm của ngươi đâu.”



Nhìn thấy Khương Thần im lặng không nói, Mai Khả Ái mím môi thật chặt, khuôn mặt đỏ bừng lên, hai mắt bất đầu xuất hiện sương mù. Hiển nhiên nếu như Khương Thần không thỏa hiệp nàng sẽ ngay tại chỗ khóc lớn.



“Ta sợ bị đói…sợ bị truy đuổi…” Mai Khả Ái mếu máo nói.



“Nếu sợ vậy liền từ bỏ thí luyện, chỉ cần bóp vỡ ngọc bài là được a.”



“Nhưng mà…” Mai Khả Ái do dự nói: “Như vậy toàn bộ tâm huyết của các sư huynh sư tỷ liền đổ xuống sông hết.”



Nói đoạn, nàng đưa tay lau nước mắt đang bắt đầu chảy ra, cuối cùng nghĩ ra một chủ ý cùi bắp:



“Hay là ta đưa toàn bộ điểm cho Khương đại ca…dù sao ngươi cũng là người tốt, bọn họ chỉ muốn cướp đoạt điểm số của ta, chỉ có ngươi là không.”



Khương Thần nghe Mai Khả Ái nói vậy, khuôn mặt lạnh lùng hơi chút dịu xuống. Không thể không nói chủ ý kia mặc dù cùi bắp thế nhưng nó lại thể hiện phần nào tâm tính thiện lương đơn thuần của nàng.



“Mà thôi…dẫn ngươi đi cũng không sao, chẳng qua nếu như gặp phải nguy hiểm ngoài sức tưởng tượng, ta cũng không thể bảo vệ được ngươi.” Khương Thần khẽ lắc đầu bất đắc dĩ nói.



“Ta nhất định không làm vướng chân Khương đại ca.” Mai Khả Ái cười nói: “Ta nhưng là rất mạnh a.”



“Ngươi mạnh còn để đám người kia dí theo như vịt sao?”



Mai Khả Ái nghe vậy đầu liền cúi xuống, thanh âm lí nhí từ trong cổ họng phát ra:



“Đó là vì bọn họ quá hung ác, làm ta sợ.”



“Thí luyện đại chiến tại nơi này nếu như ngươi mang tâm lý sợ hãi, đến lúc đó ngươi dù cho mạnh mẽ đến mấy cũng không trợ giúp được họ, thậm chí còn trở thành gánh nặng của bọn họ.” Khương Thần nghiêm sắc mặt nói.



“Như vậy…ta phải làm sao?”



“Tiểu nha đầu, ngươi rất may mắn khi gặp được ta.” Khương Thần cười nhạt nói: “Ngày mai dẫn ngươi đi giết yêu thú.”



“Được…” Mai Khả Ái gật đầu thật mạnh khuôn mặt hiện lên vẻ quyết tâm nói.



“Tốt rồi, nghỉ ngơi đi. Ngày mai sẽ tiến sâu vào trung tâm, hi vọng ngươi có thể phụ giúp ta tiêu diệt yêu thú nhị giai.” Khương Thần khẽ nói.



Đoạn, hắn cũng không nhìn xem Mai Khả Ái có đồng ý hay không, bản thân liền thu lại những dụng cụ nướng thịt sau đó nhảy lên một cành cây cao, nằm vắt vẻo trên đó, không biết ngủ thật hay ngủ giả.



Nhìn theo bóng lưng Khương Thần, Mai Khả Ái chỉ khẽ chu miệng, rốt cuộc cũng tìm một chỗ sạch sẽ ngồi xuống tu luyện.



Sáng hôm sau…



Đêm qua hai người Khương Thần cùng Mai Khả Ái đều ngủ ngoài trời, may mắn trời mới mưa xong cho nên không khí thoáng mát, chướng khí cũng không nhiều như mọi hôm cho nên giấc ngủ cũng rất ngon.



Mặt trời vừa mới ló dạng, khu rừng u tối cũng xuất hiện chút ánh sáng, Khương Thần liền thúc giục Mai Khả Ái tỉnh giấc tiếp tục đi sâu vào trung tâm Tử Vong Sâm Lâm.



Hành trình buồn tẻ của Khương Thần có thêm Mai Khả Ái cũng đặc sắc hơn trước rất nhiều. Mặc dù ngoài mặt hắn không thể hiện cảm xúc thế nhưng cách mà hắn tạo điều kiện cho nàng được thể hiện lợi thế của bản thân trước yêu thú cũng có thể thấy hắn đây chính là đang rèn luyện tính cách cho nàng.



Mà được Khương Thần tạo điều kiện cho, Mai Khả Ái cũng là bộc phát chiến lực kinh khủng. Mặc dù mới chỉ là Nguyên Khí Cảnh trung kì thế nhưng tiểu cô nương này có thể phút chốc đem nhị giai yêu thú đỉnh phong đánh chết.



Thực lực này của Mai Khả Ái không khiến cho Khương Thần ngạc nhiên, nhưng thứ hắn ngạc nhiên chính là sức lực của nàng thật lớn. Chỉ thuần vào man lực liền có thể đánh nhau ngang tay với yêu thú, đây quả thật chính là một tiểu quái vật.



Tất nhiên có thể đánh với yêu thú nhị giai đỉnh phong trừ khi nàng được cho ăn no, nếu như để nàng đói, chiến lực tụt thê thảm, thậm chí còn không thể nhấc nổi cánh tay điều động Hỗn Nguyên Chi Khí. Điều này khiến cho Khương Thần chỉ có thể cười bất đắc dĩ.



Sống trên đời bao nhiêu năm nay đây là lần đầu tiên hắn gặp một tiểu cô nương kì khôi như vậy.



Mấy ngày sau…



Két két két!!!



Một tiếng thú rít lên chói tai đầy phẫn nộ. Khương Thần lúc này đang đứng trên một mỏm đá cao, bên dưới mặt đất Mai Khả Ái đang giao tranh cùng với ba con Địa Lam Thụ.



Địa Lam Thụ mặc dù trong tên có một chữ thụ thế nhưng lại không phải thụ yêu tộc. Loại này ban đầu được xếp vào thụ yêu tộc thế nhưng thời gian trôi qua, nó lại bộc phát thiên tính ăn thịt giống như yêu thú cho nên sau được xếp vào lớp yêu thú.



Địa Lam Thụ thân như một cây xương rồng mập mạp cao hơn một mét, trên thân có mắt thế nhưng miệng lại nằm ở đỉnh đầu cùng với đầy răng nhọn.



Ngoại trừ hai chồi nhon nhú ra hai bên giống như tay, nhìn nó không khác gì một gốc xương rồng cả. Thế nhưng gốc xương rồng này lại chân chính là yêu thú chứ không phải thụ yêu.



Ban đêm nó cắm rễ xuống đại địa hấp thu Hỗn Nguyên Chi Khí, ban ngày tách rời đất đi săn mồi như yêu thú.



Địa Lam Thụ thực lực cao nhất vào khoảng tam giai, thế nhưng ba con Địa Lam Thụ mà Mai Khả Ái đang đối chiến kia chỉ có thực lực nhị giai.



Lại nói, tiếng rống vừa rồi là của một tôn Địa Lam Thụ sau khi nhìn thấy đồng đội bị Mai Khả Ái đấm chết. Chỉ một quyền đấm thẳng vào mặt Địa Lam Thụ, Hỗn Nguyên Chi Khí truyền vào phá tan thân thể của nó, biến nó thành thịt vụn.



Kì lạ loại yêu thú này bên ngoài màu xanh không khác gì cây xương rồng nhưng máu lại mang huyết tính giống như nhân loại, kia có nghĩa là huyết thống nó phần thú nhiều hơn phần thụ.



Lại nói, hai Địa Lam Thụ còn lại điên cuồng hướng về phía Mai Khả Ái phát ra công kích.



Đừng nhìn bộ dáng đầy hài hước của Địa Lam Thụ kia mà nhầm, loại yêu thú này vô cùng hung ác. Mỗi khi miệng trên đầu mở rộng liền sẽ có tám cái lưỡi phóng ra phát ra công kích. Lưỡi vừa là vũ khí vừa là thứ để cho nó quấn lấy con mồi đem con mồi kéo vào miệng nuốt chửng.



Vừa rồi Địa Lam Thụ bị giết kia chính là dùng lưỡi công kích Mai Khả Ái, bị nàng túm lấy lưỡi sau đó kéo lại gần. Cách xử lý này của nàng không khỏi khiến cho Khương Thần tặc lưỡi lắc đầu.



Nếu như dưới điều kiện cho nàng ăn no cùng với hắn không sử dụng tinh thần lực, hắn dám chắc bản thân cũng sẽ bị nàng đấm cho không trượt phát nào.



“Nhanh chóng tiêu diệt chúng, chậm trễ chúng ta sẽ không có bữa trưa.”



“Không được, nhất định phải có bữa trưa.” Mai Khả Ái kêu lên một tiếng, khuôn mặt đầy sự quả quyết.



Không được ăn cơm chính là uy hiếp đáng sợ nhất của Khương Thần áp đặt lên người nàng trong mấy ngày qua, mỗi lần như vậy Khương Thần phát hiện chiến lực của nàng thậm chí còn mạnh hơn trước một chút, đây quả thật chính là có mục tiêu con người ta liền sẽ cố gắng hết mình.



Hạ quyết tâm, Mai Khả Ái nắm chặt bàn tay nhỏ bé của mình, môi hồng bặm lại, ánh mắt cũng hiện lên vẻ nghiêm túc. Hai con Địa Lam Thụ này làm nàng mất quá nhiều thời gian, nếu như còn chậm trễ trưa nay nhất định sẽ không được ăn cơm.



“Kim Cương Quyền!”



Nắm đấm mập mạp trắng mịn kia sau tiếng quát của Mai Khả Ái liền phát ra quang mang. Quang mang được ánh nắng chiều vào lại phản chiếu đủ loại màu ánh sáng nhìn qua rất bắt mắt.



Khương Thần nhìn một quyền kia của nàng liền âm thầm khen ngợi. Quyền kình kia áp súc Hỗn Nguyên Chi Khí quả thật mạnh mẽ. So với Thiên Hỏa Chưởng của hắn không hề kém chút nào. Mà Hỗn Nguyên Chi Khí của tiểu nha đầu này lại hùng hậu, một quyền kia đấm chết Địa Lam Thụ là không thể nghi ngờ.



Chỉ thấy Địa Lam Thụ mới vừa há miệng định phóng lưỡi công kích, quyền đầu của Mai Khả Ái đã từ trên trời đánh xuống.



Quyền kình gào thét xé rách không khí khiến cho xung quanh vang lên từng đợt lốp bốp bạo hưởng. Lưỡi của Địa Lam Thụ vừa mới thò ra khỏi miệng liền bị nắm tay nhỏ bé kia đấm thụt vào trong.



Địa Lam Thụ gào thét đau đớn, đầu của nó bị đánh lõm xuống một mảng, lúc này biến hình vô cùng kì dị.



Mai Khả Ái nhìn thấy công kích trúng đích, nàng cũng không ham đánh mà lập tức thu lại quyền đầu, né ra xa khu vực giao chiến, bởi lẽ đầu Địa Lam Thụ thứ hai đã bắt đầu khởi phát công kích.



Chỉ thấy tám chiếc lưỡi thò ra từ miệng trên đỉnh đầu tôn Địa Lam Thụ cuối cùng kia tỏa ra bốn phương tám hướng bao phủ toàn bộ đường lui của Mai Khả Ái.



Đương lúc Mai Khả Ái dự định phản kích, Địa Lam Thụ vừa bị nàng đấm trọng thương rốt cuộc tỉnh dậy sau choáng váng. Nó kêu lên một tiếng chói tai sau đó cũng phát động công kích.



Hai tôn Địa Lam Thụ mười sáu chiếc lưỡi vũ động trên không trung tạo nên một cảnh tượng kinh hồn bạt vía. Không khí mỗi lần bị lưỡi quét qua đều vang lên những tiếng rít chói tai.



Hiển nhiên tốc độ công kích của những chiếc lưỡi kia rất cao đồng thời bọn chúng rất sắc bén.



Mai Khả Ái do dự một hồi, cuối cùng khuôn mặt hiện lên vẻ quyết tâm. Môi hồng mím chặt, hai mắt lộ ra sắc bén. Lúc này đứng tại nơi kia không phải tiểu cô nương mười bốn tuổi nữa mà là một vị tiểu chiến thần hiên ngang uy vũ.



Chiến đấu hiện tại bắt đầu!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK