Mục lục
Vô Tận Trùng Sinh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Người đăng: meomeo14311

Phía bên kia nhìn thấy cô cô cùng thúc thúc vây hãm gia gia, Bạch Diễm Cơ cùng Bạch Linh Cơ đều hiện ra vẻ lo lắng.

“Phụ thân, hiện tại làm thế nào?” Bạch Diễm Cơ nhìn tình trạng của Bạch Khiêm không tốt, lúc này hướng về phía Bạch Trình mà hỏi.

“Còn có thể thế nào…” Bạch Trình cười khổ: “Trước hết đem gia gia ngươi kiềm chế sau đó lại nghĩ cách.”

Mặc dù ngoài miệng nói vậy thế nhưng hắn cũng không dám chắc Bạch Khiêm có thể sống qua ngày hôm nay hay không. Hiện tại hành động của bọn hắn đã kích động đám Phệ Thiên Trùng này, đám yêu trùng này chắc chắn sẽ giận dữ mà điên cuồng thôn phệ huyết dịch của Bạch Khiêm. Thân thể không còn chút huyết dịch thì dẫu Nguyên Tôn Cảnh cũng phải đi đời.

Lại nói, Bạch Linh Cơ bình thường vốn tinh nghịch như quỷ thế nhưng nhìn thấy thảm trạng của Bạch Khiêm, vẻ mặt cũng là tràn đầy lo lắng. Thanh âm mang theo chút do dự lúc này khẽ vang:

“Cha, nếu không chúng ta tìm Khương Thần.”

“Ngươi nghĩ Bạch gia chúng ta từ chối thiện ý của hắn, hắn còn ở lại Bạch Lĩnh Thành này sao?”

“Vẫn còn. Lúc trước ta đuổi theo hắn một đoạn, hắn nói rằng hắn tạm thời ở Bạch Lĩnh Thành này mấy ngày.” Bạch Linh Cơ gật đầu, vẻ mặt mười phần chắc nịch, nói.

Nghe nàng nói vậy, Bạch Trình giống như bắt được cọng cỏ cứu mạng, phong thái cường giả nhất thời biến mất, chân tay hơi chút luống cuống, thanh âm cũng là thập phần vội vàng vang lên:

“Thật sự? Nhanh, nhanh cho người mời hắn tới.”

Ngẫm một lúc, sau khi cảm thấy có chút không đúng, hắn lại hướng về phía Bạch Diễm Cơ mà nói:

“Không được, cần phải cho hắn thấy thành ý của Bạch gia chúng ta. Diễm Cơ, đi theo muội muội ngươi tới mời Khương tiểu hữu trợ giúp. Nhớ kỹ cẩn trọng lời nói.”

“Vâng.”

Bạch Diễm Cơ không dám không nghe. Sau khi hướng tới Bạch Linh Cơ gật đầu một cái, cả hai liền mau chóng rời khỏi Bạch gia, đi tìm Khương Thần.



Lại nói, thời điểm khí tức khủng bố của Bạch Khiêm bộc phát trong thoáng chốc, cường giả ẩn cư tại Bạch Lĩnh Thành này đều cảm nhận được. Tất cả đều vô cùng kinh hãi mà nhìn về phía Bạch gia, vẻ mặt âm tình bất định, không biết là trong lòng đang nghĩ điều gì.

“Khí tức này…là Bạch Khiêm lão già kia…chẳng lẽ bệnh của hắn được chữa khỏi?” Tại một gian đại sảnh xa hoa, ngồi trên chủ vị là một lão giả gầy yếu. Hắn lúc này cảm nhận được khí tức khủng bố của Bạch Khiêm, thần tình hiện ra run rẩy, khẽ nói.

“Phụ thân, kế đến chúng ta nên làm thế nào? Thời gian qua Ngô gia chúng ta đã tranh thủ đoạt lại được không ít địa bàn…” Bên cạnh lão giả này là một vị trung niên nhân, vẻ mặt của hắn hiện tại cũng không dễ nhìn, thanh âm mang theo chút lo lắng vang lên.

“Không vấn đề gì. Tranh đoạt địa bàn vốn là chuyện rất bình thường trong buôn bán. Bạch gia chắc cũng sẽ không vì vài cửa hàng mà làm khó Ngô gia chúng ta.” Lão giả không mấy lo lắng, cười cười nói.

“Mặt khác…cảm giác đột phá Nguyên Vương Cảnh đã đến gần, tin chắc trong vài năm tới ta có thể thử xung kích tầng thứ này. Nếu như thành công, Ngô gia chúng ta cũng không sợ Bạch gia.”

“Phụ thân, công pháp của ngươi lại có chỗ tinh tiến sao?” Trung niên nam tử hiện lên thần sắc vui mừng, thanh âm hơi chút vội vàng cùng hấp tấp vang lên.

“Ừm…đợi ta đột phá Nguyên Vương Cảnh, ngươi rất nhanh cũng sẽ đột phá. Ngô gia ta chỉ cần có hai vị Nguyên Vương Cảnh, Bạch Lĩnh Thành này liền do nhà chúng ta làm chủ.” Lão giả cười lạnh: “Bất quá…vẫn cần nhẫn nhịn vài năm nữa.”

“Hừ, chúng ta đã chịu lép vế nhiều năm, thêm vài năm nữa có đáng gì.”



Tại một gian phòng trọ đơn sơ, Khương Thần đang ngồi xếp bằng tu luyện. Sau khi thở ra một ngụm trọc khí, hoàn thành một vòng tu luyện, song đồng của hắn chậm rãi mở ra. Cùng lúc song đồng Khương Thần mở ra, hắn cũng cảm nhận được khí tức khủng bố của Bạch Khiêm.

Khác với mọi người tưởng nhầm Bạch Khiêm đã được chữa khỏi bệnh, Khương Thần ngược lại biết được đây là Khu Huyết Đan đã tiễu trừ một đám Phệ Thiên Trùng dẫn đến đám Phệ Thiên Trùng còn lại làm loạn trong thân thể Bạch Khiêm.

Lúc trước Bạch Khiêm vốn là Nguyên Vương Cảnh cường giả thế nhưng khí huyết bị Phệ Thiên Trùng ăn mòn, thực lực tụt xuống Nguyên Đan Cảnh. Hiện tại đám Phệ Thiên Trùng làm loạn, đem khí huyết mà bọn chúng thôn phệ tỏa ra làm cho ai nấy đều tưởng rằng đó là thực lực của Bạch Khiêm trở về.

“Xem ra vẫn phải tốn một hồi công sức.”

Dọn sạch sẽ phòng trọ, Khương Thần đem mấy món đồ của mình thu lại sau đó liền chậm rãi đi tới chiếc bàn gỗ nhỏ thưởng thức một chén trà.

Hắn không vội chạy đến Bạch gia ngay bởi vì hôm qua lựa chọn của Bạch Trình khiến cho hắn có chỗ không vui. Hắn đã nhắn trước với Bạch Linh Cơ rằng bản thân sẽ ở lại Bạch Lĩnh Thành mấy ngày, hiện tại ngồi đây chính là muốn xem thành ý của Bạch gia có bao nhiêu.

“Ồ…”

Tinh thần lực chậm rãi tỏa ra, Khương Thần cảm nhận thấy phương xa xuất hiện hai luồng khí tức mạnh mẽ đang dùng tốc độ rất nhanh đang tiến về phương hướng này. Khóe mắt Khương Thần khẽ nảy lên một cái, khóe miệng cũng nhếch lên. Hắn nhận ra hai đạo khí tức này, chính là Bạch Linh Cơ cùng Bạch Diễm Cơ. Xem ra vì để có thể mời tới hắn, Bạch gia này hẳn đã phải sử dụng đến mỹ nhân kế.

Qua gần một phút đồng hồ, hai đạo khí tức kia đã chạy tới trước cửa phòng Khương Thần. Lúc này Khương Thần ở bên trong cũng có thể biết rõ được động tĩnh của hai người. Bạch Linh Cơ dường như muốn một chân đạp bay cánh cửa nhưng lại bị Bạch Diễm Cơ ngăn cản.

Đương lúc hai người bên ngoài định gõ cửa thì cánh cửa cũng thuận thế mở ra.

“Khương công tử…”

Bạch Diễm Cơ nhìn thấy Khương Thần bước ra, thần sắc hiện lên chút vui mừng. Còn đang định nói gì thì Khương Thần đã ngắt lời:

“Đi thôi.”

Dứt lời, hắn liền ung dung đi ra ngoài. Trên đường tới Bạch gia, Khương Thần đi một cách rất ung dung, dáng vẻ hoàn toàn không cho thấy hắn có một chút vội vàng nào. Mà nhìn bộ dáng khoan thai của Khương Thần, Bạch Diễm Cơ hơi chút sốt ruột nhưng vẫn cố giữ được một vẻ điềm đạm mềm mỏng mà không kém phần quyến rũ, nói:

“Khương công tử, cứu người như cứu hỏa, ngươi có thể hay không nhanh nhẹn một điểm? Diễm Cơ thay mặt Bạch gia cảm tạ ngươi trước.”

“Không sao. Hiện tại ta đến cũng không thể giúp được gì nhiều.” Khương Thần lắc lắc đầu: “Bạch lão gia tử hẳn là đang lâm vào trạng thái cuồng bạo, vẫn nên để Bạch gia chủ tới áp chế lão nhân gia a. Chờ cho Bạch lão gia tử ổn định, ta mới có thể chữa trị cho hắn được.”

“Hóa ra là vậy.”

Bạch Diễm Cơ khẽ gật đầu, thanh âm mang theo thổ khí như lan chậm rãi lan tỏa. Khương Thần đi bên cạnh nàng cũng cảm thấy một đợt hương thơm quyến rũ, đáy lòng không khỏi thầm hô một tiếng yêu tinh. Nữ tử này rõ ràng mê hoặc nam nhân theo một cách hoàn toàn khác với Bạch U Cơ.

Bạch U Cơ giống như một nữ tử mẫn tuệ, có lúc đáng yêu như tiểu muội nhà bên khiến cho nam nhân nhìn thấy đều muốn bao bọc bảo vệ. Bạch Diễm Cơ thì khác hoàn toàn, nàng mê hoặc nam nhân bằng chính dáng người bốc lửa cùng những cử chỉ lả lơi như một đãng phụ. Hiện tại đừng nhìn thấy nàng đi lại gần Khương Thần, thỉnh thoảng thanh âm lại cố ý thổi vào lỗ tai hắn như mời gọi. Đây đơn thuần chỉ là nàng đang cố quyến rũ lấy hắn, biến hắn trở thành đồng loại giống như những tên nam nhân khác tiếp cận nàng mà thôi.

Lại nói, nhìn thấy bộ dáng giống như đoán biết hết mọi chuyện của Khương Thần, Bạch Diễm Cơ không nhịn được, hơi chút tò mò mà hỏi:

“Khương công tử, ngươi đoán được chúng ta sẽ tới tìm ngươi?”

“Nếu không ngươi nghĩ vì lý do gì ta nán lại Bạch Lĩnh Thành này?” Khương Thần không mặn không nhạt đáp.

“Hắc hắc. Có phải ngươi vẫn nung nấu ý định chữa khỏi cho gia gia ta sau đó cưới một trong hai tỷ muội bọn ta?”

Bạch Linh Cơ quỷ linh tinh quái, lúc này nàng che miệng cười trộm. Mà nghe nàng nói vậy, vẻ mặt Bạch Diễm Cơ cũng lạnh lùng đi một chút. Nàng cũng chưa đoán được lý do Khương Thần cố tình nán lại Bạch Lĩnh Thành này để làm gì. Nếu như lời Bạch Linh Cơ nói là thật, vậy thì ấn tượng ban đầu của Bạch Diễm Cơ nàng với Khương Thần coi như không còn chút gì. Nàng vẫn tưởng Khương Thần so với nam tử khác có chỗ khác biệt, thế nhưng hiện tại xem ra nam nhân ai cũng đều như nhau.

“Không.” Khương Thần cười nhạt. Dĩ nhiên hắn không thể nói bản thân giúp Bạch gia vì Bạch U Cơ được. Hiện tại hắn vẫn là chưa muốn lộ ra bản thân quá nhiều. Ít nhất là trước khi hắn làm rõ được mối quan hệ của Bạch gia cùng Bạch U Cơ.

“Không? Hắc hắc, Khương công tử ngươi hay là không thành thật rồi.” Bạch Linh Cơ cười một cách gian xảo, nói: “Ngươi yên tâm, nếu như ngươi chữa khỏi cho gia gia ta, bổn cô nương không chỉ dẫn ngươi đi đánh bạc bảy ngày bảy đêm mà còn đem tỷ tỷ của mình gả cho ngươi.”

“Không hứng thú.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK