Người đăng: meomeo14311
Sau khi hắn phất tay một cái, con thuyền khổng lồ tưởng như chậm chạp liền xuất hiện một lớp khiên chắn màu bạc bao quanh. Thuyền lớn xuyên phá tầng mây bay lên cao vút sau đó theo hướng Bắc phóng đi với một tốc độ kinh hồn.Khoảng cách Linh Vân Tông cùng với kinh thành có thể nói là rất xa. Lãnh thổ Vương Triều Cổ Nguyệt có hình một dải đất trải dài. Kinh thành gần như ở điểm đầu của lãnh thổ còn Linh Vân Tông lại nằm ở phần kế cuối. Dùng tốc độ của Nguyên Đan Cảnh cường giả có lẽ phải phi hành liên tục vài ngày mới có thể đến nơi.
Lại nói, kinh thành lúc này có thể nói là nhộn nhịp nhất trong những năm qua. Nguyên giả đi đầy đường, tất cả đều nô nức háo hức chờ đợi một trận thí luyện đại chiến đầu tiên trong hàng ngàn năm qua. Bởi lẽ rất ít khi các vương triều cùng tông môn mới cùng tụ họp mở ra đại chiến như thế này.
Trên đường cái ngày thường vốn đã đông người nay thậm chí còn đông đúc hơn gấp nhiều lần. Rất nhiều người từ các nơi đổ xô tới đây chỉ vì muốn xem một trận thí luyện siêu cấp đại chiến.
Chính bởi vì dòng người đông đúc, hàng quán vì thế cũng trở nên đắt khách. Bình thường mấy sạp hàng dong chỉ bán được một, những ngày này có thể bán ra ba thậm chí là năm lần khi trước.
Tiếng nói cười, cãi cọ huyên náo cả một thành thị khổng lồ.
Vẻ nhộn nhịp không chỉ ở ngoài kinh thành. Bên trong hoàng cung thậm chí còn nhộn nhịp hơn thế gấp nhiều lần.
Nơi này sớm đã treo đèn kết hoa, bày trí không khác gì một bữa tiệc long trọng đón tiếp khách quý.
Quả thật một trận thí luyện này, Cửu Nguyệt hoàng cung đón tiếp rất nhiều khách quý.
Không nói tới các đệ tử thiên tài của vương triều, tông môn xung quanh, mà trưởng bối của bọn họ cũng đến.
Mặc dù không biết người dẫn đội bọn họ là ai thế nhưng người đó chắc chắn đại biểu cho hoàng đế, tông chủ của bên kia. Đối với loại thân phận này, gọi hai tiếng khách quý cũng đúng.
Đoàn người Linh Vân Tông là người tới đầu tiên trong nhóm tham gia thí luyện.
Sau khi thả rơi các đệ tử bên ngoài thành, La Chinh đi trước dẫn theo ba mươi người tham gia thí luyện lần này cùng các vị trưởng lão khác tiến vào hoàng cung
Vượt qua một chiếc cổng khổng lồ bên trên có đề hai chữ Cửu Nguyệt chính là toàn bộ kiến trúc cung điện của hoàng cung.
Nơi này trước nay luôn được đóng kín, canh phòng nghiêm ngặt cấm không cho người ngoài lại gần nửa bước. Thế nhưng mấy ngày qua, cánh cổng vô kiên bất tồi luôn khép kín kia ngược lại lại mở rộng chờ đợi khách nhân đi vào.
Thời điểm La Chinh dẫn theo đoàn người Linh Vân Tông tiến vào. Từ bên trong cổng cung điện kia cũng đi ra một lượng lớn người. Tất cả đều mặc lên mình y phục chỉn chu, trên khuôn mặt ai nấy cũng luôn giữ một nụ cười tươi như hoa.
Dẫn đầu đám người kia là bốn người trẻ tuổi hai nam hai nữ. Trẻ nhất liền là một vị mỹ thiếu nữ xinh đẹp động lòng người. Lớn tuổi nhất là một vị nam tử, tuổi tác tầm ba mươi.
Bốn người này lần lượt chính là đại hoàng tử Long Nhật, nhị công chúa Long Nguyệt, tam hoàng tử Long Tinh Thần cùng tứ công chúa Long Giai My.
Bốn người sau khi đi ra liền tự động chia thành hai hàng mở đường cho đệ tử Linh Vân Tông tiến vào. Thanh âm đam mạc có chút khách khí của đại hoàng tử Long Nhật vang lên:
“Hoan nghênh các vị trưởng lão cùng các vị bằng hữu Linh Vân Tông đại giá quang lâm. Mời vào.”
Nói đoạn, bốn người chia nhau đi trước dẫn đường, thị vệ cùng cung nữ trong cung cũng phân biệt đi hai bên đoàn người Linh Vân Tông. Cảnh tượng quả thật không khác gì tiếp đón phái đoàn sứ giả từ vương triều khác đi tới.
Điều này cũng không có gì lạ khi mà thực lực Linh Vân Tông xét trên một phương diện nào đó có thể sánh ngang với hoàng tộc, bởi vậy Linh Vân Tông tới, bọn họ dùng lễ tiếp đón hoàng tộc là đương nhiên.
Lại nói, ngày hôm nay cũng bởi vì biết tin La Chinh dẫn đội cho nên người đích thân tiếp đón không phải hoàng đế. Bởi lẽ bối phận của La Chinh còn chưa đủ để hoàng đế đích thân tới tiếp đón. Nếu như đó là Tần Thiên Hoành, ngày hôm nay đón tiếp Linh Vân Tông đã là Long Thiên Thánh rồi.
Tần Thiên Hoành cũng không phải việc bận tại thân mà không đi dẫn đội được. Vì điều này liên quan tới mặt mũi Linh Vân Tông cho nên hắn mới không thể xuất đầu lộ diện.
Trong quá khứ, Tần Thiên Hoành chưa bao giờ rời khỏi tông môn. Cũng như bây giờ, nếu như hắn là người dẫn đội, đây chính là thừa nhận Linh Vân Tông đứng dưới Cửu Nguyệt hoàng tộc.
Ngược lại, nếu lần này thí luyện đại chiến do Linh Vân Tông quyết định địa điểm, những phe phái khác tập hợp tại Linh Vân Tông, tin chắc Long Thiên Thánh cũng không phải người dẫn đội mà là một vị có bối phận nhỏ hơn tỷ như quốc sư, hoàng tử chẳng hạn.
Đại điện chính vừa là nghị sự điện vừa là nơi tiếp đón khách quý của Cửu Nguyệt Thành gọi là Thiên Hoàng Cung. Sau khi hai vị hoàng tử, công chúa dẫn theo đoàn đội Linh Vân Tông tới Thiên Hoàng Cung, Long Thiên Thánh ngồi trên hoàng vị từ lâu bấy giờ mới đứng dậy, nở một nụ cười nói:
“Hoan nghênh các vị bằng hữu Linh Vân Tông từ xa đã tới. Mời ngồi.”
Long Thiên Thánh năm nay đã sáu mươi tuổi thế nhưng bộ dáng mới chỉ bốn mươi. Đây là trung niên nam tử khí thế uy nghiêm. Khuôn mặt mặc dù đã xuất hiện chút ít nếp nhăn thế nhưng phảng phất có thể thấy được dung mạo người này lúc trẻ cực kì anh tuấn.
Đôi mắt sáng như sao trời lại sắc bén như chim ưng. Mày rậm, sống mũi cao làn da trắng, điển hình khí chất hoàng gia cao quý.
Người này có khuôn mặt chữ điền, nhìn qua vừa phúc hậu lại có phần nghiêm nghị. Quả nhiên là người đứng đầu một quốc. Loại khí thế này người bình thường không bao giờ có được.
“Bái kiến hoàng thượng!”
“Bái kiến hoàng thượng.”
Các vị trưởng lão cùng đệ tử Linh Vân Tông đồng loạt chắp tay khẽ cúi chào Long Thiên Thánh. Loại hành lễ này là đối với Long Thiên Thánh như một vị cường giả chứ không phải là con dân đối với hoàng đế. Bởi lẽ là đệ tử tông môn, trên thực tế đã nằm tại một thái cực khác so với thần dân Cửu Nguyệt Vương Triều. Hành lễ trước hoàng đế không có tất yếu đối với bọn họ.
Lại nói, xét trên cảnh giới Long Thiên Thánh cũng là Nguyên Vương Cảnh cường giả, bọn họ tôn kính cũng là điều dễ hiểu.
“Không cần khách khí. Dù sao Cửu Nguyệt Vương Triều cùng Linh Vân Tông cũng là chỗ giao hảo.” Long Thiên Thánh cười cười nói.
Đoạn, hắn hướng về phía đệ tử cùng trưởng lão Linh Vân Tông phía dưới đưa tay ra hiệu, thanh âm trầm trầm uy nghiêm vang lên:
“Các vị đường xa có lẽ đã mệt mỏi, mời dùng tạm vài món đặc sản của hoàng cung chúng ta sau đó sẽ có người đưa các vị đi nghỉ ngơi.”
…
Qua hai ngày ở lại hoàng cung, các đệ tử Linh Vân Tông rốt cuộc được mở mang tầm mắt. Nơi này cảnh sắc mặc dù không phải núi non trùng điệp, không khí thoáng mát như Linh Vân Tông, thế nhưng kiến trúc thì lại hơn Linh Vân Tông rất nhiều.
Lầu các trùng điệp, thậm chí có những tòa tháp cao vút lên tầng mây. Trên đó lại xây dựng thêm cầu nối những tòa tháp lại với nhau tạo thành khung cảnh hoành tráng vô cùng.
Long Tinh Thần trực tiếp làm hướng dẫn viên du lịch cho đoàn đệ tử Linh Vân Tông trong khi Khương Thần được Long Giai My mời ra một đình viện nói chuyện riêng. Điều này khiến cho các đệ tử một phen đoán già đoán non. Bạch U Cơ thì xuất hiện đôi chút tức giận.
“Khương huynh, có lẽ ngươi cũng đoán được lý do ta mời ngươi tới đây đi?” Long Giai My một bên mỉm cười nói.
“Nhìn bộ dáng của ngươi tựa hồ chuyện giao dịch có khả năng đạt thành?” Khương Thần nhìn thấy Long Giai My khẽ cười liền đoán ra phần nào kết quả. Nội tâm hắn cũng hiện lên chút vui mừng.
Nếu như có thể đem ngụy hỏa Nguyên Vương Cảnh đoạt tới tay, thực lực của hắn không chỉ gia tăng một khoảng lớn, đến cả luyện đan cũng sẽ dễ dàng hơn rất nhiều.
Long Giai My đầu tiên là gật đầu, giây lát lại cười khổ nói:
“Chuyện này ta mới chỉ nói riêng với phụ hoàng…trên thực tế hoàng tộc chúng ta cũng có một vị vương gia là tứ phẩm luyện đan sư, thế nhưng bởi vì người này lúc trước phản đối phụ hoàng ta lên ngôi cho nên ngụy hỏa không giao cho hắn. Khương huynh ngươi coi như nhặt được tiện nghi.”
Khóe miệng Khương Thần khẽ cong lên, thanh âm đạm mạc không chút cảm xúc cũng khẽ vang:
“Giao dịch liền là ngươi tình ta nguyện mới thành công, ngươi cầu ta cũng cầu, làm sao lại có chuyện nhặt được tiện nghi.”
Long Giai My nghe vậy liền nở một nụ cười gượng.
Trên thực tế chuyện giao dịch đan phương lấy ngụy hỏa là nàng một mực thuận nước đẩy thuyền ngầm giúp cho Khương Thần. Nếu không giao dịch này chắc chắn không thành công. Dù sao ngụy hỏa cũng là bảo vật gia truyền của họ Long các nàng. Nó còn mang một loại ý nghĩ khác cho nên đâu phải tùy tiện đem ra trao đổi liền có thể.
Chẳng qua chuyện này Long Giai My quyết định không nói với Khương Thần. Ngược lại, thanh âm có đôi chút xấu hổ lúc này vang lên:
“Phụ hoàng nói nếu như có thêm một loại đan phương đan dược tứ phẩm nữa, hắn liền rất sảng khoái hoàn thành giao dịch này.”
“Đan phương đan dược tứ phẩm? Đây cũng không phải rau cải trắng ngoài chợ a.” Khương Thần nở một nụ cười nghiền ngẫm nói.
“Nhưng mà…”