Người đăng: meomeo14311
Cảm nhận được nguy hiểm, Trạch Thanh lập tức thay đổi phương hướng bỏ chạy, vừa vặn liền né được một quất khủng bố kia.Oành oành oành!!!
Đuôi rắn quất xuống đất khiến cho mặt đất có cảm giác bị tách đôi. Một hố sâu dài lập tức xuất hiện khi Hắc Kim Xà nâng đuôi lên. Đầu yêu thú này công kích cũng rất xảo trá, sau khi nâng đuôi lên nó không công kích Trạch Thanh nữa mà trực tiếp quét ra xung quanh.
Toàn bộ thành viên Tham Lang mạo hiểm đoàn nằm trong tầm công kích của Hắc Kim Xà đều bị nó đánh bay tứ tung. Những người nào có thủ đoạn phòng ngự mạnh mẽ còn có thể chống được một đuôi này, còn lại đều bị đánh cho thịt nát xương tan.
Lực lượng của Nguyên Linh Cảnh vốn đã khủng bố so với Nguyên Hồn Cảnh gấp trăm lần, lực lượng của yêu thú cấp bậc Nguyên Linh Cảnh thậm chí còn khủng khiếp hơn thế rất nhiều. Đó chính là lý do một đuôi này đánh ra khiến cho Trạch Thanh cũng không dám mạnh mẽ ngạnh kháng.
Lúc này, sau khi tiêu diệt thêm một đám người, Hắc Kim Xà lập tức trườn mình đuổi theo Trạch Thanh, trên đường lại tiếp tục dùng chiếc đuôi linh hoạt đánh giết rất nhiều thành viên Tham Lang mạo hiểm đoàn. Tiếng người la hét hoảng loạn, tiếng yêu thú gầm rống nhất thời đánh động nhiều yêu thú khác xung quanh.
Mỗi yêu thú đều có địa bàn riêng, mà các yêu thú nhỏ yếu nếu sinh sống trong địa bàn yêu thú cường đại thì thường thường đều tôn nó làm vương. Tại Vân Đoan sơn mạch này, mỗi yêu thú cường đại đều ít nhiều sẽ có tay chân sai bảo của mình.
Giống như hiện tại Hắc Kim Xà vậy, nó sau khi rống giận một tiếng, phương viên quanh đó vài dặm đều xuất hiện tiếng yêu thú hưởng ứng, thậm chí các loại yêu thú cường đại khác ở kế bên cũng đều góp náo nhiệt.
Yêu thú có thể chém giết nhau trong lúc tranh giành địa bàn thế nhưng nếu như có nhân loại gây bất lợi cho bọn chúng, bọn chúng thường có xu hướng đoàn kết mà chống lại ngoại tộc. Đây cũng là một điểm chung của các tộc quần yêu thú sống tại thế giới mà nhân loại có lực lượng cường đại hơn.
Lúc này, phương xa vang lên một tiếng rít gào khủng bố. Một đợt gió lạnh thổi quét qua khiến cho không khí dần xuất hiện những vụn băng tinh. Cùng với gió lạnh và băng tinh, rừng cây phía trước theo nhau đổ xuống, bên cạnh đó còn có rất nhiều nguyên giả Tham Lang mạo hiểm đoàn bị một chiếc đuôi khổng lồ màu xanh lam đánh bay lên không trung.
Gào!!!
Từ rừng cây, một cái đầu rắn màu xanh lam ngẩng lên cao. Đầu rắn này há to miệng đem mấy vị nguyên giả bị đánh bay trên không trung kia nuốt chửng, tiếng than dậy đất, tiếng khóc vang trời.
“Cái…cái gì? Lại là tứ giai yêu thú?” Trạch Thanh nhìn đầu mãng xà xanh lam đang nuốt chửng đám đồng bọn bay tứ tung trên bầu trời, sắc mặt hiện lên vẻ kinh hãi.
Vốn biết vùng tiếp giáp này có yêu thú tứ giai thế nhưng hắn cũng không ngờ ở đây lại xuất hiện hai tôn, mà lại là cường đại đến vậy.
Đến lúc này, hắn cũng không dám chần chờ ở lâu, Hỗn Nguyên Chi Khí lập tức kéo lên, một mạch hướng về một hướng bỏ chạy.
Hắc Kim Xà cũng nhìn ra Trạch Thanh sợ hãi, nó oằn mình ngẩng cao đầu sau đó bổ hướng đối phương mà đuổi theo.
Thật lâu rồi yêu thú mới có dịp đoàn kết vùng lên, bọn chúng bị nhân loại đè ép săn giết nhiều năm nay, đây có thể coi là thời điểm báo thù. Chỉ thấy tầng tầng lớp lớp yêu thú vốn ẩn náu đồng loạt xuất hiện công kích nhân loại.
Mục đích của Khương Thần vốn chỉ muốn dẫn dụ đám người Trạch Thanh rời xa khỏi tiểu sơn cốc đến hang ổ của Hắc Kim Xà mà thôi, hắn cũng không tiên liệu được việc yêu thú có thể vùng lên mạnh mẽ đến vậy. Nếu như biết được chuyện này, hắn ắt sẽ rất vui, bởi lẽ kế hoạch tiếp theo đó của hắn thành công hay không phải dựa vào yêu thú rất nhiều.
Bấy giờ, Trạch Thanh chỉ có thể một đường chạy chối chết. May mắn kẻ này tốc độ nhỉnh hơn Hắc Kim Xà một chút cho nên tạm thời không thể bị đuổi kịp, thế nhưng đường đi lại vấp phải yêu thú cản bước, khổ không thể nói nên lời.
Tại tổng bộ Tham Lang mạo hiểm đoàn lúc này vừa vặn xảy ra chút biến cố nhỏ. Phong Thiết Nhân bế quan đánh sâu vào cảnh giới Nguyên Linh Cảnh trung kì. Ngày hôm nay xuất quan, hắn rốt cuộc đột phá trung kì. Chẳng qua chuyện vui còn chưa được bao lâu liền nghe tin nhi tử tại Thiên Lang Thảo Viên bị giết chết. Nộ khí xung thiên, Phong Thiết Nhân không kiềm nổi giận dữ mà một đường dẫn quân tiến vào Vân Đoan sơn mạch quyết bằm thây Trương Tiểu Hân vạn đoạn.
Tham Lang mạo hiểm đoàn hiện tại nhất thời chỉ còn Võ Anh Tú tọa trấn, lực lượng gần như đã kéo đi bảy tám thành. Thời điểm này, Khương Thần rốt cuộc ra tay không chút e ngại.
Hắn dùng thân thủ nhanh nhẹn của mình qua mắt rất nhiều người tuần tra, đột nhập vào trang viên sau đó tại nơi kia bắt đầu xây dựng trận pháp. Phía bên kia, Võ Anh Tú ngược lại một mực để ý nhất cử nhất động của Ô Kê cho nên không biết được Khương Thần ở khu trang viên dưới đồi tung hoành ngang dọc.
Một đường xây dựng trận pháp qua đi, thời gian rốt cuộc đến chạng vạng tối. Mặt trời đỏ rực khuất dần sau núi non. Khi ánh nắng mất đi, gió lạnh từ sơn mạch bắt đầu thổi tới khiến cho không gian dần giảm xuống nhiệt độ.
Nhìn thấy sắc trời không còn sớm, Khương Thần liền rời khỏi trang viên sau đó trèo lên đỉnh một ngọn núi cách đó không xa.
Tìm kiếm một vị trí thoáng mát, Khương Thần bắt đầu ngồi xuống xếp bằng, tinh thần lực chậm rãi khuếch tán hướng về trang viên bên dưới theo dõi cử động của đám người nọ.
Rầm rầm!!!
Tại trên đỉnh núi, Khương Thần nhìn thấy phương xa có một đoàn quân liểng xiểng chạy về Tham Lang mạo hiểm đoàn. Bởi vì khoảng cách xa cho nên hắn cũng không nhìn rõ bọn họ có bao nhiêu nhân lực, thế nhưng dựa theo phương hướng di chuyển thì nhất định là vừa chạy trốn từ Vân Đoan sơn mạch trở về.
“Thịnh yến hiện tại mới bắt đầu.”
Ánh mắt Khương Thần chớp động tinh quang. Chỉ thấy hai tay hắn kết một đạo ấn pháp kì lạ, miệng khẽ quát một chữ giải. Ngay sau đó, một tia huyết mạch lực từ mi tâm hắn thẳng hướng tòa pháo đài trên đỉnh đồi kia bắn tới.
Trong một gian phòng hoa lệ đèn đuốc rực rỡ, Võ Anh Tú đang đả tọa tu luyện. Nhận thấy động tĩnh ồn ào bên ngoài, đoán chắc đồng bọn từ Vân Đoan sơn mạch trở về, hắn lập tức khoác vào áo bào đi ra. Mà thời điểm người này vừa mới ra khỏi phòng, đạo huyết mạch lực của Khương Thần vừa vặn bắn tới chuẩn xác hướng về phía hai quả trứng yêu thú đang đặt trên giá cao mà bao phủ.
Sau khi đạo huyết mạch lực này bao trùm lấy hai quả trứng yêu thú, vết máu mà hắn nhỏ trên vỏ trứng lúc trước chậm rãi lẩn sâu xuống lớp vỏ, mà khí tức của hai quả trứng này cũng bạo phát mà ra, không bị kiềm giữ như trước nữa.
Phanh phanh phanh!!!
Hai quả trứng luận phiên bạo phát khí tức, vỏ trứng cũng rung lắc cực mạnh cơ hồ yêu thú bên trong muốn phá vỏ mà ra.
Thời điểm này, Khương Thần đem khí tức của hai quả trứng kia thả ra không thể không nói là một đòn chí mạng đối với Tham Lang mạo hiểm đoàn.
Thời điểm che giấu khí tức của mấy quả trứng này, Khương Thần đã tính toán đến chuyện mấy tôn yêu thú kia nổi giận đùng đùng mà trút giận lên đám người Trạch Thanh. Sau khi phát hiện ra đám người kia không phải là người trộm trứng, nó nhất định càng tức giận hơn nữa. Mà lúc này Khương Thần thả ra khí tức của mấy quả trứng, hai tôn yêu xà nhất định cảm ứng được mà đi tìm.
Hai tôn yêu thú tứ giai giáng lâm, Tham Lang mạo hiểm đoàn sao có thể chống đỡ được. Nhất là khi phía dưới kia Phong Thiết Nhân cùng Trạch Thanh đã bị thương.
Nói đến, Phong Thiết Nhân cũng thật đen đủi. Sau khi xuất quan liền nghe tin nhi tử chết thảm, hắn lập tức dẫn ba trong số năm thành lực lượng của mạo hiểm đoàn chạy hướng Vân Đoan sơn mạch quyết truy sát Trương Tiểu Hân. Truy sát còn chưa thấy đâu, vừa vào sâu khu vực ngoại vi liền gặp phải Trạch Thanh đang bỏ chạy, phía sau còn có hai tôn cự mạng khủng bố truy đuổi, vốn định ngăn cản hai tôn yêu xà này một lát cho Trạch Thanh chạy trốn, Phong Thiết Nhân không ngờ bản thân trước hai tôn yêu thú này lại không thể cản đỡ.
Sau cùng chính là cả đám dắt díu nhau chạy ngược trở ra. Mà mấy yêu thú hung hãn sau khi truy đuổi bọn họ ra khỏi Vân Đoan sơn mạch liền dừng lại. Tại Vân Đoan sơn mạch, bọn chúng là bá chủ, nhưng vượt ra khỏi phạm vi này, nếu như làm liều nhất định sẽ gặp phải cộng đồng nhân loại công kích.
Sự việc đâu thể dừng lại ở đó, đám yêu thú sau khi thoái lui, hai tôn yêu xà khủng bố lập tức đi tìm trứng của mình. Ngay khi cảm ứng được vị trí của trứng lại trùng khớp với phương hướng bỏ chạy của đám người Trạch Thanh lúc chiều, cả hai lập tức nổi giận đùng đùng vì biết mình bị lừa. Bọn chúng liên hợp với nhau kêu gọi rất nhiều yêu thú dưới trướng tổ chức một đợt thú triều thẳng hướng tổng bộ Tham Lang mạo hiểm đoàn kéo tới.
Tại Tham Lang mạo hiểm đoàn đại sảnh…
Võ Anh Tú ngồi trên chủ vị sắc mặt hiện lên khó coi vô cùng. Tin tức Ô Kê báo một đằng, kết quả Trạch Thanh đem về lại một nẻo. Vốn biết Ô Kê bị người khống chế thế nhưng tỷ lệ hắn nói dối là không cao khi mà hắn đem được một đôi trứng yêu thú cường hãn về làm bằng chứng.
Vạn phần không ngờ Trạch Thanh cùng với Phong Thiết Nhân lại thua liểng xiểng trở về. Không những vậy, tổng quân số bọn họ dẫn đi lên tới tám thành nhân lực Tham Lang mạo hiểm đoàn, đến lúc này trở về số lượng còn lại chưa nổi hai thành. Đây có thể nói là một thiệt hại cực kì to lớn.
Dẫu cho toàn bộ tinh anh Tham Lang mạo hiểm đoàn vẫn còn tương đối toàn vẹn thế nhưng những người phía dưới mới thực sự là thành viên mang lại tiềm năng cùng độ tin cậy cao. Hiện tại bị chết sạch không thể không nói đối với mạo hiểm đoàn bọn họ là một đả kích to lớn.
Ngồi trên chủ vị, Võ Anh Tú vỗ thành ghế, hừ lạnh nói:
“Trạch huynh đệ, ngươi còn gì để nói.”