Mục lục
Vô Tận Trùng Sinh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Người đăng: meomeo14311

Bầu trời bỗng nhiên yên ắng một cách lạ thường. Những tiếng rít gào của hắc sắc vòng xoáy do ba viên yêu đan kia tạo thành cũng dừng lại. Cả trời đất giống như lâm vào phút giây trầm mặc.



Lặng yên không một tiếng động nhẹ trôi, lam sắc yêu đan lúc này chậm chậm trôi nổi trên bầu trời có xu hướng bay thẳng lên cao vượt qua ba khỏa hắc sắc yêu đan. Nó lúc này giống như một khỏa tinh thần chiếu sáng vạn vật, khiến cho vạn vật trở nên tươi mới.



Rồi bỗng, lam sắc yêu đan đang chậm chậm dâng cao trên bầu trời kia lại thay đổi phương hướng dần dần hạ xuống.



Thế nhưng cái hạ xuống này lại không hề nhẹ nhõm như thời điểm nó đi lên nữa. Mỗi khi lam sắc yêu đan hạ xuống một nhịp, ba khỏa hắc sắc yêu đan cũng thuận thế bị đẩy lui đi một nhịp, kèm theo đó là không khí chấn động mạnh mẽ, cây bắt đầu nghiêng ngả, núi bắt đầu rung chuyển, thiên địa dần dần biến sắc.



Một màn này khiến cho ba tôn Thiên Dực Hổ kinh sợ mà gầm lên vài tiếng. Bọn chúng biết, thời điểm yêu đan tự bạo sắp đến. Nếu như không thể ngăn cản được lam sắc yêu đan kia, yêu đan của bọn chúng cũng sẽ bị đối phương nện vỡ. Đến lúc đó trộm gà không thành còn bị gà mổ ngược lại.



Thời khắc sinh tử, ba tôn Thiên Dực Hổ cũng không dám lơ là mất cảnh giác. Bọn chúng lập tức há ra miệng rộng điên cuồng hút lấy hút để khí đen mà ba khỏa yêu đan mới phát ra. Thậm chí cả bầu trời màu đen giống như bị bọn chúng hút vào trong bụng.



Trong phút chốc, trời đen biến mất nhường chỗ cho xanh lam chói lòa. Thế nhưng màu đen kia cũng chỉ biến mất trong phút chốc. Giây lát, vô số đạo hàn khí màu đen từ thân thể ba tôn Thiên Dực Hổ ùn ùn kéo ra ngoài tập trung trước mặt bọn chúng.



Hơn nữa, trong đám hàn khí màu đen sì kia mơ hồ trộn lẫn từng tia màu đỏ sẫm. Sự pha trộn đó càng làm cho hàn khí đen nhánh trở nên âm hàn quỷ dị hơn.



Hống!!!



Ba tiếng cuồng hống hòa làm một. Theo tiếng hống phát ra, hàn khí đen nhánh bỗng nhanh chóng bành trướng. Chỉ ngắn ngủi trong chớp mắt nó liền bao phủ ba khỏa yêu đan, biến chúng thành một đám mây lạnh màu đen khổng lồ ước chừng vài trăm trượng che lấp một vùng trời.



Mây đen vừa xuất hiện, mảnh không gian xung quanh nó lập tức trở nên lạnh giá. Trên bầu trời, bỗng xuất hiện từng đạo băng tinh nhỏ bé quỷ dị rơi xuống. Chỉ cần là người nhạy cảm liền biết được băng tinh này là do hơi nước trong không khí ngưng tụ mà thành. Chẳng qua không ngờ tới đó là đám mây này lại có thể đem nhiệt độ hạ thấp đến trình độ kinh khủng đó.



Nhiệt độ thấp giống như gợn sóng tràn ra xung quanh nhanh như thiểm điện, trong chớp mắt đã bao phủ toàn bộ cánh rừng phía dưới khiến cho toàn bộ cây cối gần như bị đóng băng. Thậm chí Khương Thần cùng Trương Nhị Huyền quan chiến ở nơi xa cũng đã xuất hiện chút ít vụn băng trên người.



“Hàn khí thật khủng bố…lão đại, ta có cảm giác không yên lành.” Trương Nhị Huyền lo lắng nói.



“Không cần sợ hãi.” Khương Thần lạnh lùng trấn an.



Lúc này, chỉ thấy hắn lấy ra một cây đèn dầu cổ xưa. Đèn dầu vừa xuất hiện, không khí đột nhiên trầm trọng xuống. Không gian lạnh giá nay càng thêm lạnh giá hơn, thế nhưng cái lạnh này chỉ thoáng chút quét qua liền biến mất. Cái lạnh biến mất đồng thời cũng đem theo hàn khí của mây đen dẹp tan.



Bấy giờ Trương Nhị Huyền mới nhìn thấy, cây đèn dầu cổ mà Khương Thần cầm trên tay từ lúc nào đã thắp lên một ngọn lửa nhỏ nhỏ. Chính ngọn lửa này đã đem toàn bộ hàn khí vừa rồi đẩy lui.



“Lão đại. Thứ này là gì?”



“Yên lặng.”



Trên bầu trời, ngay thời điểm mây đen lạnh lẽo đang triển lộ uy phong to lớn, lam sắc yêu đan mang theo lực lượng bài sơn hải đảo đã cắt ngang không gian mà tiến tới. Tốc độ của nó đột nhiên được đẩy lên một cách nhanh chóng.



Yên đan màu xanh đi đến đâu, mây đen liền kích liệt dao động dập dờn đến đó. Mây đen bị phong nhận phát ra từ yêu đan chém thành những mảnh nhỏ. Phần lớn bọn chúng tiếp tục hợp lại, phần nhỏ phát tán trong không khí tạo thành tuyết đen rơi xuống khu rừng.



Lam sắc yêu đan càng tiến gần tới mây đen, càng có nhiều tuyết đen xuất hiện. Nó đại biểu cho mây đen trước uy thế của lam sắc yêu đan không thể chịu đựng được.



Xuy!



Dưới ánh mắt chăm chú của Khương Thần cùng Trương Nhị Huyền, yêu đan xanh lam cắt ngang bầu trời tạo thành một tràng tiếng rít gió đâm thẳng về phía mây đen không khoan nhượng.



Yêu đan ẩn chứa lực lượng hủy diệt xông thẳng vào đám mây màu đen. Khác với mong chờ của Khương Thần, không hề có tiếng nổ kinh thiên động địa nào. Bên trong đám mây chỉ có sự yên tĩnh quỷ dị giống như vừa rồi. Thậm chí lớp mây ở phía ngoài lúc này cũng đã ngừng dao động, tuyết cũng ngừng rơi.



Lúc này cây rừng đột nhiên xao động mạnh, từ những tầng cây, hàng ngàn chim chóc bao gồm cả yêu thú phi cầm lẫn các loài chim bình thường nhao nhao kêu lên thất thanh. Bọn chúng giống như hẹn trước, toàn bộ đều đồng loạt bay lên bầu trời sau đó hướng về phương xa bỏ chạy.



Không chỉ các loài phi cầm, thậm chí dã thú, yêu thú ẩn nấp dưới cánh rừng cũng kêu lên những tiếng sợ hãi, giống với chim trên trời, bọn chúng cũng ùn ùn kéo nhau ra khỏi hang ổ của mình mau chóng rời khỏi đây.



Rất nhiều yêu thú chạy qua chỗ của hai người Khương Thần cùng Trương Nhị Huyền cũng không thèm quay đầu lại nhìn hay tấn công. Tất cả đều hướng về phương xa bỏ chạy như chạy nạn.



Một màn mạc thanh kì diệu ấy nhất thời làm cho Trương Nhị Huyền ngạc nhiên không thôi. Hắn quay sang nhìn Khương Thần liền phát hiện ra sắc mặt đối phương thế mà xấu đến cực điểm. Giây lát sững người, hắn nghe thấy thanh âm của Khương Thần có chút gấp gáp vang lên:



“Mau chạy ra xa nơi này.”



Thanh âm vừa dứt, Khương Thần chủ động quay người đạp lên mặt đất, thân thể hóa thành một khỏa đạn pháo bắn về phía trước. Trương Nhị Huyền sửng sốt trong giây lát, phong chi nguyên khí cũng tích tụ vào hai chân, tốc độ của hắn trong lúc bộc phát thậm chí so với Khương Thần còn nhanh hơn nửa điểm. Thân ảnh béo tròn hóa thành lưu tinh chạy về phương xa.



Ngay khi hai người vừa mới bỏ chạy được một đoạn, đám mây đen đang yên tĩnh bỗng rung động nhè nhẹ, rồi một loạt tiếng động trầm thấp vang lên. Một luồng uy áp đáng sợ khác thường tuôn ra làm cho núi rừng ảm đạm.



Yêu đan của yêu thú tứ giai đỉnh phong bạo phá không phải chuyện đùa. Nguyên Vương Cảnh nếu như không có biện pháp phòng thủ mạnh mẽ rất dễ dàng bị nổ cho chết ngay tại chỗ.



Lúc này, đám mây lạnh màu đen đã bốc lên cao. Bên trong lúc này ngược lại không ẩn hiện màu xanh làm mà là đỏ rực như lửa.



Ngay sau đó, một cột khói lửa khổng lồ chừng trăm trượng từ trong đám mây đen ầm ầm phun ra. Tại nói cột khói lửa phun ra, bầu không khí lạnh giá tràn ngập băng tinh màu đen cũng bị tan rã hoàn toàn không hề có chút kháng cự.



Cột khói lửa nóng rát khiến cho phong nhận phong thuộc tính của yêu đan tỏa ra cũng nhuộm thành những lưỡi đao lửa hướng xuống rừng rậm tàn phá bừa bãi. Một vài yêu thú chim muông không chạy trốn kịp trong nháy mắt bị thiêu đốt thành hư vô, ngay cả một chút tro bụi cũng không còn.



Những lưỡi đao lửa với tốc độ nhanh phóng ra kia còn không đáng sợ bằng sóng lửa kinh khủng đi phía sau.



Sóng lửa mạnh mẽ lan tràn bốn phương tám hướng. Trên đốt cửu thiên, dưới thiêu đại địa, rừng rậm tươi xanh theo phương viên ngàn mét đã bị san thành một vùng đất bằng phẳng. Trên mặt đất không còn tồn tại bất cứ thứ gì.



Không sai! Là bị san phẳng chứ không phải bị thiêu cháy rụi.



Lực trùng kích trực tiếp đánh cho bọn chúng tan nát không còn một mảnh trước khi bị hỏa diễm thiêu đốt.



“Hú vía, nếu như không phải chạy nhanh, chúng ta có lẽ đã không tránh được một kiếp.” Trương Nhị Huyền bỏ chạy song song với Khương Thần lúc này mặt mũi tái mét nói.



Hai người chỉ trong thoáng chốc kia đã chạy ra xa vài dặm, khoảng cách so với sóng nhiệt đã an toàn đôi chút, thế nhưng ở một khoáng cách này, bọn họ vẫn cảm nhận được một nhiệt độ khủng bố thổi quét qua, thậm chí sóng nhiệt đem theo lực lượng oanh kích khiến cho bọn họ cảm thấy bị đè nén đến khó thở.



Nhìn đợt sóng lửa tạo thành lực phá hoại đáng sợ như vậy, thân hình Khương Thần không tự chủ được khẽ run lên. Đây là phản xạ hết sức tự nhiên của cơ thể khi gặp phải uy hiếp chỉ mạng. Hắn vội vàng quát lên:



“Tiếp tục chạy, đừng dừng lại, còn một đợt sóng lửa nữa khủng bố hơn rất nhiều.”



Trương Nhị Huyền nghe thấy vậy liền liều mạng đem hết sức bình sinh dồn vào đôi chân của mình để chạy thật nhanh. Chưa bao giờ hắn có cảm giác mong chờ bản thân mọc ra thêm một đôi chân như vậy. Thậm chí thời điểm bỏ chạy trước Thị Huyết Biên Bức Vương cũng không làm cho hắn hoảng sợ như bây giờ.



Hai người sau khi chạy ra một khoảng cách xa hơn so với vừa rồi, cột sáng sặc sỡ bên trong đám mây đen, nơi mà vừa phát ra sóng nhiệt kia lại một lần nữa sáng hơn rất nhiều, thế nhưng kèm theo cột sáng rực rỡ, lúc này đột nhiên xuất hiện một hắc cầu khổng lồ đem nó dần dần bao phủ.



Hắc cầu trống rỗng xuất hiện giống như một tầng kết giới vững chắc thế nhưng nó lại khó có thể ngăn cản ánh sáng rực rỡ mà cột sáng hỏa diễm kia phát ra.



Hống Hống Hống!!!



Giữa tâm khói lửa lúc này vang lên ba tiếng hống rung chuyển đất trời. Ba viên hắc sắc yêu đan lúc này tỏa ra yêu khí khủng bố đem hắc cầu gia cố.



Càng phát ra lực lượng khủng bố, hắc cầu càng thêm vững chắc, cột sáng bên trong cũng dần trở nên ảm đạm.



Phương xa, Trương Nhị Huyền nhìn thấy cảnh này không khỏi kinh hãi thét lên:



“Lão đại, ba tôn Thiên Dực Hổ vậy mà chưa chết.”



“Ngươi nghĩ bọn chúng dám ở lại đối kháng yêu đan của Vân Sí Điểu tự bạo mà không có biện pháp phòng hộ sao?” Khương Thần lắc đầu khinh thường nói: “Ngược lại lại có trò hay để xem.”



Nói đoạn, hắn dừng lại bỏ chạy, mắt hướng về khoảng bầu trời xa tít tắp kia cẩn thận quan chiến.



Hai người lúc này đã chạy ra rất xa thế nhưng hắc cầu cùng cột sáng hiện ra trên bầu trời vẫn vô cùng rõ ràng. Điều đó có thể thấy mức độ ảnh hưởng cùng kích thước của nó to lớn đến mức nào.



Bành!!!



Hai người còn đang chăm chú nhìn ngắm hắc cầu, một đạo thanh âm nổ vang vang lên. Thanh âm này so với tiếng nổ bình thường khác xa rất nhiều, bởi lẽ nó nghe vào giống như là một khỏa đạn pháo bộc phá trong một gian phòng vững chắc.



Trên bầu trời kia, hắc cầu lúc này đã được bao trùm bởi hỏa diễm. Người ta có thể nhìn thấy rõ sâu trong hỏa diễm ẩn ẩn vẫn xuất hiện những đường vân màu đen. Hiển nhiên lực phá hoại của bạo tạc vẫn đang bị hắc cầu ngăn cản.



“Dựa vào tình hình này, ba tôn Thiên Dực Hổ có lẽ sẽ không ngăn cản được.” Khương Thần khẽ lẩm nhẩm: “Tìm chỗ ẩn nấp đi thôi.”



Khương Thần nói đoạn lại tiếp tục quay đầu bỏ chạy.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK