Người đăng: meomeo14311
Sau khi mọi người rời khỏi Linh Tiêu Điện, gian đại điện chỉ còn một mình Tần Thiên Hoành đang ngồi dựa vào ghế gỗ. Thanh âm không nghe ra hỉ nộ của hắn bấy giờ mới vang lên:“Vị công chúa này không chút tầm thường.”
“Rất thông minh, rất lễ phép, nhưng không mất lễ nghi cùng uy vọng của hoàng gia…” Một đạo thanh âm âm trầm khác vang lên từ một góc khuất ít người để ý. Chủ nhân đạo thanh âm đó sau khi bước hai bước liền lộ ra ánh sáng. Hắn chính là La Chinh.
La Chinh vừa lộ mặt, một đạo thanh âm êm dịu, nghe vào khiến cho thần tình của người ta trở nên sảng khoái vang lên:
“Có thể tranh hoàng vị với Đại hoàng tử, nàng làm sao lại tầm thường đây.”
Người này lộ ra là một vị mỹ phụ tuổi tầm ba mươi, nhan sắc đậm đà, dáng người thành thục. Có thể nói, mỹ phụ này là một quả mận đào chín mọng, là ước vọng của rất nhiều nam nhân.
“Cũng không biết năm nay lão hoàng thượng kia nghĩ gì, liền tổ chức một kì tỉ đấu sôi nổi như vậy.” Mỹ phụ mỉm cười khẽ lên tiếng.
“Dưới Nguyên Linh Cảnh a…hoàng triều bọn hắn có rất nhiều Nguyên Hồn Cảnh đỉnh phong.” Tần Thiên Hoành mỉm cười nói: “La trưởng lão, ngươi thấy sao?”
“Không có gì đáng ngại, ngoại trừ Nhất cùng Nhị, những người còn lại đều có thể đảm đương một phương.” La Chinh không mặn không nhạt đáp. Dường như hắn không coi chuyện tỉ đấu kia là một chuyện hệ trọng.
“Kể cả vị Khương Thập Tam kia sao?” Mỹ phụ che miệng cười duyên, thanh âm giống như câu hồn đoạt phách vang lên.
La Chinh một thoáng im lặng. Trong đầu của hắn lúc này xuất hiện bộ dáng Khương Thần. Đúng ra mà nói, chính là một đạo ánh mắt vô cùng lạnh lùng kia.
“Kể cả hắn.”
“Ồ…ta rất chờ mong xem vị đồ đệ này của La trưởng lão yêu nghiệt chỗ nào. Có xứng bước vào Yêu Nghiệt Đường hay không.” Mỹ phụ cười cười đáp.
…
“Mộc trưởng lão, đây là lần đầu tiên ta tới Linh Vân Tông, nơi này quả thật chính là thánh địa tu luyện. So với hoàng cung còn tốt hơn gấp nhiều lần.” Long Giai My đi bên cạnh Mộc Đông Linh, thanh âm như chuông bạc không ngừng cảm thán vang lên.
“Ta cũng chưa từng đến hoàng cung bao giờ.” Mộc Đông Linh nhẹ nhàng nói: “Thế nhưng nghe nói nơi đó long khí tụ tập, chảy xuôi ba đầu long mạch, anh kiệt liên miên không ngớt.”
Long Giai My nghe vậy chỉ che miệng cười nhẹ:
“Đều là lời đồn mà thôi. Mặc dù thỉnh thoảng vẫn chạy ra một vài anh tài, nhưng so với Linh Vân Tông chính là như muối bỏ bể.”
“Ha ha, công chúa không cần khiêm nhường, chuyện mười năm trước ta vẫn có nghe nói.” Mộc Đông Linh nhẹ nói: “Nếu như không phải may mắn, hoàng triều năm đó mới là người thắng tỉ đấu.”
“Năm đó Giai My vẫn còn nhỏ, chưa thực sự tỏ tường chuyện này.” Long Giai My cũng cười đáp.
Hai người đều khách khí lời qua đáp lại một câu, đồng thời cước bộ vẫn không ngừng đi dạo quanh ngoại môn.
Điểm dừng chân cuối cùng của hai mỹ nhân này chính là chỗ ở của đệ tử ngoại môn.
Thời điểm các nàng đi tới, chỗ ở của ngoại môn vốn tẻ nhạt lãnh lẽo đột nhiên bừng sáng. Trên khuôn mặt mỗi người sau khi nhìn thấy cả hai nàng đều là vẻ kinh diễm tột độ.
Mộc Đông Linh xinh đẹp vốn đã nổi tiếng tại Linh Vân Tông. Không ngoa khi nói rằng nữ tử này chính là một trong những người đẹp nhất tông môn. Thế nhưng hôm nay bọn họ lại trông thấy một vị nữ tử so với Mộc Đông Linh xinh đẹp không kém. Mà lại hiện tại hai người đó lại đang đi cùng nhau cười nói vui vẻ.
Đây quả thật chính là một loại kiệt tác nghệ thuật chỉ có thể ngộ không thể cầu.
“Ngươi mau nhìn, người đi bên cạnh Đông Linh trưởng lão là ai? Quả thật xinh đẹp tựa tiên thiên.”
“Nhìn nàng có chút lạ mắt…trước đây chưa bao giờ thấy ở ngoại môn.”
“Thật xinh đẹp…” Một vị đệ tử khẽ cảm thán. Người này cũng không si mê giống như những đệ tử khác, hắn chỉ cười khổ lắc đầu nói: “Quả thật chính là mây tầng cao, chúng ta làm sao có thể với tới.”
“Hừ.” Đồng bạn của nam tử kia bĩu môi khinh thường một cái: “Chỉ cần được ngắm nhìn nàng nhân sinh của chúng ta liền rực rỡ. Nữ tử như vậy há phàm phu tục tử có thể nhúng chàm?”
“Cũng phải.”
Lại nói, Mộc Đông Linh lúc này chỉ về phía hàng ngàn ngôi nhà gỗ trước mặt nói:
“Đây là nơi các đệ tử ngoại môn sẽ ở. So với đệ tử của các gia tộc ở hoàng thành có lẽ sơ sài hơn rất nhiều.”
Long Giai My khẽ gật đầu.
Về điểm này thì quả thật đệ tử ngoại môn Linh Vân Tông so với các đệ tử đại gia tộc tu luyện tại hoàng thành còn kém xa. Dù sao học viện dành cho đệ tử gia tộc tại hoàng thành cũng chỉ thu nhận con em quý tộc. Ngược lại đệ tử Linh Vân Tông thì thu nhận hầu hết tầng lớp trong xã hội, đối với loại cơ sở vật chất này bọn họ cũng không có quá nhiều quan tâm.
Đồng thời một nguyên giả thường sẽ không có nơi chốn cố định, dãi gió dầm sương là chuyện bình thường. Cho nên để bọn họ ở trong nhà gỗ như này cũng là để cho bọn họ quen với hoàn cảnh. Đã tới đây để tu luyện thì phải chấp nhận cuộc sống của tu luyện, không phải cơm bưng nước rót như ở nhà nữa.
“Đệ tử ngoại môn Linh Vân Tông quả thật rất nhiều. Khó trách thiên tài liên miên không ngớt, khí số bất tận.” Long Giai My khẽ cảm thán một câu.
Tại hoàng thành, Cửu Nguyệt hoàng triều có cho xây dựng một học viện gọi là Tân Tinh học viện. Học viện này chỉ thu nhận con em quý tộc, các đại gia tộc tại Cửu Nguyệt Vương Triều chứ không cho người thường đến học.
Khác so với tông môn - nơi đệ tử có nhiều không gian phát triển, Tân Tinh học viện lại giống như trường học. Ở Tân Tinh học viện cũng sẽ giành không gian phát triển cho đệ tử, thế nhưng phần lớn đều chạy tới nghe lão sư giảng bài về các loại công pháp, nguyên thuật…tất nhiên đệ tử sẽ phải trả học phí. Đó chính là lý do người bình thường không thể tới đây học được.
Hình thức tổ chức như Tân Tinh học viện có điểm hạn chế lớn đó là số lượng đệ tử không nhiều, xác suất có thể tìm ra một vị đệ tử ưu tú sẽ thấp hơn Linh Vân Tông. Đồng thời tại Linh Vân Tông, đệ tử phải tự ra ngoài tu luyện săn bắt yêu thú, làm nhiệm vụ. Khả năng thực chiến của bọn họ sẽ cao hơn đệ tử Tân Tinh học viện.
Thế nhưng một điểm ở Tân Tinh học viện lại làm tốt hơn Linh Vân Tông đó là bọn họ có lão sư giảng bài. Đây chính là điểm đắt giá ở Tân Tinh học viện.
Tại Linh Vân Tông muốn được trưởng lão Nguyên Linh Cảnh, Nguyên Đan Cảnh lý giải công pháp, giải đáp thắc mắc?
Không bao giờ. Bọn họ chỉ làm thế đối với đệ tử của bọn họ. Các đệ tử khác gần giống như tự làm tự ăn, tự thân vận động.
Tân Tinh học viện có lão sư Nguyên Đan, Nguyên Linh Cảnh giảng bài, vì thế cho nên lý giải về công pháp, nguyên thuật của bọn họ sẽ cao hơn đệ tử Linh Vân Tông một tầng.
Mỗi bên một vẻ, hai loại tổ chức này đều khó có thể so sánh khi nằm ở hai thái cực khác nhau. Muốn biết bên nào tốt hơn, chỉ có đem đệ tử lên mặt bàn so đấu, đó chính là cách làm tốt nhất.
“Đúng rồi, ta nghe bên ngoài đồn đại Linh Vân Tông dường như có bán một loại linh dịch dưỡng nhan có đúng không Đông Linh trưởng lão?”
“Ồ, không nghĩ tới tiếng vang của Dưỡng Nhan Linh Dịch đã lan tới tận hoàng thành.” Mộc Đông Linh chỉ gián tiếp thừa nhận, cũng không thấy nàng giải thích gì với Long Giai My cả khiến cho đối phương nổi lên hứng thú.
Long Giai My mỉm cười nói:
“Tin tức vốn linh thông, chỉ cần có chút tiếng gió liền có thể biết được.”
Đoạn, khuôn mặt hiện ra vẻ hứng thú, nàng hướng tới Mộc Đông Linh nói:
“Không biết Dưỡng Nhan Linh Dịch công hiệu có thật như lời đồn? So với Dưỡng Dung Hoàn được bán tại hoàng thành hơn bao nhiêu phần?”
Mộc Đông Linh mỉm cười nhìn Long Giai My nói:
“Dưỡng Dung Hoàn đúng không? Lúc trước thứ ta thường xuyên phục dụng chính là Dưỡng Dung Hoàn, thế nhưng từ khi có Dưỡng Nhan Linh Dịch, ta đã sớm bỏ thứ kia sang một bên.”
“Quả thật như lời đồn?” Long Giai My vui mừng nói: “Không biết thứ này có bán ở đâu? Hi vọng Đông Linh trưởng lão cáo tri một hai.”
Đương lúc định đáp lại đối phương, Mộc Đông Linh chợt nhìn thấy Khương Thần lẫn trong đám đệ tử ngoại môn, hắn dường như đang bị Trương Nhị Huyền lôi kéo với bộ dạng hết sức vội vã. Nhìn bộ dáng khó chịu của người kia, nàng lại nhớ lại thời điểm Mộc Kiếm Thanh lôi kéo hắn với vẻ khó chịu, khuôn mặt không nhịn được hiện lên chút buồn cười, thậm chí khóe miệng cũng nhếch lên nụ cười.
Long Giai My thân làm công chúa hoàng triều, được học hết các lễ nghi hoàng gia, vốn là một người tinh tế, nàng làm sao không nhận ra Mộc Đông Linh lúc này đang hết sức vui vẻ.
Nội tâm Long Giai My đột nhiên cảm thấy có chút tò mò. Rốt cuộc là thứ gì mới có thể khiến cho Mộc Đông Linh vốn nghiêm túc cùng lạnh lùng từ nãy tới giờ có thể mỉm cười vui vẻ như vậy.
Theo ánh mắt Mộc Đông Linh nhìn tới, thân ảnh của Khương Thần bị Trương Nhị Huyền lôi kéo cũng rơi vào tầm mắt của Long Giai My. Nội tâm nàng đột nhiên cảm thấy có chút lạ. Nam tử kia có gì đặc biệt khiến cho bị trưởng lão lạnh lùng băng sương này nở một nụ cười vui vẻ tới vậy.
“Nguyên Thể Cảnh? Vừa mới đột phá sao?” Long Giai My nhíu mày khẽ lẩm nhẩm.
Một lời này mặc dù chỉ khẽ lẩm nhẩm thế nhưng Mộc Đông Linh vẫn là nghe thấy. Thanh âm không nghe ra vui buồn mừng giận từ cổ họng nàng khẽ phát ra:
“Công chúa muốn hỏi về Dưỡng Nhan Linh Dịch sao?”
Long Giai My chưa kịp đáp, Mộc Đông Linh đã lại nhìn về phía Khương Thần cười nhạt nói:
“Hắn chính là người luyện chế Dưỡng Nhan Linh Dịch.”