Mục lục
Vô Tận Trùng Sinh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Người đăng: meomeo14311

Gần một canh giờ sau, Trương Tiểu Hân rốt cuộc tra tấn Phong Ưng đến chết. Lúc này Khương Thần đã ngủ gật bên gốc cây. Hắn đã có mấy ngày liên tiếp không ngủ, sau đó lại tiêu tốn rất nhiều tinh thần lực trong việc ám sát, hiện tại buồn ngủ đến mức ngủ gật là điều không khó hiểu.



Trương Tiểu Hân sau khi giết chết Phong Ưng xong liền phát hiện ra trạng thái này của Khương Thần, vẻ mặt nàng không khỏi hiện lên chút khôi hài.



“Ngươi cũng có lúc thành ra thế này sao?”



Khẽ lắc đầu nở một nụ cười bất đắc dĩ, Trương Tiểu Hân sau đó liền tìm tới một vị trí thoáng mát ngồi đả tọa.



Một hơi dọn dẹp Thiên Lang Thảo Viên, hai người cũng không mất nhiều công sức. Chủ yếu là do đám người kia không quá mạnh mẽ. Không có Nguyên Linh Cảnh tọa trấn thì với thủ đoạn của Khương Thần cùng Trương Tiểu Hân, bọn họ đều có thể vô thanh vô tức diệt sát bất kì Nguyên Hồn Cảnh đỉnh phong nào nếu như đối phương sơ ý.



Đương lúc ngủ gà ngủ gật bên gốc cây, Khương Thần liền cảm nhận được một mùi hương thoang thoảng truyền vào nơi cánh mũi. Giật mình tỉnh dậy, hóa ra là Trương Tiểu Hân bên cạnh vừa mới vươn vai khiến cho hương thơm trên người phát ra.



“Ồ! Ta ngủ được bao lâu rồi?”



“Chưa lâu.” Trương Tiểu Hân phát hiện ra Khương Thần tỉnh giấc, lúc này cười đáp: “Thấy ngươi ngủ rất ngon cho nên ta cũng không nỡ đánh tỉnh.”



“Ha. Đa tạ.” Khương Thần khẽ gật đầu: “Phong Ưng thế nào?”



“Ta giết hắn rồi.”



“Giết tốt.” Khương Thần lạnh nhạt nói: “Cảm thấy sao?”



“Nhẹ nhõm hơn một chút.” Trương Tiểu Hân khẽ đáp: “Thế nhưng Tham Lang mạo hiểm đoàn nhất định phải bị tiêu diệt.”



“Cái đó là đương nhiên.” Khương Thần chậm rãi đứng dậy chỉnh lại y phục: “Ta còn đang muốn nhòm ngó kho tàng của bọn hắn đây.”



Cả hai người sau đó liền một mạch hướng về Tương Vân thành đi tới.



Tương Vân thành là một trong ba thành trấn to lớn sầm uất nhất khu vực phía Đông Vân Đoan sơn mạch này. Nó cùng với Vân Tiêu thành và Thanh Thạch trấn cơ hồ là dàn hàng ngang đối diện với sơn mạch tạo thành hình chữ nhất nếu như quan sát từ trên cao.



Tại trong số ba thành trấn, Thanh Thạch trấn nằm ở giữa, Tương Vân thành nằm ở bên trái còn lại Vân Tiêu thành nằm bên phải. Vì đường đất thuận tiện cho nên hai người Khương Thần cùng Trương Tiểu Hân trực tiếp chọn Thanh Thạch trấn làm địa điểm xuống tay đầu tiên.



Lại nói, trong số ba thành trấn, Tương Vân thành phát triển hơn một chút, bởi lẽ nơi này có một con đường độc đạo nối thông với các thành trấn khu vực phía Bắc Vân Đoan sơn mạch.



Hầu hết các hoạt động mậu dịch, vận tiêu đều là từ Tương Vân thành mà ra. Sau khi tại Tương Vân thành đã cung ứng đầy đủ, các hoạt động này mới lan tràn sang Thanh Thạch trấn cùng Vân Tiêu thành. Lâu dần việc phát triển kinh tế ở ba thành trấn này có sự chênh lệch.



Tương Vân thành so với hai nơi kia cũng rộng lớn hơn một chút, mà tại nơi này cũng không phải Tham Lang mạo hiểm đoàn một nhà độc đại. Nơi đây còn có một thế lực khác gọi là Hắc Tiêu Thương Hội.



Hắc Tiêu Thương Hội là thương hội nổi tiếng ở quận Vân Đoan. Thương hội này có thanh thế rất lớn, thực lực cũng rất kinh khủng. Tầm cỡ như Tham Lang mạo hiểm đoàn cũng không dám đắc tội với bọn họ.



Thương hội này tổng cộng có bốn phân nhánh tọa lạc ở bốn tòa thành phát triển nhất bốn phía Vân Đoan sơn mạch còn tổng bộ thì nằm tại kinh thành.



Hắc Tiêu Thương Hội phát triển rất mạnh, thực lực cũng đồng dạng rất mạnh thế nhưng lại không được phép can dự đến chuyện tranh giành địa bàn với các thế lực khác tại Tương Vân thành. Ở nơi này hoạt động duy nhất của bọn họ đó là giao thương buôn bán đồng thời mở phòng đấu giá.



Tham Lang mạo hiểm đoàn có thể nói là đối với Hắc Tiêu Thương Hội ghét cay ghét đắng, thế nhưng bọn hắn đối với thế lực này cũng chịu không có biện pháp giải quyết. Thực lực đối phương quá mạnh mẽ. Chỉ là một trang viên mở ra để buôn bán thôi cũng có Nguyên Linh Cảnh tọa trấn, đây có thể hiểu đám người kia cường hãn đến mức độ nào.



Khoảng cách từ Thanh Thạch trấn tới Tương Vân thành cũng không gần. Hai người Khương Thần cùng Trương Tiểu Hân phải mất hơn một ngày đường mới chạy tới nơi. Đến đây, bọn họ cũng không nghỉ ngơi mà trực tiếp dùng thế sét đánh không kịp bưng tai tiêu diệt phân bộ thứ hai của Tham Lang mạo hiểm đoàn.



Cũng giống như Thiên Lang Thảo Viên, trang viên của Tham Lang mạo hiểm đoàn nơi đây cũng phòng bị vô cùng lỏng lẻo. Không chỉ vậy, thiết kế của tòa trang viên này cũng y hệt như Thiên Lang Thảo Viên, do vậy hai người Khương Thần không khó để tiếp cận được nơi ở của các thành viên chịu trách nhiệm quản lý nơi đây.



Sau khi tiêu diệt hết đám người này, cả hai lại tiếp tục một hồi cướp bóc trắng trợn cho đến khi không còn thứ gì quý giá nữa thì mới rời đi tìm kiếm mục tiêu tiếp theo ở Vân Tiêu thành.



Chẳng qua, bọn họ vừa mới rời đi Tương Vân thành chưa lâu thì rốt cuộc có biến cố xảy ra. Lúc này, trên một lối mòn nhỏ Khương Thần cùng với Trương Tiểu Hân đang cấp tốc chạy về hướng Nam – phương hướng từ Tương Vân thành đến Vân Tiêu thành. Bỗng chốc Khương Thần dừng lại, hai mày khẽ nhíu.



“Không cần đi Vân Tiêu thành nữa.”



Thấy hắn đột nhiên dừng lại giữa chừng, nội tâm Trương Tiểu Hân cảm thấy có chút kì lạ. Chẳng qua Khương Thần trước giờ cũng chưa tính toán sai bao giờ cho nên nàng không dám cãi cự lại. Dùng ánh mắt hơi chút lạnh lùng đánh giá, giây lát, Trương Tiểu Hân tò mò nói:



“Có chuyện gì vậy?”



“Chuyện Thiên Lang Thảo Viên bị diệt đã bị người khác phát hiện.” Khương Thần không mặn không nhạt cho ra một câu.



Trương Tiểu Hân nghe vậy liền nhíu mày.



“Ngươi làm sao biết?”



“Ta tại trên xác chết có lưu lại thủ đoạn, chỉ cần có người khác động vào các xác chết ta liền cảm ứng được.” Khương Thần lạnh nhạt nói: “Chẳng qua ta không xác định được là đám người Tham Lang mạo hiểm đoàn phát hiện ra hay là người khác.”



“Nếu vậy rất có thể phân bộ của bọn chúng ở Vân Tiêu thành sẽ có chuẩn bị.”



“Ừm…tốc độ của chúng ta tương đối nhanh thế nhưng cũng không chắc chắn có thể chạy tới đó trước khi bọn chúng biết tin.” Khương Thần khẽ gật đầu.



Tại nơi này mỗi khi muốn truyền tin đi phương xa, người ta thường thường sẽ sử dụng bồ câu đưa thư. Đối với vài thế lực lớn sẽ dùng truyền tin phù. Thứ này tương đối đắt đỏ mà lại hiếm có cho nên không phải giàu nứt đổ vách tường thì sẽ không tùy tiện xài. Một loại biện pháp truyền tin khác cũng giống với bồ câu đưa thư nhưng thay bằng yêu thú hệ phi hành. Tốc độ nhanh mà cũng tương đối đáng tin cậy.



Hai người Khương Thần còn cách một đoạn thời gian nữa mới có thể chạy tới được Vân Tiêu thành, thế nhưng dựa theo đường chim bay, nếu như truyền tin bằng yêu thú thì rất có thể tin tức Thiên Lang Thảo Viện bị diệt sẽ đến Vân Tiêu thành sớm hơn bọn họ.



Điều đó có thể dẫn đến việc bọn họ không còn ở thế chủ động khi tấn công đối phương. Khương Thần cũng là lo lắng cả hai có thể sẽ bị lọt vào trùng vây cho nên mới dừng lại việc chạy tới Vân Tiêu Thành.



“Ngươi muốn bỏ qua phân bộ đó?” Trương Tiểu Hân khẽ hỏi.



Phân bộ đương nhiên thực lực sẽ kém xa tổng bộ. Nếu như một cái phân bộ mà bọn họ còn không dẹp yên được thì làm sao có đủ sức đánh tới tổng bộ Tham Lang mạo hiểm đoàn đây.



“Không.” Khương Thần nở nụ cười lạnh: “Chúng ta ôm cây đợi thỏ là được?”



“Ngươi có thể nói rõ ra một chút được không?” Trương Tiểu Hân hơi chút nhíu mày.



Từ hồi quen biết Khương Thần đến giờ, nàng chưa bao giờ nghe được một kế hoạch cụ thể từ hắn. Trước khi lâm trận hắn đều tỏ một vẻ thần thần bí bí, sau đó thời điểm hai bên đánh nhau to, hắn mới truyền tai nói cho nàng kế hoạch của mình.



Mặc dù Trương Tiểu Hân biết từ trước tới giờ hắn còn chưa tính toán sai lần nào, thế nhưng nàng cũng muốn biết một chút kế hoạch trong đó để có sự chuẩn bị tốt nhất.



“Ngươi nghĩ nếu như người phát hiện ra Thiên Lang Thảo Viên bị diệt là thành viên Tham Lang mạo hiểm đoàn, vậy thì bọn chúng sẽ làm gì kế tiếp?” Vẻ mặt Khương Thần hiện lên ý cười, nói.



Trương Tiểu Hân cũng không phải nữ tử ngốc nghếch. Nàng suy nghĩ một hồi liền đưa ra nhận định:



“Gọi người sau đó chia quân tiếp ứng hai phân bộ ở hai thành trấn còn lại, nếu như phát hiện ra phân bộ ở Tương Vân thành dã bị diệt, lúc đó phân bộ ở Vân Tiêu thành sẽ tiếp nhận hai lần tiếp ứng.”



“Ngươi là sợ bọn hắn biết tin trước khi chúng ta đến, sau khi chúng ta vào thành sẽ trở thành thịt cá trên thớt?” Trương Tiểu Hân hỏi ngược lại.



“Không sai. Ngươi suy đoán không tệ. Thế nhưng nếu chỉ là vậy thì với tốc độ của chúng ta có thể chạy tới Vân Tiêu thành nhanh hơn quân tiếp viện.” Khương Thần mỉm cười nói: “Chỉ sợ hiện tại tại Vân Tiêu thành đã giăng kín mai phục.”



“Làm sao có thể? Bọn chúng nếu như hiện tại mới phát hiện ra Thiên Lang Thảo Viên bị diệt thì tối thiểu một ngày sau mới có thể kịp tiếp ứng Vân Tiêu thành.” Trương Tiểu Hân lắc đầu phản kháng.



Nàng biết đám người kia có thể di chuyển bằng yêu thú, tốc độ so với hai người bọn họ nhanh không kém, thế nhưng từ Thanh Thạch trấn chạy tới Vân Tiêu thành thì tối thiểu cũng phải một ngày. Làm sao hiện tại đám người kia đã giăng bẫy sẵn chờ bọn họ rồi.



“Giả sử Tham Lang mạo hiểm đoàn phát hiện ra xe đội áp tiêu của bọn chúng bị diệt thì sao?”



“Ý ngươi là…?”



Trương Tiểu Hân còn chưa nói hết câu, Khương Thần đã trực tiếp ngắt lời:



“Không sai, nếu trường hợp này xảy ra, rất có thể đám người đó sẽ cử ngay tiếp viện cho ba thành trấn. Mà nếu vậy thì hiện tại ở Thiên Lang Thảo Viên chính là quân tiếp viện chứ không phải người khác vô tình phát hiện ra.”



Trương Tiểu Hân cũng dựa vào điều Khương Thần giả sử mà đoán ra ý phía sau của hắn. Sắc mặt của nàng nhất thời rơi vào trầm tư.



Các nàng hiện tại chưa hiểu rõ tình thế Vân Tiêu thành, nếu như cứ thế xông vào sẽ rất nguy hiểm. Nhất là điều Khương Thần vừa giả sử cũng có khả năng cao xảy ra.



“Vậy ôm cây đợi thỏ là?”



“Đám người kia chắc chắn có không ít kẻ có đầu óc.” Khương Thần cười nhạt nói: “Bọn hắn sẽ sớm suy đoán ra thủ phạm gây ra chuyện này là ngươi. Dù sao tại nơi này mà dám gây sự với bọn hắn chỉ có ngươi.”



Nói đến đây, sâu trong ánh mắt Khương Thần hiện lên chút tinh mang:



“Nhưng bọn hắn thiếu khuyết một điều…”



“Đó là, sẽ có thời điểm tin tức bị ngắt đoạn.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK