Mục lục
Vô Tận Trùng Sinh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Người đăng: meomeo14311

“Đoạt Mục Cấm Thuật! Phản Vô Tận Huyễn Ảo!”



Thanh âm của Khương Thần vừa dứt, không gian trắng xoá đột nhiên xuất hiện rung động. Xung quanh giống như vừa rồi xuất hiện rất nhiều vòng xoáy điên cuồng cắn nuốt, mà những vòng xoáy này không chỉ đem không gian xoáy nát mà còn tạo nên một hấp lực khủng bố đem Âu Dương Trác cuốn vào.



“Tự mình thể nghiệm chính ảo thuật của mình đi thôi. Ta chờ ngươi ở ngoài.”



Khương Thần nói đoạn, thân ảnh lập tức biến mất khỏi không gian hỗn loạn.



Bên trong ảo cảnh trải qua một đoạn thời gian rất dài thế nhưng kì thực ngoại giới mới trôi qua khoảng nửa tuần hương. Trong một nửa tuần hương này, người ta chỉ nhìn thấy Khương Thần cùng Âu Dương Trác đứng yên một chỗ, hai mắt nhắm nghiền giống như nhập định. Nếu như không phải nhìn thấy ngực của cả hai vẫn luôn phập phồng hô hấp, không ít người có lẽ sẽ nghĩ đây là hai pho tượng được điêu khắc hoàn mỹ trên sân.



“Dường như Khương sư huynh đang đối kháng với đồng thuật của Âu Dương Trác.” Một vị đệ tử ngoại môn chăm chú nhìn tỷ võ đài, khẽ lẩm nhẩm.



“Hừm, điều này có ai không biết. Quan trọng là kẻ nào sẽ chiến thắng.”



“Ta đoán ai mở mắt ra trước người đó sẽ chiến thắng.”



“Hừ, ngươi nói thế ta cũng nói được.”



Tại quan đài chiến của các vị trưởng lão, sắc mặt ai nấy không được bình thản như các đệ tử. Lúc này hầu hết bọn họ đều mang một vẻ kinh thán. Dùng ánh mắt tinh tường, bọn họ có thể phát hiện ra từng tuồng tinh thần chi lực mạnh mẽ vờn quanh khán đài. Mà loại tinh thần lực này giống như mây gió vần vũ khiến cho không khí bên trên đài tỷ võ trở nên vô cùng căng thẳng.



“Tinh thần lực của hai tên này thật mạnh…không chỉ vậy còn rất bén nhọn.” Triệu Tam ngồi sau lưng La Chinh, sắc mặt hiện lên kinh hồn thất sắc, lắc đầu nói: “Ta còn tưởng rằng bản thân có tinh thần lực mạnh nhất trong số các đệ tử nhưng xem ra so với hai tên này còn chưa là gì.”



Triệu Tam vốn tinh thông sử dụng công kích tinh thần lực do vậy lượng tinh thần lực của hắn không chỉ hùng hậu mà còn rất sắc bén. Hôm nay nhìn thấy Âu Dương Trác thi triển đồng thuật, lại thấy Khương Thần dùng tinh thần lực đối kháng, hắn rốt cuộc hiểu tinh thần lực của mình so với hai tên quái vật này vẫn chưa là gì.



Trên thực tế tinh thần lực của Khương Thần mạnh hơn hắn thì cũng không khó hiểu khi mà đối phương kiêm tu ba chức nghiệp, nhưng ngay cả tinh thần lực của Âu Dương Trác cũng mạnh mẽ đến vậy, Triệu Tam quả thật muốn khóc.



“Tinh thần lực của sư đệ tiến triển rất lớn trong thời gian gần đây. Lúc trước so với ta còn yếu hơn, hiện tại đã mạnh hơn ta rất nhiều.” Bạch U Cơ nhẹ gật đầu, trong mắt đều là sự vui mừng. Nam nhân của nàng mạnh mẽ như vậy, nàng vui cũng là điều dễ hiểu.



Lúc này, dưới tỷ võ đài xuất hiện chút xao động. Chỉ thấy tinh thần lực từ cơ thể Khương Thần tuôn trào mạnh mẽ, cơ thể phát ra quang mang thần thánh. Sau khi khẽ run lên một nhịp, hai mắt của hắn chậm chậm hé mở. Một đôi mắt thanh lam chi sắc không chút cảm xúc nhìn về phía Âu Dương Trác phía đối diện, thần sắc hiện lên nửa phần chế giễu.



Hiện tại vừa vặn là lúc hắn rời khỏi ảo cảnh của Âu Dương Trác, mà đối phương chính là đang lâm vào ảo trận của chính mình tạo ra do Đoạt Mục Cấm Thuật của Khương Thần phản lại.



Nhìn thấy Khương Thần có động tĩnh, sắc mặt mọi người hiện ra thập phần kích động. Phần lớn đều là các đệ tử ủng hộ hắn vui mừng vì hắn thoát khỏi ảo trận hiểm cảnh của đối thủ.



“Ồ, Khương sư huynh vậy mà chống lại được đồng thuật của Âu Dương Trác.”



“Không đúng! Tại sao Âu Dương Trác vẫn bất động đây?”



“Có điểm sai sai a.”



Trên đài tỷ võ lúc này, nhìn vẻ mặt lúc xanh lúc trắng của Âu Dương Trác, khoé miệng Khương Thần không khỏi khẽ vểnh. Mặc dù hắn không biết đối phương đang trải qua điều gì trong ảo cảnh thế nhưng có lẽ đó là một hồi tự ngược vô cùng đặc sắc. Âu Dương Trác nếu như không thể vượt qua được ảo cảnh của mình, hắn sẽ vĩnh viễn bị nhốt giam trong đó, tinh thần chìm đắm mà bỏ mình.



Dĩ nhiên Khương Thần biết chừng đó là chưa đủ để hạ gục Âu Dương Trác. Nguyên linh thể trú ngụ trong cơ thể hắn đường đường đã từng là Nguyên Tôn Cảnh sử dụng mê huyễn đồng thuật, vậy thì làm sao có thể dễ dàng bị vây chết trong chính đồng thuật của mình được đây. Trừ khi Khương Thần có tác động từ bên ngoài, nhưng hắn sẽ làm vậy sao? Không! Vì đối phương cũng là người có thể sử dụng đồng thuật, Khương Thần hắn có một phần tôn trọng đối với đối phương.



Nửa tuần hương trôi qua, trên người Âu Dương Trác bỗng nhiên xuất hiện vô vàn hắc vụ. Hắc vụ điên cuồng tuôn trào sau đó lan rộng ra xung quanh biến một vùng tỷ võ đài thành màu đen.



Phanh phanh phanh!!!



Hắc vụ bùng phát mạnh mẽ sau đó tại trên không trung vang lên những tiếng nổ bùm bùm. Kèm theo những tiếng nổ kia là thanh âm gào thét của Âu Dương Trác.



“Khương Thần, ta sẽ giết ngươi.”



Thanh âm vừa dứt, một cỗ lực lượng khổng lồ bao phủ tỷ võ đài, hắc vụ bành trướng lúc này lại điên cuồng co lại hoá thành một hắc sắc cự thủ. Hắc sắc cự thủ lấy Âu Dương Trác làm trung tâm điên cuồng phóng vế phía Khương Thần chuẩn bị ra tay diệt sát.



“Ngươi không có cơ hội đó.”



Vẻ mặt Khương Thần vẫn giữ một sự bình tĩnh không biến sắc, thanh âm lạnh lùng của hắn vừa vang cũng đồng thời hai tay chậm rãi dang ra.



Oành oành oanh! Phanh phanh!!!



Mặt đất rung chuyển mạnh mẽ, tỷ võ đài hoang tàn lúc này bằng mắt thường cũng có thể nhìn thấy nó đang tách mở. Từ khe hở phía dưới đất, một gốc thanh đằng khổng lồ chồi lên. Thanh đằng mang theo gai góc sắc bén, trên đỉnh của thanh đằng này có một bông hoa to lớn chứa đựng vô vàn răng sắc nhọn. Kia rõ ràng là một bông hoa ăn thịt người.



Hoa ăn thịt người vừa xuất hiện lập tức gào rống hất tung Âu Dương Trác lên bầu trời. Âu Dương Trác một phần vừa thoát khỏi ảo cảnh, đang trong cơn giận dữ mất kiểm soát cho nên không hề đề phòng công kích của Khương Thần, thân hình hắn cứ thế bị hoa ăn thịt đánh bay lên không trung.



Hống!!!



Hoa ăn thịt há miệng rộng lớn đem cự thủ hắc sắc cùng với Âu Dương Trác nuốt chửng sau đó điên cuồng rút lui xuống đất toan tính nhấn chìm cả hai.



Rầm rầm rầm!!!



Thời điểm xuất hiện, gốc hoa ăn thịt gây ra động tĩnh lớn bao nhiêu thì hiện tại lúc rút lui cũng không kém gì. Mặt đất bị giày xéo cày nát, đất đá lởm chởm tung bay loạn xạ. Còn cách khe đất chừng một mét, hoa ăn thịt đột nhiên dừng lại, thân cây điên cuồng co rút xuống đất thế nhưng phần hoa lại phình to ra giống như ngăn cản không cho nó rút lui.



“Nộ!” Khương Thần chậm rãi khẽ thở ra một hơi.



Oành!!!



Bông hoa phình to cực đại, một tiếng nổ lớn ngay sau đó vang lên. Thịt hoa cùng các cảnh hoa theo bạo tạc bắn ra tung toé, sau đó là một màn khói lửa mù trời. Tuy uy lực màn bạo tạc này so với lúc trước chẳng đáng bao nhiêu thế nhưng Âu Dương Trác ở trung tâm vụ nổ như vậy chắc chắn lĩnh không ít đau khổ.



“Gừ…Khương Thần, còn chiêu gì xài xử ra đi. Nhiêu đây còn chưa đủ đánh bại được ta.”



Bước ra từ khói lửa, Âu Dương Trác thảm hại vô cùng. Quần áo rách nát chỉ đủ che các bộ vị nhạy cảm, toàn thân cũng là cháy đen. Từ lúc hắn bị hoa ăn thịt nuốt chửng đến lúc hoa nổ đến giờ chưa quá một phút, một phút này vừa vặn lại là thời điểm tinh thần lực của Âu Dương Trác hắn suy yếu cho nên hoàn toàn chịu trận không thể phòng ngự. Điều này dẫn tới bạo tạc gây ra thương thế không nhỏ là như vậy.



“Vậy ư? Vậy thế này thì sao?”



Vẻ mặt Khương Thần hết sức bình tĩnh, hắn chậm rãi vươn ra hai tay, phía sau lưng lập tức xuất hiện gần hai mươi phù lục giống y hệt nhau. Mỗi phù lục đều phảng phất toả ra khí tức cường đại, mà kèm theo khí tức cường đại đó người ta có thể cảm nhận được một chút cảm giác sinh sôi nảy nở.



“Ngươi…ngươi làm sao có thể còn dư lực để kích hoạt nhiều phù lục cường đại như vậy?”



“Chuyện này không cần ngươi phải lo.” Khương Thần cười nhạt nói: “Tự mình thể nghiệm uy năng của phù sư mộc hệ đi!”



Đoạn, từ mi tâm của Khương Thần bắn ra từng tia từng tia tinh thần lực mạnh mẽ đánh thẳng vào phù lục đem toàn bộ đều kích hoạt. Mà kèm theo phù lục kích hoạt, Hỗn Nguyên Chi Khí mộc hệ trên người hắn cũng điên cuồng bành trướng hướng thẳng xuống hai chân mà truyền vào đại địa.



Một đạo thanh âm vang lên giống như sấm giữa trời quang, thanh âm mang theo sức nặng khủng bố đè ép lên đầu Âu Dương Trác khiến cho vẻ mặt hung hãn của hắn không khỏi tái mét.



“Hoa Thụ Giới Hàng Lâm!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK