Người đăng: meomeo14311
Tiếng sấm nổ kinh thiên động địa vang lên. Cầu máu bằng mắt thường có thể nhìn thấy nó vỡ tan tành trên không trung. Từng dòng huyết dịch tím đen bắn ra khắp khu phế tích kèm theo đó là từng đạo khí tức mạnh mẽ bắn phá.Sau khi cầu máu vỡ tan, một luồng sóng khí mạnh mẽ theo sau đó khuếch tán mà ra thổi quét bốn phương tám hướng. Rất may sóng khí cũng không quá khủng bố, nó chỉ khiến cho lầu các quanh khu vực đó lộn xộn một chút sau đó liền lại trở về trạng thái bình thường.
Lúc này, từ trung tâm tiếng sấm nổ kia bắn ra một đạo thân ảnh đầy máu. Người này tuy rằng trạng thái có chút khó coi thế nhưng người khác nhìn vào liền có thể nhận ra đó là Khương Thần.
“Khương tiểu hữu…”
Bạch Trình nhìn thấy Khương Thần rơi tự do từ trên cao xuống, bàn tay liền khẽ phất một cái, một luồng nhu kình liền từ lòng bàn tay phóng xuất ra đón đỡ lấy đối phương.
“Khương tiểu hữu, ngươi không sao chứ?” Đợi cho Khương Thần yên ổn trên mặt đất, Bạch Trình mới chậm rãi mà hỏi.
“May mắn không làm nhục mệnh. Quá trình thay máu đã hoàn tất.” Khương Thần lau đi máu đen trên mặt, thanh âm lộ ra chút suy yếu, khẽ nói.
“Tốt rồi.” Bạch Trình tay đấm bàn tay, thanh âm lộ ra vui mừng.
Lúc trước hắn hơi thất vọng khi biết Bạch Khiêm có thể không trở lại được Nguyên Vương Cảnh nhưng dù sao có thể chữa khỏi cho đối phương, hắn cũng là vui vẻ rất nhiều rồi.
“Bạch gia chủ khoan hãy vội mừng.” Khương Thần chậm rãi nói: “Bạch lão gia tử hiện tại đang khôi phục thực lực…khả năng cao có thể đạt tới Nguyên Vương Cảnh như trước, thậm chí là có bước tiến…”
Nghe Khương Thần nói vậy, vẻ mặt tộc nhân Bạch gia vốn đang phấn khởi nay lại càng thêm vui sướng. Đây có thể coi như là tin tức bọn họ muốn nghe thấy nhất trong ngày hôm nay.
“Bất quá, hắn hiện tại cần lượng lớn Hỗn Nguyên Chi Khí để điều hòa dòng máu mới trong cơ thể, nếu có thể kịp thời thích nghi, cảnh giới của hắn mới có thể khôi phục, bằng không sẽ vĩnh viễn ở tại Nguyên Đan Cảnh.”
“Như vậy, hiện tại chúng ta cần làm gì?” Bạch Trình nuốt một ngụm nước bọt, hướng tới Khương Thần trưng cầu ý kiến.
“Đây là lúc vận dụng đến tích súc của Bạch gia các ngươi…như ta đã nói, Bạch lão gia tử có thể khôi phục được hay không hoàn toàn là do Bạch gia các ngươi.”
Hiểu ra vấn đề, Bạch Trình ngay lập tức ra lệnh cho tộc nhân đem hết tích súc của Bạch gia trong bao năm qua ra. Toàn bộ các loại đan dược, linh dược có thể cung cấp Hỗn Nguyên Chi Khí dồi dào, thậm chí Hỗn Nguyên Thạch đủ các loại từ hạ phẩm đến thượng phẩm cũng được mọi người nhao nhao lấy ra.
Ầm ầm ầm!!!
Sau khi khối cầu máu to lớn bị vỡ tung, bầu trời lúc này chỉ còn Bạch Khiêm đang ngồi xếp bằng trên không trung. Xung quanh hắn là từng dòng Hỗn Nguyên Chi Khí khủng bố đang ào ào tiến vào thân thể.
Lượng Hỗn Nguyên Chi Khí hùng hậu đến từ thiên địa cũng như thiên tài địa bảo của Bạch gia. Nó khiến cho không trung trong thoáng chốc xuất hiện từng vòng thất thải quang hoàn mờ ảo. Thất thải quang hoàn rất giống với cảnh tượng bên trong Hỗn Nguyên Mạch mà Khương Thần gặp lúc trước, bất quá cảnh tượng ở đây lộ ra mờ nhạt hơn rất nhiều.
Nhìn Bạch Khiêm giống như cái động không đáy điên cuồng hấp thu Hỗn Nguyên Chi Khí, Bạch Trình cũng có chỗ sốt ruột mà hướng sang Khương Thần, nói:
“Khương tiểu hữu, làm sao cần nhiều Hỗn Nguyên Chi Khí như vậy?”
“Bạch gia chủ, ngươi dừng lại ở Nguyên Đan Cảnh đỉnh phong nhiều năm chắc sẽ biết Nguyên Vương Cảnh cần tích lũy Hỗn Nguyên Chi Khí lớn đến mức nào đi. Hơn nữa Bạch lão gia chủ còn cần luyện hóa dòng huyết dịch mới, lượng Hỗn Nguyên Chi Khí cần thêm càng nhiều.”
Đoạn, hắn khẽ nở nụ cười:
“Hiện tại việc của các ngươi chính là tìm được càng nhiều nguồn Hỗn Nguyên Chi Khí cung cấp cho hắn càng tốt.”
Khương Thần dứt lời liền cáo biệt mọi người trở về tiểu viện để tấy uế.
Buổi chiều rất nhanh lại đến. Thời điểm Khương Thần quay trở lại khu phế tích của Bạch gia, nơi này vẫn còn đang tập trung rất đông người. Thậm chí so với lúc trước còn đông hơn nhiều.
“Khương tiểu hữu, người nghỉ ngơi xong?”
“Đúng vậy.” Khương Thần khẽ gật đầu.
Ngẩng lên nhìn thân ảnh lão giả trên không trung, ánh mắt Khương Thần lóe lên một tia sáng kỳ dị. Không ngờ Bạch Khiêm này lại mạnh mẽ đến vậy, thôn phệ Hỗn Nguyên Chi Khí liên tục từ sáng đến giờ vẫn chưa ngừng nghỉ.
“Khương tiểu hữu, tình hình gia phụ có chút không đúng. Ta nghĩ Nguyên Vương Cảnh bình thường cũng không cần nhiều Hỗn Nguyên Chi Khí đến vậy.” Bạch Trình một mặt lo âu, chậm rãi nói.
Tích súc của Bạch gia bọn hắn tuy rằng phong phú thế nhưng theo tình hình trước mắt, không qua một canh giờ nữa toàn bộ Hỗn Nguyên Thạch cũng như linh dược, đan dược tốt đều bị Bạch Khiêm thôn phệ hết.
“Bạch lão gia tử đây là không chỉ muốn đem huyết dịch hòa hợp với thân thể mà còn muốn đem cốt nhục đều cường hóa. Nếu như Bạch gia có đủ tài lực chèo chống hắn qua một lần này, tương lai hắn vẫn có thể đi xa.” Khương Thần không chút giấu diếm mà nói.
Thời điểm thay máu cho Bạch Khiêm, hắn tiện đường đem xương cốt của đối phương cũng kiểm tra qua một lần. Người này cốt linh khoảng hai trăm tuổi, ở độ tuổi này có thể đạt tới Nguyên Vương Cảnh cũng không có gì hiếm lạ. Tuy nhiên so với người cùng tuổi, xương cốt của Bạch Khiêm dường như tốt hơn một chút. Sau khi thay máu, nếu như có thể đem huyết dịch mới cùng với cốt nhục hòa hợp, cảnh giới vẫn có thể tiếp tục gia tăng như nguyên giả bình thường.
Bạch Khiêm có lẽ ý thức được điểm này nên dứt khoát một lần làm cho xong luôn, vừa luyện hóa huyết dịch, vừa cường hóa nhục thể, bồi đắp cảnh giới Nguyên Vương. Chỉ có điều hắn không tính tới tích súc của Bạch gia hoàn toàn không đủ cho hắn dùng.
Tuy nói rằng một gia tộc lớn mạnh như Bạch gia, tích lũy nhiều năm hẳn là dư ra rất nhiều Hỗn Nguyên Thạch cùng thiên tài địa bảo. Thế nhưng phải biết lượng Hỗn Nguyên Chi Khí khai thác từ Hỗn Nguyên Thạch muốn đủ dùng cho Nguyên Vương Cảnh khôi phục cảnh giới thì cần một con số thiên văn. Dĩ nhiên Bạch gia sẽ không đủ Hỗn Nguyên Thạch rồi. Thêm nữa thiên tài địa bảo có thể cung cấp lượng lớn Hỗn Nguyên Chi Khí thế nhưng nhất thời lấy ra lượng lớn thì gia tộc cỡ như Bạch gia cũng đau mỏi vai gáy, không hề dễ dàng mà khởi động được lượng lớn tài nguyên như vậy.
Khương Thần bởi vì trong lúc nghỉ ngơi cho nên không biết Bạch gia đã đem tin tức Bạch Khiêm chữa trị hoàn tất phát tán ra khắp Bạch Lĩnh Thành, kèm theo đó bọn họ còn huy động lượng lớn Hỗn Nguyên Thạch của nguyên giả tại Bạch Lĩnh Thành. Chỉ cần có thể đem Hỗn Nguyên Thạch tới Bạch gia, sau đó bọn họ liền là khách quý của Bạch gia, tương lại nhất định có hậu báo. Điều này cũng san sẻ bớt một phần gánh nặng cho Bạch gia bọn họ. Bất quá tình hình hiện tại vẫn là không đủ. Chính vì thế cho nên Bạch Trình mới rầu rĩ kêu với Khương Thần.
“Thế nhưng với tốc độ hấp thu cỡ này, Bạch gia liền có thể bị lão gia tử một ngụm nuốt trọn a.” Bạch Trình cười khổ, có chút không biết phải xử lý thế nào.
“Bạch gia nghèo như vậy sao?” Khương Thần nhướng mày, hắn vốn tưởng tài nguyên của Bạch gia có thể chèo chống được Bạch Khiêm, vạn phần không ngờ hiện tại chưa ra đến chợ đã kêu hết tiền, quả thật là một nước đi tai hại.
Bạch Khiêm dưới tình trạng như bây giờ nếu như bỏ dở quá trình thôn phệ thì coi như tiên cơ để vuột mất, muốn một lần nữa có thể gia tăng cảnh giới sẽ tốn thêm rất nhiều thời gian. Có lẽ ở trên kia, Bạch Khiêm cũng là đang đánh cược với tài nguyên của Bạch gia có thể giúp mình đột phá.
Lại nói, nghe thấy Khương Thần buột miệng nói Bạch gia nghèo, sắc mặt ai nấy đều hiện lên vẻ mất tự nhiên. Không ít người thầm cười khổ trong lòng. Khương Thần không ở đây cho nên không chứng kiến cảnh Bạch Khiêm thôn phệ Hỗn Nguyên Chi Khí như uống nước lã. Tốc độ kia dẫu cho ba cái Bạch gia cũng chịu không nổi.
“Khương tiểu hữu, ngươi nắm rõ tình hình của gia phụ, có cách nào cho hắn dừng lại được không?”
“Không đủ Hỗn Nguyên Chi Khí tự khắc Bạch lão gia tử sẽ dừng lại.” Khương Thần vân vê cằm: “Bất quá đây là một cơ hội rất tốt để hắn không những khôi phục thực lực thậm chí còn tăng thêm một tiểu cảnh giới. Bỏ qua cơ hội này cũng không biết ngày tháng năm nào có thể đột phá.”
“Chuyện này…” Bạch Trình sắc mặt lúc trắng lúc xanh. Trên thực tế Bạch gia bọn hắn vẫn còn một phần tài nguyên cất giấu trong bí mật, thế nhưng phần tài nguyên kia chỉ sử dụng khi Bạch gia lâm vào tình trạng nguy cấp, kia cũng có thể coi như là một đường lui nếu Bạch gia lâm vào thảm kịch. Không phải vạn bất đắc dĩ, Bạch Trình hắn không dám vận dụng phần tài nguyên này.
“Xem ra Bạch gia vẫn còn bảo tồn rất nhiều tài nguyên.” Khương Thần che miệng cười khẽ, thanh âm nửa đùa nửa thật lại hơi mang một chút ý cười vang lên.
Bạch Trình nở nụ cười gượng, thanh âm khô khan vang lên:
“Thực ra vẫn còn, bất quá…”
Khương Thần không đợi hắn nói hết câu liền ngắt lời:
“Vậy để ta phân tích tình hình cho Bạch gia chủ hiểu một chút a.”