Mục lục
Vô Tận Trùng Sinh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Người đăng: meomeo14311

“Hảo hảo giữ cho tốt.”

“Ta nhất định giữ thật tốt.”

Cả hai đều không ngừng nhấn mạnh một lời của mình. Hiển nhiên ẩn ý đằng sau đều mang ý nghĩa không tầm thường. Diễm Cơ ý chính là nhắc nhở U Cơ giữ Khương Thần cho tốt. Mà U Cơ hiểu ra, cũng là đồng dạng đáp lại như vậy.

Một đôi mỹ nữ này lời qua tiếng lại, tuy rằng người ngoài nghe vào cảm thấy hết sức bình thường nhưng chỉ có người trong cuộc là các nàng mới biết được nó đâm chọc nhau cỡ nào.

“Chỉ sợ đến lúc ngươi không giữ được lại nói rằng tỷ tỷ tranh đoạt của ngươi mà thôi.” Bạch Diễm Cơ che miệng cười, sóng mắt lưu chuyển đảo qua đảo lại trên người Bạch U Cơ giống như khiêu khích.

“Sẽ không.” Trong lòng Bạch U Cơ tuy rằng có điểm hơi khó chịu nhưng mà vẫn duy trì một vẻ đạm nhiên mà nói.

“Ha ha. Phải không đây. Tỷ tỷ nhớ lúc trước ngươi thường xuyên dựa dẫm vào gia gia để khi dễ tỷ tỷ đấy.”

“Vậy thì xin tỷ tỷ yên tâm.” Bạch U Cơ cười đáp: “U Cơ tuy rằng mọi mặt đều thua kém tỷ tỷ nhưng không chắc trong chuyện này tỷ tỷ sẽ giành được phần hơn đâu.”

“Hai các ngươi chỉ là thời gian chung đụng nhau lâu hơn mà thôi. Đổi lại là tỷ tỷ, vậy thì cũng không khác gì.” Bạch Diễm Cơ vẫn một mực xoắn xuýt vấn đề liên quan đến Khương Thần, lúc này lại tiếp tục đâm chọc.

“Hì hì.” Bạch U Cơ lại che miệng cười khẽ, song đồng híp thành nguyệt nha.

Tuy rằng dáng vẻ hiền dịu cùng thân thiện thế nhưng Bạch Diễm Cơ nghe ra được nụ cười này của Bạch U Cơ là đang chế giễu nàng, vì vậy mày liễu của nàng không khỏi nhíu lại.

“Làm sao?”

“Tỷ, Thần sẽ không thích loại nữ nhân như ngươi đâu.” Bạch U Cơ chậm rãi nói.

Bạch Diễm Cơ sắc mặt khẽ biến, trong thoáng chốc liền tức giận đến run cả người. Đôi chân ngọc thu lại, ánh mắt sắc bén kèm theo khí thế bức người ép thẳng về phía Bạch U Cơ khiến cho Bạch U Cơ không khỏi nhẹ run trong lòng.

Bạch U Cơ hiện tại cảnh giới mới chỉ là Nguyên Linh Cảnh sơ kỳ, so với Bạch Diễm Cơ thì thấp hơn nhiều lắm. Hơn nữa Bạch U Cơ lại không am hiểu nhiều về chiến đấu, đối với tự thân khí thế cũng rất bình thường. Điều này dẫn đến hiện tại khí tràng bị Bạch Diễm Cơ đè ép, hô hấp khó khăn, sắc mặt hơi tái đi.

“Nhị muội, ăn nói cho cẩn thận. Tỷ tỷ không ngại giáo huấn ngươi đâu.” Bạch Diễm Cơ quát lạnh: “Loại nữ nhân như ta? Ý ngươi là gì?”

Ngực sữa phập phồng sau lớp áo mỏng, mặt mũi bắt đầu đỏ lên vì khó thở thế nhưng Bạch U Cơ cũng không chịu kém cạnh, nàng hừ nhẹ một tiếng, thanh âm cũng không có chút cảm xúc nào vang lên:

“Chính là ăn mặc hở hang giống như ngươi. Có lẽ chính ngươi cũng ý thức được điều đó, cớ gì còn ra vẻ trước mặt ta.”

Sắc mặt của Bạch Diễm Cơ bất chợt giãn ra, khí thế thu về. Bạch U Cơ bên kia vì thế cũng thoát khỏi uy áp đè ép, hô hấp lại trở về bình thường.

“Nhị muội, ngươi đây là ghen tỵ với dáng người này sao? Ngươi là sợ ta dùng cỗ thân thể quyến rũ này mê hoặc Khương Thần của ngươi sao?”

Bạch Diễm Cơ lúc này che miệng cười duyên, tiếng cười như chuông bạc khẽ vang:

“Ngươi lại không tự tin về bản thân mình như thế ư?”

Nói đoạn, nàng không tự chủ khẽ đưa bàn tay vuốt ve cổ của mình, thậm chí bàn tay hư hỏng còn chậm rãi vạch ra ngực áo khiến cho nửa bầu ngực sữa lộ ra. Chỉ kém một chút nữa thôi bộ vị nhạy cảm cuối cùng kia cũng lộ ra mất. Bất quá Bạch Diễm Cơ cũng chỉ kéo áo tới đó như để thị uy dáng người ngạo nhân của mình trước mặt Bạch U Cơ.

Bạch U Cơ khẽ cười, thần tình lạnh nhạt cho nên nụ cười này cũng là không chút vui vẻ gì:

“Đúng là về khoản này, U Cơ thua kém tỷ tỷ nhiều lắm. Thế nhưng, ta tự tin về Khương Thần.”

“Ý gì?”

“Hắn sẽ không để ý đến ngươi đâu.” Bạch U Cơ cười khẽ: “Ngươi cũng không nên để ý đến hắn nữa, miễn cho đau lòng.”

Bạch Diễm Cơ trầm mặc, khuôn mặt vũ mị hiện lên thần sắc không vui. Bạch U Cơ rõ ràng là đang khiêu khích nàng. Ban đầu chính là tự hạ thấp bản thân không có sức quyến rũ bằng nàng, thế nhưng sau đó lại gián tiếp tự nâng bản thân mình lên thông qua Khương Thần, đây quả thực là một loại công kích khiến cho người đối diện khó có thể nuốt trôi.

“Muội muội, không nghĩ tới đi xa trở về, hiện tại lại có gan đối đầu với tỷ tỷ a.” Bạch Diễm Cơ khẽ nở nụ cười: “Vốn biết được ngươi cùng Khương Thần qua lại, ta định bụng sẽ không cản trở hai người, thế nhưng muội muội ngươi nếu tự tin về hắn như vậy, tỷ tỷ liền cố mà phá hư các ngươi xem sao?”

“Tỷ tỷ, thích một người nói bỏ là bỏ được sao? Ngươi không cần ra vẻ.”

Bạch U Cơ khẽ nở nụ cười. Nàng vốn không phải khiêu khích Bạch Diễm Cơ. Vốn dĩ tới đây cũng chỉ nhắc nhở tỷ tỷ của nàng chuyện liên quan đến Khương Thần, không nghĩ tỷ tỷ nàng lại nói lời khó nghe như vậy. Tính hiếu thắng nổi lên, chính vì thế mới xảy ra thách thức như hiện tại.

“Hừ, nghĩ sao thì nghĩ.”

“Được rồi, tùy ý tỷ tỷ.”

“Ha ha…tốt, đấy là nhị muội ngươi thách thức ta nhé.” Bạch Diễm Cơ che miệng cười khanh khách, dường như vui vẻ đến mức cả người đều run lên.

Bên kia, Bạch U Cơ cũng chỉ khẽ mím môi trầm mặc không nói gì.



Khương Thần sau khi trở về phòng liền đả tọa tu luyện. Lúc này hắn ngồi xếp bằng trên giường, Thánh Đồng trên trán hé mở, đồng tử màu xanh lam chiếu sáng cả gian phòng. Thậm chí quanh thân cũng xuất hiện một vòng quang hoàn màu xanh lam đang không ngừng luân chuyển thanh lọc Hỗn Nguyên Chi Khí truyền vào thân thể của hắn.

Quang hoàn này không phải Thái Dương Thiên Mộc Quyết mà là do Thánh Đồng tạo ra. Thanh Tẩy tạo ra quang hoàn thanh lọc Hỗn Nguyên Chi Khí. Trong thân thể, Thái Dương Thiên Mộc Quyết chỉ khẽ vận dụng là có thể đem lượng Hỗn Nguyên Chi Khí tinh khiết kia truyền đi khắp kinh mạch trong thân thể.

Tu luyện kiểu này đối với thân thể của hắn có tương đối nhiều chỗ tốt. Tuy rằng tốc độ hấp thu Hỗn Nguyên Chi Khí không cao thế nhưng chất lượng Hỗn Nguyên Chi Khí thu vào thân thể lại rất tốt. Dùng thứ này ôn dưỡng kinh mạch, tẩy kinh phạt tủy có công to.

Phù!!!

Miệng khẽ hé mở thở ra một ngụm trọc khí, một luồng Hỗn Nguyên Chi Khí mới lại theo hô hấp của hắn tiến vào trong thân thể.

Mỗi một chu thiên tu luyện, Khương Thần đều vận dụng Thái Dương Thiên Mộc Quyết đem Hỗn Nguyên Chi Khí phân bố khắp các ngóc ngách trong thân thể, bất kỳ địa phương nào cũng không hề bỏ sót thậm chí là cả chân tơ kẽ tóc.

Lúc này, làn da sáng bóng như ngọc của hắn ẩn hiện một luồng phù văn mờ nhạt. Từng đạo phù văn màu đen huyền diệu ẩn hiện theo mỗi lần Hỗn Nguyên Chi Khí ùa vào lại tỏa ra hắc mang quỷ dị.

Nếu như Ma Thiên Tiếu còn sống, hắn chắc chắn có thể nhận ra những phù văn này chính là bước đầu của việc tu luyện Thiên Ma Thể.

Thiên Ma Thể của Thiên Ma Giáo là một môn thể tu công pháp Vương cấp hết sức khủng bố. Nếu như tu đến đại thành, Thiên Ma Thể hoàn toàn có thể đem nguyên thuật hấp thu, hết sức khủng bố. Tuy rằng hấp thu kia không phải hoàn toàn đem công kích của đối thủ hóa giải, thế nhưng có thể làm công kích kẻ địch yếu đi một phần, đây cũng là ghê gớm lắm rồi.

Vốn dĩ không định tu luyện loại công pháp luyện thể này vì nó tốn rất nhiều thời gian, bất quá khi tìm hiểu đến tận cùng mới thấy được sự bá đạo của nó. Khương Thần vì thế quyết định bỏ qua chút thời gian bắt đầu tìm hiểu.

Một chu thiên tu luyện tiếp theo vừa mới hoàn thành thì bên ngoài có tiếng gõ cửa. Đoán biết là Bạch U Cơ tìm mình, Khương Thần liền dừng lại việc tu luyện mà đi ra.

Cánh cửa vừa mở, quả nhiên là Bạch U Cơ ở bên ngoài. Chỉ là sắc mặt nàng lúc này không hề tốt, hai mắt ngân ngấn lệ, khuôn mặt buồn rầu.

“Sư tỷ…đã xảy ra chuyện gì sao?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK