Mục lục
Vô Tận Trùng Sinh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Người đăng: meomeo14311

Tôn Trác tái mét mặt, không dám chờ đợi lâu mà tiếp tục bỏ chạy. Chẳng qua lần này hắn mới đi được hai bước liền cảm nhận được không gian phía trước xuất hiện dao động kịch liệt.



Một đạo công kích vô hình theo dao động không gian lập tức rít lên sau đó hướng về não hải của hắn oanh kích.



“Tinh thần lực công kích?”



Tôn Trác hét lên một tiếng. Hắn không chút chậm trễ đem cây quạt sắt che chắn trước mặt. Quạt sắt này của hắn là thứ dùng để trấn áp tôn quỷ hồn kia, nó cũng là một món nguyên bảo phòng ngự linh hồn cực kì mạnh mẽ.



Chỉ thấy dao động không gian kia bị quạt sắt chặn đứng. Một trận bạo tạc cứ thế phát ra đánh bay Tôn Trác về phía sau, quạt sắt trên tay có thể thấy ảm đạm đi một chút. Mà tôn quỷ hồn bên trong lại có dấu hiệu bạo động không theo không chế.



“Hừ…Chơi quỷ mà chơi như này là dở rồi.” Bên trong chỗ ẩn núp, Khương Thần chậm chậm thở ra một hơi: “Rõ ràng là bình hành khế ước, vậy mà dùng tiểu xảo khống chế quỷ hồn như nô lệ.”



Một đòn công kích tinh thần lực thất bại, Khương Thần cũng không có bao nhiêu ngạc nhiên, bởi lẽ hắn biết cây quạt của đối phương kia là nguyên bảo phòng ngự linh hồn. Chẳng qua loại nguyên bảo phòng ngự linh hồn kia cũng không thực sự đáng để hắn bận tâm.



Một lần công kích đã khiến cho nó ảm đạm, khiến cho quỷ hồn bên trong vượt qua khống chế, vậy thì nó có thể chống được lần công kích thứ hai, thứ ba sao?



Phải biết hiện tại tinh thần lực của Khương Thần đã đạt tới Thực Linh Cảnh đỉnh phong. Công kích vô hình vốn đã mạnh mẽ, nếu như hắn xuất sử ra công kích tinh thần lực hữu hình, vậy thì mức độ tàn phá sẽ kinh khủng đến mức nào?



Bên ngoài kia, sắc mặt Tôn Trác biến thành màu gan heo. Hiện tại mà không đoán ra Trương Tiểu Hân có người tương trợ phía sau vậy thì hắn là người ngu.



“Ngươi muốn chạy?”



Một đạo thanh âm lạnh lùng vang lên, chỉ thấy Trương Tiểu Hân cầm chủy thủ lao tới đánh ra một kích mạnh mẽ.



“Hừ…”



Tôn Trác hừ lạnh một tiếng. Hắn lập tức thả ra quỷ hồn vừa rồi đã thoát khỏi tầm khống chế, bản thân thì hướng về phương hướng cũ một đường cầu may bỏ chạy.



Quỷ hồn áo tím đã mất đi khống chế của quạt sắt, sau khi nó được thả ra liền trông thấy Trương Tiểu Hân đầu tiên, vì thế người nó phát động công kích chính là nàng.



“Đuổi theo tên kia, quỷ hồn này để ta.”



Một đạo thanh âm lạnh lùng lại khẽ truyền vào trong tai Trương Tiểu Hân. Chỉ thấy tôn quỷ hồn hung hăng nhe nanh múa vuốt kia đột nhiên co rúm người lại thôi không công kích nàng nữa.



Trương Tiểu Hân mặc dù thấy lạ thế nhưng cũng không dám chậm trễ. Thân ảnh lóe lên một cái liền triển khai Lăng Không Hư Bộ truy sát Tôn Trác.



Thứ khiến cho nàng e sợ nhất là quỷ hồn cùng cây quạt sắt. Hiện tại quỷ hồn bị Khương Thần giữ chân, nàng đối với người kia cũng có nắm chắc đối kháng được.



Lại nói, sau khi Trương Tiểu Hân đuổi theo Tôn Trác chưa lâu, Khương Thần từ đầu bên kia ngọn đồi loạn thạch chậm chậm xuất hiện. Hắn nheo mắt nhìn về phía tôn quỷ hồn mặc áo tím, khóe miệng vểnh lên nụ cười tà dị.



“Thật lâu rồi mới gặp kẻ tu luyện khống quỷ chi đạo.”



Quỷ hồn kia nhìn thấy Khương Thần đi đến thì không ngừng ré lên sợ hãi. Tuy vậy nó vẫn không dám chạy đi mà chỉ có thể co rúm lại thành một đoàn.



“Tiểu chút chít xem ra đã ăn không ít linh hồn a.” Ánh mắt Khương Thần hiện lên chút nóng cháy. Một cách tu luyện linh hồn mạnh mẽ cùng nhanh nhất chính là thôn phệ linh hồn yếu hơn. Loại cách này tuy là một con dao hai lưỡi thế nhưng đối với người thôn phệ có hiệu quả tu luyện cực mạnh. Hiện tại Khương Thần chính là muốn đem quỷ hồn này thôn phệ, lớn mạnh linh hồn của mình.



Két! Két! Két!!!



Quỷ hồn nhìn Khương Thần đến gần, song đồng ngây dại hiếm khi lộ ra chút nhân tính hóa. Nó sợ hãi thu nhỏ mình lại, đồng tử cũng là co rụt.



Gào!!!



Giữa lúc này, một đạo thanh âm gầm rú vang lên. Trên người Khương Thần tỏa ra một lượng lớn linh hồn lực, mà linh hồn này sau khi xuất hiện liền ngưng tụ thành một tôn ma long ba đầu mười tám con mắt. Mỗi đầu ma long to hơn một mét, thân dài nhưng hầu hết phần thân đều không xuất hiện mà nằm trong thân thể Khương Thần.



Linh hồn nguyên giả khi đột phá Thực Linh Cảnh đều sẽ hình thành một loại hình dạng. Ma long mười tám mắt này chính là hình dạng linh hồn Thực Cảnh của Khương Thần khi hắn đem nó phóng xuất.



Ban đầu khi đột phá Thực Linh Cảnh thì đầu ma long vẫn chưa mang hình dạng hung ác thế này, vốn dĩ lúc đó Khương Thần còn tưởng nó là một đầu giun đất. Thế nhưng theo thời gian, khi phát triển mạnh mẽ thì nó liền xuất hiến biến hóa nghiêng trời lệch đất. Cuối cùng chính là ma long hung ác. Đối với chuyện này, Khương Thần có chút không hiểu. Hắn tự thấy bản thân cũng tương đối thiện lương, ít nhất còn chưa làm ra sự tình thương thiên hại lý, vậy mà linh hồn lại biến hóa hung dữ đến vậy.



Lại nói, sau khi linh hồn của Khương Thần ngưng tụ thành ma long ba đầu mười tám mắt, quỷ hồn áo tím nơi kia lập tức rống lên một tiếng. Lần này nó đã biết quay đầu bỏ chạy, thế nhưng còn chưa chạy được bao xa, không gian liền xuất hiện một vòng xoáy lớn, vòng xoáy này trực tiếp hướng tới quỷ hồn đang bỏ chạy kia phát ra hấp lực.



Két!! Két!! Két!!



Quỷ hồn gào rú kinh khủng thế nhưng không thể chống lại được hấp lực khủng bố.



Vốn dĩ nó là linh hồn thể sẽ không bị tác động vật lý ảnh hưởng, thế nhưng lốc xoáy kia cũng không phải lốc xoáy từ phong ba bình thường mà là lốc xoáy tinh thần lực.



Đối với tinh thần lực cương mãnh của Khương Thần, cỡ như tôn quỷ hồn kia làm sao có thể chống lại được. Sau khi gào rống thảm thiết, nó liền bị một trong ba đầu ma long kia nuốt chửng.



“Thịt muỗi cũng là thịt.”



Linh hồn Khương Thần sau khi thôn phệ quỷ hồn xong cũng không xuất hiện biến hóa, bản thân hắn thì chỉ khẽ than thầm.



“Đám người Hồn tộc kia cũng không biết một ngày thôn phệ bao nhiêu linh hồn nữa.”



Lúc này, Khương Thần liền nghĩ lại linh hồn lực của đám người Hồn tộc mà chỉ biết trợn mắt lắc đầu. Đám người kia gần như không cần tu luyện tinh thần lực, trong quá trình thôn phệ linh hồn phàm nhân để đề cao cảnh giới, linh hồn bọn hắn cũng gián tiếp nhận được chỗ tốt. Theo thời gian, linh hồn mỗi tộc nhân Hồn tộc đều vô cùng cường hãn.



Không ít kẻ không hề tu luyện linh hồn thế nhưng nhờ sự gián tiếp đó vẫn cứ vượt qua cả Thực Linh Cảnh. Điều này khiến cho Thánh tộc Khương Thần ghen tị không thôi. Trong khi Thánh tộc bọn hắn tân tân khổ khổ luyện chế đan dược, phù lục để mài dũa nâng cao linh hồn thì đám người kia ăn chơi nhảy múa vẫn có thể đột phá.



Thu lại linh hồn, tinh thần lực gào thét trong thiên địa cũng tan biến. Không qua bao lâu, Khương Thần liền nhìn thấy Trương Tiểu Hân xách đầu Tôn Trác chạy trở về, sắc mặt mặc dù hơi tái nhợt thế nhưng lại hiện lên nét vui mừng.



“Tên này không hiểu sao trong lúc giao chiến lại phun máu trọng thương, ta nhờ đó mới có thể chiến thắng.”



Cầm đầu lâu Tôn Trác ném xuống đất, Trương Tiểu Hân nở nụ cười, nói.



“Hắn cùng với quỷ hồn kia có bình hành khế ước. Sau khi ta tiêu diệt quỷ hồn, hắn liền bị phản phệ dẫn đến trọng thương. Ngươi coi như chiếm được tiện nghi.” Khương Thần khẽ lắc đầu bất đắc dĩ nói.



“Bình hành khế ước?”



“Ừm.” Khương Thần gật đầu: “Đám người tu luyện quỷ thuật như tên kia đều sẽ có khế ước với quỷ hồn. Bình thường là khế ước chủ tớ khi mà người tu luyện có cảnh giới cao. Phần lớn loại khế ước này chỉ có thể đem thực lực quỷ hồn phát huy bảy tám thành.”



“Còn một loại khế ước nữa đó là bình hành khế ước. Đôi bên kí kết khế ước bình đẳng. Người tu luyện quỷ thuật thỏa mãn yêu cầu của quỷ hồn thì nó tự khắc nghe lời.” Khương Thần nhìn đầu lâu Tôn Trác nói: “Loại khế ước này quỷ hồn không bị áp chế, nó có thể phát huy mười phần sức mạnh.”



“Hóa ra là vậy.” Trương Tiểu Hân được phổ cập kiến thức mới, vẻ mặt hiện ra vui vẻ, gật đầu.



“Thằng này cũng không phải dạng vừa, rõ ràng ký kết khế ước bình đẳng thế nhưng lại dùng cây quạt này khống chế quỷ hồn khiến cho đôi bên giống như kí khế ước chủ tớ mà quỷ hồn lại không bị hạn chế sức mạnh.” Khương Thần cười nhạt: “Đen đủi bị ta đánh hỏng quạt khiến cho quỷ hồn thoát đi khống chế, thế nên hắn mới thả quỷ hồn ra rồi bỏ chạy.”



“Vậy quỷ hồn kia đâu?”



“Bị ta dùng tinh thần lực đánh chết.” Khương Thần cũng không thể nói rằng bản thân đã nuốt chửng quỷ hồn kia, do vậy liền bịa ra một kết cục tương đối hợp lý.



“Đám người này đã bị giết hết, tin tức nơi đây chắc chắn không thể một sớm một chiều truyền về Tham Lang mạo hiểm đoàn.” Vẻ mặt Khương Thần lộ ra nghiêm túc, nói: “Tối nay chúng ta sẽ tổ chức diệt sát Thiên Lang Thảo Viên sau đó hướng tới phân bộ tại Tương Vân thành.”



“Ừm. Đều nghe ngươi bố trí.” Trương Tiểu Hân cũng không để ý Khương Thần bày binh bố trận, hắn chỉ nàng đánh đâu nàng liền đánh đó, không hề suy nghĩ.



“Chẳng lẽ nghe ngươi?” Khương Thần nhún vai khẽ lẩm nhẩm.



Đoạn, hắn đem đồi đá loạn thạch ném hết xuống vực. Dưới lớp đất đá có không ít xác hộ vệ Tham Lang mạo hiểm đoàn bị đè chết. Đây phần lớn là những người có thực lực thấp nhất không chạy kịp. Bên cạnh đó còn có các xe hàng bị đè nát bét. Bên trong các xe hàng đều là linh dược, ngoài ra còn có cả trứng của yêu thú, tất cả cũng đã bị dập nát.



“Ài…ra tay quá mạnh, chiến lợi phẩm cũng hỏng hết.” Nhìn chỗ linh dược bị đè nát bét, vẻ mặt Khương Thần hiện lên chút tiếc rẻ.



“Chẳng phải vẫn còn ba kho tàng đó sao?” Vẻ mặt Trương Tiểu Hân hiện lên ý cười, nói.



“Ừm. Nếu như thuận lợi, vậy thì không lo vấn đề tài nguyên tu luyện.”



Hai năm sử dụng sơn cốc, Khương Thần đã tiêu tốn tương đối nhiều linh dược quý hiếm. Hiện tại tài nguyên để hắn tu luyện cũng không còn nhiều, do vậy đứng trước đám linh dược nát bét kia hắn mới lộ ra tiếc nuối đến vậy.



“Trở về thôi. Tối nay sẽ tiêu diệt Thiên Lang Thảo Viên.” Khương Thần khẽ nói.



“Được.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK