Mục lục
Vô Tận Trùng Sinh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Người đăng: meomeo14311

Chỉ thấy Mai Khả Ái lúc này lấy từ trong nhẫn trữ vật ra một thanh cự kiếm dài hai mét trên thân kiếm tựa hồ còn có khắc họa một chút phù văn, ẩn ẩn có hồ quang điện lấp lóe.



Mai Khả Ái vỗ vỗ chuôi cự kiếm hai mét sau đó đem nó đeo tại sau lưng. Thân thể tiểu kiều lúc này có thêm cự kiếm phụ trợ lộ ra mười phần buồn cười, bởi lẽ thân kiếm thậm chí còn che lấp mất thân thể nàng. Nếu như từ phía sau nhìn lại người ta còn tưởng rằng thanh cự kiếm kia mọc chân mà đi.



Thời điểm nàng chuẩn bị cho mình trạng thái tốt nhất, mười sáu đầu lưỡi như mười sáu mũi kiếm phá không mà tới.



Hai chân khẽ nhún, thân ảnh nhỏ bé mang theo cự kiếm bay lên không trung. Lúc này cự kiếm rời lưng vũ động trên không trung tạo thành từng luồng cuồng phong loạn vũ.



“Lôi Linh Trảm.” Thanh âm yêu kiều vang giữa rừng vắng.



Từ trên không trung, một tia lôi mang chợt hiện, lôi mang mang theo ánh sáng rực rỡ hóa thành một đạo kiếm khí khổng lồ chém thẳng về phía mười sáu đầu lưỡi đang phóng tới kia.



Đương lúc đi được nửa đường, kiếm quang tách ra trở thành vô số lôi nhận trực tiếp bao phủ ngược lại mười sáu chiếc lưỡi kia đem chúng cắn xé. Thậm chí bên dưới kia hai con Địa Lam Thụ cũng bị lôi nhận chém cho thương tích đầy mình, đau đơn giãy dụa, máu nhuộm đỏ một bãi đất.



Chiêu thức mạnh mẽ lại biến hóa ảo diệu, Khương Thần nhìn một màn này không nhịn được mà tấm tắc khén.



Nhìn thanh cự kiếm kia đã thấy một sức nặng không hề nhỏ, thế nhưng Mai Khả Ái vẫn có thể tùy ý huy động giống như rất nhẹ nhàng. Điều này khiến cho Khương Thần phải nhìn nhận về man lực của tiểu cô nương này.



Sức lực quả thật lớn! Khó trách lại ăn uống dữ dội như vậy.



Nếu như không phải biết rõ nàng là nhân loại, hắn còn tưởng nàng đây là Tham Ăn Tộc.



Tham Ăn Tộc là một chủng tộc kì dị tại Đại Thiên Nguyên Giới. Bản tính tham ăn, thậm chí ăn với số lượng cực lớn, đi song song với tham ăn tham uống chính là sức lực thật lớn. Mà kia chính là một tộc thuộc yêu tộc, lúc trước từng là một chi của Thôn Thiên Tộc – Hồn tộc. Thế nhưng theo đại chiến năm đó đã tàn lụi, hiện tại Tham Ăn Tộc chỉ là một chủng tộc bình thường tại Đại Thiên Nguyên Giới.



Lại nói, Khương Thần còn đang cảm khái, phía dưới kia hai con Địa Lam Thụ rốt cuộc bị Mai Khả Ái bổ thành bốn phần chết gicj trên mặt đất. Hắn không nhịn được khẽ tán thưởng:



“Lợi hại lắm.”



Mặc dù một câu ngợi khen của Khương Thần chỉ khẽ vang lên thế nhưng Mai Khả Ái lại vẫn nghe thấy. Nàng như một chú sóc nhỏ ôm lấy thanh cự kiếm nhảy lên mỏm đá cao cười toe toét nói:



“Khương đại ca, thế nào? Biểu hiện không tệ chứ?”



“Quả thật không tệ.” Khương Thần gật đầu nói.



“Như vậy ngày hôm nay có thể tăng thêm khẩu phần ăn hay không.” Mai Khả Ái há miệng ra cười, hai mắt híp thành nguyệt nha, thậm chí nước dãi đã bắt đầu chảy ra khi nghĩ tới mấy món đồ nướng của Khương Thần.



Đương lúc còn định khoe mẽ tiếp, Mai Khả Ái giống như cảm ứng được điều gì lập tức lấy từ trong nhẫn trữ vật ra một chiếc hộp nhỏ bằng bàn tay. Lúc này chiếc hộp đang không ngừng phát ra tiếng kêu leng keng giống như chuông báo.



Linh bàn!



Đồ vật kia chính là linh bàn giống như Vương Chi Sách sử dụng lúc trước. Đối với thứ đồ này, Khương Thần cũng không phải không biết, thậm chí lúc trước hắn cũng đã chế tạo qua.



Loại đồ vật này không hoàn toàn là sử dụng trận pháp, chủ yếu là được khắc họa một vài phù văn giống như tử mẫu phù, khiến cho nó có thể cảm ứng được những phù văn khác ở xung quanh giúp định vị được bọn chúng.



Mở hộp ra, bên trong hiện lên một màn quang mang màu đen, trên nền đen kia có xuất hiện vài chấm màu xanh đang chớp động. Trong đó trung tâm màn sáng chính là chấm xanh ứng với vị trí của Mai Khả Ái. Gần đó đang có hai chấm xanh di chuyển lại gần.



Dựa theo loại tốc độ kia, không qua một ngày bọn họ sẽ gặp được nhau.



“Khương đại ca, người trong tông môn ta sắp tìm tới.” Mai Khả Ái cẩn thận gấp lại nắp hộp sau đó bỏ vào trong nhẫn trữ vật, hướng tới Khương Thần nói.



Khương Thần nhìn Mai Khả Ái một lần, sau cùng chỉ khẽ ừ một tiếng rồi lại rơi vào trầm mặc.



Tiểu cô nương này tuổi tác có lẽ ngang với Khương Y Na, bộ dáng cũng quỷ linh tinh quái lại ham ăn như vậy, mấy ngày đồng hành hắn đã có chút cảm tình với cô nàng, nếu như hiện tại tách ra, không thể không nói hắn cũng cảm thấy có chút thiếu thiêu trong hành trình này. Bởi vậy cho nên hiện tại hắn giả như không quan tâm thế nhưng trong lòng cũng có điểm thất lạc.



“Khương đại ca không nói gì sao?”



“Còn nói gì? Dù sao ta cũng phải đi tìm đồng môn, nếu như đồng môn ngươi tới, đi cùng bọn họ có lẽ sẽ an toàn hơn.”



“Thế nhưng đi cùng bọn họ ta sẽ không được ăn ngon.” Mai Khả Ái bĩu môi nói: “Ta vẫn là đi cùng Khương đại ca ngươi.”



“Ha ha…đến lúc đó hẵng tính, giờ thì ăn trưa đã.”



“Hoan hô.”



Chỉ cần được ăn, nàng liên quên hết mọi sự trên đời, lúc này hớn hở hứng chí nhảy cẫng lên, thiếu điều ngồi lên đầu Khương Thần nữa thôi. Thế nhưng nàng nào dám làm vậy, hiện tại Khương Thần chính là phụ mẫu, là cơm áo gạo tiền của nàng, nàng sao dám vô lễ.



Sau khi hai người Khương Thần cùng Mai Khả Ái rời khỏi chiến trường được một khoảng xa, sâu trong rừng xuất hiện vài bóng người nháy mắt chớp động, lặng lẽ đi theo.



Ngày hôm nay, Khương Thần cùng với Mai Khả Ái may mắn tìm được một dòng suối nhỏ. Dòng suối này cũng không phải của Tử Vong Sâm Lâm mà là từ một dòng sông bên ngoài chảy vào, bởi vậy cho nên nó cũng không bị nhiễm độc. Mặt khác, nếu như nước có nhiễm độc, dưới tay Khương Thần cũng trở thành nước sạch mà thôi.



Lại nói, đương lúc Mai Khả Ái tất bật ôm một bó củi to từ bên ngoài lon ton chạy về, Khương Thần đã sớm nhóm xong bếp lò.



“Khương đại ca, củi tới rồi.” Mai Khả Ái cười híp mắt nói.



“Tốt rồi, canh chừng bếp lửa, ta đi xử lý chút thịt.” Khương Thần giao lại bếp lửa cho Mai Khả Ái, bản thân cầm theo một thanh chủy thủ sau đó đi về phía bờ suối.



Lấy từ trong nhẫn trữ vật một bộ sườn heo còn tươi nguyên, thậm chí máu vẫn còn vương trên từng thớ thịt nhỏ nhỏ.



Bộ sườn này chính là Khương Thần hôm qua đã săn được một con Hoàng Chiến Trư. Cần phân biệt Hoàng Chiến Trư cùng Hoàng Kim Chiến Trư.



Hoàng Chiến Trư chỉ là yêu thú cấp một tiến hóa từ dã trư, loại yêu thú này thực lực không cao, đối với nhân loại có hai loại tác dụng chính là dùng nanh để làm tài liệu luyện khí cùng thịt để ăn mà thôi.



Hoàng Kim Chiến Trư thì lại khác, Hoàng Kim Chiến Trư không thuộc phạm trù yêu thú mà đã trở thành yêu tộc, bởi lẽ nó cùng với Hoàng Kim Cư Viên là hai dòng yêu tộc đến từ viễn cổ.



Hiện tại Hoàng Kim Chiến Trư, không, đúng hơn thì Hoàng Kim Chiến Tộc thực lực cường hãn, cai quản một cõi Yêu Giới.



So với chủng tộc kia, Hoàng Chiến Trư này quả thực chính là con kiến hôi.



Lại nói, cách đây mấy hôm Khương Thần đã bắt gặp đầu Hoàng Chiến Trư này. Vốn định bỏ qua thế nhưng vạn phần không nghĩ tới thằng này vô cùng hiếu chiến, nhìn thấy nhân loại liền chứ thế húc đầu vào. Cuối cùng bị Khương Thần nấu thành thức ăn.



Ăn tới thời điểm hiện tại một đầu Hoàng Chiến Trư chỉ còn bộ sườn này. Mà Khương Thần dự định sẽ dùng bộ sườn này để làm chua ngọt.



Sau khi rửa sạch toàn bộ số xương sườn, Khương Thần đem chúng xếp vào một chiếc rổ đan từ lạt gỗ mỏng, nhìn qua mười phần chuyên nghiệp. Thậm chí thứ hắn vừa mới lấy ra từ nhẫn trữ vật có thể khiến cho bất kì ai cũng trợn mắt há mốm.



Kẻ này rốt cuộc coi đây là thí luyện hay là đi dã ngoại đây?



Chỉ thấy Khương Thần lấy ra dao phay, thớt, chảo cùng với rất nhiều loại gia vị.



Đây là những thứ hắn đã chuẩn bị từ trước khi đi tham dự thí luyện.



Dù sao thí luyện diễn ra trong một tháng, chẳng lẽ trong một tháng này hắn phải ăn đan dược thay cơm hay sao? Hắn không chịu nổi loại cảnh tượng đó.



Người bên ngoài sau khi nhìn thấy cảnh Khương Thần cặm cụi chặt từng khúc sườn, khúc nào ra khúc nấy, ai nấy đều lộ ra chút kì khôi.



Xem ra vị đệ tử Linh Vân Tông này coi thí luyện là một cuộc dã ngoại thật rồi.



Bên cạnh đó, mấy vị sư huynh đệ cùng trưởng lão Linh Vân Tông cũng chỉ có thể lắc đầu cười khổ. Thậm chí bọn hắn đã phải cười khổ không chỉ một lần.



Vị đệ tử này quá khác người đi!



“Khương đại ca, lửa cháy to rồi.” Mai Khả Ái sau khi cho thêm củi vào bếp lò, lửa bùng lên mạnh mẽ khiến cho nàng giật mình la lên.



Khuôn mặt xinh đẹp nhỏ nhắn bởi vì gần lửa lúc này đã đỏ hây hây nhìn qua mười phần đáng yêu.



“Được rồi, không cần thúc giục. Muốn ăn ngon liền phải làm cẩn thận từ khâu chuẩn bị.” Khương Thần hừ lạnh nói.



Cầm lấy chảo chứa dầu thực vật đặt lên bếp lò, hắn lại đổ vào chảo một tràn những loại lá cây kì lạ, mà sau khi dầu sôi, từ chảo dầu phát ra mùi hương thơm phức.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK