Người đăng: meomeo14311
Ầm ầm ầm!!!Hàng chục mộc thủ từ dưới đất liên tục mọc lên sau đó chặn đứng trước mặt Khương Thần, hình thành nên một bức tường thành khổng lồ vô cùng kiên cố.
Phía sau bức tường thành này, Khương Thần khẽ bấm đầu ngón tay lấy ra từ trong nhẫn trữ vật rất nhiều phù lục.
Mặc dù một chiêu công kích sắp tới không có thanh thế quá kinh khủng giống như Long Tiễn Vong Nhân thế nhưng nó đem lại cho Khương Thần một cảm giác nguy hiểm vô cùng. Với tính cách cẩn thận của mình, Khương Thần không thể không lưu hậu thủ.
Đang trên đường lao lên theo phía sau đao khí, ánh mắt Âu Dương Trác thoáng hiện một tia trào phúng khi mà Khương Thần lựa chọn ngạnh kháng. Dưới chân hắn đột nhiên vang lên một tiếng nổ, một cỗ lực đẩy mạnh mẽ đem thân thể của hắn lập tức phóng đi với tốc độ rất nhanh, cơ hồ muốn đuổi kịp hai tia đao khí.
Vút vút!!!
Oành!
Hai tia đao khí màu đen xếp chồng lên nhau thành hình chữ thập hướng thẳng về phía bức tường mộc thủ điên cuồng mà giảo sát. Từng đạo thanh âm đổ vỡ ầm ầm vang lên, động tĩnh rất lớn.
“Phá!”
Âu Dương Trác quát lạnh một tiếng, hai đạo đao khí xuyên qua phòng tuyến mộc thủ cuối cùng sau đó giống như thiên binh vạn mã thần tốc tiến quân hướng thẳng về phía Khương Thần toan tính giảo sát. Chẳng qua vừa mới vượt qua bức tường mộc thủ chưa lâu, bầu trời đột nhiên xuất hiện hàng loạt hoả cầu khổng lồ. Mỗi hoả cầu đều mang theo nhiệt độ vô cùng khủng bố mà giáng xuống hai đạo đao khí cùng Âu Dương Trác.
Oành oành oành!!!
Một tràng tiếng nổ kéo dài vang lên, sóng khí khuếch tán liên miên không ngừng, ánh sáng nhất thời lan toả sáng rực cả khu vực khán đài.
“Nhiêu đây còn chưa đủ để ngăn cản ta.”
Giữa màn bạo tạc khủng bố, một đạo thanh âm lạnh giá vang lên. Thân ảnh mang theo hắc vụ của Âu Dương Trác xuyên qua hoả diễm, tay cầm song đao loan nguyệt hướng về phía Khương Thần chém giết.
“Trảm!”
Nhìn thấy cảnh này, những người ủng hộ cho Khương Thần nhất thời tối sầm mặt mũi. Một màn hoả cầu bạo tạc khủng bố như vừa rồi vậy mà không đánh rụng được Âu Dương Trác đang trên đà lao lên. Hiện tại Khương Thần đã bị áp sát, làm sao có thể né tránh được đây?
“Ta cũng chờ ngươi lâu rồi.”
Khương Thần liếc mắt nhìn thân ảnh Âu Dương Trác đang phóng tới, sâu trong ánh mắt hiện lên một vệt tàn nhẫn, khoé miệng cũng thuận thế mà nhếch lên.
Chỉ thấy Khương Thần khẽ thu tay thôn phệ ngược trở lại Hỗn Nguyên Chi Khí đang cung cấp cho trận pháp để giảm tải áp lực cho bản thân, sau đó hắn ngay lập tức lấy ra cổ đăng giơ lên trước mặt mình.
“Đại Hoả Cầu!”
Đoạn, Khương Thần phùng má trợn mắt thổi một hơi thật mạnh đem theo nguỵ hoả khủng bố cùng Hỗn Nguyên Chi Khí hoả thuộc tính thổi quét qua ngọn bấc nhỏ của đèn cầy.
Hoả diễm đi từ miệng Khương Thần chỉ là một dải nhỏ màu đỏ thế nhưng thời điểm nó đi ra từ đầu bên kia cổ đăng, ngọn hoả diễm này bành trướng cực hạn hoá thành một hoả cầu khổng lồ. Hoả cầu này so với lúc đối chiến với Long Tiễn Vong Nhân thì to hơn gấp mấy lần, riêng kích thước đường kính có lẽ không dưới mười trượng.
Kích thước tỷ võ đài khoảng ba mươi ba trượng tức là một trăm mét đơn vị, vậy mà hoả cầu này đường kính cũng đã bằng một phần ba, như vậy có thể thấy nó to lớn như thế nào. Đây có thể nói là một lần công kích mạnh nhất từ thời điểm bắt đầu trận tỷ đấu đến giờ.
Lúc này, Âu Dương Trác đang trên đà múa song đao lao đến, hắn cũng không nghĩ tới Khương Thần còn lưu lại hậu thủ, thành ra một thân hắc ảnh đơn bạc cứ thế cùng với hoả cầu khổng lồ va chạm.
Uỳnh!!!
Thanh âm nổ lớn vang lên khiến cho người ta có cảm giác diệt thế sắp đến, núi non giống như rung chuyển lên từng nhịp, hoả diễm bay đầy trời. Một đợt sóng khí khủng bố theo phương viên trăm trượng khuếch tán mà ra khiến cho cây cối xung quanh đổ rào rào. Những đệ tử lúc trước ngồi trên cây quan chiến lúc này đều từ trên cao ngã xuống, ai nấy đều thâm tím mặt mày, bộ dáng khổ sở vô cùng.
May mắn một điều đó là sóng khí tuy mạnh nhưng lực xung kích của nó phần lớn đã bị bình chướng của các trưởng lão Nguyên Linh Cảnh lập nên cản đỡ, bằng không những đệ tử cảnh giới thấp chắc chắn sẽ bị nó đánh trọng thương.
“Uy lực thật khủng khiếp. Không biết Âu Dương Trác có thể vượt qua?”
“Hoả cầu bạo tạc ở khoảng cách gần như vậy, hai người họ nhất định sẽ bị thương nặng.”
Khói lửa trên không trung bao phủ toàn bộ tỷ võ đài cho nên không ai quan sát được nơi đó có chuyện gì xảy ra cả. Phải đến gần mười phút sau, khi khói lửa đã giảm bớt, mọi người mới biết được tình hình Khương Thần cùng Âu Dương Trác.
Khương Thần lúc này bị hoả cầu bạo tạc thổi bay lên cao hơn nữa thế nhưng cũng không thấy hắn bị thương quá nặng. Bởi lẽ khi hoả cầu bạo tạc, hắn đã đem sáu mươi tư lá phù lục kia thu về phòng thủ. Điều hắn mất mát chỉ là mối liên hệ cùng với trận kỳ đã không còn. Không được cung cấp Hỗn Nguyên Chi Khí, trận pháp coi như tạm thời đình trệ. Muốn xây dựng lại thì phải mất thêm một khoảng thời gian nữa.
Âu Dương Trác bên kia là người trực tiếp hưởng trọn vụ bạo tạc thế nhưng cũng không thấy hắn bị thương, có chăng chỉ là quần áo cháy xém mà thôi. Lúc này bao quanh người Âu Dương Trác là một tầng hắc vụ dày đặc, có lẽ chính tầng hắc vụ này đã giúp cho hắn chống lại hoả diễm thiêu đốt.
“Tiểu tử này rốt cuộc là cái loại gì?” Âu Dương Trác dùng ánh mắt sắc bén nhìn Khương Thần, trong đầu thoáng nghĩ.
Vừa mới bố trí thêm một tầng hắc vụ phòng ngự, Âu Dương Trác còn chưa kịp thở ra một hơi thì đã nghe thấy một đạo thanh âm thanh thuý vang lên. Chỉ thấy trên bầu trời đột nhiên xuất hiện rất nhiều băng thứ khổng lồ, mỗi băng thứ đều đem theo lực lượng vô cùng to lớn điên cuồng lao xuống như mưa.
“Hừ…tiểu tử lại cậy nhờ phù lục, thật khó nhằn.” Thanh âm trầm lạnh mang theo chút tang thương của Âu Dương Trác khẽ vang, đôi mày hắn nhíu lại, vẻ mặt hiện ra sự khó chịu.
Trên không trung, Khương Thần không ngừng lấy ra phù lục thiêu đốt nó lên. Mỗi đạo phù lục là một băng thứ khổng lồ điên cuồng hướng về phía Âu Dương Trác đè xuống. Chẳng qua những băng thứ này cũng chỉ có tác dụng công kích quần thể cho nên tính sát thương không cao, vừa mới chạm vào hắc vụ của Âu Dương Trác, những băng thứ này nhao nhao đổ vỡ biến mất giữa hư không.
Khương Thần đứng trên hư không nhìn thấy mưa băng thứ bị đánh tan nát, vẻ mặt hắn cũng không có quá nhiều cảm xúc. Sau một hồi tĩnh lặng, hắn liền chậm rãi dang ra hai tay, sau lưng lúc này xuất hiện một trăm hai mươi tám đạo phù lục xanh lục. Những phù lục này so với ban đầu không khác gì cả, hiển nhiên Khương Thần muốn dựa vào nó để xây dựng trận pháp một lần nữa.
“Đừng mơ.”
Âu Dương Trác nhìn thấy cảnh này lập tức đạp lên mặt đất phi về một trụ đá có cắm trận kỳ toan tính đánh nát nó để quấy phá trận pháp. Chẳng qua Khương Thần đối với trường hợp này dường như đã có đề phòng, thời điểm đối phương còn cách trụ đá hơn một mét, hắn liền chậm rãi chỉ tay, thanh âm vô hỉ vô nộ vang lên:
“Ngươi mới là kẻ mở tưởng ở đây! Bạo!”
Phù văn khắc hoạ trên thân trận kỳ lúc này đột nhiên sáng rực, nơi đó đột nhiên bắn ra một giọt máu đỏ tươi đặc sánh. Thời điểm giọt máu này xuất hiện, sắc mặt Âu Dương Trác liền biển sắc. Hắn cảm nhận được từ giọt máu đỏ kia tồn tại một loại lực lượng đè nén khủng khiếp. Loại đè nén này thậm chí còn khiến cho hắn cảm thấy khó thở khi bước lại gần.
“Chuyện gì?”
Giọt máu sau khi bay ra, nương theo thanh âm của Khương Thần lập tức bay về phía Âu Dương Trác, lực lượng đè ép xuất hiện từ giọt máu kia lập tức phóng xuất mà ra. Không gian xuất hiện dao động gợn sóng mãnh liệt, không khí vang lên từng hồi rít gào.
“Tinh thần lực công kích sao? Hừ, coi thường bổn tôn quá.”
Âu Dương Trác hừ lạnh một tiếng, hắn điểm mũi chân lui về phía sau vài bước sau đó mở ra mi tâm đem tinh thần lực bạo phát đánh úp thẳng về phía gợn sóng không gian đang oanh kích tới.
Phanh phanh phanh!!!
Không gian vang lên từng đạo thanh âm trầm muộn, không khí liệt phùng, từng đợt sóng nhỏ khuếch tán một cách chậm rãi, công kích tinh thần lực của Khương Thần dường như được hoá giải.
“Hừ, có vậy thôi sao?” Khinh thường hừ lạnh một tiếng, Âu Dương Trác đánh mắt nhìn về phía Khương Thần hình như muốn nhìn xem biểu cảm đối phương ra sao, chẳng qua hắn một lần nữa lại cảm thấy không đúng lắm, bởi lẽ dù khoảng cách xa thì hắn vẫn nhận ra nụ cười quỷ dị của Khương Thần.
Vụt!!!
“Hoá Sinh Phù Trận! Khởi!”
Ầm ầm ầm!!!
Từng đạo gợn sóng Hỗn Nguyên Chi Khí từ Khương Thần chậm rãi khuếch tán, trên người hắn lúc này xuất hiện một trăm hai mươi tám đạo Hỗn Nguyên Chi Khí cấp tốc truyền vào phù lục sau đó dẫn động chúng tới ba mươi hai cây trận kỳ. Được cung cấp năng lượng một cách nhanh chóng như vậy, ba mươi hai cây trận kỳ cắm trên ba mươi hai trụ đá nham nhở lúc này toả ra quang mang đại thịnh.
Mặt đất có cảm giác rung chuyển, một toà đại trận so với vừa rồi lớn hơn một chút cứ thế được hình thành bao phủ lấy Âu Dương Trác, bên trên đỉnh lấy Khương Thần làm trung tâm đồng thời cũng là nguồn cung năng lượng.
“Ngược lại là vì hư vinh quên mất chính sự.” Âu Dương Trác bấy giờ mới nhận ra đạo tinh thần lực công kích chỉ là đánh lạc hướng không cho hắn quấy phá trận kỳ để Khương Thần có thêm thời gian xây dựng trận pháp.
Trận pháp vốn có sẵn nền móng, hiện tại chỉ cần đem năng lượng mau chóng truyền tới trận kỳ là có thể khởi động, chính vì thế mà khoảnh khắc lùi về sau ngăn cản đạo tinh thần lực kia, nó đã đủ để Khương Thần tranh thủ được thêm thời gian bố trí.
“Tiểu tử này tâm cơ ngược lại thật sâu. Không thể khinh thường nữa rồi.” Bị Khương Thần dồn ép công kích, sư phụ thần bí trong thân thể Âu Dương Trác lúc này hừ lạnh một tiếng, Hỗn Nguyên Chi Khí bắt đầu bùng phát mạnh mẽ.
Nếu như lúc trước khi nhập thể, Hỗn Nguyên Chi Khí của Âu Dương Trác cuồng bạo, hung hãn thì nay lại thêm phần âm nhu khác hẳn với lôi thuộc tính chí dương chí cương vốn có.
“Phong Lôi Toàn Sát!”
Song thủ phóng ra một cái ấn kết trước người, yết hầu Âu Dương Trác đột nhiên phát ra một tiếng gầm nhẹ, nhất thời từng đạo lôi điện cùng phong nhận lập tức xuất hiện vờn quanh thân thể giống như hộ thể khí.
Phong nhận bao phủ bởi lôi điện ngày càng nhiều, cuối cùng đem Âu Dương Trác hoàn toàn che lấp ở trong đó. Phong lôi thay nhau liên tiếp hình thành một trận long quyển bốc lên cao gần mười mét.
“Đi!”