Mục lục
Vô Tận Trùng Sinh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Người đăng: meomeo14311

Linh Vân Tông nằm trên một dãy núi khổng lồ. Đúng hơn thì nơi này trước kia từng là một sơn mạch rộng lớn với lượng Hỗn Nguyên Chi Khí rất nồng hậu. Sau này bị lão tổ Linh Vân Tông khai phá, cùng với nhiều năm cùng với yêu thú tranh đấu rốt cuộc biến một tòa sơn mạch cự đại chỉ còn là một quần thể núi non rộng lớn.



Linh Vân sơn gồm rất nhiều ngọn núi lớn nhỏ nằm quây lại thành một tòa núi to lớn. Trung tâm của những tòa núi quây lại này chính là nội môn Linh Vân Tông. Nội môn tứ phía được núi non bao bọc, bên trên còn có trận pháp che giấu, người bên ngoài nhìn vào rốt cuộc chỉ có thể thấy cây cối cùng núi non chứ không thể phát hiện ra dấu vết kiến trúc.



Xung quanh nội môn là núi non, mà gắn với đó chính là từng lớp kiến trúc của ngoại môn liên miên vô tận từ phòng ốc, tháp chuông, khu nhà ở, Ngoại Môn Đường, Nhiệm Vụ Điện… tất cả giống như một tầng phòng thủ kiên cố bảo vệ thành lũy nội môn ẩn sâu trong núi.



Nội môn nằm giữa vòng vây của núi non thế nhưng lại không hề nhỏ bé, ngược lại tổng diện tích của nó thậm chí còn rộng hơn ngoại môn rất nhiều.



Nội môn gồm ba tầng khu vực. Khu vực trung tâm là một tòa tháp cao chọc trời nối liền với một tòa cung điện trôi nổi trên không trung. Khu vực bao xung quanh tòa tháp trung tâm là lục đường. Sáu đường vừa là địa điểm nghị sự vừa là nơi ở của đường chủ, các trưởng lão đường cùng đệ tử hạch tâm. Khu vực ngoài cùng là chỗ ở của đệ tử nội môn. Về cơ bản ngoại môn có gì nội môn liền có thứ đó.



Hôm nay Khương Thần theo lời hẹn gặp của Nam Cung Y Vận hôm trước mà chạy tới Tuyệt Thế Đường. Trên thực tế hắn cũng không biết đường đi đến Tuyệt Thế Đường cho nên phải nhờ Bạch U Cơ dẫn đi.



Đây là lần thứ hai Khương Thần tiến vào nội môn. So với lần đầu tiên cách đây mấy năm, nội môn cũng có nhiều thay đổi. Rất nhiều kiến trúc đã được tu sửa, chỗ ở của đệ tử nội môn cũng được trang hoàng rực rỡ hơn. Đặc biệt hơn, chỗ ở của các đệ tử cũng được xây dựng một cái trận pháp hấp thụ Hỗn Nguyên Chi Khí. Tuy trận pháp chỉ là nhất phẩm thế nhưng nó giúp cho việc tích tụ Hỗn Nguyên Chi Khí về một khu vực tương đối tốt. Đối với việc tu luyện của đệ tử nội môn cũng có nhiều diệu dụng.



“Chỗ ở của sư đệ ngươi không phải ở đó.” Bạch U Cơ mỉm cười khi thấy Khương Thần nhìn chằm chằm về phía khu vực của đệ tử nội môn.



“Chẳng lẽ ta được ở chỗ khác?”



“Đúng vậy, nếu như sư đệ ngươi có thể trở thành đệ tử hạch tâm, vậy thì ngươi cùng các trưởng lão khác sẽ trực tiếp ở tại nơi kia.” Bạch U Cơ cười cười, bàn tay thon dài chậm rãi chỉ về phía trước.



Trước mặt Khương Thần lúc này là một tòa kiến trúc xây dựng theo lối cung điện hết sức hùng vĩ. Tòa kiến trúc này có tổng cộng có một tòa điện chính bốn tầng cùng hai tòa tháp hình trụ bên cạnh. Phần mái nhà được làm kiến trúc hình vòng cung giống như ngòi bút lông khiến cho người ngoài nhìn vào có cảm giác mềm mại mượt mà.



Nhìn tòa kiến trúc trước mặt, Khương Thần chợt cảm thấy nó rất giống với các loại kiến trúc cổ trên Lam Hải Tinh. Một vài địa điểm du lịch lịch sử thời trung cổ đều có loại lâu đài, cung điện giống như thế này.



“Đây chính là Tuyệt Thế Đường. Nếu sư đệ ngươi có thể trở thành đệ tử hạch tâm, ngươi sẽ ở nơi này thay vì ở tại khu vực của đệ tử.”



“Ừm, đãi ngộ so với đệ tử khác rất cao.”



“Nào chỉ có cao.” Bạch U Cơ khẽ che miệng cười: “Sư đệ là trận pháp sư chẳng lẽ không nhìn ra sao?”



“Ồ, sư tỷ nói ta ngược lại bây giờ mới để ý.” Khương Thần ngước mắt nhìn về phía tòa cung điện phía trước. Hắn lờ mờ có thể nhìn thấy từng dòng Hỗn Nguyên Chi Khí giống như rót nước, rót đầy vào khu vực xung quanh cung điện.



“Trận pháp cấp hai sao? Tốc độ thôn nạp Hỗn Nguyên Chi Khí rất nhanh.” Khương Thần khẽ gật đầu.



Các loại trận pháp liên quan tới thôn nạp Hỗn Nguyên Chi Khí đều gọi chung là Hỗn Nguyên Tụ Linh Trận. Loại trận pháp này thời điểm xây dựng tốn tương đối nhiều tài nguyên để làm dẫn kích hoạt nó khởi động. Sau khi khởi động, trận pháp sẽ thôn nạp Hỗn Nguyên Chi Khí xung quanh để đổ đầy phạm vi bên trong nó, trong quá trình thôn nạp, một phần Hỗn Nguyên Chi Khí sẽ bị biến đổi thành năng lượng duy trì trận pháp.



Vòng tuần hoàn cứ thế được lặp lại, trừ khi trận pháp bị phá hủy, bằng không nó có thể tồn tại trong thời gian rất dài.



“Sư đệ ngươi là trận pháp sư cấp bậc thế nào?”



“Có thể coi là tam phẩm.” Khương Thần khẽ nói.



“Như vậy trận pháp kia ngươi có thể nâng cấp lên cấp ba rồi?” Bạch U Cơ mở lớn hai mắt, vẻ mặt hiện lên ngạc nhiên nói: “Nếu như tông môn biết được chuyện này, nhất định sẽ phiền phức ngươi đi cải tổ trận pháp.”



“Khó!” Khương Thần lắc đầu cười khổ: “Hỗn Nguyên Tụ Linh Trận này tuy chỉ là cấp hai thế nhưng phạm vi của nó quá lớn, chỉ một người khó có thể xây dựng lên được. Ta dù cho là tam phẩm trận pháp sư đi chăng nữa cũng khó có thể đem nó nâng cấp lên cấp ba.”



“Vậy thì thật đáng tiếc.” Bạch U Cơ khẽ lẩm nhẩm: “Nghe nói tông môn vì để xây dựng nên trận pháp này đã tiêu tốn rất nhiều tiền bạc để mời đến hai vị trận pháp sư từ nơi khác đến.”



Đương lúc hai người còn nhàn nhã thưởng thức khung cảnh tráng lệ của Tuyệt Thế Đường thì từ phương xa xuất hiện một vị nữ đệ tử trẻ tuổi đi đến. Nữ đệ tử này dáng người cao ráo, khuôn mặt hiền lành mang theo nhiều đường nét thanh tú.



Nữ đệ tử bên hông có treo một thanh bảo kiếm tinh xảo, dáng đi tuy thanh lệ thoát tục thế nhưng nó khiến cho người ngoài nhìn vào có cảm giác có tiết tấu.



“Ồ, là nàng ta sao?”



“Sư tỷ quen?”



“Không! Nữ tử kia là thiếp thân thị nữ của Nam Cung trưởng lão, nàng lúc trước cũng là đệ tử Linh Vân Tông nhưng lựa chọn đi theo Nam Cung trưởng lão làm thị nữ, không bái sư.” Nheo mắt nhìn nữ tử nọ đi đến, Bạch U Cơ nhẹ nhàng giải thích: “Nàng có lẽ đến tìm ngươi.”



Bạch U Cơ đoán không sai, chỉ thấy nữ tử thanh nhã kia chậm rãi đi tới. Sau khi nhìn qua Bạch U Cơ cùng Khương Thần một lượt, nàng mới nói:



“Vị này là Bạch sư muội đúng không? Vậy đây hẳn là Khương sư đệ rồi. Nam Cung đường chủ đang đợi ngươi, mời đi theo ta.”



“Sư đệ, ta trở về Yêu Nghiệt Đườn trước, xong việc liền tới tìm ta a.” Bạch U Cơ sau khi gật đầu tỏ ý chào hỏi đối với nữ tử kia liền hướng tới Khương Thần dịu dàng nói.



“Được rồi, sẽ không tốn nhiều thời gian đâu.”



Nữ tử nhìn hai người trò chuyện thân mật, vẻ mặt cũng không hiện quá nhiều cảm xúc. Chẳng qua, ngay sau đó một giây thôi nàng đã phải trợn mắt ngạc nhiên khi mà sắc mặt Khương Thần từ nhu hòa ngay lập tức hóa thành lạnh nhạt không cảm xúc khi mà Bạch U Cơ vừa mới quay lưng rời đi. Tốc độ thay đổi sắc mặt này quả thật quá nhanh đi.



Theo bước chân nữ tử xinh đẹp đi vào tòa cung điện cổ kính mà tráng lệ, Khương Thần rốt cuộc được mở mang tầm mắt về độ xa xỉ của nội môn, hay nói đúng hơn là Tuyệt Thế Đường. Về chất lượng thì không bàn thế nhưng về hình thức thì nơi này quả thật quá đẹp. Khắp nơi đều được chạm trổ các loại hoa văn đẹp mắt sau đó được khảm nạm các loại ngọc thạch đủ mọi màu sắc.



Những đường nét hoa văn trên tường, dưới sàn, trên cột nhà thậm chí cả trên trên nhà sau khi được ánh sáng từ dạ minh châu chiếu vào đều phản xạ ra các loại ánh sáng đủ mọi màu sắc lung linh huyền ảo.



Không thể không nói ở nơi này tuy phẩm chất đồ vật trang trí có thể không xếp vào loại thượng đẳng thế nhưng chiếu theo mức độ lung linh đẹp đẽ thì thuộc hàng nhất lưu. Khương Thần đối với sự xa xỉ này không thể không cảm thán. Thánh tộc bọn hắn cũng chỉ như thế này là cùng.



Đại sảnh rộng lớn này cũng không phải hoa lệ ở chỗ đó, nó đặc biệt ở chỗ trên sàn nhà còn được đào thành những dòng suối nhỏ chừng một mét chạy quanh. Phía xa xa còn có hòn non bộ cùng với bên trên là mặt trời nhân tạo treo lơ lửng. Hết thảy đều giống như chốn nhân gian tiên cảnh.



Cảnh này đập vào mắt Khương Thần khiến cho hắn chỉ có thể lắc đầu cảm thán. Thủ bút của Tuyệt Thế Đường thật lớn.



“Toàn bộ nơi này đều do một tay đường chủ thiết kế.” Nữ tử nhìn thấy Khương Thần thỉnh thoảng lại liếc mắt nhìn quanh, cười nói: “Thế nào, không tệ chứ?”



“Không nghĩ tới Nam Cung trưởng lão còn có con mắt thẩm mĩ đến vậy.” Khương Thần khẽ gật đầu. Hắn rất muốn nói Nam Cung Y Vận thiết kế được đại sảnh hoa lệ thế này, trình độ hẳn phải so với các kiến trúc sư hạng một hạng hai tại Lam Hải Tinh.



“Chẳng lẽ trong mắt ngươi, bản trưởng lão không có mắt thẩm mỹ ư?”



Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK