Mục lục
Vô Tận Trùng Sinh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Người đăng: meomeo14311

Rầm rầm rầm…



Tiếng nổ trầm muộn không ngừng vang lên kèm theo đó là một trận sóng khí vỡ tan kinh hồn động phách.



Chỉ lực của Khương Thần đánh trượt mục tiêu trực tiếp đâm thẳng xuống sàn võ đài khiến cho nó bị khoan một lỗ sâu hoắm.



Các đệ tử cùng trưởng lão quan chiến lúc này lập tức ngừng thở, tim đập thình thịch, sắc mặt đỏ lên. Hiển nhiên hai lần công kích sắc bén của Khương Thần khiến cho bọn họ cảm thấy vô cùng phấn khích.



Quả nhiên là kẻ có đảm lượng khiêu chiến hạng mười Ngoại Môn Bảng. Nếu như không có chút thủ đoạn, vậy thì cũng quá buồn cười rồi.



“Lực lượng thật đáng sợ…hai đòn công kích kia bất kì một đòn nào đều có thể khiến cho Nguyên Khí Cảnh gục ngã ngay lập tức.” Một vị trưởng lão phấn khích nói: “La trưởng lão, tên đệ tử này của ngươi mặc dù thực lực thấp thế nhưng thủ đoạn thật đáng sợ.”



“Đúng vậy, loại công kích dứt khoát như thế này hẳn là đã trải qua ma luyện kinh khủng.”



“Nhìn xem, Tô Ưng bị áp chế không thở nổi.”



Trên đài khiêu chiến, Khương Thần thấy hai lần công kích đều bị đối phương thoát trong gang tấc, khuôn mặt của hắn cũng không lộ ra chút tức giận.



Lúc này khóe miệng chỉ khẽ vểnh lên, tay trái theo một phương vị không ai ngờ tới vươn ra, mặc kệ cho kình phong cắt chém đến nỗi tóe máu, bàn tay trắng nõn kia vẫn túm được cổ áo Tô Ưng.



Tô Ưng mới thoát lần công kích thứ hai, còn chưa kịp ổn định thân hình lập tức bị Khương Thần nắm lấy cổ áo. Thanh âm thất thanh của hắn vang lên:



“Không thể nào…”



Thanh âm Tô Ưng vừa dứt, Khương Thần đã nhe răng ra cười, hắn nói:



“May mắn của ngươi nên dừng lại.”



Nói đoạn, tay phải nâng quyền đấm thẳng lên mặt của Tô Ưng. Thậm chí không chỉ là một cú đấm là mà liên hoàn đấm khiến cho sống mũi Tô Ưng bị dập nát, khuôn mặt biến dạng, máu me be bét.



Sau khi tung liên hoàn hơn chục quyền đầu khiến cho đầu Tô Ưng biến thành đầu heo, Khương Thần mới vung tay quăng hắn ra xa. Thân hình nhỏ bé thư sinh lúc này khiến cho người ta cảm giác giống như một tôn hung thú mạnh mẽ đang quăng đi một con mồi nhỏ yếu.



“Tô Ưng bại?” Toàn trường im lặng một thoáng, thanh âm kinh sợ này chính là của một vị nam đệ tử nhỏ tuổi phát ra.



Thanh âm phát ra tuy nhỏ thế nhưng giống như giọt nước tràn ly, nó khiến cho toàn bộ đệ tử ngoại môn dậy sóng, tất cả mọi người đồng loạt đứng dậy, thanh âm hò reo vang dội cả khiêu chiến tràng.



Một lượt ba đòn tấn công chớp nhoáng của Khương Thần diễn ra một cách thuần thục nhuần nhuyễn giống như một chiêu tam thức. Ba thức hành động chưa đến một phút đồng hồ mà thức nào cũng vô cùng mãnh liệt, tất cả mọi người đều bị hắn làm cho kinh hãi. Loại cường độ cùng lực lượng công kích này nếu như Nguyên Khí Cảnh chủ quan chắc chắn sẽ rơi vào thảm trạng.



Hiển nhiên thảm trạng của Tô Ưng hiện tại chính là cái kết của việc chủ quan đó.



Tô Ưng lúc này chỉ có thể dùng hai từ thê thảm để hình dung. Sở học chưa kịp tung ra đã bị Khương Thần đấm cho không thành hình người. Cũng không biết với thương thế đau đớn như kia, hắn có thể tiếp tục đứng dậy thi đấu được hay không.



Trên đài cao, La Chinh khẽ gật đầu một cái, tinh thần lực áp bức rốt cuộc giảm dần.



Thời điểm trận đấu vừa mới bắt đầu, hắn quả thật có chút lo lắng Khương Thần bị Tô Ưng đánh bại, điều này chắc chắn sẽ khiến cho thanh danh của hắn và Yêu Nghiệt Đường tổn hại.



Kết quả hiện tại tốt rồi. Khương Thần nếu như có thể thắng cuộc, thanh danh của hắn liền ngược dòng, càng thêm bành trướng.



“Ánh mắt của sư phụ quả nhiên hơn người.” Mộc Kiếm Thanh lúc này cũng thở ra một hơi, khóe miệng không nhịn được nở một nụ cười thỏa mãn.



Hắn hiện tại cũng không đứng sau lưng La Chinh mà đứng cạnh Bạch U Cơ ở sát võ đài. Thanh âm kia phát ra cũng vừa vặn để cho Bạch U Cơ nghe thấy.



Thời điểm bắt đầu trận đấu, nhìn thấy Khương Thần bị Tô Ưng khinh thường, nội tâm Bạch U Cơ cũng là vô cùng tức giận. Thời điểm đó, hai bàn tay nàng nắm chặt đến đỏ lại, hiển nhiên là cơn giận đang nín nhịn.



Nếu như không phải đệ tử nội môn không được xen vào tỷ đấu của đệ tử ngoại môn, nàng chắc chắn sẽ tung ra vài lá bùa nổ chết Tô Ưng càn rỡ.



“Đánh rất tốt.” Bạch U Cơ mỉm cười khẽ thầm thì.



Lại nói, trên chiến đài lúc này đột nhiên tĩnh lặng một cách kì lạ. Khương Thần đứng tại gần góc sân, bộ dáng ung dung nhưng không kém phần lạnh lùng.



Hắn cũng không thừa cơ đánh gục Tô Ưng bởi vì còn muốn đợi đối phương tỉnh dậy sau choáng váng.



Hiển nhiên mọi người nghĩ Tô Ưng đã thua, thế nhưng Khương Thần biết nhiêu đó là chưa đủ để đánh bại Nguyên Khí Cảnh.



Loại thương thế kia chủ yếu làm cho Tô Ưng đau đớn da thịt, đối với cơ thể hắn cũng chỉ tạo thành chút tổn hại nhỏ nhỏ, hoàn toàn không ảnh hưởng đến nội thể. Tô Ưng hiện tại vẫn nguy hiểm như lúc ban đầu, thậm chí là nguy hiểm hơn.



Bởi vì…Khương Thần đã triệt để chọc giận hắn.



Chỉ thấy Tô Ưng sau một phen nằm bất động đột nhiên đưa tay lên vuốt lấy khuôn mặt bị đấm biến dạng, một đạo tiếng cười giống như u hồn đòi mạng vang lên:



“Ha ha ha ha ha…đấm rất tốt.”



Dứt lời Tô Ưng khẽ bật một cái, thân hình liền ổn định trên sàn đấu. Khuôn mặt nhuốm máu của hắn lúc này chỉ lộ ra đôi mắt dày đặc sát ý. Hiển nhiên đối với việc Khương Thần gây ra thảm trạng cho mình như hiện tại khiến cho hắn đã không còn chút mặt mũi nào.



Thân là một tên Nguyên Khí Cảnh trung kì lại bị Nguyên Thể Cảnh dồn ép liên tục, cuối cùng còn bị đối phương đấm thành đầu heo, đây quả thật chính là nỗi khuất nhục to lớn mà Tô Ưng trước giờ chưa bao giờ trải qua.



“Làm sao?” Khương Thần cười nhạt nói: “Hiện tại còn muốn chấp một tay?”



“Ngươi sẽ rất thê thảm.” Tô Ưng khẽ gằn giọng nói.



Dứt lời, Hỗn Nguyên Chi Khí trên người hắn gào thét mà ra. Hỗn Nguyên Chi Khí màu xanh lam vờn quanh người Tô Ưng tạo thành một cơn phong bạo nho nhỏ.



Theo thời gian, phong bạo càng lớn dần, cuối cùng trở thành một vòi rồng phủ kín lấy người hắn.



“Phong Quyển!” Thanh âm của Tô Ưng gào thét phát ra từ vòi rồng.



Chỉ thấy vòi rồng lập tức hướng về phía Khương Thần lao tới.



Vòi rồng đi tới đâu, cát bụi bay tứ tung tới đó. Những người ngồi quan chiến ở gần thậm chí còn có xu hướng vị vòi rồng hút lại gần, ai nấy mặt mày tái mét.



“Tô Ưng xem ra đã bị tên kia chọc giận.” Khu vực hạng mười Ngoại Môn Bảng hiện tại chỉ còn chín người ngồi lại với nhau, trong đó có một vị nam tử dáng người thô to khẽ cười nói.



“Ừ…đã phải sử dụng Cuồng Phong Tam Thức…xem ra Khương Thần kia chuẩn bị gặp phải thảm kịch.” Một vị nữ tử khẽ che miệng cười nói.



Dưới khiêu chiến đài lúc này, vòi rồng càng ngày càng áp sát Khương Thần. Đứng trước từng đợt gió tạt qua mặt, sắc mặt Khương Thần lúc này xuất hiện chút ít cảm xúc. Chỉ thấy khóe miệng hắn khẽ cong lên, khuôn mặt hiện lên vẻ hứng thú.



Chỉ thấy trên người Khương Thần, một luồng Hỗn Nguyên Chi Khí hùng hậu tỏa ra. Hỗn Nguyên Chi Khí nóng bỏng sau khi tỏa ra liền bao xung quanh Khương Thần hình thành một bình chướng ngăn cản vòi rồng tiến tới.



Một thoáng vòi rồng bị ngăn cản, tay còn lại của Khương Thần hóa thành chưởng lực. Bàn tay trắng nõn lúc này đỏ như sắt nung. Toàn bộ Hỗn Nguyên Chi Khí lúc trước tụ tập thành bình chướng thay đổi phương hướng tập trung vào lòng bàn tay.



“Thiên Hỏa Chưởng.”



Bàn tay đỏ như sắt nung mang theo hỏa hệ Hỗn Nguyên Chi Khí cuồng bạo đánh thẳng về phía vòi rồng.



“Phong Ảnh!” Từ vòi rồng vang lên một đạo thanh âm âm hàn.



Sau khi đạo thanh âm này dứt, Thiên Hỏa Chưởng của Khương Thần cũng vừa chạm vào vòi rồng. Chỉ thấy vòi rồng tạo thành bởi phong hệ Hỗn Nguyên Chi Khí của Tô Ưng bị nhuốm màu đỏ. Phong quyển hóa thành hỏa quyển cháy rực một góc sân sau đó mới lụi tàn.



Một chiêu này nếu như Tô Ưng nếm trọn chắc chắn bại không thể nghi ngờ. Thế nhưng sau khi vòi rồng bị đánh tan, thân ảnh của hắn đã biến mất không tăm tích.



Hiển nhiên Phong Ảnh là một chiêu thức thân pháp cao minh, Tô Ưng đã vận dụng nó để rời khỏi Phong Quyển sau đó biến mất trước tầm mắt mọi người.



Quả thật trong một thoáng vòi rồng bị nhuộm đỏ, mọi người gần như không thể nhìn thấy được thân ảnh của Tô Ưng. Hắn đã đem thức thứ hai Phong Ảnh dung nhập vào Phong Quyển sau đó rời đi một cách nhanh chóng trước đòn tấn công của Khương Thần.



Lần nữa để cho Tô Ưng chạy thoát, Khương Thần vẫn không có vẻ gì là tức giận. Tinh thần lực lúc này âm thầm bao phủ toàn bộ võ đài. Khóe miệng Khương Thần khẽ nhếch lên, chỉ thấy hắn thu lại chưởng lực, Hỗn Nguyên Chi Khí cuồng bạo cũng là thu lại dần dần.



Vút!!!



Chính vào lúc Khương Thần thu lại chưởng lực, một tiếng xé gió vang lên. Thân ảnh Tô Ưng vốn biến mất lúc này đột nhiên xuất hiện sau lưng Khương Thần.



Hoàn cảnh hiện tại không khác gì ban đầu thời điểm Khương Thần xuất kì bất ý chạy ra phía sau Tô Ưng công kích. Chỉ có điều vai trò của hai người hiện tại liền thay đổi.



“Phong Thần Thối.” Thân ảnh Tô Ưng vừa xuất hiện, thanh âm mang theo vô tận băng lãnh của hắn vang lên. Một chân giơ cao mang theo phong chi nguyên khí đạp thẳng xuống đầu Khương Thần.



Một cước này không chỉ tốc độ nhanh mà lực lượng cũng vô cùng khủng bố. Nó nhắm vào vị trí hiểm yếu của Khương Thần, lại đúng thời điểm Khương Thần mới thu lại lực lượng. Quả nhiên là hạng mười Ngoại Môn Bảng, ba thức liên hoàn này thi triển rất thuần thục.



Hai thức phía trước cốt chỉ là để phụ trợ cho đòn sát thủ Phong Thần Thối này.



Không ngoa khi nói rằng nếu như Khương Thần lãnh trọn một cước này, xương cốt chắc chắn bị đá cho gãy nát. Loại thương thế kia xa xa không phải là Tô Ưng bị đấm thành đầu heo có thể so sánh.



Xem ra Tô Ưng này là vì tức giận cho nên cũng không nghĩ đến hậu quả phía sau. Bởi vì hiện tại hắn dường như quên mất Khương Thần là đệ tử của La Chinh trưởng lão.



Một đòn này nếu như Khương Thần không đỡ được, rất có thể La Chinh sẽ xuất thủ cứu giúp, mà sau đó Tô Ưng nhất định sẽ rơi vào thảm cảnh.



Vì sao?



La Chinh nếu như xuất thủ đồng nghĩ với Khương Thần thua cuộc. Như vậy mặt mũi Yêu Nghiệt Đường sẽ bị quét sạch. Tô Ưng không hứng lửa giận của La Chinh thì còn ai. Sau đó nhất định sẽ bị La Chinh viện lý do để hả giận.



Tất nhiên kia chỉ là giả thuyết mà thôi!



Thời điểm vòi rồng bị Khương Thần dễ dàng đánh tan, hắn đã đề phòng Tô Ưng ra ám chiêu, bởi vì thế tinh thần lực trước đó đã bao phủ toàn bộ võ đài.



Mọi hành động của Tô Ưng sau đó đều bị Khương Thần nhìn thấu.



Phong Ảnh tuy nhanh thế nhưng không thể thoát khỏi tinh thần lực quan sát. Dù sao toàn bộ võ đài đã bị tinh thần lực của Khương Thần bao phủ. Có thể thoát khỏi ánh mắt của Khương Thần thế nhưng không thể thoát khỏi tinh thần lực cảm nhận.



Chính bởi vì Khương Thần phát hiện ra hành tung của Tô Ưng cho nên thời điểm Phong Thần Thối đá xuống, hắn đã thuận thế nghiêng mình, giơ ra hai tay muốn lấy nhu đối cương với cước pháp kia hòng đem nó suy giảm lực lượng.



Điều Khương Thần không tính toán đến duy nhất ở đây chính là một bộ tam thức kia bổ trợ cho nhau. Nếu như đánh ra ba thức liên hoàn không ngắt quãng, thức thứ ba cũng chính là Phong Thần Thối kia sẽ đạt uy lực cùng tốc độ cực đại.



Lúc này, hai tay của Khương Thần muốn chạm vào cổ chân của Tô Ưng toan tính đem nhu lực giảm bớt sức mạnh của nó xuống. Thế nhưng vừa mới chạm vào cước pháp của Tô Ưng, Khương Thần liền bị đá lui, mọi toan tính lúc trước liền hỏng hết.



Cước pháp khủng bố của đối phương khiến cho hai cánh tay hắn tê rần, sắc mặt cũng xuất hiện chút ngưng trọng.



Xem ra hắn đã quá xem thường một vị Nguyên Khí Cảnh trung kì.



Nhìn thấy Khương Thần né được phân nửa đòn tấn công của mình, bản thân đối phương cũng chỉ nhận vào chút lực trùng kích, sắc mặt Tô Ưng hiện lên chút khó coi. Hắn cũng không thừa nước đục thả câu xông lên công kích mà ung dung chắp tay sau lưng, nở nụ cười nói:



“Khương sư đệ, tư vị một cước này thế nào?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK