Người đăng: meomeo14311
Khương Thần mất gần ba ngày cưỡi ngựa mới tới được Vân Đoan sơn mạch. Bởi vì chưa thông thuộc đường đi lối lại cho nên hắn mất thêm một ngày để di chuyển tới phía Đông Nam sơn mạch. Nơi này đồng thời cũng là nơi mà Tham Lang mạo hiểm đoàn ít hoạt động nhất.Hiện tại hắn vẫn chưa muốn có quá nhiều đụng chạm với đám người này. Dù cho hắn bây giờ có thể dễ dàng miểu sát Nguyên Khí Cảnh. Nhưng đối phương nếu như người đông thế mạnh, hắn vẫn là phải bỏ chạy mà thôi.
Khương Thần theo phương hướng ghi nhớ trong đầu mà tìm tới sơn cốc của Trương Tiểu Hân. Trên đường đi hắn thậm chí đã bắt gặp rất nhiều xác chết của các mạo hiểm giả tới đây lịch luyện. Đây cũng không biết chết vì yêu thú hay do gặp phải đám người Tham Lang mạo hiểm đoàn đánh cướp gây nên.
Sơn cốc sau màn sương mù kia gần hai tháng vẫn không có gì thay đổi. Vẫn như nhân gian tiên cảnh, không khí trong lành thoáng đãng. Điều này khiến cho Khương Thần cảm thấy có đôi chút yên tâm.
Nếu như nơi này vẫn yên bình, chứng tỏ người của Tham Lang mạo hiểm đoàn vẫn chưa từng tìm tới được nơi này.
“Trương Tiểu Hân!”
Đứng ngoài cửa hang, Khương Thần trước tiên liền thử gọi Trương Tiểu Hân xem nàng có ở bên trong hay không. Sau khi chắc chắn bên trong hang không có người, hắn mới chậm chậm bước vào. Dù sao người ta là thân nữ nhi, chẳng may hắn bước vào lại nhìn thấy cảnh không nên nhìn, vậy thì lại sinh ra nhiều phiền phức.
Trong hang so với trước vẫn không có gì mới, chủ yếu chỗ ở của Trương Tiểu Hân là ở sơn cốc thần bí bên kia kia chứ không phải nơi này.
Khương Thần giống như ở nhà của mình, hết sức tự nhiên mà mở ra mật đạo tiến vào hắc động sau đó một đường đi ra đầu bên kia hang núi.
Ngược lại với hang núi cửa vào, đầu bên này sơn cốc có tương đối nhiều thay đổi. Nơi kia không biết từ lúc nào Trương Tiểu Hân đã xây dựng nên một căn nhà gỗ nhỏ nhỏ vừa đủ để che mưa tránh nắng. Mà theo như Khương Thần cảm nhận được thì dường như nàng đang ở trong ngôi nhà gỗ kia tu luyện.
Bằng chứng là Khương Thần thấy được từng luồng Hỗn Nguyên Chi Khí dồi dào từ bốn phương tám hướng đua nhau tiến vào trong nhà gỗ. Hiển nhiên có người trong đó tu luyện cho nên mới gây ra hiện tượng này.
Khương Thần cũng không tới đánh thức Trương Tiểu Hân, ngược lại hắn một đường chạy tới nơi mà có Vĩnh Hằng Băng Tinh lần trước nàng đã dẫn hắn tới xem.
Đây là một cái hàn đàm nhỏ nhỏ với màu nước xanh biếc tỏa ra hàn khí lạnh lẽo. Hàn đàm nhỏ nhỏ đồng thời cũng không sâu, bởi lẽ đứng từ trên bờ có thể dễ dàng nhìn thấy bên dưới có một khối Vĩnh Hằng Băng Tinh to lớn như một dải san hô dưới đáy biển.
“Có thứ này có thể nắm chắc luyện hóa ngụy hỏa a.” Khương Thần nhìn khối Vĩnh Hằng Băng Tinh to lớn kia, khóe miệng không tự chủ khẽ nở một vòng thỏa mãn.
Cầm ngụy hỏa trong tay nhưng không thể luyện hóa giống như gặp một nữ nhân thoát y nhưng không thể làm được gì, Khương Thần quả thực cảm thấy khó chịu không yên. Hiện tại vừa có Vĩnh Hằng Băng Tinh vừa có yêu đan của Thiên Dực Hổ, tám phần ngụy hỏa kia hắn chắc chắn có thể luyện hóa. Đến lúc đó thực lực không thể không nói tăng lên một độ cao mới a.
Không chỉ có ngụy hỏa làm tuyệt chiêu áp đáy hòm, hắn có thể thoải mái chuẩn bị đột phá cảnh giới mà không sợ ràng buộc huyết mạch nữa.
Sau khi đi dạo một vòng xung quanh sơn cốc thần bí này, Khương Thần đại khái xác định được đây là một cái thung lũng nằm giữa những dãy núi dựng đứng hiểm trở mà lối ra duy nhất chỉ có hang núi bên ngoài kia mà thôi. Nơi này kín đáo như vậy cho nên không xuất hiện yêu thú sinh sống cũng là điều dễ hiểu.
Mà cũng chính vì không có yêu thú sinh trưởng tại nơi này cho nên các loại linh dược, thiên tài địa bảo ở nơi đây hoàn toàn không bị đụng chạm tới, Hỗn Nguyên Chi Khí nơi đây nhiều đến vậy cũng là lý do đó.
“Nếu như có thể xây dựng một tòa Hỗn Nguyên Tụ Linh Trận cự đại bao phủ xung quanh sơn cốc này, đem Hỗn Nguyên Chi Khí tụ tập lại, vậy thì tốc độ tu luyện sẽ tăng lên rất nhanh.”
Khương Thần cảm nhận Hỗn Nguyên Chi Khí nơi đây cuối cùng đưa ra nhận xét.
Hỗn Nguyên Tụ Linh Trận là tên gọi chung của các trận pháp tụ tập Hỗn Nguyên Chi Khí trong thiên địa về một chỗ. Trận pháp này đại khái chia làm chín cấp tùy theo phẩm cấp của trận pháp sư bày ra.
Ví dụ như nhất phẩm trận pháp sư có thể bày ra được nhất phẩm Hỗn Nguyên Tụ Linh Trận, phương viên hấp thu Hỗn Nguyên Chi Khí khoảng mười dặm. Phương viên hấp thu cứ thế tăng lên đến cửu phẩm là mạnh nhất. Gần như trong bán kính ngàn dặm, Hỗn Nguyên Chi Khí đều bị nó hấp thu.
Nếu như không phải Khương Thần đã đi dạo một vòng xung quanh sơn cốc, hắn còn nhầm tưởng rằng nơi đây có cao giai Hỗn Nguyên Tụ Linh Trận tụ tập toàn bộ Hỗn Nguyên Chi Khí tại Vân Đoan sơn mạch về nơi này.
“Chuyện này tính sau a, việc cần đầu tiên chính là luyện hóa hoàn toàn ngụy hỏa.” Khương Thần khẽ thở ra một hơi, nói.
Hiện tại huyết mạch của hắn hầu hết sử dụng để trấn áp ngụy hỏa trong cơ thể. Chính vì lý do này cho nên hắn chậm trễ không thể đột phá. Nếu như đột phá Nguyên Khí Cảnh không song song với đột phá Thánh Đồng, vậy thì muốn đột phá cao giai Thánh Đồng về sau khó càng thêm khó.
Phải biết thời điểm đột phá Thánh Đồng tốt nhất chính là lúc đột phá cảnh giới. Bởi lẽ tại thời điểm đó huyết mạch có chút xác suất được Hỗn Nguyên Chi Khí tẩy rửa, còn bình thường, mất đi phần xác suất đó, đột phá Thánh Đồng hầu như là không có khả năng.
Sau này càng lên cao dĩ nhiên cảnh giới đột phá càng khó, mà Thánh Đồng càng lên cao đột phá cũng càng khó thêm. Tổng hai cái khó lại mà nói, muốn đạt được cao giai Thánh Đồng, nhất định phải đem nó đột phá ngay từ thời điểm cảnh giới còn yếu ớt.
Đương lúc mông lung nhẩm tính, một tia hương thơm lan tràn trong không khí trực tiếp đánh tỉnh Khương Thần.
“Ngươi tới rồi?”
Sau lưng Khương Thần xuất hiện một đạo thanh âm nữ tử lạnh lùng.
“Ừm. Chưa lâu. Thấy ngươi đang tu luyện cho nên không dám làm phiền.” Khương Thần quay đầu lại, khuôn mặt bất động thanh sắc nói.
Phía sau hắn ngoài Trương Tiểu Hân ra thì còn ai. Lúc này nàng cũng chỉ thoáng nhìn hắn một cái sau đó lại quay về gian nhà gỗ, thanh âm lạnh lùng kia chậm chậm vang lên:
“Hừ, ta còn tưởng ngươi sợ đám Tham Lang mạo hiểm đoàn cho nên không dám tới nữa.”
“Ha, trên đời này thứ có thể khiến cho ta sợ hãi cũng không có bao nhiêu.” Khương Thần lắc đầu, khẽ lẩm nhẩm trong sự bất đắc dĩ.
Hắn theo chân Trương Tiểu Hân cùng trở về gian nhà gỗ nọ. Nơi đây có ba phòng, một gian phòng khách ở chính giữa, hai bên là hai gian phòng ngủ. Có lẽ một gian chính là Trương Tiểu Hân cố ý chuẩn bị cho Khương Thần.
“Ta ở gian bên trái, ngươi ở đó đi.”
Ngồi tại phòng khách, Trương Tiểu Hân ưu nhã pha trà. Pha xong, nàng chỉ về phía gian phòng bên phải nói:
“Không có chuyện gì không cần tìm ta. Nơi đây tùy ý ngươi sử dụng. Bao giờ đi tìm đám Tham Lang mạo hiểm đoàn kia gây sự, ngươi có thể gọi ta.”
Khương Thần khẽ gật đầu, vẻ mặt cũng không có quá nhiều cảm xúc.
Dựa theo tính toán của hắn, muốn đánh bại Nguyên Linh Cảnh thì hắn tối thiểu phải là Nguyên Hồn Cảnh hậu kì. Thời gian hắn tại nơi này đột phá Nguyên Hồn Cảnh hậu kì, vị đoàn trưởng Tham Lang mạo hiểm đoàn ngoài kia chắc chắn cũng tinh tiến không ít.
Chính vì lý do đó, hắn tính sẽ đạt tới Nguyên Hồn Cảnh đỉnh phong sau đó tìm đối phương gây chiến cũng chưa muộn. Thời gian có lẽ khoảng một năm rưỡi đến hai năm nếu như thuận lợi đột phá được Thánh Đồng. Nếu như Thánh Đồng chưa đột phá được, hắn cũng không muốn đột phá cảnh giới.
Sắp xếp chỗ ở cho Khương Thần xong, Trương Tiểu Hân lại trở về phòng tu luyện. Trước thái độ lạnh lùng cách người của nàng, Khương Thần cũng không nói gì. Bản thân hắn cũng lui về phòng, quyết định bắt đầu tu luyện từ bây giờ.
Việc hiện tại của hắn chính là đem bản thân mình đạt tới trạng thái hoàn mỹ nhất để chuẩn bị cho việc luyện hóa ngụy hỏa.
Sáng sớm hôm sau, trong lúc Trương Tiểu Hân còn say giấc nồng, Khương Thần đã chạy tới hàn đàm Vĩnh Hằng Băng Tinh, một bộ dường như không thể chờ đợi được nữa.
“Ngụy hỏa Nguyên Vương Cảnh nha…ta chờ ngươi rất lâu rồi.” Khương Thần nhìn xuống hàn đàm, song đồng đột nhiên hiện lên một ngọn lửa màu vàng kim.
Hắn không chút chờ đợi đem áo bào của mình cởi ra. Trên người lúc này chỉ mặc một cái quần nhỏ đủ che đậy hạ bộ.
Ùm!!!
Một cú lộn nhào trên không, Khương Thần lập tức nhảy vào trong hàn đàm.
Lạnh!
Cảm giác đầu tiên của Khương Thần chính là lạnh cắt da cắt thịt. Phải biết Vĩnh Hằng Băng Tính có thể so sánh với yêu đan của Thiên Dực Hổ. Nơi đây có nhiều Vĩnh Hằng Băng Tinh như vậy, chưa trực tiếp đem hắn đóng băng là may mắn rồi.
“May mắn đã chuẩn bị trước.”
Khương Thần lấy ra một viên đan dược nuốt vào trong bụng. Cơ thể hắn sau đó lập tức ấm lên đôi chút. Đợi cho làm quen được với khí lạnh của hàn đàm, Khương Thần mới hít một hơi thật sâu sau đó dần dần lặn xuống.
Càng lặn sâu cái lạnh cắt da thịt của hàn đàm càng khiến cho Khương Thần sợ hãi. Nếu như không phải có hàng nóng trong người, có cho tiền hắn cũng không dám lặn xuống nơi như thế này.
“Độ sâu này có lẽ vừa đủ.”
Khương Thần gần chạm tới Vĩnh Hằng Băng Tinh dưới đáy hàn đàm liền dừng lại. Hiện tại cơ thể hắn đã tới ngưỡng chịu đựng. Nếu như xuống sâu nữa chắc chắn sẽ hóa thành một tảng băng điêu.
“Bắt đầu thôi!”
Ngay sau khi vừa xếp bằng lơ lửng dưới đáy nước, thủ ấn của Khương Thần lập tức biến đổi. Ngay sau đó, bằng mắt thường có thể nhìn thấy trên khuôn mặt hắn xuất hiện một vệt xăm màu cổ đồng.
Vệt xăm này là tiêu chí màu sắc của Thánh Đồng, cũng đồng thời thể hiện tộc nhân Thánh Tộc đang cởi bỏ huyết mạch lực.
Chỉ thấy từ trong ngực Khương Thần chạy ra một luồng hỏa diễm. Hỏa diễm này mặc dù ở dưới nước thế nhưng y như cũ vẫn rực cháy mạnh mẽ. Chẳng qua bao phủ xung quanh nó kì lạ thay lại xuất hiện một tầng băng tinh mỏng.
Nhìn ngọn hỏa diễm cháy trong hàn đàm, hai mắt Khương Thần hiện lên vẻ kích động. Từ trong nhẫn trữ vật, hắn lấy ra bốn khỏa yêu đan của bốn tôn Thiên Dực Hổ đem xếp xung quanh bản thân mình.
Chuẩn bị xong hai bước này, Khương Thần chậm chậm đưa tay về phía hỏa diễm đang lơ lửng trong nước. Ngay khi hắn chạm vào tầng băng tinh mỏng kia, băng tinh lập tức vỡ ra. Theo đó, sương trắng cuồn cuộn không ngừng bốc lên xung quanh ngụy hỏa cuối cùng bùng phát thành ngọn lửa mạnh mẽ cháy trong hàn đàm.
Phù!!!
Thở ra một ngụm bong bóng nước, Khương Thần không chút chậm trễ tiến vào bên trong hỏa diễm bùng cháy kia.