Người đăng: meomeo14311
Lại nói Phệ Thiên Trùng hết sức bá đạo, sau khi tiến nhập thân thể Khương Thần liền lập tức hướng tới trái tim của hắn phóng tới.Phệ Thiên Trùng sau khi tiến nhập thân thể nạn nhân thì thường sẽ chạy đến trái tim sau đó an ổn ở đó sinh sản dần dần. Trái tim là nguồn sống của nhân loại cũng là địa phương vận chuyển huyết dịch. Nơi này là điều kiện sống tốt nhất của nó để sinh sôi nảy nở cũng như di chuyển ra khắp cơ thể nạn nhân.
Sau khi Phệ Thiên Trùng kéo nhau tiến tới gần trái tim của Khương Thần, còn chưa kịp xâm nhập vào thì đã bị giọt tinh huyết tứ phẩm của hắn trấn áp. Phệ Thiên Trùng run rẩy một hồi, bởi lẽ cảm giác kia bọn chúng rất quen thuộc, loại trấn áp này rõ ràng là cách đây ít lâu bọn chúng đã từng thể nghiệm qua.
Phệ Thiên Trùng tuy rằng sợ hãi tinh huyết Thánh tộc nhưng mà cũng không chịu thua. Bọn chúng vô cùng to gan lớn mật mà bày binh bố trận mai phục ở xung quanh trái tim của hắn, bắt đầu chậm rãi mà ăn mòn huyết dịch pha tạp.
Huyết mạch lực trong thân thể Khương Thần đã đạt tới tam phẩm, nhưng mức độ thuần khiết cũng chưa đâu vào đâu, chính vì thế hắn cần Phệ Thiên Trùng đem huyết dịch pha tạp thôn phệ, tủy xương sau đó có thể gia tốc sản sinh ra máu mới. Máu mới đi qua trái tim sẽ được giọt tinh huyết kia uẩn dưỡng. Bằng cách uẩn dưỡng mạo hiểm này, hắn có thể rất nhanh sẽ đạt tới tứ phẩm huyết mạch, Thánh Đồng cũng sẽ thuận lợi đột phá lên tứ tinh.
Dĩ nhiên đây là tính toán theo lý thuyết của Khương Thần, còn hiện thực thế nào còn phải đợi kết quả mới rõ.
“Ài…nếu như giữ được cỗ thân thể năm xưa, làm sao phải khổ sở như hiện tại. Mỗi lần đột phá huyết mạch lại là một lần uẩn dưỡng tạp huyết.”
Bởi vì thân thể này là Khương Thần đoạt xá, hoàn toàn không phải một cỗ thân thể của tộc nhân dòng chính của Thánh tộc, chính vì thế lượng máu mà thân thể này sản sinh ra đều là huyết mạch pha tạp. Lúc trước có nửa giọt tinh huyết cực phẩm kia đồng hóa huyết mạch cùng thân thể cho nên hiện tại hắn mới có thể có được huyết mạch Thánh tộc.
Bất quá nửa giọt tinh huyết kia cũng chỉ tạo dựng nền tảng cho hắn dần dần uẩn dưỡng huyết mạch mà thôi, không thể đem hắn từ một cỗ thân thể mang thường nhân huyết mạch mà trở thành thuần huyết Thánh tộc cực phẩm như trước được. Chính vì điều này hắn mới phải khổ sở tính toán mỗi lần đột phá cảnh giới như vậy. Bằng không, nếu là như trước kia, hắn cứ việc ăn sau đó đột phá, huyết mạch theo đó cũng tự khắc thăng cấp, Thánh Đồng cũng tự đột phá, không phiền phức như hiện tại.
Tách…tách!!!
Đương lúc Khương Thần còn đang miên man trong dòng suy nghĩ luyến tiếc, trong cơ thể hắn chợt vang lên từng tiếng tách tách. Chợt, ngực trái của hắn đột nhiên căng phồng lên sau đó vết thương hắn tự rạch ra kia phun trào ra một tia máu màu đen.
Nhìn tia máu màu đen bị cơ thể đào thải, Khương Thần không khỏi cười khổ. Xem ra kế hoạch không thành, uẩn dưỡng huyết mạch không phải dùng dăm ba loại độc trùng thấp kém là có thể được. Vẫn là chính đạo, không có đường tắt.
“Ha ha…quả nhiên là nghĩ nhiều.” Khương Thần cười tự giễu một tiếng: “Nếu như dựa vào cách này mà có thể thúc đẩy được quá trình uẩn dưỡng huyết mạch vậy thì Thánh Thiên Đại Lục sớm đã trở thành Thánh Giới thứ hai.”
“Ài…mà thôi, có giọt tinh huyết tứ phẩm kia, sớm muộn gì huyết mạch cũng sẽ thăng cấp.”
Ổn định tâm thần, Khương Thần không dám nghĩ nhiều nữa. Sau khi cảm nhận được bản thân cường đại hơn không ít, sự không vui trong lòng liền dẹp bỏ. Hắn đứng dậy đi ra mũi phi chu, ánh mắt lạnh lùng nhìn về phương xa, khóe miệng hơi chút nhếch lên.
“Không lâu nữa liền có thể về tới Cửu Nguyệt Vương Triều a.”
…
Nửa tháng thời gian nhanh chóng trôi qua…
Trong suốt nửa tháng này, Khương Thần đã không ít lần thay đổi lộ tuyến của bản thân. Chủ yếu là hắn cố gắng né tránh những địa phương nguy hiểm giống như Âm Phong Cốc vừa qua, chính vì thế hiện tại vẫn còn cách Cửu Nguyệt Vương Triều mấy ngày đường.
Lúc này, Khương Thần vừa mới bay qua không phận của Thiên Mã Vương Triều, chuẩn bị tiến vào Cổ Nguyên Vương Triều. Thiên Mã Vương Triều là một vương triều sơ cấp nhưng so với các vương triều khác thì mạnh hơn một chút. Chủ yếu là nơi này đất rộng người đông, đất đai màu mỡ, Hỗn Nguyên Chi Khí nồng đậm hơn cho nên hấp dẫn nhiều cường giả đến hơn. Sau cùng kéo theo quân đội quốc gia cũng mạnh lên. Còn về phần Cổ Nguyên Vương Triều thì không có gì lạ, trước kia Khương Thần hắn từng đụng độ với đối phương trong thí luyện đại chiến ở Tử Vong Sâm Lâm.
Cổ Nguyên Vương Triều này thực lực cũng rất ghê gớm, cũng coi như tiếp cận vương triều trung cấp. Bất quá còn cách thời gian xét duyệt rất lâu cho nên bọn họ cũng chỉ có thể ngậm ngùi ngồi chung mâm với các vương triều sơ cấp khác.
Lại nói, các vương triều không tự xếp hạng cũng như thăng hạng, mọi thứ hoàn toàn phụ thuộc vào ngũ đại tông môn. Những con quái vật khổng lồ này mỗi vài chục năm sẽ thống kê sau đó dựa vào các số liệu thu thập được từ các vương triều để tiến hành xếp hạng cũng như xếp bậc vương triều.
Ngoài sử dụng các số liệu như lượng nguyên giả tiếp cận mỗi năm, mật độ Hỗn Nguyên Chi Khí thì còn sức mạnh quân sự, tài lực vương triều nói chung và hoàng tộc nói riêng.
Ngoài ra, mỗi mười năm ngũ đại tông môn sẽ mở một đợt thí luyện tuyển bạt đệ tử. Thí luyện cho phép tất cả các vương triều tham dự, mỗi vương triều sẽ có năm người tham gia. Vương triều nào thường xuyên có đệ tử đủ tư cách gia nhập ngũ đại tông môn hoặc là xếp hạng cao trong thí luyện, đương nhiên vương triều đó sẽ nhận được lợi ích. Trong đánh giá xếp hạng, thăng bậc sau này cũng sẽ được lưu ý cất nhắc.
Tuy rằng thứ hạng sẽ được thay đổi tùy vào mỗi vương triều có thể tự thân mạnh lên được hay không thế nhưng thường trường hợp vương triều có thể thăng hạng thăng bậc rất hiếm khi xảy ra. Chủ yếu là vì những vương triều cấp bậc cao ở tại vị trí địa lý thuận lợi, mật độ Hỗn Nguyên Chi Khí cao, điều đó kéo theo những điều kiện phía sau cũng tăng lên. Thời gian lâu dần, vương triều cấp thấp càng không thể theo kịp vương triều cấp cao.
Đây gần như cũng là quy luật phát triển trong thế giới này. Người có thiên phú, có tiềm lực sẽ được tài bồi, không ngừng nhận được tài nguyên tu luyện. Ngược lại người không có thiên phú sẽ bị coi nhẹ, nhận được ít hoặc không nhận được tài bồi. Lâu dần người có thiên phú ngày càng mạnh, người không có thiên phú cũng bị đối phương vượt càng xa, mãi không thể đuổi kịp.
Khương Thần tiến vào khu vực phía Tây của Cổ Nguyên Vương Triều, theo lộ tuyến định ra ban đầu thì hắn gần như phải đi ngang qua chính tâm của vương triều này, quãng đường hiển nhiên là không ngắn. Bất quá để không gặp phải sự bất trắc, tại nơi này hắn quyết định di chuyển men theo biên giới. Tuy rằng lộ trình dài hơn hai ngày nhưng mà theo đường biên giới thì sẽ không có nhiều cản trở.
Biên giới của Cổ Nguyên Vương Triều giáp với ba vương triều, một là Thiên Mã Vương Triều Khương Thần hắn vừa đi qua, một là Giả Hư Quốc và vương triều còn lại là Thiên Nguyên Vương Triều.
Lại nhắc tới Cổ Nguyên Vương Triều cùng Thiên Nguyên Vương Triều. Song phương tuy là hàng xóm nhưng thực chất chính là cừu địch. Tranh chấp lãnh thổ ở biên giới thường xuyên xảy ra. Kẹp giữa hai vương triều này là một phần lãnh thổ nhỏ thuộc về Kim Tiên Giáo.
Nhắc lại lúc trước một chút, Kim Tiên Giáo ban đầu là một thế lực nhỏ của Thiên Nguyên Vương Triều. Sau này khi phát triển trở thành một tông môn mạnh mẽ, lại không muốn có quá nhiều va chạm với vương triều cho nên đem lượng lớn tiền tài đánh đổi lấy một mảnh đất riêng cho mình. Thế nhưng đen đủi thay năm đó mảnh đất mà Kim Tiên Giáo mua được lại là phần lãnh thổ mà Thiên Nguyên Vương Triều âm thầm cướp đoạt của Cổ Nguyên Vương Triều. Sau này Cổ Nguyên Vương Triều chạy tới đòi nợ, song phương xảy ra giao chiến, Kim Tiên Giáo ngược lại là bị tai bay vạ gió.
Sau này, hai vương triều đánh nhau, thỉnh thoảng Kim Tiên Giáo cũng nhận chút ảnh hưởng. Đấy cũng là lý do trong thí luyện đại chiến mấy năm về trước, các đệ tử Kim Tiên Giáo lại bị đệ tử của Cổ Nguyên Vương Triều săn giết.
Lần này trở về vốn dĩ là đi qua Kim Tiên Giáo, Khương Thần dự tính tiện đường sẽ tới đó thăm hỏi tiểu cô nương Mai Khả Ái kia một chút. Bất quá sau sự việc nữ nhân áo đen lần trước, bây giờ hắn chỉ mong có thể về Linh Vân Tông thật nhanh để gặp Bạch U Cơ, chính vì thế thăm hỏi cũng bỏ qua một bên. Hữu duyên nhất định sẽ gặp mặt, không nhất thiết là hiện tại.
Lại mấy ngày phi hành không chút nghỉ ngơi, Khương Thần đã tới sát thềm biên giới phía Nam của Minh Nguyệt Vương Triều và Cửu Nguyệt Vương Triều. Khu vực biên giới này lúc trước Khương Thần cùng Trương Nhị Huyền dùng phi chu của Linh Vân Tông bọn hắn đi tới cũng mất mấy ngày, nhưng mà phi chu của Khương Thần sử dụng hiện tại nhanh hơn nhiều lắm, chỉ tốn khoảng vài canh giờ là có thể về đến Linh Vân Tông rồi.
Trước khi trở về Linh Vân Tông, Khương Thần tìm một cái hồ nước tắm rửa sạch sẽ. Tâm thần có chút vui sướng, hắn cưỡi lên phi chu sau đó theo phương hướng Vấn Nguyệt Thành mà lao đi.
Đường về đã rất gần!