Người đăng: meomeo14311
Lại nói, trước sức ép cực lớn đến từ một chiêu Chử Thiết Dung Kim, Ma Thiên Tiếu sợ hãi không dám ngạnh kháng trực tiếp. Chính vì thế tàn hồn chỉ có thể bỏ qua cỗ thân thể đen sì kia mà bỏ chạy.Lúc linh hồn hắn vừa mới ly thể, Khương Thần tại phụ cận đã thu tay về mà kết ấn. Một tòa cự đại trận pháp mang theo khí tức ma quái theo đó mà chậm rãi xuất hiện.
“Tỏa Hồn Trận! Khởi!”
Ầm ầm ầm!!!
Ma Thiên Tiếu mải mê công kích Khương Thần mà không hề để ý, Khương Thần đã tại xung quanh thạch điện lưu lại rất nhiều vết máu. Mỗi nơi đều lây dính một chút máu không có phương vị rõ ràng nhưng theo thời gian thì những vết máu rơi xuống càng nhiều. Những vết máu đó khi được vẽ hoàn chỉnh lại tạo thành sáu đạo phù văn to lớn trên mặt đất.
Từ trên cao nhìn xuống, sáu đạo phù văn bằng máu kia phân biệt tạo thành sáu góc của lục giác. Có phù văn hình mặt quỷ, có phù văn lại là hình vẽ hung thú. Cả sáu phù văn tuy rằng khác biệt về hình dạng nhưng có một điểm chung đó là đem lại một cảm giác áp bách nặng nề đối với linh hồn nguyên giả.
Sau một tiếng khởi của Khương Thần vang lên, cả sáu phù văn này phát ra xích quang chói lóa. Xích quang mau chóng huyễn hóa thành sáu quang trụ khổng lồ sau đó hình thành nên một cái kết giới lăng trụ màu đỏ đem hầu hết thạch điện rộng lớn mà bao phủ.
Nhìn thấy kết giới lăng trụ màu đỏ vừa mới hình thành, sắc mặt Ma Thiêu Tiếu chợt biến. Thanh âm không tự chủ mang theo chút kinh sợ vang lên:
“Thứ này…là trận pháp? Tiểu tử, ngươi làm sao có thể?”
“Sao lại không thể?” Khương Thần khẽ nở nụ cười lạnh, nói: “Quên nói cho ngươi biết một chuyện. Ta ngoại trừ là luyện đan sư thì còn là trận pháp sư.”
Đoạn, song thủ Khương Thần lại tiếp tục kết từng đạo ấn pháp ảo diệu. Ngay lập tức, mặt đất ầm ầm dậy sóng. Từng mắt xích khổng lồ từ đâu vươn ra phong tỏa toàn bộ đường lui của Ma Thiên Tiếu.
Những mắt xích khổng lồ này đem theo một loại khí tức khủng bố đè ép khiến cho Ma Thiên Tiếu không khỏi biến sắc. Tàn hồn mau chóng đào tẩu, né tránh đi những sợi xích kia. Trong lòng hắn mơ hồ xuất hiện chút cảm giác, nếu như bị mấy sợ xích to lớn kia đánh trúng, tàn hồn này của hắn nhất định sẽ bị đánh nát.
Rõ ràng Khương Thần từ đầu tới giờ ở phụ cận bày bố trận pháp là nhắm vào linh hồn của Ma Thiên Tiếu hắn, mà một chiêu hỏa quyền cường đại kia chính là mồi nhử ép cho linh hồn hắn ly thể để tiện thôi động trận pháp bắt giữ.
“Tiểu tử này…Ẩn giấu thật nhiều thủ đoạn.”
Vừa chật vật né tránh vừa phải nghĩ đối sách đối chiến cùng Khương Thần, Ma Thiên Tiếu có thể nói là khổ không thành lời. Khó khăn lắm mới ngưng kết được một cỗ thân thể tạm bợ, hiện tại còn chưa kịp thi triển thần thông thì đã bị Khương Thần đánh nát.
“Tiểu tử khốn kiếp…ép bổn tôn đến mức này…ngươi nhất định sẽ hối hận.”
Ma Thiên Tiếu khẽ gầm lên một tiếng. Nguyên Tôn Cảnh dù cho hiện tại chỉ là một phiến tàn hồn thì vẫn là Nguyên Tôn Cảnh. Cường giả như hắn lại bị một tên tiểu bối như Khương Thần ép tới không thở nổi, đây quả thực là một sự vũ nhục to lớn.
“Ngươi đã nói câu này rất nhiều thế nhưng ta vẫn chưa thấy ngươi làm được gì khiến cho ta phải hối hận.” Khương Thần lạnh nhạt đáp.
Đoạn, hắn khẽ vung tay một cái, lại một sợi xích to lớn phóng ra. Từng mắt xích va chạm vào nhau khiến cho thạch điện vang lên những tiếng leng keng chói tai.
Vút vút!!!
Ba sợi xích lại tiếp nối phóng đến, tràng cảnh hiện ra có chút giống với vừa rồi Ma Thiên Tiếu dùng tám chiếc vòi công kích Khương Thần, chỉ khác một điều đó là vừa rồi Khương Thần né tránh tương đối nhàn hạ nhưng bây giờ Ma Thiên Tiếu lại chật vật vô cùng.
Nếu như mấy sợi xích khổng lồ của Khương Thần chỉ là những sợi xích bình thường thì Ma Thiên Tiếu cũng không sợ hãi như hiện tại. Thế nhưng mấy sợi xích kia lại có tính khắc chế linh hồn rất mạnh. Ma Thiên Tiếu có cảm giác để nó quấn vào, tàn hồn của hắn nhất định sẽ bị bắt giữ.
“Ép người quá đáng. Tốt, bổn tôn cho ngươi toại nguyện.”
Ma Thiên Tiếu sau khi lùi xa một đoạn, thân ảnh liền phiêu phù trên hư không. Lúc này, hai tay hắn bắt đầu kết ấn, Hỗn Nguyên Chi Khí trong thiên địa lập tức cuộn trào ngưng tụ.
Vốn dĩ tàn hồn như hắn sẽ không thể điều động được Hỗn Nguyên Chi Khí trong thiên địa, thế nhưng người này trước đây từng là Nguyên Tôn Cảnh cường giả, có lẽ mánh khóe cũng không hề ít. Chính vì thế dưới dạng tàn hồn, hắn vẫn có thể xuất ra nguyên thuật được. Điều này không thể không nói khiến cho Khương Thần một phen mở mang tầm mắt.
“Ồ…ngược lại là thú vị. Nếu như có thể tra ra loại phương pháp điều động Hỗn Nguyên Chi Khí này, linh hồn phân thân sẽ có bước tiến lớn.” Khương Thần nhìn Ma Thiên Tiếu không ngừng đem Hỗn Nguyên Chi Khí trong thiên địa thôi phát, kéo nó về xung quanh tàn hồn của mình, ánh mắt liền hiện lên chút hứng thú.
Leng keng leng keng!!!
Vài sợi xích theo thủ chưởng của Khương Thần điều khiển lại xuất hiện. Nó hướng về phía Ma Thiên Tiếu đang lơ lửng trên hư không kia đồng loạt quất xuống, ý đồ rõ ràng là muốn quấy rối không cho đối phương thi pháp.
Phanh phanh!!
Tổng cộng có năm sợi xích màu đỏ quật xuống, tất cả sau khi va chạm với Hỗn Nguyên Chi Khí hộ thể của Ma Thiên Tiếu thì liền lập tức vỡ nát.
“Thiên Ma Chỉ.”
Ma Thiên Tiếu khẽ quơ tay giống như muốn ôm đồm toàn bộ Hỗn Nguyên Chi Khí vừa mới điều động được.
Lúc này, toàn bộ lượng Hỗn Nguyên Chi Khí ngưng tụ thành một đồ án màu đen hết sức quỷ dị. Đồ án có vẽ các loại hoa văn ảo diệu, mà mấy hoa văn này Khương Thần xem hoàn toàn không hiểu.
“Quả nhiên là không thể khinh thường được.”
Nhìn thấy Ma Thiên Tiếu dưới dạng linh hồn thể mà còn có thể sử dụng nguyên thuật lợi hại đến vậy, sắc mặt Khương Thần cũng hiện ra vẻ ngưng trọng. Từ trong nhẫn trữ vật, hắn lấy ra vài khỏa đan dược đem bỏ vào miệng. Khí tức trên người sau đó lập tức kéo lên.
Vốn dĩ cảnh giới của Khương Thần theo thời gian đã tụt giảm xuống Nguyên Linh Cảnh sơ kỳ, thế nhưng sau khi ăn vào mấy khỏa đan dược kia, cảnh giới của hắn được kìm giữ. Mà trên người hắn cũng lộ ra một cỗ hơi thở cường đại.
“Viêm Dương Lục Biến!”
Thanh âm lạnh lùng của Khương Thần chậm rãi vang lên trong cổ họng. Bàn tay hắn cũng thuận thế vươn về phía trước, điên cuồng cướp đoạt Hỗn Nguyên Chi Khí trong thạch điện.
Hỗn Nguyên Chi Khí vốn đang hướng về phía đồ án khổng lồ trên hư không kia không ngừng bồi đắp nhưng sau khi Khương Thần lần nữa vận dụng Viêm Dương Lục Biến, một lượng lớn liền bị chia tách, dồn dập đổ về phía bên này.
“Tiểu tử…có thể ép ta sử dụng Thiên Ma Chỉ dưới dạng linh hồn thể…ngươi là người đầu tiên.”
“Ngươi cũng là tên Nguyên Tôn Cảnh thứ hai có thể ép ta sử dụng bản thể Tam Mục Thần Tộc trong suốt vạn năm qua.” Khương Thần khẽ nhíu mày, thanh âm hừ lạnh vang lên.
Chỉ thấy bàn tay hắn chậm rãi co lại. Hỗn Nguyên Chi Khí phía trước theo bàn tay co lại mà lập tức ngưng tụ thành một cái nguyệt luân hỏa diễm.
“Chém gió không sợ đứt đầu lười! Hừ.”
Hung quang chợt lộ, đôi mắt của Ma Thiên Tiếu chợt mở ra, trong miệng phát ra tiếng cười lạnh lẽo. Ngón tay hắn chậm rãi vươn ra chỉ vào hư không ấn xuống.
“Thiên Ma Chỉ hạ, Vạn Vật Bất Tồn.”
Thiên Ma Chỉ hạ xuống, vạn vật không thể tồn tại!
Thật bá khí! Thật uy vũ!
Nương theo ngón tay của Ma Thiên Tiếu dừng lại ở trước mặt, không khí trong thạch điện liền có cảm giác ngưng đọng. Một luồng khí tức hủy diệt từ đầu ngón tay Ma Thiên Tiếu hệt như cơn lốc lớn cuốn qua thiên địa.
Ầm ầm ầm!!!
Không gian có cảm giác bị phá toái, thạch điện rung chuyển mạnh mẽ, từng lớp đất đá theo thạch điện rung chuyển mà điên cuồng vỡ vụn.
Nhìn đồ án màu đen trước mắt càng thêm ngưng thực, tay phải Ma Thiên Tiếu chỉ về phía trước sau đó đột nhiên bàn tay nắm chặt lại.
Sau hành động của Ma Thiên Tiếu, một ngón tay đen nhánh lớn chừng mấy chục trượng tách mở đồ án mà xuất hiện sau đó hướng về phía Khương Thần nhanh chóng hạ xuống.
Nhìn hắc sắc cự chỉ điên cuồng phóng tới, sắc mặt Khương Thần lộ ra ngưng trọng vô cùng. Hắn tham ngộ qua Thiên Ma Chỉ cho nên biết nó lợi hại như thế nào. Nếu như môn nguyên thuật kia thi triển đến mức tận cùng, nó có thể so sánh với biến thứ tư trong Viêm Dương Lục Biến của hắn. May mắn hiện tại Ma Thiên Tiếu thi triển nó dưới dạng linh hồn thể cho nên uy lực cũng không phải mạnh mẽ đến mức không thể cản đỡ.
“Quả nhiên là lão làng thi triển sẽ khác với người mới tham ngộ được chút da lông thi triển.” Khương Thần khẽ lẩm nhẩm một tiếng.
Lúc trước Bạch U Cơ tham ngộ được Thiên Ma Chỉ nhưng chỉ là chút da lông. Thi triển tầng thứ nhất của Ma Thiên Chỉ, nàng cũng chỉ bắn ra được một tia hắc quang. Hiện tại dưới tay Ma Thiên Tiếu, Thiên Ma Chỉ mới thực sự khủng bố.
Lại nói, ngón tay đen nhánh khổng lồ hạ xuống, nó mang theo hơi thở tịch diệt vừa kinh khủng, vừa cực đoan. Giống như hết thảy mọi thứ vì sự xuất hiện của nó mà đều bị phá toái. Đây quả thực đúng với một câu sau mà Ma Thiên Tiếu vừa mới nói – vạn vật bất tồn.
Dưới một chỉ khủng bố kia, vạn vật không có chút cảm giác tồn tại.
“Tiểu tử, chịu chết đi.”
Ầm ầm ầm….
“Hươu chết về tay ai còn chưa biết.”
Ngưng tụ hỏa diễm luân nguyệt hoàn tất, Khương Thần liền chậm rãi đẩy ra một tay, từ cổ họng cũng theo đó phát ra một đạo thanh âm trầm thấp:
“Viêm Dương Lục Biến, đệ tam biến, Luân Nguyệt Phần Thiên Hạ!”